Vương Khải cũng không quan tâm tới những người kia cách nhìn, nếu không phải Diễm Nguyệt cùng Việt vương mở miệng kêu hắn tới, hắn còn không thèm nhìn mấy người này một chút.
“Đây là một số chứng cứ, các ngươi nhìn trước rồi cuộc họp bắt đầu cũng không muộn”
Diễm Nguyệt ném một ngọc giản lên không trung, lạnh nhạt mở miệng.
Đám người nghe vậy liền nổi lên hứng thú, bắt đầu đọc tin tức trong ngọc giản.
Nhưng càng đọc, đám người càng khiếp sợ, một số người tức giận không chịu được mở miệng mắng.
“Đúng là một đám tạp chủng, chết đáng lắm”
“Đám súc sinh này, cái chết là quá dễ dàng đối với chúng”
“Không nghĩ tới, tên kia vẻ ngoài đạo mạo lại là nhân tộc nội gian, quả thật đáng chết”
….
Mọi người trong phòng đều hết sức phẫn nộ, thái độ đối với Vương Khải càng là chuyển biến 180 độ.
“Nếu như các ngươi đọc xong, chắc hẳn cũng hiểu chuyện gì xảy ra”
“Nhân tộc hiện tại mặc dù miễn cưỡng ổn định, nhưng tình thế vẫn còn hết sức nguy hiểm”
“Vì tránh chuyện này lần nữa xảy ra, mời các vị hướng thiên đạo phát thệ, tuyệt đối không đem tin tức từ nơi này phát tán ra cho bất kỳ người nào”
Diễm nguyệt thấy mọi chuyện diễn biến theo đúng như dự đoán, lúc này mới bắt đầu vào vấn đề chính.
Mọi người nghe vậy có chút chần chờ, có một số người không muốn phát thệ.
Nhưng hiện tại cũng không phải vấn đề muốn hay không, ngươi phát thệ chính là nhân tộc tử trung, là người một nhà.
Cái gì! Ngươi vậy mà không phát thệ, rốt cuộc có âm mưu gì, có phải là yêu tộc nội gián?.
Nếu hiện tại không bị trực tiếp đánh giết, sau này chỉ sợ cũng bị mọi người xa lánh, đẩy ra vòng ngoài, không thể lần nữa tham dự nhân tộc hạch tâm.
Vì thế, mặc kệ ngươi muốn hay không, có mặt ở nơi này đều chỉ có một lựa chọn duy nhất.
Chờ đợi mọi người phát thệ xong, DIễm Nguyệt mới hài lòng, bắt đầu cuộc họp.
Cuộc họp này kỳ thật cũng không quá quan trọng, chủ yếu là giải quyết một số vấn đề sau chiến tranh, phân chia tài nguyên, chính sách với những võ giả cấp thấp,…
Sau khi giải quyết một số vấn đề vặt vãnh, Diễm nguyệt lúc này mới vào vấn đề chính.
“Trận chiến lần này, chắc hẳn mọi người ở đây đều hiểu rõ”
“Sau trận chiến này, chúng ta có thể 8, 9 thành đoán được yêu tộc ở thế giới này nội tình”
“Trận chiến này, yêu tộc tổn thất không nhỏ, chỉ sợ thực lực cũng sẽ không mạnh hơn nhân tộc chúng ta hiện tại bao nhiêu”
“Nhưng yêu tộc có khổng lồ hậu thuẫn, chút tổn thất này rất nhanh có thể khôi phục”
“Vì tránh để lâu sinh họa, ta cùng mấy vị khác quyết định, chủ động tấn công yêu tộc, giải quyết mối hóa ngầm này”
Mọi người nghe vậy, thần sắc đều hết sức nghiêm túc, bọn hắn đều biết, đây mới là lý do chính mọi người phải phát thệ.
Sau một hồi bàn luận, thậm chí có tranh cãi, cuối cùng Diễm Nguyệt quyết định, hướng yêu tộc chủ động tấn công, một lần đem chúng quét sạch.
Vương Khải một bên đều đảm nhiệm vai trò làm bình hoa, từ đầu đến cuối đều không tham dự vào mọi người thảo luận.
Bởi vì hắn sớm đã biết, hôm nay chẳng qua chỉ là đi một cái quá trình, phương hướng sớm đã được định ra từ trước, bất kỳ có kẻ nào ngáng đường đều phải chết.
Đây cũng là lý do Diễm nguyệt lựa chọn thời điểm Vương Khải vừa đem mấy tên phản đồ giết chết mở cuộc họp, chỉ cần không phải người ngu đều nhìn ra, đây chính là uy hiếp trắng trợn.
Cũng vì thế, Vương Khải không thể không có mặt, chính là vì để hướng đám người thi uy.
Mặc dù bị người lợi dụng có chút không thích, nhưng Vương Khải cũng không từ chối, bởi vì đây là cách tốt nhất.
Sau khi xác định ra phương hướng, mọi người lại bắt đầu thảo luận vấn đề chuẩn bị vũ trang.
Đến lúc này, Vương Khải cũng xem như hoàn thành nhiệm vụ, nhân lúc mọi người không để ý liền biến mất vô thanh vô thức.
Ở một nơi hẻo lánh, Vương Khải xuất hiện.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Vương Khải bắt đầu câu thông thế giới ý chí.
Đã rất lâu, kể từ khi hắn xuất quan một lần kia, thế giới ý chí dường như biến mất, mặc kệ hắn kêu gọi bao nhiêu cũng không một lần đáp lại.
Vương Khải suy đoán, có thể do nhân tộc suy yếu, dẫn tới thế giới ý chí theo đó suy yếu.
Lần này trận chiến vừa đánh xong, nhân tộc đại thắng, Vương Khải muốn lần nữa nếm thử câu thông.
Chờ đợi một ngày vẫn không được đáp lại, Vương Khải như có điều hiểu ra.
Hắn có thể cảm nhận được mơ hồ, thế giới ý chí dường như vẫn tồn tại.
Nhưng có thể vì một số lý do nào đó, hắn cùng thế giới ý chí không thể câu thông.
Mà nói tới lý do, chỉ sợ cũng chỉ có một, đơn giản là hắn không còn là một nhân loại, không thuộc thế giới này tồn tại.
Vì thế, muốn cùng thế giới ý chí câu thông, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân thực lực.
Nhắc tới thực lực, Vương Khải cảm nhận bản thân hiện tại thực lực.
Từ sau khi chuyển qua con đường này, Vương Khải tu vi hoàn toàn biến mất, thực lực tăng trưởng cũng không còn bình cảnh ngăn chặn.
Chỉ cần cho hắn tài nguyên, thực lực hắn có thể không ngừng tăng lên.
Mấy năm này tích lũy, đến hắn cũng không biết bản thân hiện tại thực lực.
Nhưng hắn có cảm giác, dù là mười đầu yêu thú vây chiến Diễm Nguyệt trước đây, hắn chưa chắc không thể một mình chém giết.
Nhưng vì đảm bảo không xuất hiện sai lầm, Vương Khải vẫn lựa chọn cùng Diễm nguyệt phối hợp.
Nắm chặt lòng bàn tay, cảm nhận sức mạnh của bản thân hiện tại, Vương Khải nở một nụ cười.
Không còn lâu nữa, hắn liền có thể kiểm chứng thực lực bản thân.
Vương Khải không tin rằng, yêu tộc có thể dễ dàng như thế bị đánh bại.
Nếu không phải có biến số là hắn, mấy chục năm trước nhân tộc chỉ sợ đã thất bại.
Dù không thất bại, cũng không thể duy trì quá lâu.
Không có cách này, nhân tộc thế giới này tích lũy so với yêu tộc mà nói, quả thật quá non nớt.
Vương Khải sau đó liền rời đi, bắt đầu công việc chuẩn bị cho chiến tranh sắp tới.
Đồng thời cũng nên kiểm tra lại một số thủ đoạn mà mấy năm này hắn vất vả chuẩn bị, tin tưởng sẽ cho yêu tộc một bất ngờ vô cùng to lớn.
Nhân tộc khổng lồ bắt đầu vận chuyển, mặc dù mới trải qua chiến tranh thảm liệt, nhưng khi nghe tới lần này phe mình là người chủ động tấn công, thậm chí có khả năng lớn đem yêu thú đánh bại, toàn bộ võ giả đều như được tiếp thêm sức mạnh, mặc kệ đau đớn, đâm đầu vào chuẩn bị cho chiến tranh.
Quả trình chuẩn bị này kéo dài gần 1 năm, khi Vương Khải lần nữa xuất hiện, bất ngờ phát hiện có một số gương mặt lạ lẫm.
Những những người này đều có một điểm chung, chính là đều rất già nua, có một số người thậm chí tử khí quấn quanh, nhìn ra không sống được mấy ngày.
Dùng ngón chân cũng đoán được, những người này chỉ sợ chính là nhân tộc cường giả thế hệ trước.
Bọn hắn vốn là nhân tộc sau cùng thủ đoạn, nhưng hiện tại nhân tộc đã không cần đến, vậy cũng chỉ có thể vì nhân tộc cống hiến chút sức mạnh sau cùng.
Vương Khải vừa xuất hiện lập tức khiến mấy lão đầu chú ý, ánh mắt dò xét ném tới.
“Ừm?”
Mấy lão giả có chút nghi hoặc, luôn cảm giác tiểu tử trước mắt này luôn có gì đó rất kỳ lạ, nhưng lại không phát giác kỳ lạ ở điểm nào.
“Không hổ là già thành tinh, chỉ dựa vào trực giác liền cảm giác được ta có điểm bất thường”
Vương Khải cũng không thể không có chút cảm thán, đối với những người này sinh ra chút nể phục.