Chương 20: Chỉ Nhược 18+

Chú ý : Những chương mình ghi 18+ sẽ có cảnh chịch được miêu tả kỹ, bạn nào không thích có thể bỏ qua, không ảnh hương nhiều đến nội dung truyện !

.......

- Đừng... đừng đến đây.

Nhìn thấy Trần Minh mang theo con cự long to lớn dưới thân tiến lại gần, Chỉ Nhược khuôn mặt vốn đã đỏ bừng do xem " xếp hình " nãy giờ bỗng chốc tái mét lại.

Cho dù toàn thân cô lúc này nóng bỏng, nơi ngực và thân dưới ngứa ngáy khó chịu cực kỳ nhưng bản năng của một cô gái vẫn khiến cô vô cùng sợ hãi đối với những gì sắp diễn ra.

Hai tay nắm chặt tấm khăn như đang níu kéo chút hi vọng cuối cùng, Chỉ Nhược vừa lui về sau vừa dùng ánh mắt đáng thương nhìn Trần Minh, mong là hắn sẽ có chút thương xót mà bỏ qua cho trinh tiết của cô, tuy nhiên đáp lại chỉ có một nụ cười lạnh lùng của hắn

- Cởi ra !

- Đừng....

- Cởi !

Dựa lưng vào tường, Chỉ Nhược hai mắt đẫm nước long lanh nhìn người nam nhân trước mặt mình, sau đó như nhớ đến thân ảnh của người yêu mình, vì an toàn của hắn cô quyết định bỏ qua chống cự

Chiếc khăn trắng nhẹ nhàng rơi xuống để lộ ra cơ thể ngọc ngà như băng điêu tượng khắc, thân hình Chỉ Nhược mang theo một loại cảm giác mảnh mai dễ vỡ khiến người khác muốn yêu thương che chở.

Nhưng đối với Trần Minh, một kẻ mang trong lòng dục vọng tăng vọt như hiện giờ, điều hắn muốn chỉ là hung hăng chà đạp cơ thể ấy, cảm giác làm bẩn một loli trong trắng như vậy làm cự long dưới thân hắn như muốn nổ tung.

- Ưmm... ư....ư.....

Đôi tay dang rộng ra ôm lấy cơ thể của Chỉ Nhược vào lòng, Trần Minh bá đạo hôn lên đôi môi anh đào mỏng manh hồng thắm, hai tay hắn thì choàng ra sau nắm lấy bờ mông không lớn nhưng tròn căng của cô mà ra sức nắn bóp.

- Ư...ư...ư...

Cơn đau nhẹ từ mông truyền đến làm Chỉ Nhược nhíu mày rên khẽ, và như chỉ chờ đợi có vậy, một chiếc lưỡi thô ráp lập tức xua quân sang xâm chiếm lấy khoan miệng cô, từng ngụm từng ngụm nước bọt của hai người truyền cho nhau cuối cùng đều bị nuốt hết.

Chát !

- Ư ư ư .....

Trần Minh vung tay vỗ mạng một cái vào mông Chỉ Nhược, cơn đau bất thình lình cùng với sự xấu hổ và nhục nhã khiến cô khóc nấc lên, dù sao cô cũng chỉ mới là một thiếu nữ mười bốn tuổi từ nhỏ sống trên núi Nga My, đối với tình ái cũng chẳng có chút hiểu biết gì.

Buông tha đôi môi Chỉ Nhược, Trần Minh để cô dựa lưng vào tường, sau đó cúi đầu thưởng thức một bên nhũ phong của cô

- Đừng... đừng mà... cảm giác... ưm... ưm... cảm giác... thật kỳ quái.... ưm....

Từng cú liếm, cú cắn nhẹ của Trần Minh mang theo một cảm giác tê dain mãnh liệt kích thích lấy thần kinh của Chỉ Nhược, đến khi hắn dùng một tay đưa lên nắn bóp lấy một bên ngực còn lại thì cơ thể cô tuyên bố trực tiếp đầu hàng

Cơ thể non nớt đang trong kỳ phát dục của Chỉ Nhược lúc này đã trở nên động tình, hai hạt đậu nhỏ hồng hào của cô đã vươn cao ngạo nghễ mà chào đón sự săn sóc của nam nhân, kể cả khe sâu hồng hào của cô cũng được một tay hắn ân cần ma sát khiến nước nôi lênh láng, thấm đẫm cả bàn tay

- Em xem này, miệng thì nói không nhưng lại chảy nhiều nước như vậy. Em thật là dâm dãng !!

Trần Minh đưa bàn tay dính đầy nước của mình lên trước mặt Chỉ Nhược mà cười nói, sau đó không đợi cô trả lời hắn lại dùng đưa nó xuônga dưới, dùng hai ngón tay bắt đầu khai mở khe hồng của cô

- A... a.. a... a.... vào... nó vào rồi.... a..a.a.a

Hai ngón tay mang theo âm dương lực bắt đầu tách ra hai mép thịt của trong khe nhỏ, cảm giác ấm áp chen chúc khiến  Chỉ Nhược như phát điên, đặc biệt là sự sung sướng do âm dương lực mang lại càng khiến cô mê muội, đây là thứ cảm giác mà 14 năm cuộc đời cô chưa từng được biết đến bao giờ.

- Ư... ư...a ....a...ưm....ưm.... ra... ra... em ra.... a a a a.... ra rồi......

Sau một tiếng rên rỉ vô nghĩa ngân dài, thân thể Chỉ Nhược cong lên như một con tôm, lưng dựa vào tường còn bên dưới lại trụ trên những ngón chân, từ khe nhỏ hồng hào, một dòng nước phun ra như suối, bắn thẳng lên hạ thân Trần Minh khiến nó ướt đẫm.

- Há, vậy mà triều phun rồi, quả là một cực phẩm !

Nhìn người ngọc bị bản thân chơi đùa đến mức tiết thân, một cỗ cảm giác khoái ý dục vọng dần lấp đầy tâm trí Trần Minh. Dùng tay bế Chỉ Nhược lên theo tư thế công chúa ôm, hắn đặt cô lên giường nằm song song với sư tỷ đã bất tỉnh của mình

Tách dần hai chân Chỉ Nhược ra, một khe nhỏ màu hồng phấn hiện ra trước mắt hắn, không như Hoàng Dung là một bạch hổ trời sinh, xung quanh thánh địa của Chỉ Nhược có một ít " hắc thảo " đã được cắt tỏa gọn gàng, nhìn rất sạch sẽ và.... gợi dục.

Trần Minh hít sâu một hơi, một tay cầm lấy cự long của mình đặt vào trước khe nhỏ, Chỉ Nhược lúc này vẫn còn đang trong cơn mơ màng bỗng cảm thấy hạ thân ngày càng đau đớn thì hoảng hốt mở choàng mắt ra

- Đau....

Cự long vừa chui vào một phần ba, Chỉ Nhược lập tức phát ra một tiếng nức nở kêu đau.

Từ khi sinh ra đến nay, hạ thân lần đầu tiên gặp phải vật lạ xâm nhập, huống chi là thứ to lớn như cự long của Trần Minh, thứ mà dân Phi cũng phải sợ hãi.

Nhìn thấy biểu tình thống khổ, nước mắt chảy ròng của thiếu nữ, Trần Minh cũng không tiếp tục vận động mà cúi người xuống hôn môi cùng xoa ngực cho cô

Mặc dù, đối với Trần Minh, kể cả Hoàng Dung và Chỉ Nhược đều chỉ là nữ hầu, là nơi để hắn phát tiết nhưng dù sao họ cũng là nữ nhân của hắn, một chút yêu thương cùng quan tâm dành cho họ là không đáng kể chút nào.

- Ưm....

Dần dần, khi hạ thân đã quen với con quái vật khổng lồ bên dưới, một thứ cảm giác tê dại ấm áp khác lạ bắt đầu lan tỏa khắp toàn thân Chỉ Nhược, nó ăn mòn dần từng dây thần kinh của cô, khiến suy nghĩ của cô trở thành một mớ rối bờ, thần trí trở thành một màu trắng xóa

Hai giọt nước mắt chảy xuống trên gương mặt thánh thiện, hồn nhiên không chút tỳ vết nào của Chỉ Nhược. Cô hiểu, cơ thể băng thanh ngọc khiết của mình đã bị ô uế, thứ tượng trưng cho " con gái " cũng đã bị người đàn ông này cướp đi

Từ nay, cô đã trở thành người đàn bà của hắn !

- Ưm.... Vô Kỵ... em xin lỗi...ưm ... ưm...

Cảm nhận sự thay đổi cả về thân thể lẫn tư tưởng của người ngọc trong lòng, Trần Minh cười nhẹ một tiếng hài lòng, hạ thân bắt đầu ra ra vào vào một cách chậm rãi

- Chủ.... chủ nhân..... mạnh... ưm... mạnh nữa... nữa lên... ưm.....

Từng âm thanh rên rỉ dâm đãng ngày càng phát ra nhiều từ đôi môi bé nhỏ của Chỉ Nhược, khi cơn đau thân thể qua đi, một thứ cảm giác mang tên " khoái lạc " dần chiếm lấy lí trí của cô, nhấn chìm cô vào sâu trong dục vọng hoan ái....

Chìm dần... chìm mãi.....

Đêm nay, có hai thiếu nữ trở thành thiếu phụ....

Đêm nay, là một đêm của khoái lạc.....

Một đêm không ngủ !

Ps : tác đi ngủ, viết mấy chương này hại não hại thân quá !!