Chương 14: Lý Thế Thạch kiêu ngạo (2)

Mà vừa rồi một bái kia của Lý Thương Ngô đối với Ngô Nhàn, có thể nói là hoàn toàn đẩy Ngô Nhàn lên trước đầu sóng ngọn gió, có điều bởi vì khoảng cách của hai người so với tất cả mọi người đều khá xa, vì thế nội dung cuộc nói chuyện của hai người, không hề bị người khác nghe thấy.

Có điều cho dù là như thế, thân phận thần bí của Ngô Nhàn, vẫn như trước đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người bao gồm của những khán giả thông qua nền tảng livestream theo dõi trận đấu.

Rốt cuộc người này là ai? Vừa rồi thế mà Lý Thương Ngô đại sư lại cúi người với hắn? Trời ạ!

Có điều, còn chưa đợi những phóng viên truyền thống kia muốn xông lên trước mặt Ngô Nhàn, đào bới lên thân phận danh tính thần bí của Ngô Nhàn một hồi, thì một bên khác của trận đối chiến này hôm nay, quỷ tài cờ vây Lý Thế Thạch của nước Bổng Tử, cuối cùng cũng chậm rãi đến hiện trường.

Vốn dĩ Ngô Nhàn đã đau đầu bản thân nên ứng đối với những phóng viên truyền thông sắp xông lên trước mặt mình như thế nào, Lý Thế Thạch đến hiện trường, chắc chắn sẽ giải vây cho hắn, tất cả súng trường đạn pháo, đều sẽ nhằm thẳng vào Lý Thế Thạch, mà ánh mắt của khán giả, cũng tạm thời từ trên người hắn chuyển dời về phía đó.

Nắm chắc cơ hội này, Ngô Nhàn trực tiếp lượn đến một góc không có người nào để ý, đồng thời cũng bắt đầu quan sát tuyển thủ quỷ tài cờ vây của nước Bổng Tử Lý Thế Thạch này.

Không thể không nói, vẻ ngoài của Lý Thế Thạch cũng xem như tạm được, thân hình có hơi chút gầy gò, cả người mặc một bộ vest chỉnh tề, khuôn mặt cũng là loại soái ca nước ngoài tiêu chuẩn.

Có điều một điểm duy nhất khiến cho người khác nhìn thấy không thoải mái đó là, khóe miệng của Lý Thế Thạch vẫn luôn có nụ cười khinh thường như có như không, tuy rất nhạt, nhưng lại khiến cho người khác vô cùng khó chịu.

Mà trên khuôn mặt của hắn, cũng có một nụ cười có chút kiêu ngạo.

Chỉ cần là người trẻ tuổi đã thành danh, phần lớn đều là người kiêu ngạo, Lý Thế Thạch cũng xem như là nhân vật đại biểu của người trẻ tuổi đã thành danh, hắn ta chưa đến ba mươi tuổi, đã đánh bại kỳ thủ cờ vây số một Trung Quốc Lý Thương Ngô, điều này đủ để trở thành vốn liếng cho hắn ta kiêu ngạo, có điều…

Nghĩ đến trận đối chiến tiếp theo đây giữa Lý Thế Thạch và Lý Thương Ngô, trên mặt ngô Nhàn nở nụ cười mỉm, bây giờ Lý Thương Ngô đã không còn là Lý Thương Ngô trước kia nữa, không biết sau khi hắn ta nhìn thấy sức chiến đấu chân chính của Lý Thương Ngô, rốt cuộc còn có thể cười được nữa hay không?

Có điều tiếp sau đó, một chuyện khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường không ngờ được đã xảy ra, Lý Thế Thạch đi đến trước vị trí của bản thân mình, mặt đối diện với Lý Thương Ngô, thế mà lại dùng giọng Trung Quốc nửa với có khẩu âm của mình kiêu ngạo lên tiếng:

“Lý Thương Ngô, tôi từng nói, ngươi không phải là đối thủ của tôi. Trận chiến ngày hôm nay, ngươi chẳng qua là tự rước nhục vào thân mà thôi, cờ vây của Trung Quốc, căn bản không thể nào so sánh được với cờ vây của nước Bổng Tử chúng ta. Bởi vì, văn hóa cờ vây, đó là bắt đầu từ nước Bổng Tử ta, chỉ có kỳ thủ của nước Bổng Tử ta, mới là người có thể đạt được chân truyền của đạo cờ vây!”

Trong toàn bộ Cổ Vân kỳ quán, sau khi Lý Thế Thạch buông ra lời nói ngông cuồng như thế, thì đã lâm vào cảnh tượng tĩnh mịch như chết lặng.

Không có bất kỳ người nào có thể ngờ được, thế mà Lý Thế Thạch này lại ngông cuồng đến mức độ này, xuất hiện đã nói ra lời nói nặng mùi thuốc súng như thế!

Đây là lời tuyên chiến trắng trợn và đánh thẳng vào mặt!

Mà sau thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, tất cả người Trung Quốc ở trong Cổ Vân kỳ quán, đều nắm chặt nắm đấm, nếu như không phải vì bảo vệ thể diện của Trung Quốc, chỉ dựa vào những lời mà vừa rồi Lý Thế Thạch nói, sợ rằng ngày hôm nay hắn ta sẽ bị những người có mặt ở hiện trường đánh cho đến chết.

Mà trong những phòng livestream phát sóng trực tiếp trận đấu ngày hôm nay, sau khi Lý Thế Thạch nói xong những lời này, càng là trực tiếp bùng nổ điên cuồng!

“Đám nước Bổng Tử này, thật sự là ức hiếp người quá đáng!!”

“NND, lão tử thật sự muốn gọi anh em đến, đi Yên Kinh chém chết tên chó này!”

“Thế mà nước Bổng Tử lại ngông cuồng như thế? Lý đại sư, dạy cho hắn ta một bài học thật tốt!”

“Dựa vào Lý đại sư thôi, đợi một lát nữa tuyệt đối phải khiến cho tên nước Bổng Tử này khóc cũng không khóc nổi!”

Mà hoàn toàn khác với cư dân mạng Trung Quốc đang vô cùng phẫn nộ, lúc này cư dân mạng của nước Bổng Tử, tràn ngập những lời tán thưởng Lý Thế Thạch, trong lời nói cực kỳ kiêu ngạo của Lý Thế Thạch, bọn họ cảm nhận được một loại cảm giác quốc gia cường đại ảo tưởng, điều này đối với nước Bổng Tử ở trên trường quốc tế không có địa vị gì, chỉ có thể lớn tiếng nói mà nói, chắc chắn là thứ mà bọn họ khuyết thiếu nhất.