Vương Khải tuy quyết định không đi nhưng cũng không cản trở việc hắn nghe ngóng tin tức, lấy quan hệ nhân mạch của hắn hiện tại người biết nhiều nhất chắc hẳn chỉ có thể là Quý Thanh.
Thế là trong một lần giao dịch, hắn vô tình hay cố ý hỏi một số vấn đề về thú triều lần này.
Không hỏi không biết, vừa hỏi liền hết hồn.
Theo như những gì Quý Thanh nói, thú triều lần này quả nhiên như hắn đoán.
Lần này thú triều đột ngột như vậy là có một thế lực đứng phía sau chủ đạo, không biết dùng thủ đoạn gì khiến cho yêu thú đột nhiên bạo loạn, mất đi lý trí rơi vào điên cuồng.
Theo một số người đáng tin cây, thế lực này có thể sẽ dính dáng đến dị giáo.
Tuy đây cũng chỉ là suy đoán, nhưng đoán có tám chín phần là thật.
Nghe đến dị giáo Vương Khải lóe lên chút sát ý, phụ mẫu của thân thể này cũng là chết trong một lần dị giáo tấn công.
Nếu không phải chủ nhân của thân thể này kịp thời trốn đi, nếu không có thể cũng bị đám súc sinh kia giết đi.
Dù cho không có mối thù này, Vương Khải đối với dị giáo cũng có rất lớn sát ý.
Thân là nhân loại lại đầu nhập vào dị tộc, nếu chỉ có như thế hắn cũng chẳng mấy quan tâm, dù sao đấy cũng là lựa chọn của bọn hắn.
Nhưng những tên này không những đầu nhập dị tộc, mà chúng còn nhiều lần lên kế hoạch tàn sát nhân loại, âm thâm quấy phá khiến nhiều chiến khu rơi vào hủy diệt.
Vương Khải mặc dù đối với dị giáo có rất lớn sát ý, tuy nhiên hắn cũng không để cảm xúc lấn át lý trí.
Ngược lại, sau khi biết tin tức này hắn càng kiên định ý nghĩ không tham gia vũng nước đục này.
Vương Khải lại quay trở về cuộc sống sinh hoạt như trước đây, sáng tu luyện chiều luyện đan, buổi tối thì nghiên cứu một chút kiến thức mới.
Lấy ngộ tính của hắn nghiên cứu ra một chút đồ vật hoàn toàn không thành vấn đề, hắn hiện tại bị giới hạn chẳng qua cũng là võ lực.
Cửu linh quyết sau nhiều lần thôi diễn đổi mới, môn công pháp này đã hoàn toàn thay đổi, dù là tầng thứ nhất hiện tại so với tầng thứ nhất trước đây cũng mạnh gấp mấy lần.
Cửu linh quyết càng mạnh điều này cũng kéo theo căn cơ của hắn càng vững chắc, tuy hiện tại vẫn còn là võ giả cấp 4 nhưng Vương Khải có thể cảm nhận ra, hắn hiện tại so với mình là võ giả cấp 5 trước đây càng mạnh.
Nếu căn cơ trước đây của hắn là một khối sát, vô cùng cứng rắn thì căn cơ hiện tại của hắn như một khối hợp kim vô kiên bất tồi.
Tuy vậy, điều này cũng kéo theo số lượng tài nguyên hắn cần đến để tu luyện lần nữa tăng cao.
Nhưng hiện tại có nghề tay trái Vương Khải, chuyện này cũng là chút chuyện nhỏ, cùng lắm hắn lại luyện thêm vài viên đan dược.
Phải biết hắn cùng đan các hợp tác, hắn trước đây nói ra tỉ lệ thành đan cũng chỉ có 7/10, 3 thành còn lại đều bị hắn bỏ vào trong túi.
Hơn nữa dưới sự khống chế của hắn, ba thành còn lại tất cả đều là hoàn mỹ đan dược, giá trị ngàn vàng.
Hắn cũng nghe ngóng tình hình buôn bán của đan các gần đây, sau khi đẩy ra bán hoàn mỹ cấp đan dược, thanh danh của đan các lần nữa được tăng cao.
Không biết bao nhiêu thế lực chạy đến nịnh bợ Quý thanh, hy vọng hắn bán cho mình một viên hoàn mỹ cấp đan dược đây.
Tuy tin tức nghe có chút quá, nhưng Vương Khải cũng có thể nhận ra được giá trị của hoàn mỹ cấp đan dược lớn đến cỡ nào.
Chỉ cần hắn đem số đan dược trong tay bán ra, không biết bao nhiêu thế lực đánh nhau vỡ đầu mua đan dược của hắn đây.
Đến lúc đó giá cả bao nhiêu còn không phải hắn quyết định, chỉ cần không quá đáng những thế lực kia dù cắn răng cũng sẽ phải mua.
Ngoài ra việc lĩnh ngộ áo nghĩa từ khi đến chủ thế giới tiến triển cũng rất chậm chạp, so với thế giới trước đây mà nói chẳng khác nào rùa bò.
Còn may hắn còn mang về chân thị chi nhãn, nếu không tiến độ lĩnh ngộ sẽ còn giảm mạnh.
Đương nhiên tốc độ lĩnh ngộ chậm chẳng qua cũng là đối với Vương Khải, nếu để cho những người khác biết được tiến độ lĩnh ngộ của hắn chỉ sỡ sẽ hâm mộ đến phát điên.
Làm hắn khó chịu là không gian áo nghĩa, dù đã rất gần chạm đến pháp tắc cảnh cửa, nhưng dù hắn làm mọi cách vẫn không thể đâm phá cảnh cửa kia.
Hắn vẫn luôn có cảm giác, mình dường như vẫn còn thiếu một điều kiện, một điều kiện hết sức trọng yếu.
Nhưng điều kiện này là gì Vương Khải tạm thời vẫn không đoán ra được, hắn tu luyện dù sao cũng là tự mình mò mẫm, không có tiền bối chỉ điểm, vì thế đối với một số chuyện hắn so với người thường càng thêm thiếu hiểu biết.
Dù cho hắn lên thiên võng tra tìm vẫn không thể tìm thấy giải pháp, nói cũng đúng, đụng chạm đến pháp tắc tầng thứ mỗi thong tin đều cực kỳ quý gia, khó có thể đo lường làm sao lại có thể ở thiên võng tìm ra được.
Vốn nếu thú triều lần này không có thế lực đứng sau làm trò, Vương Khải vẫn dự định tham gia kiếm lượng lớn công huân.
Đến lúc đó hắn có thể dùng công huân đổi lấy một số tin tức quý giá cùng tài nguyên, nhưng không nghĩ tới thú triều lần này lại có hắc thủ sau màn.
Dù cho có chút không cam lòng, nhưng Vương Khải cuối cùng vẫn quyết định không tham gia vào vũng nước đục này.
Đang lúc hắn ru rú trong nhà, sống một cuộc sống nhàn nhã mà sung sướng thì một chuyện ập tới.
Hắn đang tu luyện bỗng có người gõ cửa, điều này khiến Vương Khải có chút cảnh giác.
Hắn hiện tại là sao lại có người ghé thăm, nhà hắn ở vị trí hẻo lánh này sinh sống cũng không mấy người.
Hơn nữa do tính cách, vì thế những người xung quanh đối với hắn cũng không chút giao tình, cùng lắm chỉ có thể tính là quen mặt.
Nhà hắn ngoại trừ một thời gian hắn đột ngột nghỉ học, giáo viên chủ nhiệm cùng một vài tên đồng học tới qua, sau này cũng không còn có ai ghe qua.
Hiện tại có người đập cửa, không thể không khiến hắn liên tưởng đến một số chuyện không may mắn.
Dù sao hắn gần đây cũng hoạt động không ít, hơn nữa còn làm ra không ít chuyện, bị người theo dõi mò theo là chuyện có thể xảy ra.
Tuy hắn tự tin trên đường trở về hắn không bắt gặp lấy một người theo đuôi, nhưng chuyện này có ai chắc chắn đây, đôi khi lại gặp phải cao thủ đây.
Từ tiến đến cánh cửa, người bên ngoài vẫn không ngừng đạp cửa hô lên tên hắn.
Chờ khi tới gần hắn mới cảm giác giọng nói này có chút quen thuộc, dường như đã từng nghe ở đâu qua.
Bỗng hắn đột nhiên nhớ tới một thân ảnh cao to, bị mấy lên lưu manh giở trò lừa bịp bao quanh lấy bắt chẹt.
“Là hắn sao?”
Mặc dù có thể xác nhận thân phận người đang đập cửa, nhưng hắn vẫn cẩn thẩn cảm nhận một lần qua.
Sau khi xác nhận không cảm giác có người khác tồn tại, người đang kêu hắn chẳng qua cũng là một tên võ giả cấp 1 mà thôi ,Vương Khải mới yên tâm mở cửa.
Vừa mở cửa, chưa thấy được người nhưng âm thanh đã có thể nghe được:
“Tiểu tử người làm sao lại chậm chạp như vậy đâu, chẳng lẽ là chuyện gì không thể cho ai biết bên trong hay sao”
Nghe được âm thanh quen thuộc này, Vương Khải cũng không nhịn được nở một nụ cười:
“Gấp gáp làm cái gì đâu, ta không phải chạy tới rồi sao”
“A, tiểu tử ngươi mới mấy tháng không gặp thay đổi nhiều như vậy sao, kém chút nữa ta không nhận ra”
“Haha, mấy tháng không gặp thì chẳng phải vậy, ngươi mấy tháng này chẳng phải cũng thay đổi rất nhiều sao”
“Hahaha, ngươi nói cũng đúng, mấy tháng này ta quả thật thay đổi rất nhiều” Nói đến nơi này người kia mới hớn hở lên, bắt đầu khoe khoang.
“Ta nói cho ngươi biết, ta hiện tại đã là võ giả cấp 1, hơn nữa tu luyện đến hậu kì. Lần thi tốt nghiệp này ta chắc chắn sẽ giành được thứ hạng cao, không làm trường chúng ta mất mặt,….”
Nhìn thân ảnh cao to đang không ngừng khoe khoang thành tích của mình như một đứa trẻ phía trước, Vương Khải hiếm khí lộ ra một chút thân thiết.
Có thể là người xuyên việt thân phận, hắn đối với thế giới này vẫn luôn có một chút cảm giác xa cách.
Vì chuyện này trong thời gian đầu mới xuyên qua, hắn biểu hiện có chút khác người.
Sau này mọi người cũng đã quen với tính cách kỳ lạ của hắn, cũng chỉ xem hắn là một người không thích giao tiếp.
Hắn vốn tưởng mình sẽ cô độc trong ba năm trung học, như một u linh lúc ẩn lúc hiện trong đám người.
Nhưng hắn không nghĩ tới giáo viên chủ nhiệm thấy hắn quá trầm thấp, sợ hắn xuất hiện vấn đề vì thế chuyển hắn tới ngồi cạnh người này.
Người này tên là Trương Dũng, tính tình hoạt bát năng động, dáng người cao lớn, khuôn mặt có chút hung dữ nhưng tính cách lại rất tốt.
Mới vừa chuyển tới ngồi cạnh Trương Dũng, hắn bị Trương dũng hỏi cảm giác có chút phiền phức, nhưng sau này biết tính cách người này cũng không còn quá để ý.
Lấy biểu hiện của Vương Khải lúc đó, nếu là người khác chỉ sợ cũng biết khó mà lui, thậm chí có thể nói xấu sau lưng hắn.
Nhưng Trương dũng lại ngược lại, Vương Khải càng lạnh lùng hắn càng để ý tới, không ngừng thao thao bên tai hắn.
Cuối cùng hắn vẫn là không chịu nổi, cùng tên này nói chuyện vài câu để tránh bị làm phiền.
Dần dần hai người cũng trở thành bạn thân, xã ngưu chính là mạnh mẽ như vậy.
Lúc hắn tuyên bố nghỉ học, không tham gia kì thi tốt nghiệp, Trương Dũng cũng từng chạy tới khuyên hắn vài lần.
Nhưng sau khi nghe hắn đã có kế hoạch riêng của bản thân mình, Trương Dũng cũng không còn tiếp tục khuyên nhủ.
Sau khi khoe khoang một hồi, Trương dũng bống nhìn hắn nghiêm túc hỏi:
“Vương Khải, ngươi thật sự sẽ không tham gia thi tốt nghiệp sao? Tuy ta biết ngươi là có kế hoạch cho riêng mình, nhưng nếu có thể ta vẫn muốn ngươi tham gia kì thi lần này”
“Ngươi cũng biết ta, yên tâm, tất cả kế hoạch đều được ta sắp xếp xong xuôi, ngươi cũng không cần lo lắng. Ngược lại là ngươi, ta nghe nói kì thi sắp tới nguy hiểm có thể so với những năm càng thêm khó khăn, tốt nhất nên cẩn thận”
“Yên tâm, chút chuyện nhỏ này còn không uy hiếp được ta. Ta nói cho ngươi biết, ta hiện ít gì cũng là top 14 cao thủ của trường, đỗ vào một trường đại học tầm trung hoàn toàn không thành vấn đề”
“Vậy chúc ngươi may mắn, thi vào trường mà mình mong ước”
“Haha, ta xin nhận lời chúc phúc của ngươi” Trương dũng một bộ ngốc manh xoa xoa đầu cười lớn.