Chương 21: Hôn Thê ? Anh Yêu ??

Sáng hôm sau.

Trần Minh mang theo tâm trạng thoải cmn mái của trai vừa phá thân xong mà đi đến trường, tất nhiên hắn đã có ghé về nhà nghe vị lão đại nhân ở nhà mắng cho một trận rồi mới được đi, tuy vậy điều đó vẫn không thể lấn át tâm trạng sung sướng của hắn

Bây giờ ca có hai nữ hầu, chính là nhân sinh hạnh phúc a, sinh lý có chỗ dựa rồi.

Mà nhắc đến, Hoàng Dung với Chỉ Nhược lúc này chắc vẫn còn nằm ở khách sạn để nghỉ ngơi, sau một đêm bị hắn dày vò ngất lên ngất xuống mấy lần thì đến giờ vẫn chưa xuống giường nổi.

Bước vào cổng trường, mọi người nhìn thấy Trần Minh thì lại bắt đầu bán tán, học đường buồn tẻ hiếm có chuyện nào lớn nên Trần Minh giờ đã trở thành câu chuyện phiếm đọng trên mồm của tất cả mọi người.

Xã hội là vậy, thấy ngươi tốt thì ghen ghét, thấy ngươi khổ thì cười nhạo, cho dù có người tốt thì cũng chỉ là thiểu số mà thôi.

Đếch quan tâm, Trần Minh vẫn nhàn nhã như người dưng nước lã mà bước vào lớp, hôm nay là lớp lý thuyết, học tại phòng số 10. ( bạn nào có học tại dh nông lâm thì khỏi bắt bẻ, mình chém đấy !)

- Yo, Minh ca đến rồi à !

Trần Minh vừa bước vào lớp thì ngay lập tức đã bị Thẩm Du gọi, thằng mập này không biết hôm nay ăn trúng cái gì mà đến lớp sớm thế, hơn nữa cái bản mặt thần thần tiện tiện kia là sao đây ?

- Tiện nhân hôm nay đi sớm, bão cấp 9 giật qua trường.

- Hắc, phải đi sơm thôi, không thì lát nữa đéo còn chỗ ngồi.

Thẩm tiện cười hề hề, dùng nét mặt " mau hỏi ta đi " mà nói với hắn.

- Chuyện gì ??

Đặt cặp sách xuống bàn, Trần Minh không nhịn được tò mò hỏi. Đồng thời hắn cũng tinh ý nhận ra lớp mình có rất nhiều người lạ mặt đang ngồi.

- Minh ca, mày còn nhớ ba cô gái chuyển trường tao nói hôm qua không ?

- Nhớ, rồi sao ?

- Hắc hắc, hôm nay hai trong ba người đo sẽ chuyển đến lớp mình học.

Thẩm Du cười đến híp cả mắt lại, khuôn mặt mập tròn của hắn hiện lên khí chất bỉ ổi cực kỳ.

- À......

Trần Minh kéo dài âm ra, hèn chi lớp có thêm nhiều người lạ, mà lại toàn con trai, hóa ra là một lũ sói đến đây " ngắm " gái.

-  Fleaur, Mã Hiểu Linh và Yui phải không ??

Dù gì cũng nằm trong danh sách những mỹ nữ của trường, Trần Minh có thể hiểu được mức độ truy đuổi của lũ con trai FA đối với họ cao đến mức nào, sói nhiều thịt ít mà.

- Là Dương Thừa Vũ kìa, mịa nó đến cả trường đại học Bách Khoa cũng đến đây giành gái nữa à !!

- Vãi....

- Vãi x2....

- Vãi xN.....

Ngay lúc này, một thân ảnh xuất hiện bước vào lớp khiến lũ con trai nhốn nháo lên, còn bọn con gái thì hai mắt sáng rỡ đầy như ngôi sao.

Người vừa đến là một chàng trai trẻ bằng tuổi với Trần Minh, khuôn mặt đẹp trai không hề kém cạnh hắn lúc chưa bật mị lực, một thân đồ hiệu đắc tiền nhìn như minh tinh Hàn quốc, toàn thân toát lên khi tức tự tin, là kiểu bạch ma hoàng tử mà mọi cô gái mơ ước

- Dương Thừa Vũ !

Trần Minh nghe mọi người bàn tán cái tên này thì ngưng lại cuộc nói chuyện với Thẩm Du mà ngẩng đầu lên, hắn muốn nhìn xem tên này có gì tốt mà lại có thể cướp đi Lý Nhã từ tay hắn.

- Ừm, một bộ chó dạng người.

Người ta nói kẻ thù nhìn nhau nửa con mắt, Trần Minh nhìn Dương Thừa Vũ thật sự đéo hợp nhãn chút nào, mặc dù chính hắn cũng phải thừa nhận, nếu là lúc trước thì đối phương bỏ xa hắn tám con đường rồi.

- Minh ca, đừng để ý. Loại chó mặt người đó làm sao so được với anh...

Thẩm Du không hổ là thằng bạn xấu của Trần Minh, kể cả suy nghĩ cũng giống nhau vãi, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã.

- Hắc hắc, mày chỉ được cái nói đúng !!

- Hắc hắc..

Bên kia, Dương Thừa Vũ lúc này không biết làm cách gì đã giành được một chỗ ngồi từ kẻ khác,  hắn đang dùng ánh mắt âm trầm mà liếc nhìn Trần Minh.

Đêm qua, gia đình hắn vậy mà nhận được lời từ hôn của Lý gia, cái lão già bệnh bên kia vậy mà bỗng nhiên khỏe lại làm cây nhân sâm nhà hắn trở nên vô giá trị.

Mà theo tin từ gián điệp mà hắn cài bên cạnh Lý Nhã, nguyên nhân tất cả mọi chuyện chính là bắt nguồn từ tên Trần Minh này, dù đã bị Lý Nhã đá đít rồi mà tà tâm không bỏ.

Thật sự, trong truyện này Trần Minh là oan còn hơn cả Thị Kính, hắn làm gì biết ông Hạo Nam là ông của Lý Nhã, rồi mấy cái nguyên do rắc rối phía sau nữa, muốn trách thì chỉ có thể trách ông trời trêu người thôi.

- Tên này bị gì vậy ?

Với cảm giác nhạy cảm của mình, Trần Minh làm sao không phát hiện được ánh mắt âm trầm của Dương Thừa Vũ, chỉ là hắn không biết nguyên do nên cứ tưởng là đối phương vì mình là bạn trai cũ của Lý Nhã mà thú ghét.

- Minh ca, cái thằng cờ hó đó có địch ý với anh. Anh phải cẩn thận !

Lúc này, Thẩm mập bên cạnh vậy mà cũng nhận ra mà quay sang nhắc nhở Trần Minh, lần đầu tiên hắn mới biết thằng bạn xấu của mình cũng không đơn giản như là bề ngoài.

- Không sao, cỡ hắn anh mày chưa để trong lòng !!

" Nếu cần tao cũng không ngại tiễn hắn sang Tây thiên !!"- Trần Minh nghĩ thầm trong lòng như vậy, thậm chí chính hắn cũng không phát hiện mình có chút mong chờ.

Reng reng reng.

Tiếng chuông báo hiệu đến giờ học vang lên khiến lớp học đang ồn ào thoáng chốc yên tĩnh lại, khuôn mặt mọi người đều hiện lên nét nghi ngờ vì đến giờ mà vẫn chưa thấy mỹ nữ ở đâu, chẳng lẽ thông tin bọn họ khổ sở mới có được đều là giả hết.

- Mọi người trật tự !

Tiếng vị giáo viên vừa bước vào lớp vang lên, rồi sau đó hai bóng hồng xinh đẹp cũng sóng vai nhau bước vào lớp cùng đứng cạnh bàn giáo viên.

- Kể từ nay, lớp sinh hóa 3B sẽ có thêm hai thành viên mới. Mời hai em tự giới thiệu về mình.

Bọp bọp bọp.....

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm sau câu nói của giáo viên, thậm chí không biết ai to gan còn huýt sáo một cú dài khiến bà giáo trợn mắt tức cmn giận.

- Xin chào mọi người, mình là Hinata Yui. Là hôn thê của Trần Minh - sama, từ nay mong mọi người chiếu cố.

Cô gái bên trái là người đầu tiên lên tiếng, nhưng lời nói của cô như sấm sét đánh thẳng vào màng nhĩ của tất cả mọi người.

Bọn sói xám trong lớp như hóa đá, bàn tay dừng lại ở giữa không trung bỏ qua mọi định luật khoa học.

Thậm chí, không biết có phải ảo giác hay không, Trần Minh còn nghe thấy vô số tiếng trái tim vỡ nát vang lên chấn ù lỗ tai hắn

- Ta.....

Chưa kịp để hắn mở lời, cô gái còn lại cũng cười thật tươi với hắn, giọng nói đặc chất Trung quốc của cô như một quả bom nguyên tử ném thẳng vào tim tất cả mọi người

- Chào anh yêu, đã lâu không gặp... !!

Rắc ! Phiêu !!!

Trần Minh : -......

Một ngọn gió thổi qua, cuốn theo vô số con tim tan thành tro bụi....

Ps : định viết thêm 1c bù bữa trước mà bỗng nhiên bí ý tưởng, cứ viết rồi xóa hoài. Kể cả chương này mình cũng thấy không được mượt cho lắm, mn thông cảm. Tác sẽ cố điều chỉnh lại ở chương sau !