"Ồ...có thể đưa ta xem không?"
"Đây...ngươi xem đi..."
Phan Lực vui vẻ đưa cho Trần Lâm ba miếng vải, trong lòng mong đợi Trần Lâm có thể phát hiện được cái gì đó.
Trần Lâm nhìn kĩ càng ba miếng vải, lật qua lật lại các kiểu, sau đó đặt ba miếng vải lên bàn, sắp xếp theo một cách ăn khớp.
"Lâm đệ, ngươi định làm gì thế này?"
Phan Lực tò mò ngồi hỏi.
"Ca cứ ngồi xem một chút ắt hiểu..."
Trần Lâm nhàn nhạt ý tứ nói, sau đó chỉnh sửa một chút trên bàn ba miếng vải thật ăn khớp, tiếp theo Trần Lâm xin một tí máu của Phan Lực nhỏ lên ba miếng vải, tiếp theo dùng lửa hơ nóng ba miếng vải. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Khoảng năm phút sau....
"Ong ong ong!!!"
Ngay lúc này, ba miếng vải những tưởng bình thường kia đột nhiên xuất hiện dị biến, trên mặt vải một luồng sáng kim sắc nhàn nhạt phủ lấy, sau đó ba miếng vải bắt đầu dính liền lại với nhau, tiếp sau đó là chất liệu bắt đầu biến đổi khác, không còn là tấm vải bình thường nữa mà là một tấm lụa kim sắc đặc biệt, mà hơn hết đó là bên trên tấm lụa kim sắc còn có những đường chỉ màu sắc khác nhau, những hình ảnh minh họa sông núi, còn có cả tên địa danh như Thiên Vẫn thành, Mạc Linh thành, Trấn Yêu thành...
"Lâm đệ...cái này...có phải là một tấm bản đồ?"
Phan Lực tuy là không rành về cổ vật hay những thứ huyền bí, nhưng là vừa nhìn tấm lụa kim sắc đầy rẫy những kí hiệu này thì liền biết đây là một tấm bản đồ, có điều bản đồ nói về cái gì thì hắn không rõ.
Trần Lâm suy tư chằm chằm nhìn lấy tấm lụa, vận dụng toàn bộ kiến thức của mình mà lý giải, sau một hồi thời gian Trần Lâm rốt cuộc lên tiếng:
"Phải...đây chính là một tấm bản đồ, có điều đây không phải là tầm thường bản đồ, đây chắc hẳn là một người cao nhân nào đó cố tình làm như vậy, có lẽ là thử xem có người nào để tâm tìm hiểu hay không..."
Trần Lâm bình thản đáp, nhìn thấy cách tạo ra bản đồ này Trần Lâm cũng không lạ lẫm gì, phá giải đối với Trần Lâm chỉ là như ăn cháo mà thôi, bất quá đối với hầu hết người trên Đại Lạc đế quốc này chỉ sợ là vứt đi, may mà Phan Lực tầm mắt cũng có phần nhạy bén, vậy mà không vứt đi, hơn nữa là thu thập lại.
Tuy không biết ý đồ của người tạo ra tấm bản đồ là gì nhưng dựa vào những gì Trần Lâm suy đoán thì đích đến của bản đồ hẳn là nằm ở phụ cận Thiên Vẫn thành, có điều chính xác vị trí là ở nơi nào thì Trần Lâm không rõ, nhìn cách Trần Lâm phá giải huyền cơ của tấm bản đồ có vẻ đơn giản, nhưng mà cách tạo ra tấm bản đồ thì thực sự không phải người tầm thường có thể làm được.
"Lâm đệ...hình như tấm bản đồ này còn thiếu một mảnh thì phải...đệ xem..."
Phan Lực cau mày chỉ vào góc tấm lụa nói, chỗ đó giống như là thiếu đi một phần, những đường chỉ tới nó đều là bị cắt đứt, rõ ràng là không bình thường.
"Đại ca quả là tinh tường, đúng vậy...tấm bản đồ này còn thiếu một mảnh, hơn hết là mảnh còn thiếu chứa đựng đích đến mà chủ nhân của nó giấu đi..."
Trần Lâm gật đầu khen ngợi, sau đó vẻ mặt có chút thất vọng nói, ba tấm vải này chỉ là dẫn dắt đầu mối chỉ tới địa điểm cuối cùng, mảnh cuối cùng còn thiếu kia chính là mảnh chứa đựng.
"Haizz...tiếc thật...nếu có thêm một phần nữa thì được rồi..."
Phan Lực thở dài tiếc rẻ, hắn bản tính là thích mạo hiểm du ngoạn mà thu thập các đồ vật cổ xưa, thám hiểm mật đồ quả thực rất thú vị, biết đâu nơi đó cất giữ vô số kho báu thì sao ah, không nghĩ đến thì thôi, chứ nghĩ đến thì trong lòng lại rạo rực khó chịu.
"Cái này ca cũng không cần lo lắng...những phần bản đồ này ca đều thu thập được bên trong địa phận An Nam quận, ta đoán rằng phần còn lại hẳn là vẫn còn đâu đó ở trong An Nam quận mà thôi, cơ hội tìm được phần cuối cùng vẫn rất lớn..."
Trần Lâm ngẫm nghĩ một lát rồi nói ra.
"Phải...vẫn còn cơ hội...ta nhất định phải tìm ra phần cuối cùng kia...nếu không thật không phải Phan Lực ta rồi..."
Phan Lực gật gù hạ quyết tâm, sau đó bỏ qua chuyện bản đồ vui vẻ nói:
"Kệ cái gì bản đồ đi...trước hai ta phải uống một bữa no nê cái đã, đi...không say không về..."
Trần Lâm trong lòng cười khổ, làm sao hắn từ chối cho được đây, đành phải gật đầu đáp ứng, nếu không Phan Lực lại chửi hắn không xem hắn là đại ca cũng có.
......................
Cả hai cùng làm một trận say bí tỉ, vì không dùng chiến khí tiêu hóa đi hơi men nên cả hai lúc say nói luyên thuyên nhiều thứ, từ chuyện gia đình cho đến cuộc đời.
Nói đến bản thân Phan Lực, lúc trước Trần Lâm dặn dò hắn đều một mực làm đúng, võ hồn Cửu đầu kim xà của hắn đến giờ cũng đã thức tỉnh được bốn đầu, vì vậy mà tốc độ tu luyện của Phan Lực được cải thiện đáng kể, cộng thêm tài nguyên của gia tộc mà Phan Lực tu vi cũng đã là Võ linh ngũ tinh, tốc độ này e là vẫn còn khá chậm so với võ hồn của Phan Lực, cũng là một phần do công pháp của Phan Lực có phần thấp kém, vì vậy mà tốc độ tiến cảnh bị hãm lại nhiều đi.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
"Lực ca, mấy hôm trước sư phụ ta có truyền cho ta một bộ công pháp, bất quá bộ công pháp này lại không phù hợp với ta, cho nên ta đã đổi một bộ khác, bây giờ có Lực ca ngươi ở đây thì thử xem có hợp không rồi lấy tu luyện luôn..."
Lúc này Trần Lâm sắc mặt hồng hồng, giọng nói có chút nhè nhè, nhưng sâu trong ánh mắt là một sự tỉnh táo lạ thường nói.
"Ha ha...Lâm đệ, ngươi nói vậy là sao? Phan Lực ta cũng có công pháp đây mà, Phan gia chúng ta đều uu luyện công pháp gia truyền, ta thấy như vậy cũng được rồi, không cần thiết phải đổi đâu..."
Phan Lực hai mắt hơi sụp, ánh mắt có chút mờ mịt nói, bộ dạng không quan tâm lắm đến công pháp của Trần Lâm nói.
"Lực ca...ca không cần phải ngại...cứ thử một lần xem thế nào...nếu không hợp thì thôi, đệ cũng không mất mát gì, đừng nói là ca xem thường ý tốt của đệ đấy chứ?"
Trần Lâm bản mặt kinh lên gằn giọng nói, Trần Lâm ya tứ là chỉ muốn Phan Lực tu luyện công pháp của mình mà thôi, tuy là nói thử như vậy nhưng là Trần Lâm đã chọn ra một công pháp tương đối phù hợp cho Phan Lực rồi, vấn đề là làm cho Phan Lực nhận lấy và tu luyện mà thôi.
"Cái này..."
Phan Lực ậm ừ chần chừ, nội tâm thấy hơi khó xử, thân là đại ca mà chưa giúp đỡ gì cho Trần Lâm thì thôi, đằng này còn được Trần Lâm hai lần ba lượt giúp đỡ lại mình, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy.
Nếu nhận thì trong lòng áy náy với Trần Lâm, nhưng là nếu không nhận thì lại thành ra có lỗi với Trần Lâm, thôi thì củi xanh còn đó thì sợ gì không có củi đốt, có dịp chắc chắn sẽ đền đáp lại Trần Lâm sau vậy, trước mắt cứ thử theo ý Trần Lâm, Phan Lực nháy mắt đưa ra quyết định.
Nhìn vào ánh mắt kiên định nhất quyết của Trần Lâm thì Phan Lực lại cười khổ không thôi, ý của tên này đã hạ thì chắc chắn không lay chuyển được rồi:
"Được rồi, để ta thử một thoáng xem thế nào...nếu không được thì thôi vậy..."
Trần Lâm thấy vậy liền cười tươi vui vẻ, sau đó truyền thụ lại bộ công pháp cho Phan Lực, bộ công pháp này là một Vương cấp công pháp, chỉ cần Phan Lực chăm chỉ tu luyện thì tốc độ tiến cảnh sẽ nhanh gấp bội phần lúc trước, Trần Lâm e là chỉ giúp được cho Phan Lực chừng ấy mà thôi, kiếp trước Trần Lâm chỉ là một Võ Hoàng thực lực yếu kém, nên công pháp phía trên nữa thì hắn cũng không cách nào có được, đa số đều thuộc về các thế lực lớn cả rồi, tuy nhiên như vậy cũng đủ cho Phan Lực sử dụng rồi.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Phan Lực dựa theo khẩu quyết Trần Lâm truyền thụ mà vận hành, trong đầu nhớ rõ mồn một, chiến khí nương theo công pháp vận chuyển, hơi men bỗng chốc tiêu biến không còn một chút, Phan Lực lúc này tỉnh táo vô cùng, bộ dáng cứ như gặp quỷ vậy, hai mắt không tự chủ nháy vài cái, miệng mồm cứng lại không nói nên lời.
"Lâm...Lâm đệ...công pháp ngươi đưa cho ta là cái gì vậy...sao ta cảm thấy mình như vừa được nâng cấp lên vậy...chiến khí giống như một con mãnh long cuồn cuộn lưu chuyển thật mạnh mẽ..."
Phan Lực lắp bắp rặn ra từng chữ, càng nói càng không giấu được khiếp sợ, trong lòng khẳng định đây chắc chắn là Địa cấp trung phẩm công pháp trở lên, bởi vì công pháp lúc trước của gia tộc cũng là Địa cấp hạ phẩm, mà nếu đem so sánh với công pháp Trần Lâm đưa cho thì cứ như đom đóm mà đi so với ánh trăng vậy, đơn giản là không là cái gì.
"Cái này có phải là Địa cấp thượng phẩm công pháp không đệ?"
Phan Lực hít một ngụm khí lạnh hỏi nhỏ, nội tâm kích động không thôi, không ngờ công pháp này lại phù hợp với mình như vậy, chắc chắn là duyên trời sắp đặt.
"Ha ha...Lực ca đoán đúng rồi đó, đây chính là Địa cấp thượng phẩm công pháp, sư phụ ta đem ra đồ vật sao có thể thấp kém được...bộ công pháp này ta thấy rất phù hợp với ca...cho nên ca hãy giữ cho mình mà tu luyện..."
Trần Lâm rối rít gật đầu, hắn làm sao dám nói ra đây là Vương cấp công pháp đây? Nếu nói ra chỉ sợ Phan Lực sẽ không dám nhận lấy đâu, buộc Trần Lâm phải giả vờ như vậy để qua mắt Phan Lực.
"Cái này..."
Phan Lực lại nổi lên một tia áy náy, đây là một công pháp Địa cấp thượng phẩm ah, nếu bán ra ngoài chỉ sợ sẽ nổi lên giành giật đến rách đầu chảy máu, vậy mà Trần Lâm xem như không đem tặng cho mình, quả thực món quá này giá trị quá mức cao rồi, Phan Lực cảm thấy mình giống như lợi dụng Trần Lâm để hưởng lợi vậy, đơn thuần không giống như mình là một đại ca chân chính.
"Ta biết trong lòng ngươi nghĩ cái gì...không cần phải bận tâm...đây là đồ của đệ, ca cứ coi như nợ đệ một cái nhân tình đi, như thế là được rồi...nếu ca còn do dự nữa là đệ giận thật đấy..."
Trần Lâm mặt mày nhăn nhó cắt lời, một lời hào phóng thoải mái nói, Phan Lực ý nghĩ hắn đương nhiên biết, nhưng là huynh đệ thì một chút đồ vật ngoại thân này mà đắn đo thì không còn là huynh đệ nữa rồi.
"Vậy được, đệ đã nói vậy thì ca đây đành nhận lấy vậy, đại ca ngươi nợ ngươi một cái nhân tình..."
Phan Lực bất đắc dĩ thở nhẹ nói, trong mắt ngập tràn cảm kích đối với Trần Lâm, bất giác tình cảm huynh đệ của hai người lại bồi đắp thêm thật nhiều.
"Thôi gạt qua một bên đi...đến...chúng ta tiếp tục...không say không thôi..."
Nói rồi cả hai gác lại chuyện này sang một bên, sau đó tiếp tục lao đầu vào uống rượu...
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cầu vote, like fb hoặc ủng hộ nguyệt phiếu. Các bạn cũng có thể ủng hộ kim nguyên đậu nếu có thể, đó sẽ là động lực giúp mình viết truyện tốt hơn. Cảm ơn mọi người. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.^^
Truyencv.com