Sáng hôm sau, Trần Lâm lúc này đang chuẩn bị một ít đồ đạc, tựu sẽ đi tiếp một chuyến Huyết Độc sâm lâm để tu luyện võ kỹ, khoảng thời gian này có vẻ khá là dài, Trần Lâm cũng phải nói cho bọn Nhiếp Lăng, Hạ Quân, Mộc Chi cùng Yến Linh một tiếng.
Rời khỏi phòng, Trần Lâm vừa mở cửa đã thấy năm người bọn họ đứng chờ sẵn ở trước phòng rồi, đó là vì bốn người luyện hóa xong Bạo lực đan thành công, hôm nay đến xem Trần Lâm một hồi.
"Trần Lâm, ngươi định đi đâu thế? Có chuyện gì sao?"
Nhìn thấy bộ dáng Trần Lâm, Nhiếp Lăng không khỏi nghi hoặc nhướng mày hỏi.
"Phải đấy, ngươi đi đâu thế? Cho bọn ta đi cùng có được không?"
Yến Linh cũng hớn hở ánh mắt theo hỏi lấy, bản mặt tinh nghịch rất dễ thương.
Nhìn khí tức cùng trạng thái bọn hắn, Trần Lâm đoán được bốn người họ vừa đột phá thành công đây, thực lực ắt hẳn tăng lên cũng không ít.
"Không có gì, ta chỉ là đi tu luyện một ít võ kỹ chuẩn bị cho học viện đại tái mà thôi, các ngươi không cần đi theo làm gì..."
Trần Lâm khuôn mặt bình thản như không nói, sau đó điềm đạm khuôn mặt lãng sang hỏi chuyện khác:
"Bốn ngươi các ngươi đột phá thuận lợi hết rồi chứ?"
"Đúng vậy, bây giờ bọn ta đều đã đột phá, rất thuận lợi..."
Cả bốn đồng loạt đáp.
"Vậy là được rồi, thôi ta đi đây, chào nhé..."
Trần Lâm gật gật đầu đáp, sau đó nói lời tạm biệt bốn người.
"Ừm, vậy ngươi đi đi, nhớ quay về đúng giờ đấy, sư phụ bọn ta cũng chuẩn bị rèn luyện đặc biệt cho chúng ta rồi, chúc ngươi may mắn ah..."
Mộc Chi gật đầu nhỏ giọng nói, ân cần ý tứ dặn dò Trần Lâm, khuôn mặt dịu dàng xinh đẹp mà toát lên một vẻ thánh khiết, cứ như vừa mới biến hóa thật nhiều.
"Đúng đó, bọn ta chuẩn bị được sư phụ huấn luyện đặc biệt rồi, dự là thực lực sẽ tăng lên rất nhiều, học viện đại tái lần này Nhiếp Lăng ta đại phát thần uy..."
Nhiếp Lăng hai nắm tay siết chặt hưng phấn nói, phong thái đậm nét kiêu ngạo mà tự tin, xong rồi quay qua Trần Lâm nói tiếp:
"Trần Lâm ngươi phải cố gắng nhiều ah, nếu không bọn ta bốn người bỏ ngươi lại phía sau cũng thấy tội cho ngươi, học viện đại tái đừng để bị thành đầu heo ah..."
"Khách khách...."
Cả đám bật cười hết sức vui vẻ.
"Ngươi yên tâm đi, đến lúc đó chỉ sợ không phải ta mà là ngươi đó...lo mà tu luyện đi...ở đó mà ba hoa chích chòe..."
Trần Lâm một tay đấm nhẹ vào ngực Nhiếp Lăng vừa mắng.
"Bảo trọng!!!"
Hạ Quân bất động thanh sắc khuôn mặt cất tiếng nói.
Sau đó ba người kia khuôn mặt lập tức nghiêm chỉnh lại, không khí thoáng cái trở nên mang mác buồn, giống như là một lần từ biệt chia ly vậy.
"Các ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt đó, ta có đi luôn đâu mà...học viện đại tái ta sẽ trở về, tất cả bảo trọng..."
Trần Lâm trợn mắt khó hiểu nhìn lấy bốn người, sau đó vỗ vai bốn người nói rồi vận Tật Ảnh bộ chạy đi thật nhanh.
Để lại bốn người tám ánh mắt đứng đó dõi theo bóng lưng...
.............................
Nửa canh giờ sau, Trần Lâm lúc này đã ở trung tâm khu thí luyện của Thiên Hồn học viện.
Tốc độ của Trần Lâm lúc này đã được tăng lên rất nhiều, đột phá ngũ tinh võ sư đỉnh phong, Trần Lâm thể chất lại được tăng cường, cộng thêm tu vi tăng tiến kết hợp, một khi dùng chiến khí phụ trợ thì tốc độ Trần Lâm lúc này có thể so với lục tinh đỉnh phong võ sư bình thường ah.
Không vội vã, Trần Lâm đi tới hang đá lúc trước cả đội thí luyện, nơi đó sẽ bây giờ sẽ là nơi trú ngụ trong những tháng ngày sắp tới.
"Được rồi...những ngày tháng tu luyện gian khổ bắt đầu..."
Đứng trước hang đá, nhìn xung quanh một mảnh rừng rú um tùm không một bóng người, Trần Lâm tinh thần không chút e sợ hạ quyết tâm.
Một tháng sau...
"Truy Tinh Trục Nguyệt !!!"
"Bành--!!!"
Cách khá xa hang đá, một thiếu niên trong tay cầm một thanh tử huyết thương vừa đánh ra một chiêu thức vào gốc cây to gần đó, phảng phất mũi thương giống như có linh tính di chuyển linh hoạt đuổi theo hàng vạn sao trời mà đâm, chớp mắt liền bạo tạc tan tành gốc cây, uy lực có thể nói là siêu quần kinh người.
Đây chính là một chiêu trong Bát Hoang Vô Địch thương pháp một chiêu, bộ thương pháp này chính là kiếp trước mạnh nhất và duy nhất mà Trần Lâm có được, chính là Vương cấp võ kỹ.
Các bậc tiền bối có câu "Nguyệt Côn, Niên Đao, Nhất bối tử Thương", có nghĩa là luyện côn tính tháng, luyện đao tính năm nhưng luyện thương là một đời.
Bởi vậy một võ giả sử dụng thương thì dù cho cả đời cũng chưa chắc nắm được sự tinh diệu mạnh mẽ của thương pháp, kiếp trước Trần Lâm vì muốn được nhanh mạnh mẽ mà hấp tấp, cũng từng sử dụng thương làm vũ khí nhưng là vì thời gian tu luyện không tới nơi tới chốn nên bỏ dở chuyển sang dùng đao kiếm các loại hỗn tạp, vì thế mà trên kinh nghiệm thương pháp cũng không nắm giữ được bao nhiêu.
Bát Hoang Vô Địch thương pháp là Vương cấp võ kỹ, bộ thương pháp này gồm có lục thức, thức thứ nhất là Truy Tinh Trục Nguyệt võ giả võ sư tu vi có thể tu luyện, một thức này Trần Lâm đã tập luyện vô cùng nhuần nhuyễn, sự ảo diệu bên trong nó cũng đã khám phá toàn bộ, có thể nói là lô hỏa thuần thanh trình độ rồi.
Thức thứ hai là Hồi Phong Lạc Nhạn, thương lúc đâm ra như chớp thật thật giả giả, nếu kẻ địch không phòng bị thì thật còn chống đỡ lại là giả, thương thu về nhanh lẹ như dây kéo xong lại như giao long xuất hải cuồng mãnh đâm ra, một thức này chính là võ sư đỉnh phong mới có thể tu luyện, nhưng là một tháng này thời gian Trần Lâm ngoài võ học tu luyện có thành quả thì tu vi cũng không dậm chân tại chỗ, ngũ tinh võ sư đỉnh phong đã đột phá lên lục tinh trung kỳ đỉnh phong, nhờ có Tụ khí đan thu được trong đợt thí luyện mà Trần Lâm không còn lo lắng vấn đề tài nguyên cho lắm.
Thức thứ hai Hồi Phong Lạc Nhạn cũng đã được Trần Lâm tập luyện vô cùng siêng năng, tuy yêu cầu của nó là cửu tinh võ sư đỉnh phong mới có thể tu luyện, nhưng với thể chất cường hãn của Trần Lâm cộng thêm ngộ tính hơn người thường nhiều lần nên yêu cầu đó cũng không có làm khó được Trần Lâm, thức thứ hai này cũng được tập luyện miễn cưỡng đến trình độ đăng phong tạo cực, thương xuất bất ý, phảng phất như chiêu thức đã siêu thoát khỏi hình thức ban đầu mà đến một tầm cao mới vậy, ảo diệu biến hóa khôn lường, tất cả đều là công sức của Trần Lâm bỏ ra trong một tháng ròng này.
Bốn thức sau của Bát Hoang Vô Địch thương pháp Trần Lâm còn chưa thể tu luyện, tu vi Trần Lâm bây giờ còn hơi kém sức để tu luyện, nhưng là tin chắc không cần bao lâu thức thứ ba Trần Lâm sẽ tu luyện được mà thôi.
"Thương pháp quả nhiên là cần sự đầu tư kỹ lưỡng cùng một lòng quyết tâm, không có lòng kiên trì bền bỉ rèn luyện thì không thể hiểu được sự ảo diệu trong thương pháp, hóa ra kiếp trước ta lại sai lầm..."
Trần Lâm trong tay mũi thương chỉa xéo mặt đất, khuôn mặt như thấu hiểu điều gì đó, trong lòng cảm khái không thôi.
"Nếu như thương pháp kết hợp với võ hồn..."
Trong óc Trần Lâm chợt lóe lên một ý nghĩ, thầm nghĩ nếu như Trần Lâm dung hợp Diệt Thiên Thần Lôi sau đó dùng thương đánh ra võ kỹ thì sao.
"Diệt Thiên Thần Lôi!!!"
....................
Hai tháng sau...
"Phốc phốc phốc....!!"
Một con Liệt hỏa ngưu thực lực yêu sư bát tinh cứ như vậy đổ xuống, trên người là chi chít lỗ máu to bằng nắm tay, mà người gây ra không ai khác chính là Trần Lâm.
Hai tháng này Trần Lâm thực lực lại tăng thêm một tầm cao mới, hai tháng này Trần Lâm đã liệp sát rất nhiều yêu thú, yêu sư thất tinh đối với Trần Lâm chỉ là giết gà bẻ măng mà thôi, bát tinh yêu sư cũng chỉ tốn thêm một ít công phu là trảm sát ngay, đơn giản là không có tính uy hiếp đến Trần Lâm nữa.
Hai tháng vừa tu luyện vừa tập luyện võ kỹ, Trần Lâm hai tháng này đã dùng hết Tụ khí đan cộng thêm ăn thịt yêu thú mỗi ngày cho nên tu vi lúc này đã là thất tinh trung kỳ đỉnh phong võ sư rồi, đây là Trần Lâm đã kìm hãm lại môt chút tốc độ tu luyện rồi, vì nếu nhanh quá cũng không tốt, nếu không có thể giờ này đã là thất tinh đỉnh phong võ sư chứ không đùa.
Hai tháng này Trần Lâm kết hợp với võ hồn Diệt Thiên Thần Lôi để tập luyện võ kỹ quả nhiên gặt hái được nhiều thành quả, khi thi triển thương pháp thì kèm theo lôi thuộc tính vô cùng bá đạo, chưa hết, Trần Lâm còn may mắn trong khi tập luyện đã tiến vào trạng thái cảm ngộ, từ đó sáng tạo ra một chiêu thức tên là:
"Bạo Lôi Lê Hoa thương!!".
Một thức này uy lực cũng không hề kém "Truy Tinh Trục Nguyệt", võ giả bát tinh đỉnh phong võ sư bình thường cũng khó có thể đỡ được một thức này chứ không đùa, thương ra nhanh như bạo lôi, hiện ẩn ẩn hiện, tốc độ đâm ra có thể nói là nhanh...nhanh đến cực điểm, xuất chiêu là chắc chắn đoạt mạng.
Dựa vào tốc độ của Lôi điện mà Trần Lâm sáng tạo ra một chiêu này, một chiêu này có thể liệt vào hàng ngũ Địa cấp võ học chứ không đùa, đó là do ngộ tính kiếp trước Trần Lâm từng học qua nhiều loại võ học tham ngộ được cộng thêm dung hợp hai linh hồn làm một có được.
Nếu Quách Lương viện trưởng biết được Trần Lâm tự sáng tạo ra một chiêu này chỉ sợ không cầm được mà khiếp sợ, muốn sáng tạo ra một chiêu thức thì người đó phải trong trạng thái thăng hoa cộng thêm hoàn cảnh nữa mới được, nếu biết một võ sư thất tinh mà tự tạo ra võ kỹ không biết sẽ chấn động đến mức nào.
Một thức này Trần Lâm cũng đã luyện tập đến lô hỏa thuần thanh, nhuần nhuyễn đến không thể hơn được nữa, trong tay có Đoạt mệnh thương, dù là cửu tinh yêu sư đến đây Trần Lâm cũng không có ngán bố con thằng nào nữa.
"Phập--!!"
"Phập--!!"
Lấy ra yêu đan cùng một ít thịt của Liệt hỏa ngưu, Trần Lâm nhanh chóng cất vào túi trữ vật, sau đó rời đi chỗ khác tiếp tục liệp sát yêu thú, Trần Lâm hai tháng này liệp sát yêu thú xong còn thu thập lại rất nhiều yêu đan, nếu đem ra bán cho các luyện đan sư cũng có thể kiếm được không ít kim tệ, thịt muỗi cũng là thịt Trần Lâm sao có thể bỏ qua được.
Thu thập xong yêu đan, Trần Lâm thu hồi Đoạt mệnh thương rồi rời đi chỗ khác tiếp tục liệp sát yêu thú tu luyện.
Cầu vote, like fb hoặc ủng hộ nguyệt phiếu. Cảm ơn mọi người. Mọi người đọc truyện vui vẻ.^^
Truyencv.com