Chương 54: Thang lên trời!

A Triết huy vũ hai quyền đầu đang nắm chặt, lớn tiếng nói: “Bọn hắn không để cho chúng ta yên, cho nên chúng ta liền dùng cách đỏ trả lại cho chúng. Bọn chúng năm đó xâm lược giống như cường đạo cướp đi đồ vật vốn thuộc về chúng ta, chúng ta hiện tại cũng dùng phương pháp như thế để lấy về! Người khác làm cầm thú, chúng ta liền làm thợ săn cầm thú!

Tinh ca nói tiếp: “Mặc dù chúng ta dùng thủ đoạn không phải quang minh nhưng trong tim chúng ta còn có một phần chấp niệm cùng lý tưởng. Mỗi thành viên trong tổ chức chúng ta đều hi vọng đem trân bảo Hoa Hạ về, đây chính là mục đích ban đầu khi thành lập tổ chức Long Hồn!”

Tiết Thiên Y lẳng lặng nghe ba người bọn họ nói xong, lúc này hắn mới thở dài, nhàn nhạt cười nói: “Ba người các ngươi cũng khá có nghĩa khí, nghe những lời này xong ta cũng cảm thấy máu huyết sôi trào”

“Như vậy chứng tỏ ngươi cũng không phải máu lạnh mà là nam nhân nhiệt huyết!” A Triết nghiêm túc nói: “Bằng hữu, đừng do dự nữa, gia nhập với chúng ta! Long Hồn rất cần những người như ngươi!”

Tiết Thiên Y xua xua tay: “Không cần nói nữa, hiện tại ta không thể nào gia nhập với các ngươi được! Bất

quá nếu như các ngươi có cần sự giúp đỡ, tùy thời có thể tìm ta, ta sẽ giúp đỡ hết sức! Ta tên Tiết Thiên Y, các ngươi phải nhớ rõ!”

Tay phải Tiết Thiên Y khẽ nâng, nhẹ nhàng kéo chiếc mặt nạ ra khỏi khuôn mặt, lộ ra dung nhan chân thật, sau đó chỉ vào mặt mình nói: “Đây là ta, các ngươi muốn tìm ta có thể đến trường trung học Yến Kinh, ta học ban nhất!”

“Chúng ta mới gặp nhau lần đầu tiên, ngươi đã đem bí mật của mình tiết lộ ra, không sợ chúng ta hại ngươi sao?” Oanh Oanh ngưng mắt đánh giá khuôn mặt thanh tú còn mang theo vẻ non nớt của Tiết Thiên Y, trong mắt cô tỏa ra nét ngạc nhiên vô cùng. Nàng cùng A Triết, Tinh ca đều đoán ra Tiết Thiên Y còn trẻ nhưng không nghĩ đến hắn còn trẻ đến mức như vậy.

Trẻ tuổi như vậy lại có thực lực như thế, nếu để cho sư phụ đánh giá, thiếu niên này chính là nhân vật yêu nghiệt nhất a.

“Sợ! sao lại không?” Tiết Thiên Y cười nói: “Lúc ta ra khỏi nhà, gia gia không chỉ dặn dò một lần, nói rằng bên ngoài nhiều người xấu, ta không nên quá thân mật với người xa lạ, càng đừng tiết lộ tin tức của mình. Thế nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, có thời điểm, có một số việc không còn là tất yếu nữa! Lần này ta lựa chọn tin tưởng vào hai mắt của mình! ”

Oanh Oanh cười duyên nói: “Gia gia của ngươi kỳ thật nói rất có đạo lý, trên thế giới này, người xấu có rất nhiều, không cẩn thận là phạm phải sai lầm lớn!”

Tiết Thiên Y bĩu môi không cho là đúng, cười cười: “Có một số người, cho dù ta và hắn gặp nhau hằng ngày cũng không thể trở thành bằng hữu! Nhưng cũng có một số người, ta chỉ liếc mắt nhìn qua liền xác định có thể cùng hắn trở thành tri kỳ!”

“Hay lắm, ngươi đã lựa chọn tin tưởng chúng ta, chúng ta cũng không có lý do gì không tin ngươi! Ta gọi là Long Oanh Oanh, Long Hồn là do cha ta sáng lập, người hiện giờ đã lui ra phía sau, ta bây giờ trên danh nghĩa là đại đầu mục của Long Hồn, đây là thành viên của chúng ta, Chu Triết, Lưu Tinh!” Long Oanh Oanh chân thành thẳng thắn giới thiệu thân phận ba người, thần sắc cảnh giác trên mặt đã hoàn toàn biến mất, nở nụ cười yêu kiều với Tiết Thiên Y.

“Ba người các ngươi đều nhiều tuổi hơn ta, từ nay về sau ta sẽ gọi ngươi là Long tỷ, Triết ca, Tinh ca. Các ngươi có thể gọi ta là Tiết Thiên Y hoặc tiểu Tiết cũng được!”

Long Oanh Oanh cười híp mắt nói: “Tiết Thiên Y… tiểu Tiết… Ta cảm thấy gọi tiểu Tiết hay hơn! Tiểu Tiết, ngươi có thể cho tỷ tỷ biết một thân võ nghệ của ngươi là học được từ ai không?”

“Thực xin lỗi, bí mật sư môn, không thể trả lời” Tiết Thiên Y nghiêm mặt nói.

Long Oanh Oanh có chút thất vọng nhưng cũng biết sự tình này không thể cưỡng cầu, vì vậy đổi câu hỏi: “Ngươi mượn Ngôi Sao Hi Vọng mười phút để làm gì?”

“Thực xin lỗi Long tỷ, cái này cũng là bí mật, không thể trả lời!” Tiết Thiên Y lại cự tuyệt.

Long Oanh Oanh càng thất vọng.

“Bây giờ là mấy giờ rồi?” Tiết Thiên Y nhìn vầng trăng ngoài cửa sổ nghiêng nghiêng phía tây, đột nhiên

hỏi.

Oanh Oanh cúi đầu nhìn luớt qua đồng hồ đeo tay:

“Một giờ rưỡi! Sao vậy?”

“Thời gian không còn sớm…”

Tiết Thiên Y chậm rãi đứng dậy: “Mười phút… có khi chỉ cần năm phút là được, ta ra bên ngoài chút rồi quay lại ngay!”

Vừa nói xong, Tiết Thiên Y cầm viên kim cương Ngôi Sao Hi Vọng kia đứng dậy chậm rãi ra khỏi nhà xưởng, sau đó hắn đi tới một khu vực mà ba người Long Oanh Oanh không thể nhìn thấy.

“Có muốn ra xem không?” Lưu Tinh lo lắng hỏi.

Chu Triết bĩu môi nói: “Đi ra ngoài có tác dụng gì không? Nếu hắn muốn đi, trong chúng ta ai có thể ngăn lại được?”

“Nếu chúng ta tin tưởng hắn, vậy không nên có bất cứ hoài nghi nào!” Long Oanh Oanh nhìn bóng lưng Tiết Thiên Y dần đi ra xa, nói khẽ: “Hắn mạnh như vậy, nếu như muốn đem Ngôi Sao Hi Vọng làm của riêng thì cũng không cần nhiều lời với chúng ta như thế! Hắn nói chỉ cần mười phút thì chúng ta cứ ở chỗ này chờ, đừng nhìn lén!”

Chu Triết, Lưu Tinh đối với nàng luôn luôn là nói gì nghe lấy, liền gật đầu đồng ý.

Tiết Thiên Y đi ra khỏi nhà xưởng, đương nhiên là không muốn ba người kia nhìn thấy hắn hấp nạp linh khí từ Ngôi Sao Hi Vọng.

Hắn dựa theo phương pháp cũ, đem vòng châu năm màu kề sát vào Ngôi Sao Hi Vọng, viên kim cương liền phát ra một thứ ánh sáng xanh biển đậm rọi khắp một mảng không gian rộng lớn. Ba người Long Oanh Oanh đang ngồi trong nhà xưởng phát hiện ra ánh sáng đó, không biết chuyện gì xảy ra nên liền đứng vọt dậy lao ra khỏi nhà xưởng.

Lúc ba người ra đến bên ngoài, Tiết Thiên Y đã thu nạp tất cả linh khí trong Ngôi Sao Hi Vọng, đang đứng lên từ một bụi cỏ dại dưới mặt đất.

“Các ngươi sao vậy?” Thấy vẻ mặt khẩn trương của ba người Long Oanh Oanh, Tiết Thiên Y cười hỏi, tiện tay phủi đi một ít cỏ dại bụi đất còn dính trên mông.

Long Oanh Oanh thấy hắn không có việc gì, nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Vừa rồi chúng ta nhìn thấy một mảng sáng nên bị dọa cho nhảy dựng lên, chạy ra xem ngươi có làm sao không!”

“Ánh sáng màu xanh biển? Sao ta không thấy?” Tiết Thiên Y giả bộ hồ đồ nhìn ngó xung quanh, lập tức đem Ngôi Sao Hi Vọng trong tay trả lại cho Long Oanh Oanh.

“Cảm ơn sự quan tâm của các ngươi, ta không sao, trả lại cho các ngươi nè!”

Long Oanh Oanh thấy hắn không nuốt lời, đem nguyên vật trả lại hoàn hảo, trong lòng vạn phần vui sướng, cũng không thèm nghĩ đến ánh sáng màu xanh biển ba người vừa nhìn thấy có phải là ảo giác hay không. Nàng nghiêm mặt nói: “Tiểu Tiết, ta đại biểu cho toàn thể thành viên Long Hồn cảm ơn ngươi! Đại

biểu cho những đồng bào đang tìm kiếm bảo vật bị đem ra khỏi Hoa Hạ cảm ơn ngươi!”

“Đừng khách khí, ta chịu không nổi!” Tiết Thiên Y cười nhạt một tiếng, lại nhìn vầng trăng phía tây.

“Ba vị, thời gian không còn sớm nữa, ngày mai ta còn có chuyện phải làm, ta về nghỉ ngơi trước đây!”

Long Oanh Oanh cũng có nhiều việc cần làm, thấy Tiết Thiên Y phải đi, tuy trong lòng nàng có chút thất vọng cùng tiếc nuối nhưng không nói thêm câu gì. Cô nhìn Tiết Thiên Y thật sâu như muốn đem dung mạo của hắn nhớ kỹ (Dịch: iu rồi em ơi! he he) rồi mới gật đầu nói: “Được, sau này gặp lại!”

(Biên: đảm bảo gặp lại, xinh đẹp thì ko thoát đâu em à!)

“Hẹn gặp lại!” Tiết Thiên Y gật gật đầu với ba người Long Oanh Oanh, Chu Triết, Lưu Tinh, sau đó hắn quay người bước về phía trước, khi đến bên dưới tường viện, không thấy hắn có bất kỳ động tác nào, lòng bàn chân như đạp lên một cầu thang vô hình, thân hình nhanh chóng mà có quy luật từ từ đi lên lên, sau khi lên đỉnh tường viện lại giống như xuống cầu thang, từng bước từng bước một tiêu sái từ từ đáp xuống.

Tiết Thiên Y dùng chiêu thức khinh công thân pháp đó chính là Đăng Thiên Thê trong Đạo gia, nghe nói chỉ cần đem Trọng thiên tâm quyết tu luyện đến trọng cao nhất thì Đặng Thiên Thê có thể chân chính đạt đến cảnh giới truyền thuyết: Bước lên trời!

Long Oanh Oanh thấy thân pháp của hắn tinh diệu đến mức sư phụ mình cũng không bằng, vẻ mặt cô không khỏi biến đổi, vẻ mặt Chu Triết cùng Lưu Tinh càng đại biến, ba người cùng nhìn nhau hoảng sợ.