Chương 59: Tuyệt đối là dị loại (2)

Chương 59: Tuyệt đối là dị loại (2)

Nhưng đôi sư tỷ đệ này, đâu chỉ là nhiều lần tiến vào Hỗn Loạn Châu Vực!

Dựa theo tư liệu bây giờ nàng nhận được, đôi sư tỷ đệ này không phải chỉ mới thăm dò sơ qua Hỗn Loạn Châu Vực.

Trong mười mấy năm qua, ít nhất bọn họ đã tiến vào Hỗn Loạn Châu Vực hơn ba mươi lần.

Đây vẫn chỉ là dựa theo tin tức trong tay mà suy đoán ra được.

Trực giác Hà Linh Tú cảm thấy hoàn toàn không chỉ như vậy.

Nhưng cho dù chỉ là ba mươi lần, một năm ít nhất tiến vào Hỗn Loạn Châu Vực hai lần, vậy mà đến bây giờ hai đệ tử Huyền Thiên Tông này vẫn còn sống khỏe re, điều này có ý nghĩa gì?

Hơn nữa trong phần tư liệu này, điều khiến nàng không thể tưởng tượng được và cảm thấy đặc sắc nhất chính là đôi đệ tử Huyền Thiên Tông này cũng có liên quan với việc kinh doanh của chợ Tiêu Mộc.

Ghi chép trên này cho thấy, trong số những việc làm của chợ Tiêu Mộc có liên quan đến Hỗn Loạn Châu Vực, đôi đệ tử Huyền Thiên Tông này thậm chí còn là hướng dẫn viên có kinh nghiệm nhất tại một số khu vực đặc thù.

Mật văn cổ xưa trên ngọc phù màu đen không ngừng hiện ra.

Nàng xem xong phần tư liệu liên quan đến hai đệ tử Huyền Thiên Tông này, khi nhìn phần tiếp theo, vẻ trêu ghẹo và bội phục trên mặt nàng nhanh chóng biến mất, vẻ mặt nàng chợt trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Huyền Thiên Tông, trong cô phong.

Vương Ly trong nội quan lần nữa đối mặt với quỷ dị Đạo Cung trong khí hải của mình.

Đối với loại tu sĩ cấp bậc như hắn, thì linh đan cấp năm như Thanh Tịnh Hoàn Thần Đan đích thật có chút xa xỉ.

Chỉ đến nửa đêm, cảm giác nhức đầu như kim châm đã hoàn toàn biến mất, lúc này hắn không chỉ khôi phục hoàn toàn thần thức bị tổn thương, hơn nữa độ kiếp thành công cộng thêm dược lực của linh đan, càng khiến cường độ thần thức của hắn tăng mạnh.

Thần thức càng mạnh, thì toà Đạo Cung xám lạnh ở trước mặt hắn càng thêm chân thật.

Lúc này hắn thậm chí có thể chứng kiến vách tường của toà Đạo Cung, khe nứt giữa những viên gạch, và những lỗ thủng trên những viên gạch hơi xốp mềm.

Quá mức chân thật, thì càng lộ vẻ quỷ dị.

Mặc dù cuộc trò chuyện giữa hắn và sư tỷ vào buổi tối có thể không có ích gì nhiều trong mắt người khác, nhưng hắn cũng không cho là như vậy.

Hầu hết thời gian lời nói của Lữ Thần Tịnh có vẻ không hề có đạo lý, nhưng hắn có thể khẳng định trực giác và những phán đoán tưởng như vô căn cứ của Lữ Thần Tịnh, lại thường rất chính xác.

Giống như lúc trước nàng suy đoán Vương Ly có thể sẽ đụng độ phải đạo nhân quỷ dị áo xám mỗi lần đột phá tiểu kỳ trong Luyện Khí Kỳ, vô cùng chính xác.

Trong cuộc trò chuyện vào buổi tối, nàng đề nghị Vương Ly chỉ cần luyện hóa một vài đê giai đan dược có nguyên khí cực kỳ hỗn tạp, xem toà Đạo Cung xám lạnh có hấp thụ nguyên khí vô dụng hỗn tạp hay không, liệu nó có trở nên chặt chẽ hơn không.

Vương Ly thật sự đã thử.

Kết quả quả đúng như thế.

Dù không biết cơ chế hình thành của toà Đạo Cung xám lạnh này, hắn cũng căn bản vô pháp phán đoán nguyên khí quy luật của toà Đạo Cung màu xám này. Nhưng sự thật chính là đê giai đan trong dược ẩn chứa nguyên khí pha tạp cực kỳ bất lợi đối với tu sĩ, lại không tạo thành bất kỳ trở ngại nào với hắn, đều bị toà Đạo Cung này hấp thu hết.

Toà Đạo Cung hiện tại lại giống như một kiện pháp bảo đặc thù chuyên môn tẩy luyện chân nguyên trong cơ thể hắn.

Nếu như chỉ là một món pháp bảo có công hiệu đặc thù như vậy, thì Vương Ly phải cảm tạ trời đất.

Pháp bảo có thể tẩy luyện chân nguyên, thu nạp nguyên khí pha tạp trong cơ thể tu sĩ, tại Tiểu Ngọc Châu cũng tuyệt đối là vật vô giá.

Nhưng toà Đạo Cung xám lạnh này lại không hề bị hắn khống chế.

Hơn nữa tu sĩ áo xám hung hãn, thật sự để lại quá nhiều bóng ma tâm lý cho hắn.

Nếu như trong toà Đạo Cung xám lạnh cất giấu một đống tu sĩ áo xám như vậy, há chẳng phải Đạo Cung này giống như là một chiếc quan tài khổng lồ mai táng cả đống đạo sĩ áo xám giống như cương thi.

Trong khí hải của hắn vô duyên vô cớ xuất hiện một cỗ quan tài lớn như vậy, nghĩ thế nào cũng cảm thấy kinh dị.

Những thứ không biết, luôn khiến người ta sợ hãi.

Hắn thật sự sợ lúc mình chủ động tiến vào Đạo Cung xám lạnh, thì đã có một đống tu sĩ áo xám đang đứng xếp hàng chỉnh tề chờ hắn trong đó.

Trước sự sợ hãi của hắn, Lữ Thần Tịnh đưa ra câu trả lời thuyết phục là: "Nếu đệ không vào xem, làm sao biết bên trong có tu sĩ áo xám hay không? Tu sĩ mà nhát gan vậy sao? "

Mấy câu nói đó nghe có vẻ rất vô trách nhiệm, không thèm quản sống chết của người sư đệ này.

Nhưng đối với hắn mà nói, Lữ Thần Tịnh không trực tiếp phản đối, vậy nghĩa là hắn thật sự có thể đi vào thử một lần.

Bởi vì dựa theo hiểu biết của hắn đối với người sư tỷ này, nếu như nàng thật sự cảm thấy có nguy hiểm trí mạng, thì sẽ không nói lời như vậy.