......................
[Tử Khu Đoạ Ngục] : Ma pháp hắc ám ảnh hưởng đến tinh thần, khiến người bị ảnh hưởng trải qua cuộc sống đáng sợ nhất mà họ có thể tưởng tượng ra, khiến họ sống trong địa ngục của chính họ.
Bốn giờ nhưng như bốn mươi năm, Phùng Phức Hương cùng Kim Minh Tuyết trở nên mất hết ý chí, như hai con rối bị mất đi dây rối, không chút sinh khí, đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng không.
- Còn một kẻ cuối cùng, đang ở đây sao?
Vương Dật mở lên một tấm bản đồ như gu gồ máp, bên trên là bản đồ của đảo Thiên Đường, mà ở bên trên lại có một chấm đen bắt mắt, là vị trí ở giữa lòng thành phố, một căn biệt thự xa hoa.
[Ma Pháp Hắc Ám] - [Phân Thân Bóng Tối] : tạo ra phân thân ở hình dạng bất kì, cố định như một máy cảm biến, có thể đổi chỗ giữa chủ thể và phân thân.
(Khá giống Zed :v)
Nhờ có skill này, Vương Dật đã xuất hiện một cách thần bí ở trường học và trên xe của Giang Nhược Hoa, Vương Dật tiếp tục sử dụng kỹ năng đó, nhưng lại là đi đến bên ngoài khu biệt thự, hắn muốn để Giang Nhược Hoa biết, cô ta dù có ở đâu thì hắn vẫn sẽ tìm đến.
- Hửm???
Trước cánh cổng lớn dẫn vào khu biệt thự là hai người bảo vệ cao to vạm vỡ, mặc vest và đeo kính đen như mafia trong phim điện ảnh vậy, một người trong đó nhìn thấy một bóng người màu đen đi đến thì bắt đầu cảnh giác.
- Mày là ai? Có biết đây là đâu không?
Khi nhìn thấy Vương Dật trong hình dạng quái dị đi tới, người kia xông lên vươn tay định chộp lấy cổ của Vương Dật, nhưng đối với người được ma lực như Vương Dật thì tốc độ của người này tựa như bị quay chậm trong video, nói dễ hiểu thì Vương Dật hiện tại là siêu nhân đấu với người thường.
Rắc....
Vương Dật nắm lấy cánh tay của người kia, vặn ngược nó lại như bẻ cành cây khô, đau đớn không nói nên lời, người kia cắn răng rút tay trở về khi Vương Dật nới lỏng lực tay, người còn lại ngay lập tức mở chuông báo cảnh giới, từ bên trong khu biệt thự có vô số người bảo vệ vọt về phía cổng chính.
- Mau báo cảnh tường, có kẻ gây sự ở khu biệt thự Royal Rose.
Có người bảo an lập tức gọi người báo cảnh tường, còn lại gần hai mươi người vây quanh Vương Dật, Vương Dật mỉm cười, hắn mở lên [Item], hôm nay bên trong chỉ có hai món đồ, một chiếc đồng hồ đeo kiểu cổ điển và một cái bật lửa.
[Đồng Hồ Ngưng Đọng Thời Gian] : ngưng đọng thời gian, thời hạn sử dụng còn lại : 6h.
[Bật Lửa Thôi Miên] : Thôi miên mọi đối tượng khi nhìn vào ánh lửa, ảnh hưởng trong 3h.
........
- Hahaha, nhìn vào đây đi...
Vương Dật mở lên bật lửa, ngọn lửa đỏ bình thường bật lên, hai mươi ánh mắt cùng lúc nhìn vào, những đôi mắt đó bắt đầu trở nên mờ mịt và vô thức, Vương Dật nở nụ cười tà ác và bắt đầu ra lệnh.
- Bây giờ, các người hãy xem người bên cạnh là một mỹ nữ đang mời gọi mình và làm những điều cần làm đi.
Phốc...
Vương Dật che mắt, tình cảnh trước mặt quá đẹp, một khung cảnh nên thơ không lời nào tả nổi, hãy để trí tưởng tượng của các ngươi bay xa đi.
Vương Dật nhanh chóng tách khỏi "khung cảnh đẹp đẽ" đó, đi vào khu biệt thự với ánh nhìn sợ hãi của vô số bảo an, có một ít bảo an muốn trợ giúp, cuối cùng bị "dính" vào mớ hỗn độn kia, đẹp càng thêm đẹp a.
...................
Cục cảnh sát trực thuộc thành phố, lúc này đang vô cùng sôi nổi, Cán Bộ trưởng từ bộ chỉ huy cấp cao sắp đến giám sát bọn họ, hôm nay, công việc cùng tiền lương đều phụ thuộc vào thái độ của họ.
Rất may, cán bộ trưởng không phải một nam nhân trung niên gắt gỏng khó chịu như cảnh sát trưởng của họ, mà là một vị mỹ nữ có một không hai trong giới cảnh tường, thế nhưng, cô ấy cũng có biệt danh La Sát Nữ Thần, phàm là phạm nhân không thể không khai tội trạng trước cô ấy.
- Cán bộ trưởng đến rồi.
Một nhân viên hốt hoảng mở cửa văn phòng của cảnh sát trưởng rồi hô lên, người đàn ông ngồi trước bàn làm việc ngồi bật dậy, mồ hôi lạnh chảy xuống từ trán, chứng tỏ ngay cả đồng nghiệp cũng sợ biệt danh La Sát Nữ Thần này.
- Mau tiếp đón cô ấy...
Cảnh sát trưởng Long Khương sốt sắng, nhanh chóng đi ra ngoài, ở bên ngoài, ngồi trên ghế sofa là một cô gái tóc xanh biếc như biển cả, đôi mắt xanh lam hiền dịu, mặc lên bộ quần áo sĩ quan, tay phải nâng tách trà, nghiêm trang uống một ngụm nhỏ.
- Xin chào ngài, cảnh sát trưởng Long Khương.
Mỹ nữ tóc xanh lam kia nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn, nhẹ giọng nói với Long Khương, nhưng Long Khương thì trong lòng run lên, có một loại cảm giác lo sợ không nói nên lời, ông ta nhẹ mỉm cười, nói.
- Cán bộ trưởng đường xá xa xôi đến đây, chắc là rất mệt mỏi rồi, xin mời ngài đến Heavem Hotel nghỉ ngơi.
Long Khương vui vẻ nói, nhân viên xung quanh thấp giọng xì một tiếng bất mãn, đúng là thượng nâng hạ đạp, tiện không thể tiện hơn.
- Khách sáo, khách sáo, ngài...
Riing....
Mỹ nữ tóc xanh kia vui vẻ cười nói, thì bị ngắt bởi tiếng chuông điện thoại khẩn gần đó, một nhân viên hấp tấp chạy đến bắt máy, đầu máy bên kia nói với giọng sợ hãi và hốt hoảng, khuôn mặt nhân viên kia cũng hiện lên vẻ lo lắng cùng sợ hãi.
- Có chuyện gì vậy???
Long Khương sốt ruột hỏi ngay, người nhân viên kia tường thuật lại, khu biệt thự Hoa Hồng Hoàng Gia bị một người lạ mặt gây sự, bảo an toàn bộ không có cách nào ngăn cản người kia, chỉ đành nhờ vào cảnh tường lực lượng.
- Tốt, vậy cùng nhau đi, tôi cũng muốn xem tác phong cùng thái độ làm việc của nhân viên ngài.
Mỹ nữ tóc xanh hạ chân trái đang vắt trên đùi trắng nõn của nàng xuống, nhẹ nhàng đứng lên, nói, Long Khương giấu giấu diếm diếm lấy ra khăn tay, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng phập phà phập phồng, gọi đến bốn năm nhân viên cùng ông ta đi đến hiện trường.
Trong lòng Long Khương thầm niệm kinh, hi vọng lần này không phải việc gì không thể giải quyết.