Chương 50: 50-Giải quyết, Trương Dũng tới

Dù là như vậy nhưng trận chiến này vẫn không thể kéo dài quá nhiều thời gian, mấy người kia cũng chỉ có thể cầm cự hơn nửa tiếng liền bị Vương Khải dễ dàng giải quyết.

Người cuối cùng trước khi chết trên khuôn mặt đều là có chút hối hận cùng không cam lòng.

Vứt người cuối cùng xuống đất, Vương Khải dùng võ lực chấn bay máu tươi dính trên cơ thể.

Nhìn một trận chiến này từ đầu đến cuối, thanh niên kia vẫn không thể nào kịp thời phản ứng chuyện gì đang diễn ra trước mặt mình.

Hắn nhìn thấy mấy tên võ giả cấp 4 cứ như vậy dễ dàng bị người bóp chết trước mặt mình, hơn nữa người ra tay còn chỉ là một tên võ giả cấp 3.

Điều này đối với một người bình thường như hắn quả thật có chút phá vỡ tam quan, hoàn toàn không thể phản ứng lại.

Vương Khải thấy thế cũng chỉ cười cười không thèm để ý, chút thực lực vừa rồi hắn thể hiện ra hoàn toàn có thể tiếp nhận sẽ không gây ra quá nhiều người chú ý.

Dù chuyện này có bị thanh niên này lộ ra hắn cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều, hơn nữa nếu không vì hắn người này cũng sẽ không dính vào chuyện rắc rối này.

“ Cảm ơn ngươi, tuy nhiên giúp đỡ người khác trước hết cũng phải xem xét lại thực lực của bản thân mình”

“Nêu hôm nay không phải là ta, ngươi có thể sẽ bị đám người kia giết chết”

Thanh niên kia nghe vậy lập tức cúi đầu, có chút tự trách.

“Xin lỗi, kém chút khiến ngươi rơi vào phiền phức”

“Không sao, dù sao đây cũng không phải do ngươi. Nếu có lần sau, ngươi tốt nhất vẫn không nên quản những chuyện này, nếu không cẩn thận sẽ mất cả tính mạng của bản thân”

“Ta biết, ta chẳng qua vì muốn cảm ơn ngươi lần trước đã giúp đỡ ta”

“A,…chút chuyện nhỏ này cũng là tiện tay, không đáng để ngươi không màng sống chết chạy tới giúp đỡ như vậy”

“Đối với ngươi là chuyện nhỏ, nhưng đối với ta đó là ơn cứu mạng. Dù hy sinh cái mạng này ta cũng không tiếc”

Nghe được câu này, Vương Khải có chút kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mắt.

Đối với người trải qua vài đời người như hắn, Vương Khải có thể nhận ra những lời này tất cả đều là chân tâm thật ý.

Hơi cảm giác thú vị, Vương Khải nghĩ nghĩ bỗng nảy ra một ý định.

Nhìn người này trước mắt xem ra thiên phú cũng thuộc dạng khá, có thể do hoàn cảnh gia đình mới phải chạy tới nơi này liều mạng chém giết kiếm tài nguyên.

Vừa rồi chiến đấu hắn cũng có thể nhìn ra công pháp mà kẻ này tu luyện chỉ sợ cũng là mấy mặt hàng rác rưởi, chủ yếu dùng để nhập môn.

Có thể dựa vào mấy môn công pháp kia tu luyện đến mức này đã có thể xem như không dễ, thiên phú cũng có thể thấy được chút ít.

Vừa đúng lúc hắn hiện tại không thiếu gì ngoài công pháp, chỉ cần mất vài giây có thể sáng tạo ra một môn công pháp có thể treo đáng hầu hết các công pháp cao cấp hiện tại.

Hắn hiện tại cũng không có chuyện gì làm, làm sao không thử đầu tư kẻ trước mắt một phen.

Xem như là đang chơi dưỡng thành trò chơi, chỉ khác người ta là dưỡng thú, dưỡng cây hắn đây dưỡng người.

Càng nghĩ càng thấy có khả năng, Vương Khải mỉm cười nhìn thiếu niên trước mắt.

“Muốn giúp đỡ ta sao? Lấy thực lực của ngươi hiện tại còn chưa đủ tư cách”

“Nếu muốn giúp đỡ ta vậy thì nỗ lực tu luyện đi, chỉ có đủ mạnh mới có thể giúp đỡ ta mà không là trở thành gánh nặng”

“Đây là một môn công pháp, môn công pháp này có thể khiến ngươi tu luyện đến võ giả cấp 4”

“Cho ta xem ngươi có tư cách để giúp đỡ hay không đi?”

Thiếu niên kia chưa kịp phản ứng đã thấy một ngón tay không biết từ khi nào xuất hiện, chạm vào mi tâm của hắn.

Sau đó lượng lớn tin tức lập tức xuất hiện trong đầu hắn, lượng thông tin lớn khiến hắn kém chút không chịu dựng được ngất xỉu.

Chờ hắn hồi phục lại tinh thần, người kia từ lâu đã biến mất.

Hắn mang tâm trạng trở về phòng của mình, trên đường đi cả người ngơ ngơ ngác ngác chưa thoát khỏi di chứng của việc truyền công.

Vương Khải sau khi truyền công pháp cho thiếu niên kia cũng lập tức rời đi, không có cách nào khác, một phen phát biểu vừa rồi có chút tự kỷ, hắn không còn mặt mũi nào có thể ở lại.

Xem ra tâm tính này của ta vẫn còn cần mài mài một chút, mới nói vài câu đã không chịu đựng được.

Vương Khải chỉ có thể cảm thán da mặt của mình vẫn còn quá mỏng, mới nhiêu đó đã chịu đựng không nổi.

Nhưng sau sự việc này hắn cũng có một số suy nghĩ, dù sao hiện tại cũng không còn không còn xu hướng độc hành giả.

Nếu có thể hội động ngu gì đánh đơn, dù sao chính hắn là không thể nào.

Lấy năng lực của hắn hiện tại, sáng lập ra một tổ chức cho bản thân mình hoàn toàn là một chuyện rất dễ dàng.

Muốn công pháp có công pháp, muốn tài nguyên hắn có thể tự thân vận động, hoàn toàn không cần phụ thuộc vào bất cứ người nào.

Nói như vậy chuyện này vẫn rất có khả năng, hơn nữa sau này một số chuyện nhỏ nhặt hắn cũng phải đi làm không phải rất tốn thời gian.

Nếu như có một đám thủ hạ, đến lúc đó ngoài một số chuyện lớn ra hắn đều có thể làm buông tay chưởng quỹ.

Càng nghĩ càng thấy tâm động, hắn hận không thể lập tức tìm tới người dụ dỗ lôi kéo vào tổ chức.

Đương nhiên cũng không phải loại a miêu a cẩu gì cũng có thể gia nhập, chí ít thiên phú phải còn có thể mới có thể gia nhập.

Nói tới thiên phú, Vương Khải chợt nhớ tới đệ tử của hắn Thanh Phong.

Cũng không biết tiểu tử kia hiện tại sống như thế nào, nếu xét về thiên phú tiểu tử kia là người có thiên phú nhất hắn từng gặp.

Nếu không phải vì thế giới kia vị cách quá thấp, thiên phú của hắn không thể hoàn toàn phát huy nếu không Vương Khải đoán thiên phú của hắn còn có thể tăng lên.

Nghĩ tới một số chuyện cũ, Vương Khải có chút cảm thán.

Không biết khi nào hắn đầy đủ thực lực có thể xuyên qua thế giới tìm người, đến lúc kia không biết cố nhân có còn hay không.

….

Lại một ngày trôi qua, mấy tên cướp đường kia biến mất cũng không gây ra chú ý gì.

Vương Khải thì một lòng giết yêu thú, điên cuồng thử nghiệm các loại công pháp võ kỹ tự mình sáng tạo.

Cuối cùng cũng để hắn sáng tạo vài môn võ kỹ uy lực vượt bậc, cũng khiến hắn chứng thực không ít suy đoán.

Ngoài việc giết yêu thú thử nghiệm võ kỹ, Vương Khải cũng chú ý tình hình xung quanh chờ đợi huynh đệ của hắn chạy tới.

Không để hắn chờ đợi quá lâu, Vương Khải ngày hôm nay đang cùng một con yêu thú cấp 4 chém giết bỗng cảm nhận được khí tức quen thuộc.

Hắn nhanh chóng giả ra bọ dáng liều mạng, nhanh chóng chém giết con yêu thú này.

Sau đó lấy lý do bị thương trở về nghỉ ngơi, vừa ngồi xuống không lâu đã thấy một đoàn người từ trên xe buýt bước xuống.

Vừa xuống xe đã vội vàng lấy tay che mũi, bị mùi máu làm cho có chút khó chịu.

Vừa nhìn qua hắn không cần đoán cũng biết, đám này chắc hẳn là học sinh lần này đến nơi này thực chiến trọng miệng Trương Dũng.

Một đám học sinh vấn đang sống yên ổn trong thành, hiện tại vừa xuống xe liền chứng kiến cảnh người người mang thương làm cho có chút khiếp sợ.

Phải biết sinh mệnh của võ giả là rất lớn, dù cho bị chém ruột rớt ra ngoài vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.

Chỉ cần có người điều trị kịp thời, không mất quá nhiều thời gian lại có thể sinh long hoạt hổ tiếp tục chiến đấu.

Vì thế hầu hết mọi người đều là người người mang thương, cả ngoài đều là máu nhìn qua có chút khiếp người.

Đối với những kẻ suốt ngày nhảy múa trên lưỡi đao như đám người này, cảnh tượng này quả thật là trò trẻ con.

Nhưng những học sinh này đều cả đời đều sống trong bao bọc của gia đình, cùng lắm cũng trải qua vài lần chiến đấu.

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt thử nghĩ liền có thể biết mang tới xung kích mạnh tới bao nhiêu, quả thật là phá vỡ tam quan có được không.

Vương Khải rất nhanh chú ý tới tới Trương Dũng trong đám người, dù sao dáng người của hắn trong đám người có chút nổi bật.

Một thân cơ bắp, khuôn mặt trưởng thành, dáng người cao lớn đều khiến Trương Dũng có chút khác so với bạn cùng tuổi trong lớp.

Vừa đáp đất không lâu, bên quân đội rất nhanh có người chạy tới đón.

Sau một hồi trao đổi một đám học sinh cùng giáo bắt đầu di chuyển, Vương Khải cũng thu hồi tầm mắt.

Ra vẻ nghỉ ngơi một hồi, Vương Khải nhanh chóng tìm tới một người gần đó dò hỏi:

“Đại ca, không biết đám người kia là chuyện gì xảy ra. Ta nhìn qua chỉ sợ còn chưa tốt nghiệp đi”

“A, đám người kia sao? Ta nghe nói là học sinh trong thành, nhà trường muốn rèn luyện kinh nghiệm thực chiến nên mang tới nơi này”

“Như vậy đám người kia không sợ đám học sinh này gặp nguy hiểm hay sao?Dù sao đám học sinh này cũng là tương lai của nhân loại, nếu như có chuyện gì chỉ sợ đầu trên người đám giáo viên kia cũng sẽ không giữ được đi”

“Chuyện này là tất nhiên, ngươi cứ yên tâm. Đám học sinh này tới đây cũng chỉ là mở mang chút hiểu biết mà thôi, nếu có nguy hiểm gì sẽ có người ra tay bảo vệ”

“Như vậy a, hy vọng đám học sinh này có thể an toàn rời đi. Dù sao lấy tình hình hiện tại ai cũng không chắc chắn được điều gì”

“Ngươi nói cũng đúng, mẹ nó đám súc sinh này, sớm muộn gì cũng có ngày bị người ra tay diệt sạch”

Sau một hồi trò chuyện Vương Khải mới rời đi, hiểu rõ một chút tình huống hắn cũng yên tâm hơn không ít.

Nếu như có người trong bóng tối ra tay trợ giúp, an toàn của Trương Dũng xem như được đảm bảo.

Kèm theo một số thủ đoạn hắn lưu lại trên thân Trương Dũng, có thể bảo đảm tính mạng của hắn không lo.

Cùng lắm cũng chịu một trận đánh, thân thể trọng thương hoặc thiếu cánh tay, cái chân là cùng.