“Đáng tiếc, Sauron đại sư đã đích thân thể hiện nguyện vọng muốn nhận Tư Tinh làm học trò với chúng ta, đại sư còn nói Tư Tinh ở trên con đường âm nhạc có thiên phú phi phàm, chỉ cần đi theo ông ấy học tập, không cần đến mười năm, là có thể mở một buổi hòa nhạc cho riêng mình ở hội trường Vienna Golden.
Đáng tiếc, con gái bảo bối của chúng ta cứ nhất định thích đàn cổ cầm, ai…”
Châu Tuyết Nhàn lắc đầu, biểu cảm trên mặt có chút bất lực.
Tuy bà tôn trọng lựa chọn của con gái mình, nhưng mà nhìn thấy Liễu Tư Tinh từ bỏ con đường sáng lạn đưa đến thành công, trong lòng bà vẫn là có chút không thoải mái.
Hội trường Vienna Golden, là điện đường thần thánh thuộc lĩnh vực âm nhạc, có thể ở đó tổ chức buổi hòa nhạc của riêng mình, chắc chắn đều là sự tồn tại cấp bậc đại sư nổi tiếng thế giới chân chính!
Cũng chính là nói, ý của Sauron đại sư chính là, chỉ cần Liễu Tư Tinh bái ông làm thầy, vậy thì trong vòng mười năm, Liễu Tư Tinh có thể trở thành sự tồn tại cấp bậc đại sư giống như ông ấy!
“Tuy cổ cầm là quý bảo của văn minh Trung Quốc ta, nhưng khổ nổi kiến thức truyền thừa lại quá ít rồi, Tư Tinh muốn ở trên con đường này có được thành công, thật sự quá khó rồi.”
Liễu Phù Sinh lắc đầu nói.
“Con gái của chúng ta không phải là đã bái một cầm đạo đại sư chân chính sao.”
Châu Tuyết Nhàn che miệng cười nhẹ.
“Hừ, bản lĩnh của tiểu tử kia, đợi sau buổi hòa nhạc này kết thúc, tôi phải khảo nghiệm cậu ta! Bây giờ đầu tiên không nghĩ đến chuyện này nữa, tránh cho phá hỏng tâm tình tốt chúng ta thưởng thức buổi hòa nhạc này.”
Châu Tuyết Nhàn vừa nhắc đến sự tồn tại của Ngô Nhàn, Liễu Phù Sinh lại nghiêm sắc mặt giống như phản xạ có điều kiện vậy.
Liễu Phù Sinh cũng không biết bản thân mình bị làm sao, chỉ cần trong đầu vừa nghĩ đến Ngô Nhàn, trong lòng đã cảm thấy rất khó chịu.
Đại sư Sauron chậm dãi đi vào trong hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, mà tất cả khán giả có mặt ở hội trường, đều đứng dậy, tặng một trào pháo tay nồng nhiệt nhất cho Sauron đại sư.
Âm nhạc không có biên giới, đối mặt với sự nhiệt tình của khán giả, khuôn mặt Sauron đại sư hơi mỉm cười, ông giơ tay lên ta hiệu chào với mọi người.
Bước chân của Sauron đại sư vững vàng đi vào hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, mà hai người đi ngay phía sau ông, lại cung cung kính kính đi theo một chàng trai thanh niên trẻ trạc tuổi với Ngô Nhàn.
Người thanh niên trẻ tuổi này có mái tóc màu đen, nhìn có vẻ cũng là một người Trung Quốc, trên người cậu mặc lễ phục màu đen, trên mặt nở nụ cười khiến cho người khác không thể nào bới móc được, từng bước từng bước đi theo phía đằng sau Sauron đại sư, khuôn mặt anh tuấn, cùng với dáng người cao thẳng, trong lúc nhất thời hấp dẫn tiếng tán thưởng của không ít khán giả là thiếu nữ ở hiện trường.
“Người thanh niên trẻ tuổi này đẹp trai quá!”
“Người thanh niên trẻ tuổi này là ai vậy? Vì sao lại cùng đi với Sauron đại sư vào đây?”
“Nếu như tôi không đoán sai, có lẽ người thanh niên trẻ tuổi này chính là đệ tử thân truyền đầu tiên của Sauron đi!”
“Đệ tử đầu tiên của Sauron đại sư?”
“Không sai, cậu ấy chính là đệ tử đầu tiên của Sauron đại sư, hiện tại cũng là đệ tử duy nhất, trên thế giới có nhiều thiên tài đàn piano có tiếng như vậy, nhưng cuối cùng chỉ nhận chàng trai trẻ anh tuấn này, thành công bái Sauron đại sư làm thầy, điều này đủ để có thể chứng minh rốt cuộc Tần Xuyên này có thiên tư xuất sắc cỡ nào!”
“Diện mạo khí độ đều là lựa chọn hàng đầu, lại là đệ tử thân truyền của Sauron đại sư, tiền đồ không thể đoán được, nếu như người thanh niên trẻ tuổi này, là con rể của tôi thì tốt rồi!”
“Đợi lát nữa phải tìm cơ hội, nghĩ cách giới thiệu con gái của tôi cho cậu ấy làm quen một chút, con gái của tôi còn chưa từng có bạn trai đó!”
Trong lúc nhất thời, trong toàn bộ hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, tràn ngập tiếng thảo luận tán thưởng đối với người thanh niên trẻ tuổi tên Tần Xuyên này.
Mà Tần Xuyên đi theo phía sau Sauron đại sư, trên mặt cũng có chút thần sắc tự mãn.
Ở tuổi tác của hắn ta, có thể có được thành tựu như thế, đồng thời bái Sauron đại sư làm thầy, hắn ta đúng thật là có thể có thực lực để tự hào.
Có điều, khi ánh mắt của hắn ta, lướt qua hàng ghế của khán giá, nhìn thấy điều gì đó, nụ cười trên khuôn mặt, lại bất ngờ cứng đờ.
Mà vị trí mà ánh mắt của Tần Xuyên chú ý, chính là vị trí ngồi của hai người Ngô Nhàn và Liễu Tư Tinh, lúc này, Liễu Tư Tinh đang cúi xuống bên tai của Ngô Nhàn, hình như đang nói cái gì đó.
Mà cảnh tượng này, tất cả đều rơi vào trong mắt của Tần Xuyên.
Tần Xuyên, bắt đầu từ lúc năm tuổi đã tiếp xúc với đàn piano, tuổi mới chỉ hai mươi, nhưng tài nghệ đàn piano, đã không hề thua kém nghệ sĩ chơi đàn piano có thâm niên.