Diệp Lăng Phi đã chuẩn bị sẵn vé máy bay để hai ngày sau quay về Trung Quốc. Hắn ở lại hai ngày để giải quyết một số chuyện riêng. Mặc dù mọi chuyện liên quan đến câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đã giải quyết xong, nhưng chuyện về Tần Dao vẫn chưa đâu vào đâu. Tần Dao không chịu về nước, Diệp Lăng Phi muốn thu xếp ổn thỏa cuộc sống cho Tần Dao.
Diệp Lăng Phi không yên tâm để một mìnhTần Dao sống ở Anh, cơ sở của Lang Nha đã chuyển đến Mỹ, chỉ còn lại vài người của Lang Nha ở lại bên này.
Cách sống của những người Lang Nha không hợp với Tần Dao, Diệp Lăng Phi hy vọng Tần Dao có một cuộc sống ổn định.
Diệp Lăng Phi nói chuyện riêng với Tần Dao, nói chuyện xong, Diệp Lăng Phi mới yên tâm. Dự định củaTần Dao là sẽ ở bên này học tập, đợi khi nào học xong sẽ suy nghĩ đến việc quay về thành phố Vọng Hải. Trước mắt cô sẽ ở trong trường, Tần Dao đã có vài người bạn rất thân thiết, Diệp Lăng Phi sau khi gặp mặt những người bạn của Tần Dao mới hoàn toàn yên tâm về nước.
Diệp Lăng Phi đưa cho Tần Dao một số tiền dùng để trang trải học phí và sinh hoạt phí. Tần Dao lúc đầu không muốn nhận số tiền đó. Nhưng Diệp Lăng Phi rất kiên quyết, cuối cùng Tần Dao không còn cách nào khác đành phải nhận.
Giải quyết xong chuyện về Tần Dao, Diệp Lăng Phi nghĩ tới Alice. Kết quả không cần chờ Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Alice. Alice đã chủ động gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi và Alice ngồi ăn cơm cùng nhau tại một cửa tiệm bên sông Thames. Ăn cơm xong, hai người tảo bộ trên bờ sông. Alice kéo tay Diệp Lăng Phi và nhìn anh. Diệp Lăng Phi thấy Alice nhìn mình bèn cười nói:
- Alice, em nhìn gì vậy?
- Không có gì, chỉ là em muốn nhìn anh nhiều một chút! Lần này chia tay không biết khi nào em mới có thể gặp lại anh.
Diệp Lăng Phi dừng lại, nhìn thấy chiếc ghế nghỉ ở bên đường, anh gọi Alice ngồi xuống và hỏi:
- Alice, lẽ nào em không quay về cùng anh sao?
Alice ôm lấy cánh tay Diệp Lăng Phi, ngả đầu dựa vào vai hắn và nói:
- Em muốn ở bên cạnh bố em, lần này gặp bố em thấy ông đã già đi rất nhiều, em là con gái duy nhất của ông, em nên ở bên cạnh chăm sóc ông!
Khi nghe Alice nói ở lại Anh Quốc không cùng hắn trở về Trung Quốc, Diệp Lăng Phi không tránh khỏi có cảm giác không đành. Nhưng hắn luôn nghĩ rằng mình nên khuyên Alice ở lại bên cạnh Tiger. Nhưng khi Alice thực sự quyết định ở lại thì Diệp Lăng Phi lại lưu luyến không muốn rời xa Alice. Hắn hỏi:
- Em thật sự quyết tâm ở lại ư?
Alice gật đầu và nói:
- Chí ít trước mắt em sẽ ở lại bên cạnh bố em!
Nói đến đây, Alice bỗng nhiên quay sang Diệp Lăng Phi, cười rằng:
- Có điều qua một thời gian em nhớ anh sẽ quay gặp anh, ừm, em còn nhớ cả Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển, em và bọn họ quan hệ rất tốt. Em sẽ ở lại Anh tiếp tục đan áo, khi nào đan xong em sẽ gửi về cho anh, hy vọng anh sẽ mặc vừa chiếc áo em đan tặng anh!
- Đương nhiên rồi!
Diệp Lăng Phi nhìn Alice một vẻ tuyệt thế, hắn nhẹ nhàng đưa môi về phía Alice. Alice khép dần hai mắt, khi đôi môi Diệp Lăng Phi chạm vào môi cô, đôi tay trắng ngần của cô ôm chặt cổ Diệp Lăng Phi, chính tại nơi đây 2 người đã có nụ hôn nồng cháy.
Có không ít người đi lại xung quanh họ, bên bờ sông Thames các đôi tình nhân hôn nhau rất nhiều, họ đã quen với cảnh đó, ngược lại còn có cảm giác sợ hại.
Sau một nụ hôn nồng cháy, Diệp Lăng Phi liếm nhẹ môi và nói:
- Alice, anh thực sự không muốn rời xa em. Em thực sự đành lòng rời xa anh sao?
- Anh thân yêu. Em tất nhiên không nỡ rời xa anh!
Alice ôm cổ Diệp Lăng Phi, ánh mắt cô nhìn hắn chan chứa tình yêu thương và nói:
- Nhưng có những lúc em cần học cách lựa chọn, lần này em lựa chọn ở lại nên cạnh bố em, lần sau, em nhất định sẽ lựa chọn ở lại bên cạnh anh, anh có thể đối xử tốt với em chứ? Em muốn trước khi anh đi, em sẽ ở bên cạnh anh giống như trước kia vậy.
- Từ hôm nay cho đến khi anh đi, anh sẽ ở cùng với em!
Diệp Lăng Phi nói, Alice trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ, cô rúc vào ngực Diệp Lăng Phi nói:
- Hai ta ngày nào cũng không rời nhau, một khắc cũng không rời nhau!
Hai ngày này Diệp Lăng Phi đều ở bên cạnh Alice, hắn và Alice ở một gian phòng tổng thống.
Hai ngày sau. Diệp Lăng Phi và Dã Lang, Dã Thú, Angle cùng nhau về Trung Quốc, bọn họ đầu tiên đến Bắc Kinh, từ Bắc Kinh bay đến thành phố Vọng Hải. Nhưng, Diệp Lăng Phi ở lại Bắc Kinh một ngày, anh đi gặp Lão già. Khi gặp Lão già, tình cờ Nhạc Lâm Sơn cũng ở đó, thông qua Nhạc Lâm Sơn Diệp Lăng Phi nghe nói sau khi Tưởng lão gia nghỉ hưu, Tưởng gia từng muốn con trai lớn của mình bước vào Trung Ương, chỉ tiếc nguyện vọng của Tưởng gia không thành, con trai lớn của Tưởng lão gia không thể tiến vào Trung Ương.
Đối với Diệp Lăng Phi đó không phải là một tin tốt, nhưng cũng không phải là tin xấu. Trước đây Diệp Lăng Phi và Tưởng gia có chút khúc mắc, nhưng đều đã qua rồi, Tưởng gia cũng không có động tĩnh gì, Diệp Lăng Phi tất nhiên cũng không muốn Tưởng gia gặp phải điều gì. Đối với Diệp Lăng Phi, chỉ cần có người gây khó dễ cho mình, hắn nhất định sẽ phản ứng lại. Nhưng nếu như đối phương không gây khó dễ gì với mình thì mình cũng sẽ không làm khó dễ đối phương. Đó là nguyên tắc của Diệp Lăng Phi. Sau khi Tưởng Thiên Dương rời thành phố Vọng Hải, không hề có tin tức gì, thời gian qua đi Diệp Lăng Phi đã quên từng bị Tưởng Thiên Dương bỏ lại ở đó.
Đương nhiên, Diệp Lăng Phi cũng không tin Tưởng Thiên Dương tùy tiện nói ra những điều đó, có thể một ngày nào đó, Tưởng Thiên Dương thực sự sẽ đến đối phó với Diệp Lăng Phi, một khi ngày đó, Diệp Lăng Phi sẽ ra sức phản kích. Tới lúc đó, nói không chừng sẽ là một trận chiến kịch liệt.
Thế lực của Tưởng gia chỉ ở trong vùng. Tại trung ương đã không còn thế lực lớn. Như vậy, cho dù Diệp Lăng Phi phải đối diện với toàn bộ thế lực Tưởng gia, Diệp Lăng Phi cũng không cần phải quá lo lắng.
Diệp Lăng Phi ở Bắc Kinh vài hôm. Trước khi đi còn mua một ít đặc sản Bắc Kinh. Thực ra, cái gọi là đặc sản Bắc Kinh chỉ là chút quà mà ở bất cứ nơi nào trong cả nước đều có thể mua được. Như là Vịt quay Toàn Tụ Đức, mặc dù đều nói chính thống Bắc Kinh, nhưng ở những thành phố khác trong cả nước đều có thể ăn Toàn Tụ Đức, ở thành phố Vọng Hải cũng có chi nhánh của Toàn Tụ Đức.
Đương nhiên, đến Bắc Kinh tất nhiên cần mang ít quà về. Diệp Lăng Phi cũng từ Anh Quốc mua về không ít đồ, lần này lại ở Bắc Kinh mua thêm một ít, lần này quay về cần chia quà cho mọi người, nếu không Diệp Lăng Phi sợ sẽ bị mấy người phụ nữ đó trách mắng.
Diệp Lăng Phi và Dã Thú, Dã Lang, Angel ở phòng chờ tại sân bay đợi làm thủ tục, Diệp Lăng Phi nhẩm tính, anh ở bên ngoài hơn 1 tháng, bây giờ đã là trung tuần tháng tư, sau khi về đến thành phố Hải Vọng, có thể nhìn thấy phụ nữ mặc váy rồi. Diệp Lăng Phi vừa nghĩ, trên mặt không tránh khỏi lộ ra cái cười thô tục.
Angel ngồi ở bên cạnh Diệp Lăng Phi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi trên mặt lộ ra cái cười thô tục liền véo tay và nói:
- Nhìn bộ dạng của anh chắc chắn anh không nghĩ điều gì tốt lành rồi!
- Nói lung tung, anh sao lại không nghĩ điều gì tốt lành chứ! Anh chỉ nghĩ sau khi trở về, làm thế nào để chia quà mà thôi!
- Anh nghĩ em là đứa trẻ con lên 3 sao. Em không tin lời anh nói đâu!
Angel bĩu môi, dáng vẻ đầy coi khinh và nói:
- Em còn không hiểu anh chắc, anh hơn một tháng rồi không được chạm vào đàn bà, anh về nhà sẽ làm gì, em không cần nói, bất cứ ai cũng có thể đoán được!
Angel vừa nói xong, Dã Thú và Dã Lang ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi đều phá lên cười. Angel liếc Dã Thú nói rằng:
- Dã Thú, anh đừng cười, anh ấy hả không tốt hơn Ma Vương bao nhiêu đâu, anh cũng vậy, tôi thấy chỉ có Dã Lang là không tệ lắm!
Không đợi Angel nói xong, chuông điện thoại của Dã Lang liền vang lên. Dã Lang lấy điện thoại ra, nhìn số máy gọi đến sau đó nghe điện thoại.
- Ừm, anh đang ở Bắc Kinh, có lẽ chiều sẽ đến thành phố Vọng Hải, gì cơ, em đã đến Vọng Hải rồi à, ừ, vậy mình sẽ gặp nhau ở Vọng Hải!
Dã Lang nói xong, cúp điện thoại, Dã Thú đẩy Dã Lang một cái, hỏi:
- Dã Lang, điện thoại của ai đấy?
- Lương Ngọc.
- Điện thoại của Lương cảnh quan, Dã Lang, có phải Lương cảnh quan đang ở thành phố Vọng Hải chờ anh à?
Dã Lang cười gật đầu, Dã Thú thấy Dã Lang cười liền chuyển sang Angel, nói rằng:
- Angel, cô có nhìn thấy không, Dã Lang cười đấy. Tôi nói cho cô biết, ở thành phố Vọng Hải có người đang đợi Dã Lang, nhìn dáng vẻ của cậu ta là biết không thể đợi nổi nữa rồi, tôi dám cam đoan, chờ Dã Lang về đến thành phố Vọng Hải, sẽ lập tức dẫn Lương cảnh quan về nhà, nói không chừng lần này trở về sẽ cưới luôn đấy.
Angel nghe xong, hừ nói:
- Dã Thú. Dã Lang như thế là bình thường, người ta chỉ có 1 người phụ nữ, đâu có giống anh.
Angel nói đến đây. Lại liếc nhìn Diệp Lăng Phi, lập tức nói thêm:
- Đương nhiên, còn có người kia, nói chung mấy người chẳng có người nào tốt đẹp, bên cạnh có vô số phụ nữ, các người đều đáng khinh bỉ.
Diệp Lăng Phi nghe Angel nói, hắn cũng không phản bác, chỉ cười. Angel vốn tưởng rằng Diệp Lăng Phi sẽ phản bác những lời mình nói, nhưng thật không ngờ Diệp Lăng Phi không hề có ý phản bác điều này làm cho Angel cảm giác có một chút thất vọng. Ange lại hỏi:
- Ồ. Đúng rồi, em nhớ lại rồi, anh rời khỏi Anh Quốc 2 ngày đi đâu?
- Anh ư?
Diệp Lăng Phi vừa nghe Angel hỏi mình, hắn cười cười, nói rằng:
- Angel, em trở thành thám tử tư từ khi nào vậy, lẽ nào chuyện riêng tư của anh cũng cần báo cáo em sao?
- Đương nhiên cần nói với em rồi. Em rất muốn biết anh rốt cuộc đã đi đâu!
- Ừm, nói như thế nào nhỉ, đi làm chút việc mà một người đàn ông nên làm! Nhưng có điều, anh không muốn nói cho em biết, Angel. Em đừng hỏi nữa, nói chung anh rất thành thật!
- Anh mà thành thật, thôi đi, anh không nói em cũng có thể đoán ra! Anh nhất định là ở cùng Alice có đúng không?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Em đã biết rồi. Vậy em còn hỏi anh làm gì?
- Chỉ là muốn hỏi mà thôi! Nếu như em nói chuyện này với vợ anh Bạch Tình Đình, anh nghĩ vợ anh sẽ phản ứng như thế nào?
- Không có phản ứng gì cả! Tình Đình đã quen với việc anh ở bên ngoài có người phụ nữ khác rồi, Angel, nếu như trước kia, em lấy chuyện này để uy hiếp anh thì còn có tác dụng, còn bây giờ, em nói ra điều đó chẳng có tác dụng gì cả. Anh nghĩ em nên quan tâm chuyện của em đi, lẽ nào em không lo lắng nhân tình của em nhân thời gian vắng em, lại có người mới sao.
Angel hừ lạnh lùng:
- Em còn không cần cô ta ấy chứ, đợi em về, sẽ tìm một người khác. Con gái không phải đầy ngoài đường đấy sao, em mà muốn, vung tay sẽ có cả đám!
Khi Angel nói những lời này, giọng có vẻ khá lớn, kết quả là một người phụ nữ ngồi ở đằng sau Angel hắng giọng ho. Angel vừa quay đầu, một người phụ nữ khoảng ba lăm ba sáu tuổi trên mặt lộ rõ vẻ không hài lòng. Angel không để ý gì cả trước mặt mọi người liền nói:
- Chị yên tâm, tôi đối với chị không có cảm giác gì đâu, nếu tôi nói không sai, cái mũi của chị là đi sửa ở Hàn Quốc đúng không, vừa nhìn là biết do người Hàn Quốc làm, chị nên cẩn thận đừng hắt hơi mạnh mũi sẽ rơi mất đấy.
Angel nói xong, cũng không để ý người phụ nữ kia tức giận đến đâu lập tức quay đầu lại tiệp tục nói chuyện với Diệp Lăng Phi. Trong lúc Diệp Lăng Phi và Angel nói chuyện phiếm với nhau thì từ bên ngoài có mấy người đàn ông dáng người lùn, mặc âu phục đi tới. Trong đó có một người Diệp Lăng Phi thấy rất quen mặt, Hắn nhìn kỹ và nhớ ra người đàn ông này chính là người đàn ông Trung Quốc mà lần trước có va chạm với Kỷ Tuyết. Diệp Lăng Phi đứng lên chờ mấy người đàn ông kia bước tới, cười và nói:
- Thật trùng hợp, thật không ngờ ở đây lại có thể gặp được các vị những người đàn ông thích ăn cỏ non, lần này các vị lại có thu hoạch gì mới chăng?
Gã đàn ông đó nhìn Diệp Lăng Phi. Ánh mắt có vẻ tức giận, nhìn thái độ gã cũng nhận ra Diệp Lăng Phi. Có điều bên cạnh gã có vài người Nhật, nên gã đành phải cố nhẫn nhịn, không để ý đến Diệp Lăng Phi. Diệp lăng Phi thấy gã không phản ứng gì bèn bĩu môi quay về chỗ ngồi.
Diệp Lăng Phi vừa quay về chỗ ngồi, Angel liền hỏi:
- Anh qua bên đó làm gì vậy?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Nhìn thấy một người quen! Em thấy cái gã béo lùn kia không, ở Hải Vọng anh đã từng gặp gã ta, không ngờ ở Bắc Kinh lại gặp gã, em nói có phải anh có duyên với gã không?
- Sao em thấy anh ta lại không để ý đến anh. Hơn nữa em thấy thái độ anh ta đối với anh cũng không thân mật gì, có phải anh quyến rũ vợ người ta không?
Diệp Lăng Phi hỏi lại.
- Anh giống loại người đó lắm sao?
Angel không chút do dự nói:
- Đương nhiên giống rồi, không chỉ là giống mà là vô cùng giống!
- Con nha đầu này. Xem ra về Vọng hải anh phải dạy dỗ lại em mới được! Em cứ chờ xem, đợi anh mày ra tay, không dạy dỗ cô không được, cô bây giờ càng ngày càng không có quy củ gì cả!
Dã Thú vốn thích đấu khẩu với Angel, nghe thấy Diệp Lăng Phi cẩn dạy dỗ Angel, Dã Thú đồng ý cả hai tay, lập tức nói thêm vào:
- Anh nói quá đúng, Angel bây giờ càng ngày càng không có quy củ gì cả, em ủng hộ anh dạy dỗ nó!
Angel trừng mắt nhìn Dã Thú, nói:
- Không phải việc của anh, anh câm mồm đi! Anh lo việc của anh đi, bớt tham gia vào chuyện ở đây!
Chờ sau khi lên may bay, Diệp Lăng Phi thấy gã béo lùn kia cũng lên chuyến bay này, mọi việc đều trùng hợp với nhau. Gã đàn ông béo lùn đó và Diệp Lăng Phi ngồi cách nhau một lối đi, Diệp Lăng Phi quay mặt qua, cười hỏi:
- Này, anh béo lùn, anh dẫn theo mấy tên quỷ kia đến Bắc Kinh làm gì vậy?
“Anh béo lùn?”. Lúc đầu gã ta nghĩ Diệp Lăng Phi đang nói chuyện với người khác, nhưng nhìn trước nhìn xuôi, quả thật là Diệp Lăng Phi đang nói chuyện với mình, mặt gã ta có vẻ tức tối, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Anh đừng nên trêu trọc tôi, tôi không phải là người dễ để anh trêu trọc đâu!
- Tôi trêu trọc anh gì đâu, chỉ là không ngờ chúng ta lại có duyên đến vậy, vì thế mới muốn nói chuyện với anh! Này anh béo lùn, anh nói xem, anh rút cuộc đến Bắc Kinh làm gì vậy?
Gã đàn ông đó quay mặt đi không thèm để ý đến Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi thấy hắn không để ý đến mình, liền kéo tay hắn ta và nói:
- Này, anh nghe thấy tôi nói gì không, nói chuyện với tôi.
- Tao cảnh cáo mày, mày đừng có trêu trọc tao, nếu không mày sẽ lãnh hậu quả.
Diệp Lăng Phi không phải là loại người dễ bị dọa, nghe gã lùn kia nói xong, Hắn ngược lại không ngừng kéo tay gã béo lùn, miệng thì luôn giục anh ta.
Gã lùn cuối cùng không thể chịu nổi, gọi tiếp viên, yêu cầu tiếp viên dừng ngay những hành vi vô vị của Diệp Lăng Phi.
Cô tiếp viên xinh đẹp lịch sự nói với Diệp Lăng Phi, Hắn gật đầu đồng ý và nói:
- Được rồi, tôi biết rồi, anh ta là một tên biến thái háo sắc, tôi ở Vọng Hải thường thấy anh ta rất thích sờ mông đàn bà, hơn nữa còn dụ dỗ những cô gái trẻ.
Diệp Lăng Phi nói đại để trêu tức gã kia, làm gã tức đến mức muốn ngay lập tức đánh cho Diệp Lăng Phi một trận, nhưng nhìn thấy vóc dáng Diệp Lăng Phi, làm gã ta từ bỏ ý nghĩ đó. Lần này đến Bắc Kinh, gã ta dẫn theo vài người Nhật dể gặp vị quan chức nào đó. Lần đi này hành tung rất cơ mật, hắn ta không muốn dể ai biết, mặc dù liên tục bị Diệp Lăng phi trọc tức, gã ta chỉ còn cách nhẫn nhịn.
Cô tiếp viên hàng không nghe Diệp Lăng Phi nói xong, quay đầu lại, nhìn gã béo lùn, dường như thật sự tin lời Diệp Lăng Phi. Gã béo lùn vô cùng tức tối Diệp Lăng Phi, gã ta cố nhẫn nhịn, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi. Lần trước Diệp Lăng Phi đã làm gã ta vô cùng tức giận, không ngờ lần này lại gặp Diệp Lăng Phi trên máy bay. Mặc dù gã ta không biết ý đồ của diệp Lăng Phi, nhưng gã đã có dự định. Đợi về đến Vọng Hải hắn sẽ dùng quan hệ của mình để dạy dỗ kẻ đáng ghét kia. Lúc đó gã sẽ rút hết tức giận trong long để kẻ đang ghét kia biết mình cũng không phải là người dễ trêu trọc.