Chương 41: Khu Rừng Dị Biến.

Sau khi lấy một nửa số yêu đan của tổ đội Tôn Linh Lăng, Trần Lâm cùng tổ đội của mình nhanh chóng rời khỏi tiếp tục đi liệp sát yêu thú.

Một nửa số yêu đan lấy được cũng không cao cấp mấy, yêu sĩ cửu tinh yêu đan Trần Lâm không có lấy, còn lại nhất tinh yêu sư có ba trăm viên yêu đan, nhị tinh yêu sư có một trăm viên, tam tinh yêu sư thì có hai mươi viên, tứ tinh yêu sư thì chỉ có hai viên mà thôi.

Đây là toàn bộ yêu đan thu thập được, tuy không có bao nhiêu, giống như hạt muối bỏ biển, nhưng là dù sao thịt muỗi cũng là thịt, Trần Lâm không tha cho được.

"Trần Lâm à, ta thấy chúng ta nên ngừng đánh giết yêu thú, chuyển qua đi đánh mướn lấy yêu đan được rồi, việc nhẹ mà lương cao nữa ah."

Nhiếp Lăng hai mắt sáng rực, như mở cờ trong bụng đề nghị.

Cả đám cũng bất ngờ trước lời nói Nhiếp Lăng, ý kiến này quả là rất hay ah, vừa tiết kiệm sức lực thời gian, vừa thu hoạch kha khá yêu đan nữa.

"Đúng thế nha, Trần Lâm, ngươi xem thế nào?"

Yến Linh cũng theo Nhiếp Lăng đồng ý.

"Không được, tốt nhất là chúng ta nên tự tay chiến đấu, nếu các ngươi muốn mình có tên trong danh sách học sinh chiến thắng học viện đại tái."

Trần Lâm lập tức bác bỏ ý kiến này, còn kèm theo hù dọa lời nói nữa.

Nói sao, chiến đấu với yêu thú để tăng kinh nghiệm thực chiến cùng tôi luyện tâm tính, đây chính là cơ hội tốt, sau ba tháng thí luyện này bốn người bọn hắn sẽ lột xác thành một diện mạo hoàn toàn khác nếu chuyên tâm rèn luyện, Trần Lâm sao chấp nhận cho bọn hắn làm việc nhẹ nhàng này được, trải qua một thời gian dài bên nhau, Trần Lâm cũng hiểu rõ tính cách bọn hắn, nhất là Nhiếp Lăng cùng Hạ Quân.

Trần Lâm cũng đã xem bọn hắn như bằng hữu thâm giao, không thể hướng bọn hắn đến con đường thụt lùi được, Trần Lâm là cũng muốn tốt cho bọn hắn mà thôi.

"Vậy...được rồi. Ta chỉ nghĩ vậy thôi, không được thì bỏ đi."

Nhiếp Lăng hơi tụt cảm xúc gật gù, ngẫm lại thấy Trần Lâm cũng là muốn tốt cho bọn hắn, Trần Lâm nói không được là không được, Trần Lâm lúc này chính là người dẫn dắt của cả đội, phải tin tưởng tuyệt đối.

Nói rồi cả đám năm người tiếp tục tìm yêu thú liệp sát thu thập yêu đan. .................

Một tháng sau.....

"Đại Lực Trấn Ma quyền!!"

"Cô Hàn Cửu Kiếm--!!"

"Quét Ngang Bát Hoang--!!"

"Phành--!!"

Trong khu thí luyện, phành một tiếng, một con lục tinh yêu sư Kim Tinh Tê Giác khỏe mạnh bị một cỗ lực lượng khủng bố chấn văng đi.

"Ầm--!!"

Con Kim Tinh Tê Giác như một trái banh đập mạnh vào một gốc cây lớn, ngay lập tức liền biến thành bãi thịt nát.

"Yêu sư lục tinh đối với chúng ta bây giờ chỉ như nhặt rau hái dưa vậy, một chút tính khiêu chiến cũng không có."

Người vừa nói chính là Nhiếp Lăng, giọng nói có vẻ không được hài lòng cho lắm. Vừa nãy tổ đội Trần Lâm tự tay đánh giết lục tinh yêu sư Kim Tinh Tê Giác mà không cần dùng đến võ hồn nữa, cho thấy bọn họ đã tiến bộ rõ rệt như thế nào qua hai tháng rèn luyện.

Không phải giống như lúc trước chật vật chiến thắng Hàn Độc Dực Vương, thương tích đầy người nữa.

Một tháng này kể từ lúc lấy đi một nửa số yêu đan của Tôn Linh Lăng, năm người bọn họ đã liệp sát rất nhiều yêu thú, thực lực cũng vì thế mà lại có sự tăng trưởng.

Trần Lâm cách đây ba ngày đã thuận buồm xuôi gió đột phá võ sư tứ tinh sơ kỳ, thực lực không phải lúc trước tam tinh võ sư đỉnh phong có thể so sánh.

Riêng thể chất đã có thể so với lục tinh võ sư sơ kỳ rồi, tứ tinh võ sư bình thường khó mà gây thương tổn được cho Trần Lâm nữa rồi.

Chiến khí thì áp súc đến mức kinh khủng, chỉ cần thôi động một cái thì như nước lũ càn quét mà ra, dũng mãnh vô cùng, lượng chiến khí trong đan điền có thể so với ngũ tinh võ sư đỉnh phong ah.

Không phải chỉ có mình Trần Lâm mới tiến bộ, bọn Nhiếp Lăng, Hạ Quân cùng Mộc Chi với Yến Linh cũng không để thụt lại quá xa.

Hai ngày trước bọn họ cũng lần lượt đột phá võ sư tam tinh, thực lực lại tăng lên một bậc mới.

Vì vậy mà yêu sư lục tinh trong khu thí luyện nếu gặp phải bọn họ, thì chỉ có bị tiêu diệt trong nháy mắt, bây giờ chỉ có thất tinh yêu sư trở lên thì còn chống lại được với năm người bọn họ, còn không thì chỉ có tới nạp yêu đan mà thôi.

"Đúng thế ah, có lẽ chúng ta nên tìm yêu thú cao cấp hơn nữa, nếu không thì chán lắm."

Yến Linh gật đầu lia lịa hưởng ứng, cái miệng nhỏ chu ra rất dễ thương.

Nếu để những tổ đội học sinh khác nghe thấy những lời này, dám chắc sẽ bị dọa cho hộc máu mà hưởng dương sớm.

Ngũ tinh yêu sư cũng đã làm cho bọn chúng hít thở không đều rồi, vậy mà tổ đội Trần Lâm lại nói giết đến chán, như vậy là quá đả kích lòng tự tôn của bọn hắn rồi.

"Ừ, như vậy cũng được, dù sao lục tinh yêu sư cũng không còn giúp được gì nữa rồi."

Trần Lâm suy nghĩ giây lát, ngẫm lại thấy điều này quá đúng rồi, muốn thực lực tăng cao thì phải khiêu chiến yêu thú cao cấp hơn mới được, như vậy tiềm lực cực hạn của bọn hắn mới được khai thác hết.

Nói rồi, năm người đồng thuận cùng nhau đi tìm yêu thú cao cấp hơn để khiêu chiến.

" Ầm--!!!"

"Ầm--!!"

Lúc này bỗng dưng trên bầu trời Huyết Độc sâm lâm xuất hiện dị biến, mây đen ở đâu tứ phương tám hướng đua nhau tràn về, kèm theo đó tiếng sấm chớp nổ vang cả thiên địa, gió lốc như vũ bão càn quét phía dưới Huyết Độc sâm lâm.

Trần Lâm khuôn mặt chợt lóe lên một tia dị sắc, trong lòng một dự cảm không ổn xuất hiện.

"Có lẽ nào...là như vậy?"

Trần Lâm nội tâm tò mò nghi hoặc, dị tượng này thì mười phần là chỉ có yêu thú độ kiếp thành Yêu vương, hoặc là dị bảo xuất thế nên mới gây ra biến động lớn như vậy.

"Viện trưởng!!"

Lúc này, ẩn bên trong bóng tối, Quách Lương viện trưởng xuất hiện trước mặt bốn vị phó viện trưởng, nhưng vẻ mặt có vẻ vô cùng ngưng trọng.

"Trời sinh dị tượng, bên trong yêu thú cao cấp đang đổ bộ ra ngoài, học sinh của chúng ta bên trong này rất nhiều, bốn người các ngươi phân ra đi sơ tán toàn bộ học sinh rời khỏi khu vực thí luyện, ta sẽ ngăn cản bớt số lượng yêu thú tràn ra."

Quách Lương viện trưởng nghiêm trọng sắc mặt gấp rút phân phó cho bốn người phó viện trưởng, sau đó từ trong bóng đêm xuất hiện trước mặt năm người Trần Lâm nói:

"Thí luyện tới đây là kết thúc, các ngươi lập tức rời khỏi nơi này trở về học viện."

Trần Lâm hai mắt lóe lên một tia quang mang rồi mất, trong lòng cũng đoán được Quách Lương viện trưởng cũng đã biết được dị tượng này không phải bình thường rồi.

Bốn người Nhiếp Lăng, Hạ Quân cùng Mộc Chi và Yến Linh kinh ngạc không hiểu đầu đuôi ra sao, nhưng nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Quách Lương viện trưởng thì còn giả được sao?

" Còn một tháng nữa mới hết thời gian thí luyện mà viện trưởng! Sao bây giờ lại kết thúc rồi?"

Nhiếp Lăng cau có khuôn mặt khó hiểu hỏi.

Chuyện này khá đột ngột làm hắn thấy không bình thường, một tháng thời gian bọn hắn có thể tăng được rất nhiều kinh nghiệm cùng thực lực ah.

"Vì một số vấn đề không đáng có đã xảy ra nên lần thí luyện này phải kết thúc sớm hơn dự kiến, các ngươi ngay lập tức rời khỏi đây trở về học viện."

Quách Lương không muốn giải thích dông dài, lập tức quát một tiếng nghiêm khắc rồi ngự không bay đi mất.

"Bây giờ phải làm sao đây Trần Lâm, viện trưởng trông có vẻ rất nghiêm trọng ah."

Mộc Chi khuôn mặt xinh đẹp khẽ nhăn mày nhẹ nhàng nói.

"Cứ làm theo lời viện trưởng đi."

Trần Lâm mặt không biểu tình nói, sau đó cấp tốc rời đi.

Bốn người Mộc Chi đành ôm nổi khó hiểu đó đè xuống, sau đó cất bước đi theo Trần Lâm.

Năm người nhanh chân rời khỏi khu thí luyện, trên đường cũng gặp một số tổ đội khác cũng rời khỏi khu thí luyện.

"Đùng--!!"

"Đùng--!!"

Trên bầu trời mây đen đã hóa làm một vùng đen kịt, sấm chớp nổ lớn kinh thiên sáng rực cả thương khung, cuồng phong rít gào, dị tượng một lúc càng khủng khiếp hơn nữa.

"Rống--!!!"

"Hống--!!"

"Ầm--!!"

"Ầm--!!"

"..."

Phía bên trong khu thí luyện, đột nhiên những tiếng yêu thú rống kinh thiên ồ ạt xuất hiện, kèm theo là tiếng cây cối đổ gãy ầm ầm rung trời.

Trần Lâm khuôn mặt lập tức ngưng trọng, trong lòng một dự cảm không lành xuất hiện.

"Tốc độ hơn nữa!! Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây."

Trần Lâm trong lòng không yên hối thúc, nếu đoán không lầm, bên trong Huyết Độc sâm lâm vô số yêu thú đang tràn ra bên ngoài, nếu bọn họ không nhanh rời khỏi đây chắc chắn sẽ bỏ mạng lại nơi này.

"Sột soạt--!!"

"Dừng lại!"

Phía trước bụi cây um tùm, một tiếng sột soạt ma sát của lá cây xuất hiện, Trần Lâm con ngươi co rụt hết cỡ, lập tức dừng lại cước bộ của cả đội, tinh thần cảnh giác lập tức trở nên cao độ hơn bao giờ hết.

"G-rừ...!!!!"

"G-rừ...!!!!"

Những tiếng gừ trầm thấp làm cho xương sống cảm thấy ớn lạnh xuất hiện, sau đó từ bên trong bụi cây phốc một cái, một cái bóng đen hiện hữu trước mặt Trần Lâm cùng tổ đội.

Truyencv.com