Chương 72: Gậy Ông Đập Lưng Ông.

Ngày đầu tiên của học viện đại tái rốt cuộc đã kết thúc trước sự tham gia nhiệt tình từ học sinh, cuối cùng danh sách hai mươi người mạnh nhất của năm một và năm hai học sinh được công bố, những cái tên quen thuộc đều xuất hiện, riêng năm cái tên mới và nóng hổi nhất vừa xuất hiện là Trần Lâm, Hạ Quân, Nhiếp Lăng, Mộc Chi và Yến Linh, năm người này chính là những nhân vật làm khuấy đảo sân lớn học viện ngay từ giây phút đầu, toàn thể học sinh năm nhất đang vô cùng háo hức chờ đợi ngày mai, liệu năm cái tên xuất sắc này có làm nên kì tích là đánh bại năm hai học sinh hay không đây.

Thời gian thoi đưa, một đêm cứ thế nhàn nhã trôi qua, mọi người lúc này đều đã hồi phục thể lực về trạng thái tốt nhất, sáng sớm nay tất cả đều tập trung về sân lớn học viện để chứng kiến lấy trận đấu chung cuộc đầy mong đợi này.

Sáng sớm....

Ngay tại sân lớn học viện........

Lúc này học sinh đã tề tựu đông đủ, từ năm nhất cho đến năm hai hầu như đều có mặt tại đây, cuộc chiến chung cuộc này không chỉ là về mặt tư mà là còn mặt công nữa, nếu năm hai học sinh để thua năm nhất học sinh trên võ đài thì mặt mũi e là phải chịu tổn thất nặng, vì vậy tất cả đều hội tụ lại nhằm cổ vũ mang đến khí thế cho học sinh khối của mình giành chiến thắng.

Nhưng mà bên năm nhất học sinh khí thế cũng không kém, ta còn thấy những đội thiếu nữ xinh đẹp tình nguyện đứng ra lập nhóm cổ vũ cho ba chàng trai Trần Lâm, Nhiếp Lăng cùng Hạ Quân, các học sinh nam cũng không hề chịu thua các học sinh nữ, nhất định phải lập kế hoạch cổ vũ cho Mộc Chi cùng Yến Linh thật hoành tráng mới chịu, phải nói không khí lúc này đây vô cùng hào hứng cùng phấn khích hơn bao giờ hết.

"Chào toàn thể học sinh, ngày hôm nay là ngày cuối cùng diễn ra học viện đại tái, cũng sẽ quyết định thứ hạng của mười người chiến thắng cuối cùng, ngày hôm nay các ngươi hãy cố gắng hết sức mình...chúc các ngươi may mắn..."

Lúc này bên trên khán đài Quách Lương viện trưởng đột ngột lên tiếng, giọng nói uy nghiêm trang trọng mà làm ai nấy nhiệt huyết đều sôi sục.

"Hai mươi người xuất sắc nhất của hai khối cùng nhau tiến lên bốc thăm, hình thức sẽ là năm nhất đối năm hai, loại trực tiếp..."

Quách Lương viện trưởng trịnh trọng giảng giải một chút quy tắc trận đấu.

"Tên đeo gậy sắt kia là người từng đánh ngươi?"

Phía bên chỗ năm hai học sinh, bên cạnh Kiến Hoa là một tên mập mặt mày ủy khuất đang nói gì đó, người đó không ai khác chính là Kiến Hạ đệ đệ của Kiến Hoa, hiện tại đang tìm tới Kiến Hoa để giúp mình trả thù.

Kẻ mà Kiến Hoa hỏi chính là Nhiếp Lăng đang đứng bên kia, ngày hôm qua Kiến Hoa cũng có nghe qua danh tiếng của ngũ cường năm nhất đang rất nổi tiếng, Nhiếp Lăng lại là một trong những người đó, hơn nữa còn là đệ tử của phó viện trưởng Văn Kiệt, không hiểu tại sao Kiến Hạ tên đệ đệ ngu xuẩn của mình lại trêu chọc tới Nhiếp Lăng.

"Phải...chính là hắn đã đánh đệ...không những thế hắn còn nhục nhã ca là đồ đần, đồ giặt quần...ca nhất định phải cho hắn nếm mùi đau khổ..."

Kiến Hạ khuôn mặt mếu máo, hai mắt hơi đỏ hoe sụt sịt nói, giọng điệu có chút hung ác.

Kiến Hoa một bên mặt mày đen xì, hắn còn không hiểu phẩm chất hư hỏng của tiểu đệ mình hay sao? Tuy là Kiến Hạ nói như vậy nhưng chắc chắn người gây chuyện trước hẳn là Kiến Hạ chứ không phải Nhiếp Lăng, có điều đánh chó cũng phải nể mặt chủ, Kiến Hạ dù gì cũng la tiểu đệ ruột của Kiến Hoa, Nhiếp Lăng không những đánh Kiến Hạ cùng đàn em của Kiến Hoa làm uy tín của hắn phần nào giảm sút, mà Nhiếp Lăng còn dám khiêu khích tuyên bố sẽ khiêu chiến Kiến Hoa trên võ đài, như vậy thì dù Nhiếp Lăng là đệ tử của phó viện trưởng Kiến Hoa cũng không bỏ qua, mối thù này hẳn là phải giải quyết trên võ đài.

"Lý Trọng...ta nghe nói bên năm nhất học sinh xuất hiện một lúc năm cái siêu cấp thiên tài, nổi trội nhất có một kẻ tên Trần Lâm...e là vị trí thứ nhất này ngươi khó giữ rồi ah..."

Cách nơi Kiến Hoa không xa, một thiếu nữ xinh xắn tuổi khoảng mười bốn mặc đồng phục học sinh năm hai cười khúc khích nói với một thiếu niên tên Lý Trọng.

Lý Trọng này không phải ai khác chính là người được cho là mạnh nhất năm hai học sinh, người thiếu nữ xinh đẹp kia là Nhậm Manh Manh cũng là nữ học sinh duy nhất lọt vào mười người cuối cùng và là một trong ngũ cường năm hai.

"Ta sẽ không thua bất kỳ ai...ta mới là người mạnh nhất..."

Lý Trọng khuôn mặt âm trầm tự tin mười phần khẳng định, hai mắt sắc lạnh nhìn về thiếu niên tóc tím bên kia sau đó khẽ nhếch môi.

"A...ngươi tự tin như vậy? Được rồi...để ta chờ xem ngươi tự tin được bao lâu..."

Nhậm Manh Manh hàng lông mày liễu khẽ nhăn, sau đó nhàn nhạt thâm ý nói.

Lý Trọng cũng không đáp lời Nhậm Manh Manh, chỉ là một mặt lạnh lẽo trầm thấp phảng phất toát ra hàn khí bức người.

"Mời hai mươi người có tên bước lên bốc thăm..."

"Lý Trọng..."

"Nhậm Manh Manh..."

"............."

"Hạ Quân..."

"............."

Quách Lương viện trưởng cùng lúc gọi tên hai mươi người tiến lên bốc thăm.

"Trần Lâm...đừng để bị loại quá sớm...nếu không bốn người chúng ta danh tiếng phải bị tổn hại..."

Nhiếp Lăng lúc này vẻ mặt nghiêm trọng nhắn nhủ Trần Lâm, bộ dạng giống như lo lắng cho Trần Lâm lắm vậy.

Danh tiếng tổn hại?

Trần Lâm cơ mặt co giật liên hồi, Nhiếp Lăng tên lưu manh này không phải lo lắng cho bằng hữu mà lại lo lắng danh tiếng bị tổn hại.

"Lo cho thân ngươi trước đi...đừng ở đó nói ta rồi để bị loại ngay từ vòng đầu..."

Trần Lâm sẵng giọng mắng nhỏ.

"Hắc hắc..."

Nhiếp Lăng cười cười sau đó cả bọn cùng lên rút thăm.

Tốn khoảng mười phút thời gian, công việc tiến hành rút thăm chọn ra đối thủ đã xong, trận đấu đầu tiên rất nhanh liền diễn ra.

"Đối thủ của các ngươi có ai nằm trong năm người mạnh nhất của năm hai không?"

Trần Lâm khuôn mặt tỏ vẻ nghi hoặc hỏi bốn người Hạ Quân, Nhiếp Lăng, Mộc Chi cùng Yến Linh.

"Ta gặp một người tên Lang Khôi, thực lực cửu tinh đỉnh phong võ sư..."

Nhiếp Lăng bình thường trả lời.

"Các ngươi cũng vậy?"

Trần Lâm quay sang ba người Mộc Chi, Hạ Quân cùng Yến Linh hỏi.

Cả ba khẽ gật đầu, Trần Lâm trong lòng thầm suy đoán kết quả bốc thăm này hẳn là có sự sắp xếp của Quách Lương, có lẽ vì không muốn bọn họ bị loại sớm hoặc là vì lý do khác nên mới làm vậy, nhưng như vậy cũng không sao, trước sau gì cũng phải gặp nhau, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

....................

"Truy Tinh Trục Nguyệt!!!"

"Bành!!!"

Trên võ đài, Trần Lâm trong tay Đoạt mệnh thương thế như hung thần không thể ngăn cản, đối thủ của Trần Lâm là một học sinh năm hai thực lực cửu tinh đỉnh phong, có điều trận chiến chỉ kéo dài ba phút ma thôi, chỉ hai chiêu Trần Lâm liền dứt điểm trận đấu, đánh bay đối thủ ra ngoài.

Bốn người Hạ Quân, Nhiếp Lăng, Mộc Chi và Yến Linh đều đã dễ dàng chiến thắng đối thủ của mình, mười trận đầu tiên kết thúc rất nhanh, năm nhất học sinh có năm người khác nhưng đã bị loại bởi ngũ cường của học sinh năm hai rồi, từ cấp bậc võ hồn cho đến thực lực đều chênh lệch như trời với đất, bọn họ thua cũng phải mà thôi, như vậy tỉ số giữa năm nhất và năm hai lúc này đã được cân bằng.

"Ngươi thấy cái gì kia chứ? Dám nói lúc trước ngươi làm được như vậy?"

Nhậm Manh Manh nhìn lấy trận đấu của Trần Lâm kết thúc nhanh gọn liền quay sang hỏi Lý Trọng, giống như muốn đả kích lấy lòng tự tin của Lý Trọng vậy.

"Hắn quả thực rất mạnh...ta công nhận...có điều muốn thắng được ta thì chưa chắc..."

Lý Trọng bộ mặt điềm tĩnh không đổi nói, nhưng sâu trong ánh mắt kia đã xuất hiện một tia kiêng kị, thực lực của Trần Lâm thể hiện đúng như Nhậm Manh Manh nói, nếu là lúc trước hắn không tài nào làm được giống như Trần Lâm, chỉ là hắn có ưu thế về thời gian tu luyện mà thôi, Lý Trọng sẽ lấy tu vi cùng kinh nghiệm đè lấy tư chất biến thái của Trần Lâm.

"Trần Lâm...Hạ Quân...Mộc Chi...Nhiếp Lăng...Yến Linh..."

Bên dưới học sinh năm nhất cuồng liệt cổ vũ hết mình, năm người Trần Lâm chiến thắng là cực đại hãnh diện, học sinh năm nhất bọn họ tự nhiên cũng một cảm giác thõa mãn trong lòng.

"Mười trận chiến đầu tiên đã kết thúc, mười người mạnh nhất đại diện cho hai khối học sinh đã có, bây giờ năm trận chiến cuối cùng sẽ phân định ra thứ hạng chung cuộc của học viện đại tái năm nay..."

Trên khán đài, Quách Lương viện trưởng không làm mất thời gian, ngay tức khắc tuyên bố bắt đầu tỉ thí.

"Trận đầu tiên...đại diện cho năm hai học sinh...là Nhậm Manh Manh..."

"Hoan hô...Manh Manh...Manh Manh..."

Tiếng nói Quách Lương vừa dứt thì bên kia đông đảo học sinh năm hai liền nhiệt liệt tung hô, khí thế bùng cháy dữ dội.

"Đại diện năm nhất học sinh...Mộc Chi..." "Hú hú...Mộc Chi...Mộc Chi..."

Bên này sức ảnh hưởng của Mộc Chi cũng không kém là mấy, thậm chí phảng phất còn lấn át bên năm hai học sinh.

"Mộc Chi...cẩn thận...nghe nói Nhậm Manh Manh thực lực cũng mạnh không kém Lý Trọng bao nhiêu đâu..."

Lúc này Trần Lâm khuôn mặt có vẻ quan trọng khẩn trương nhắc nhở.

"Phải...nghe đâu cô ta là mười hai cấp võ hồn biến dị rất mạnh mẽ, thậm chí còn có thể sánh ngang với Vương cấp võ hồn nữa..."

Yến Linh một bên cũng cảm thấy lo lắng cho Mộc Chi, vừa lên trận đầu đã gặp ngay đối thủ đáng gờm.

"Không có gì...thắng thua không quan trọng, miễn sao ta cố hết sức mình là được..."

Mộc Chi nét mặt không chút vướng bận cười nói, khuôn mặt thuần ái tao nhã bỗng toát ra một vẻ đẹp mê người, đối với cô đối thủ mạnh yếu không quan trọng, chủ yếu là được dùng hết khả năng của mình để chiến đấu.

"Ừ...chúc may mắn..."

Trần Lâm không nói gì nữa, chỉ là từ tốn chúc Mộc Chi một câu.

Mộc Chi tách ra khỏi đám bằng hữu đi lên võ đài, phía dưới nam học sinh đều bị phong thái vẻ đẹp của Mộc Chi làm cho điên cuồng, tiếng hò hét lại càng rầm rộ hơn trước.

"Chào...ta là Nhậm Manh Manh...ngươi là bằng hữu của Trần Lâm?"

Trên võ đài, Nhậm Manh Manh đứng chờ sẵn từ lúc nào, Mộc Chi vừa lên võ đài thì Nhậm Manh Manh liền bắt chuyện.

"Cô biết Trần Lâm?"

Mộc Chi gương mặt đẹp thoáng sững, hai mắt khẽ cau lại mơ hồ còn có một chút sự nóng nảy nhàn nhạt hỏi.

"Thái độ gì thế? Ta để ý ngươi hay ở gần hắn nên hỏi thử một chút thôi mà...còn chuyện tại sao ta biết thì liên quan gì đến ngươi?"

Nhậm Manh Manh khuôn mặt có chút đắc ý hiển hiện, thấy biểu hiện Mộc Chi có vẻ không thích khi bị hỏi như thế, Nhậm Manh Manh bộ mặt khiêu khích hờ hững trả lời.

"Hừ...muốn đánh đòn tâm lý?"

Mộc Chi trong lòng cười lạnh, cô cũng thuộc tuýp người thông minh, cùng là con gái với nhau, Nhậm Manh Manh làm thế này cô còn không biết sao? Muốn dùng Trần Lâm để đả kích Mộc Chi thì còn lâu.

"Tại sao lại không liên quan? Trần Lâm chính là nam nhân của ta...làm sao ta để người con gái khác nhăm nhe hắn được..."

Mộc Chi trên môi nở một nụ cười đầy châm chọc, ánh mắt lạnh lẽo nhắm tới Nhậm Manh Manh trực tiếp truyên bố, Nhậm Manh Manh muốn chơi chiêu này thì Mộc Chi sẽ dùng gậy ông đập lưng ông.

Cầu vote, like fb hoặc ủng hộ nguyệt phiếu. Các bạn cũng có thể ủng hộ kim nguyên đậu nếu có thể, đó sẽ là động lực giúp mình viết truyện tốt hơn. Cảm ơn mọi người. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.^^

Truyencv.com