Sau khi mở cái bọc ra, không ngờ có hai cuốn sổ ghi chép.
Sổ ghi chép rất dày, trang giấy còn cũ kỹ.
Trên đó lấm tấm nét vẽ, còn có rất nhiều hình ảnh.
Nói thật, Tảo Tảo có chút không hiểu.
Có điều việc này không ngăn cản cô thích xem nó.
Tảo Tảo tắt đèn dầu, chui vào chăn, cầm theo sổ ghi chép trực tiếp tiến vào không gian.
Cô phải cẩn thận nghiên cứu những ghi chép mà ông Đường để lại.
Chỉ là nội dung ghi chép có phần khó hiểu.
Tảo Tảo nhìn một hồi, cuối cùng ngủ thiếp đi.
Trong giấc ngủ, Tảo Tảo lại gặp ông Đường.
Lần này cô không lãng phí bất kỳ thời gian nào, trực tiếp chạy đến trước mặt đối phương.
Bàn tay nhỏ bé dùng sức kéo râu của ông Đường dữ tợn nói.
“Mấy cái mà ông để lại kia cháu đọc không hiểu gì hết!”
“Ui bé con, cháu mau buông ra, kéo râu như thế rất đau đấy.” Ông Đường hỏi một đằng trả lời một lẻo.
“Được, ông không trả lời câu hỏi này cũng không sao, vậy ông nói cho cháu biết, sao cháu biết kết ấn? Hơn nữa lực tay của cháu còn khỏe như vậy?”
Ông Đường nhịn đau, vẻ mặt có chút sợ hãi rụt người lại.
“Có gì từ từ nói, có gì cứ từ từ nói, ông đã là sư phụ của cháu rồi, chẳng lẽ ông còn có thể lừa cháu sao?”
Thấy ông Đường không biến mất như lần trước nữa, bấy giờ Tảo Tảo mới buông tay ra.
Chủ yếu là cô thật sự rất buồn bực, bởi vì đến bây giờ ngay cả cô cũng không biết bản thân xuyên qua địa phương nào.
Hơn nữa không hiểu sao cô lại có được nhiều kỹ năng huyền huyễn như vậy, cô thấy có chút sợ hãi.
“Được rồi, vậy ông nói đi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.”
Vì thế ông Đường ngồi trên mặt đất, kiên nhẫn giải thích cho Tảo Tảo nghe.
Mãi đến tận hừng đông, ông Đường mới đứng lên.
“Trời sáng rồi, ông phải đi đây, những thứ trong sổ tay chỉ có thể dựa vào chính mình ngộ ra, ông cũng là tự mình ngộ ra, hiểu được bao nhiêu hoàn toàn dựa vào tư chất của cháu.”
“Có điều kể cả biết được bao nhiêu, thì cháu cũng có thể ăn ngon ấm no dựa vào những thứ này.”
Nghe thấy ông Đường nói vậy, Tảo Tảo bất đắc dĩ thở dài.
Cô một nhân viên văn trong thế kỷ mới, tốt nghiệp tiến sĩ, chuyên về nông học.
Hơn nữa từng hợp tác với các trường học để thành lập một công ty, trước khi xuyên không, công ty đã gần niêm yết.
Một lòng gây dựng sự nghiệp, không ngờ tới xuyên qua thế giới không biết tên, bây giờ lại phải dựa vào xuất mã tiên này để duy trì kế sinh nhai.
Ngẫm lại đều cảm thấy đau đầu.
Mà ông Đường thấy nhóc con kia không để ý tới mình nữa, ông ấy vội vàng chuồn đi.
Tảo Tảo thấy đối phương đi rồi, bản thân cũng rời khỏi không gian, nhắm mắt lại ngủ.
Một giấc ngủ này cô ngủ đến khi mặt trời mọc chọc ba cây sào, ánh mặt trời chiếu đến tận mông rồi.