Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Triệu Đào ngay trước mặt Tiểu Triệu. Trong điện thoại, Diệp Lăng Phi với tư cách là bạn của Tiểu Triệu hỏi thăm Triệu Đào về chuyện của Tiểu Triệu, đúng như những gì mà Diệp Lăng Phi đã đoán trước, đối với chuyện Tiểu Triệu bị cách chức tạm Triệu Đào không phải là hoàn toàn mù tịt, ông ta cũng biết được một chút thông tin. Ông ta là cục trưởng cục công an, nội bộ cục công an có chuyện gì, cũng sẽ phải thương lượng trước với ông ta, nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Triệu Đào cũng đã hiểu ý tứ của Diệp Lăng Phi, ông ta nói:
- Được rồi, chuyện này tôi sẽ hỏi lại cho rõ, làm cảnh sát, khó tránh khỏi sẽ đắc tội với một số người, chuyện trả đũa cũng có thể có. Về phần nghỉ phép, đó cũng là một lựa chọn tốt, trước tiên đi thư giãn, như vậy mới có thể làm việc tốt!
Triệu Đào nói những lời này, vô tình đã cho thấy thái độ của ông ta, đó là đồng ý để cho Tiểu Triệu nghỉ phép. Diệp Lăng Phi nói chuyện với Triệu Đào xong, hắn cất điện thoại di động đi, nhìn thoáng qua Tiểu Triệu, cười nói:
- Tiểu Triệu, bây giờ thì cậu yên tâm rồi chứ!
- Vâng, Diệp ca, lần này em phải hậu ta anh rồi!
Giờ phút này Tiểu Triệu giống như là được ăn một viên định tâm hoàn vậy, cậu ta không còn buồn bực như lúc trước nữa, tay cầm cốc bia, nói:
- Diệp ca, chiều nay chúng ta đi uống rượu đi!
- Chiều nay anh còn có việc phải làm!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tiểu Triệu, cậu cũng mau chóng chuẩn bị đến tỉnh thành đi, anh cần cậu giúp một việc. Về phần chi phí cứ tính hết cho anh, anh đưa trước cho cậu năm mươi nghìn tệ, cậu cầm lấy mà xài, đến khi nào về thì cứ tìm anh, anh sẽ gửi thêm tiền cho...!
Sở dĩ Diệp Lăng Phi muốn để Tiểu Triệu đến tỉnh thành là muốn nhờ Tiểu Triệu đi điều tra một chút về chuyện của Chu Ba. Theo Diệp Lăng Phi thấy, trước khi Chu Ba tới thành phố Vọng Hải, nhất định sẽ để lại thứ gì đó ở tỉnh thành, để Tiểu Triệu đến tỉnh thành điều tra, nói không chừng có thể có được chút manh mối từ tỉnh thành. Diệp Lăng Phi và Tiểu Triệu ăn cơm xong, Diệp Lăng Phi đứng dậy thanh toán tiền ăn. Chiều nay quả thật hắn có chuyện, chuyện này cũng có liên quan đến Bạch Tình Đình, chiều nay Diệp Lăng Phi muốn đi tìm Liêu Tiểu Hồng. Theo Diệp Lăng Phi thấy, tất cả những chuyện này nhất định là có liên quan đến Liêu Tiểu Hồng, hắn muốn đi tìm Liêu Tiểu Hồng, sau đó hỏi Liêu Tiểu Hồng để biết thêm một chút về chuyện của Chu Ba. Tuy trong lòng Diệp Lăng Phi rất không vừa ý với Chu Ngọc Địch, nhưng tình hình bây giờ khiến cho Diệp Lăng Phi phải đi điều tra tình huống của Chu Ba, vì bảo vệ Bạch Tình Đình, bây giờ hắn phải nghe theo sự sắp xếp của Chu Ngọc Địch. Diệp Lăng Phi không biết phương thức liên lạc của Liêu Tiểu Hồng, chẳng qua là, hắn biết Liêu Tiểu Hồng là người dẫn chương trình ở đài truyền hình thành phố, Diệp Lăng Phi cho rằng, có thể bây giờ Liêu Tiểu Hồng đang ở đài truyền hình, cho dù Liêu Tiểu Hồng không có ở đó bây giờ, ở đài truyền hình cũng có thể có phương thức liên lạc với Liêu Tiểu Hồng.
Diệp Lăng Phi lái xe đi tới đài truyền hình, trước đây hắn rất ít khi tới đài truyền hình, chỉ một lần cùng Bạch Tình Đình tới nhà hàng ở tháp truyền hình bên cạnh đài truyền hình ăn cơm. Diệp Lăng Phi dừng xe ở bãi đậu xe trước cửa đài truyền hình, hắn dừng xe sau, sau khi bước xuống xe, hắn giương mắt nhìn về phía cửa đài truyền hình, trong lòng âm thầm tính toán xem nên làm thế nào để đi vào được. Quả thật là Diệp Lăng Phi rất có thể lực ở thành phố Vọng Hải, nhưng có thế lực không có nghĩa là Diệp Lăng Phi có thể trực tiếp xông vào trong đài truyền hình. Hắn đang nghĩ cách làm thế nào để có thể đi vào trong đài truyền hình một cách bình thường. Trong lúc Diệp Lăng Phi còn đang chần chừ, một chiếc xe màu trắng bạc đi tới, đỗ cách Diệp Lăng Phi không xa, sau khi chiếc xe kia dừng lại, cửa xe mở ra, một cô gái trẻ tuổi từ trên xe bước xuống.
- Diệp đại ca, thật là trùng hợp, sao anh lại ở chỗ này?
Tiếng gọi yêu kiều của một cô gái trẻ thu hút sự chú ý của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi quay đầu lại nhìn, kinh hỉ thấy Tiêu Vũ Văn đứng ở phía sau hắn. Tiêu Vũ Văn đeo một cái kính râm, trên người là một cái áo ngắn tay màu đen, một cái quần dài mỏng màu trắng, trên hông đeo một cái thắt lưng bản rộng. Vóc dáng thướt tha của Tiêu Vũ Văn hiển lộ rõ ràng dưới bộ quần áo đó, cô vừa xuống xe, lập tức bỏ kính râm xuống, để vào trong túi xách cầm theo, chân đi một đôi giầy cao gót trong suốt, bước nhanh về phía Diệp Lăng Phi. Khi Tiêu Vũ Văn đến trước mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi dang tay ra ôm Tiêu Vũ Văn vào trong ngực. Hắn vỗ vỗ vào lưng Tiêu Vũ Văn, kỳ quái hỏi:
- Vũ Văn, sao em lại ở chỗ này?
Tiêu Vũ Văn hai tay ôm cổ Diệp Lăng Phi, cô không có để ý đây là chỗ công cộng, hôn Diệp Lăng Phi một cái, sau đó, Tiêu Vũ Văn cười duyên nói:
- Diệp đại ca, anh đoán thử xem?
- Làm sao mà anh đoán được!
Diệp Lăng Phi lo lắng mình và Tiêu Vũ Văn thân mật như vậy sẽ bị chụp lại, một khi truyền tới chỗ Bạch Tình Đình, vậy thì không ổn. Hắn buôn Tiêu Vũ Văn ra, lấy từ trên người lấy ra một điếu thuốc, tựa người vào chiếc xe của mình. Diệp Lăng Phi châm lửa, nhìn Tiêu Vũ Văn, tay trái hắn véo nhẹ cái cằm thon của Tiêu Vũ Văn một cái, cười nói:
- Vũ Văn, em không cần phải ra vẻ thần bí với anh thế, nói cho anh biết đi, em đến chỗ này làm gì!
- Được rồi, để em nói cho anh biết!
Tiêu Vũ Văn cười nói,
- Em tới đây để bàn chuyện làm ăn, đài truyền hình thành phố Vọng Hải muốn mua phim truyền hình của bọn em, em tới đây để thương lượng giá cả, bên cạnh đó, đài truyền hình muốn phỏng vấn em...!
Tiêu Vũ Văn vừa nói tới đây, Diệp Lăng Phi không nhịn được hô lên:
- Vây thì thật sự quá tốt rồi!
- Thật sự quá tốt?
Tiêu Vũ Văn tỏ vẻ khó hiểu, nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Diệp đại ca, rốt cuộc cái gì quá tốt?
Diệp Lăng Phi hút một hơi thuốc, rồi hắn lấy điếu thuốc ra khỏi mồm, nói:
- Anh đang muốn vào trong đài truyền hình, vừa rồi anh còn đang suy nghĩ làm thế nào để vào được, bây giờ em đã đến rồi, anh không cần phải suy nghĩ nữa, chỉ cần theo em vào trong đó là được!
- À, thì ra là là chuyện này!
Tiêu Vũ Văn sau khi nghe xong thì cười nói:
- Nếu như em không đồng ý dẫn Diệp đại ca vào thì sao?
- Em không đồng ý ư?
Diệp Lăng Phi hơi ngẩn ra, nhìn thoáng qua ánh mắt giảo hoạt của Tiêu Vũ Văn, trong lòng lập tức hiểu rõ, chỉ thấy Diệp Lăng Phi đặt tay lên mông Tiêu Vũ Văn, bóp một cái thật mạnh, nói:
- Nếu như em không đồng ý thì anh sẽ khiến em...!
Diệp Lăng Phi nói tới đây, cố ý ghé môi đến sát bên tai Tiêu Vũ Văn nói mấy câu, chỉ thấy gương mặt Tiêu Vũ Văn đỏ bừng cả lên, cô nũng nịu nói:
- Diệp đại ca, anh thật là xấu, em đồng ý với anh là được chứ gì!
Diệp Lăng Phi cười ha hả, nói:
- Vũ Văn, anh phát hiện mấy ngày nay không gặp em, bây giờ em càng lớn lại càng xinh đẹp mê người đó!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra câu này, chỉ thấy Tiêu Vũ Văn lè lưỡi với Diệp Lăng Phi, làm ra vẻ mặt đáng yêu, sau đó nói thầm:
- Em không tin mấy lời đường mật của Diệp đại ca đâu, bây giờ em không còn là tiểu cô nương nữa rồi, những lời ngon ngọt của anh không có tác dụng với em đâu!
- Thật vậy sao?
Diệp Lăng Phi nhìn Tiêu Vũ Văn, cười nói,
- Vậy làm sao mới có tác dụng đây nhỉ, có phải là sau này anh không cần nói gì cả, cứ nhìn thấy em dùng hành động là được!
- Không phải thế!
Tiêu Vũ Văn vội vàng nói,
- Ý em là...!
Tiêu Vũ Văn còn chưa nói hết, đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời:
- Vũ Văn, chúng ta đừng đứng ở chỗ này nữa, đi thôi, chúng ta vào trong đài truyền hình thôi!
Diệp Lăng Phi và Tiêu Vũ Văn cùng nhau đi vào trong đài truyền hình. Bởi vì có Tiêu Vũ Văn làm lá chắn, Diệp Lăng Phi rất dễ dàng lọt vào trong đài truyền hình. Tiêu Vũ Văn và Diệp Lăng Phi chia nhau ra ở chỗ thang máy, Diệp Lăng Phi một mình đi tìm Liêu Tiểu Hồng. Sau khi hỏi mấy người, cuối cùng hắn cũng biết được chỗ làm việc của Liêu Tiểu Hồng. Khi Diệp Lăng Phi đi tới nơi làm việc của Liêu Tiểu Hồng, vừa lúc Liêu Tiểu Hồng từ bên trong đi ra. Lúc trước trên tivi Diệp Lăng Phi đã nhìn thấy Liêu Tiểu Hồng, khi gặp phải Liêu Tiểu Hồng ở ngoài cửa, hắn nhìn một cái là đã nhận ra Liêu Tiểu Hồng.
- Liêu Tiểu Hồng!
Diệp Lăng Phi mở miệng gọi. Liêu Tiểu Hồng nghe thấy Diệp Lăng Phi gọi cô ta, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi một lượt, nhưng không nhận ra Diệp Lăng Phi, cô ta bèn hỏi:
- Anh gọi tôi đấy à?
- Dĩ nhiên!
Diệp Lăng Phi nói một cách chắc chắn,
- Liêu Tiểu Hồng, tôi tìm cô là vì chuyện của chồng cô!
Liêu Tiểu Hồng nghe được là chuyện của Chu Ba, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi, khoát khoát tay với Diệp Lăng Phi, nói:
- Bây giờ tôi đang rất đau lòng, phiền anh không nên quấy rầy tôi!
- Vậy cô có muốn biết chồng cô đã để lại vật gì cho tôi không?
Vừa nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Liêu Tiểu Hồng lập tức hỏi:
- Đó là vật gì?