Một tháng sau,Vương Khải đang đứng trên đỉnh của một tòa nhà,ánh mắt ngước nhìn xuống.
Cảm nhận được gió thổi qua làn da,Vương Khải nhắm mắt hưởng thụ lấy.
Hôm nay tâm tình của hắn rất tốt,phi thường tốt cái loại kia.
Sau bao nhiêu ngày điên cuồng tu luyện,rốt cuộc tu vi hắn lần nữa đạt tới võ giả cấp 3,lần nữa nắm giữ sức mạnh tuyệt đối ở giai đoạn này.
Hắn tin tưởng những thứ đặc biệt như quái vật trên thế giới này tuyệt đối không nhiều,hoặc có thể chỉ duy nhất một mình nó.
Dù nói gì thì nói nhưng chí ít với thực lực hiện tại,hắn muốn bỏ chạy hoàn toàn không thành vấn đề.
Khôi phục được tu vi,điều này đồng nghĩa với việc hắn có thể tiếp tục kế hoạch vơ vét tài nguyên của mình.
Càng lắm hắn vui mừng đó là,ở nơi xa lạ này hắn lại bắt gặp được người quen cũ,cũng là người đã từng là đồng bạn giao dịch của hắn.
Thân ảnh của hắn biến mất,khi xuất hiện đã ở trong một căn phòng khách.
Từ Hoan cùng đám người đang thảo luận kế hoạch sắp tới cho căn cứ,sau khi trải qua khoảng cách gần cảm nhận được dư ba chiến đấu,hắn đã xém chút mất cái mạng nhỏ.
Nhưng rất may mắn,hắn cuối cùng vẫn còn sống sót.Từ Hoàn cùng một số tiểu đệ còn sống sót nhanh chóng rời đi thành phố,đi đến một nơi mới lần nữa thành lập cắc cứ của riêng mình.
Do là tiến hóa giả cấp 3,kèm theo biết một chút võ kỹ nên chiến lực của hắn trong đám cùng cấp cũng xem như đỉnh tiêm.
Nhưng gần nhất căn cứ của hắn đang gặp một chút rắc rối nhỏ,đó là có xung đột với một căn cứ cách đây không xa.
Căn cứ này cũng thuộc một trong những căn cứ top đầu ở nơi này,trong đó tồn tại cả tiến hóa giả cấp 4.
Hơn nữa căn cứ này vốn ở nơi này xây dựng,vì thế thời gian thành lập không phải căn cứ của hắn có thể so.
Dù là trên phương diện nào căn cứ của hắn cũng so với người ta yếu,nhưng vì tranh chấp vật tư hắn không thể không đắc tội căn cứ này.
Hiện tại thì cả căn cứ đang bị căn cứ kia chèn ép,đã có không ít huynh đệ bi người của căn cứ kia đánh cho trọng thương,nếu không kịp thời phát hiện chỉ sợ đã không qua khỏi.
Mặc dù rất tức giận nhưng Từ Hoan chỉ có thể nhịn,hắn cũng đã sắp đột phá trở thành tiến hóa giả cấp 4,nhưng nếu cứ đà này chờ hắn đột phá căn cứ chỉ sợ sẽ bị phá hủy không ít.
Đang lúc hắn không biết nên làm gì,bỗng Từ Hoan phát hiện ra trong phòng không biết từ khi nào vậy mà xuất hiện một người rất lạ mặt.
“Người nào?Làm cách nào vào được nơi này?”Từ Hoan giật bắn mình,ánh mắt nhìn hằm hằm vào người kia.
Nhưng chờ hắn nhìn thấy mặt của người kia liền lập tức câm miệng,sắc mặt cũng dại ra,miệng há lớn có thể nhét vừa một quả trứng.
“Làm sao?Mới đó đã không nhận ra ta sao?”Vương Khải có chút đùa giỡn hỏi lại,hôm nay tâm trạng hắn tốt,vì thế cũng không nhịn mở ra vài lời nói đùa.
Nhưng những lời này lọt vào trong tay Từ Hoan chẳng khác nào tử thần đang đòi mạng,sắc mặt lập tức trắng bệch.
“Làm càn,ngươi rốt cuộc là tên khốn nào”
“Xâm nhập vào đây không phát ra tiếng động có chút bản lĩnh,nhưng kiêu dám nói chuyện với đại ca bọn ta như vậy là muốn chết”
….
Nghe một đám tiểu đệ khí thế hung hăng,một bộ muốn xử đẹp Vương Khải hai chân Từ Hoan như nhũn ra.
Nhưng ý chí cầu sinh kéo hắn lại thực tại,hắn liền lập tức hét lớn:
“Tất cả câm miệng,kẻ nào dám nhiều lời một câu đừng trách ta độc ác”
Đám tiểu đệ nghe đại ca mình nói vậy cũng có chút khó hiểu,nhưng nghe ra được nồng đậm sát ý ẩn chứa trong lời nói cũng hiểu nên làm như thế nào.
Nhìn thấy đám tiểu đệ mình câm miệng,hắn lúc này mới thở ra một hơi,vừa rồi hắn có thể cảm nhận được tử thần liêm đao đang gác ngay cổ hắn,chỉ chậm một chút nữa liền sẽ câu đi linh hồn hắn.
Từ Hoan ngay lập tức đổi một bộ sắc mặt,thần sắc cung kinh,thậm chí có chút nịnh nọt nói:
“Đại nhân,đám tiểu đệ có mắt không thấy núi thái sơn mong ngài tha thứ.Không biết ngài tìm đến chúng ta là cần chúng ta làm việc gì hay sao,nếu có xin cứ nói ra,dù lên núi đao,xuống chảo dầu ta cũng sẽ không chớp mắt”
Nghe một loạt lời nịnh nọt không chút lặp lại này,dù là Vương Khải cũng không biết nên phản ứng ra sao.
Hắn chỉ có thể dơ tay ra hiệu cho Từ Hoan im lặng,rồi mới từ từ nói:
“Ta đến nơi này cũng không cần ngươi làm cái gì,ta đến chỉ là thông báo ngươi một tiếng,ta hiện tại làm ăn trở lại mà thôi”
“Giá cả vẫn không thay đổi,hơn nữa lần này chỉ cần ngươi kéo thêm người gia nhập,ta cũng sẽ trích cho người tiền hoa hồng”
Từ Hoan nghe vậy sắc mặt liền lộ ra chút vui mừng,môn công pháp cấp 3 kia hắn đã thèm khát từ rất lâu rồi.
Có một môn công pháp cấp 3,thời gian hắn đột phá trở thành tiến hóa giả cấp 4 cũng sẽ rút ngắn rất nhiều thời gian.
Hơn nữa những bản võ kỹ hắn cũng đã ngày như đem mong,chỉ riêng võ kỹ cấp 1 đã khiến thực lực hắn tăng phúc rất lớn.
Những bản võ kỹ cấp 2,cấp 3 còn mạnh đến mức nào,chỉ sợ liền cấp 4 hắn cũng có thể bẻ bẻ cổ tay.
“Đại nhân,vậy thì cho ta 1 bản công pháp cấp 3,3 bản công pháp cấp 2,5 bản võ kỹ cấp 2”
Nghe Từ Hoan đọc một mạch mấy môn công pháp,Vương Khải kém chút không nhịn được khóe miệng nhếch lên,nhưng cuối cùng vẫn bị hắn dùng ý chí cường đại ép xuống.
Lần này hắn cũng không vội đưa ra công pháp,ngược lại lật tay biến ra một quyển sách đưa cho Từ Hoan.
Từ Hoan có chút sững sờ nhận lấy,hắn cũng không biết Vương Khải đây là ý gì.
“Đây là một quyển sách ta tổng hợp các môn công pháp từ cấp 1 đến cấp 3,trong đó có ghi ưu,khuyết điểm của các môn công pháp”
“Còn đây là quyển sách ta tổng hợp các môn võ kỹ,tác dung cũng giống y hệt quyển kia”
Nói xong Vương Khải lần nữa biến ra một quyển sách đưa cho Từ Hoan,xong hắn quay người rời đi,trước khi đi còn không quên nói một câu:
“Ngươi cứ từ từ xem xét kỹ,chọn lựu cẩn thận công pháp mình cần,nên nhớ công pháp càng phù hợp càng tốt,không nên ham những môn công pháp cường đại kia để rồi hối hận”
“Vì ngươi là khách quen cũ,cùng là người mở hàng đầu tiên ta mới nhắc nhở,hẹn ngày mai gặp lại”
Lời vừa đứt,cả người hắn đã đột ngột biến mất,chỉ để lại một đám người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau.
Từ Hoan nhìn hai quyển sách trong tay có chút xuất thần,thì ra công pháp tu luyện còn có thể lựa chọn mua sắm sao,làm sao không nói sớm a.
Môn công pháp cấp 2 lần trước hắn tu luyện tuy cũng rất tốt,nhưng đôi lúc vận chuyển hắn vẫn cảm giác có chút trì trệ,không quá phù hợp hắn.
Hiện tại nghe tin công pháp còn có thể lựa chọn,hắn cũng không biết nên nói gì,tức giận với Vương Khải ?Nói đùa,cho hắn mười cái lá gan hắn cũng không dám.
Phải biết người này chính là một trong hai người tạo ra thần chiến,nói cách khác người này đã tương đương thần tổn tại.
Dù có chút thực lực trong người,nhưng nếu so sánh với một vị thần chút sức mạnh này người ta còn không để vào mắt.
Từ Hoan đành chỉ có thể gặm nhấm nỗi buồn này một mình,bắt đầu chăm chú quan sát hai quyển sách trong tay,xem chúng như báu vật.
Một tên tiểu đệ cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng dò hỏi:
“Đại ca,người vừa rồi là ai,làm sao ta nhìn ngươi hình như đối với hắn có chút…”
Tên tiểu đệ này cũng không dám nói ra suy nghĩ trong lòng,sợ bị đại ca của mình ghim trong lòng.
Từ Hoan hơi liếc mắt tên tiểu đệ,nhưng cũng không tỏ vẻ gì,dù tên tiểu đệ không nói hắn cũng biết tên kia suy nghĩ cái gì.
“Không có cái gì,chỉ cần biết đến người này ai cũng sẽ sợ hãi,dù cho ta cũng là như thế”
“Không biết người kia là?”Tiểu đệ nghe vậy càng thêm tò mò,không biết người nào lại mạnh như vậy,chỉ cần như danh cũng phải sợ hãi.
“Ngươi biết thần chiến sao?”Từ Hoan không trả lời mà hỏi lại.
“Biết a,hiện tại không có người nào mà không biết đến thần chiến,nghe đồn sau trận chiến cả một thành phố gần như bị hủy diệt.Đại ca,ta nghe nói ngươi hình như cũng là một trong những người còn sống sót khi chứng khiến trận chiến đó phải không?”Tiểu đệ có chút khó hiểu,nhưng cũng lập tức trả lời.
“Chứng kiến sao?Đó cũng chẳng là qua một số tên bịp bợm vì thanh danh mà bốc phét thôi,đừng nói đến chứng kiến,cho dù thục mạng chạy trốn cũng kém chút chết nói gì đến quan sát trận chiến kia”Từ Hoan nghe vậy thần sắc có chút kinh thường,mỉa mai nói.
Một số tên lấy danh nghĩa là người chứng kiến một trận chiến kia mua danh chuộc tiếng,chủ yếu là để lôi kéo người vào căn cứ mà thôi.
“Vậy người kia liên quan gì đến thần chiến,chẳng lẽ hắn là người từng chứng kiến trận chiến đó hay sao?”Tiểu đệ gãi gãi đầu,đối với việc đại ca lôi kéo dài dòng có chút bực mình.
Đại ca hôm nay là làm sao,chỉ là thân phận một người thôi mà kéo đông kéo tây,lằng nhằng như đàn bà.
“Người kia sao,hắn chính là một trong những người tham gia trận chiến kia,hơn nữa còn có thể sống sót,xem ra hắn cũng là người chiến thắng sau cùng”Từ Hoan thần sắc có chút sùng kính nói.
Đám tiểu đệ nghe vậy thần sắc cũng có chút dại ra,có người còn tưởng đại ca mình đây là ấm đầu.
Làm sao có thể,nhìn uy lực phá hoại kia đừng nói có người sống sót,dù là lựu lại toàn thây cũng đã là rất ngưu bức.
Nhìn đám tiểu đệ một mặt không tin,Từ Hoan cũng chỉ lắc lắc đầu bắt đầu chăm chú đọc sách trên tay.
Dù là hắn trước đây cũng từng cho rằng Vương Khải chỉ sợ đã cùng cái cây kia đồng quy vu tận,chết không thể chết thêm.
Nhưng dù khó tin như thế nào,nhưng khi chứng kiến Vương Khải xuất hiện hắn cũng biết người kia vậy mà thật sự còn sống sót.
Vì thế hắn mới xuất hiện bộ dáng nịnh nọt như lúc trước,đừng nói là nịnh nọt,dù Vương Khải bảo hắn quỳ xuống hắn cũng không chút do dự quỳ.
Đừng nói đến tôn nghiêm,chỉ cần người này vui mừng ban thưởng một chút,thực lực của hắn cũng sẽ tăng tiến một đoạn lớn.
Như vừa rồi,hắn chỉ nịnh nọt vài câu,kèm theo có chút tình mọn người kia mới nhắc nhở hắn một câu,nếu không hắn cũng sẽ ham hố chọn những môn công pháp mạnh mẽ mà không thèm quan tâm có thích hợp với bản thân hay không.
Nhìn hai quyển sách trong tay,mỗi quyển cũng có mấy ngàn trang,Từ Hoan quyết tâm trong vòng một đêm độc hết.
Nếu như hắn lấy thái độ này để đi học,trước đây cũng không đến nỗi bị nhà trường đuổi học phải ra ngoài đời lăn lộn như trước đây.