Bên khác.
Diễm Nguyệt lạnh lùng về phía thiếu niên, không nói nhiều, một kiếm liền chém tới.
Một đạo hỏa diễm kiếm khí đáng sợ chém tới, nhiệt độ kinh khủng khiến không gian xung quanh một trận run rẩy.
Cảm nhận được sức nóng Diễm nguyệt tỏa ra, thiếu niên trong mắt lóe lên một tia kiêng kỵ.
Yêu thú mặc dù nhục thân cường hoành nhưng cũng chỉ mạnh hơn nhân loại vài phần mà thôi, loại này công kích dù hắn hóa thành bản thể cũng khó lòng chịu đựng.
Nhưng hắn trước giờ chiến đấu đều không dựa vào nhục thân, thứ cho hắn tự tin kiêu ngạo như vậy chính là tốc độ của hắn.
Thân hình một trận biến ảo, thiếu niên thân ảnh từ từ tan biến, khi xuất hiện đã tiếp cận Diễm Nguyệt.
Móng vuốt duỗi ra, muốn trêu đùa Diễm nguyệt một phen.
Nhưng chờ đợi hắn chính là ánh mắt lạnh lùng không chút tình cảm nào của Diễm nguyệt, sau đó là một đạo kiếm quang.
Phốc!
Âm thanh binh khí vào thịt vào lên, cảm nhận đau đớn trước ngực, thiếu niên vừa kinh hãi vừa tức giận.
Hắn cũng không ngờ tới, Diễm Nguyệt vậy mà có thể bắt kịp hắn tốc độ, hơn nữa còn có khả năng tiến hành phản kích.
Một đòn kia, nếu không phải vì không có thời gian tích lũy năng lượng, kèm theo hắn kịp thời phản ứng lại, lui về sau tránh né.
Nếu không, cũng không chỉ là một vết chém đơn giản như vậy.
Mặc dù thương thế đang dùng tốc độ mắt thường khôi phục, nhưng lòng tự tôn của hắn vừa rồi cũng theo một kiếm kia bị chém phá toái.
Hiện tại trong lòng hắn chỉ còn là lửa giận, một chút chơi đùa chi tâm vừa rồi cũng biến mất.
Hắn lúc này chỉ muốn nhanh chóng đem Diễm Nguyệt đánh bại, sau đó hành hạ nàng một trận, hả nỗi nhục này.
Đã không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là toàn lực.
Bán yêu hóa! Mở!
Lập tức, khuôn mặt ánh tuần vừa rồi lập tức thay đổi, vài nhúm lông chim mọc lên khắp cánh tay, một số móc trên khuôn mặt.
Một cánh chim từ lưng mọc ra, lông vũ so với lão giả đang chiến đấu phía kia càng thêm xinh đẹp, càng thêm lộng lẫy.
Đôi cánh chỉ khẽ đập, thân ảnh hắn lập tức biến mất khỏi tầm mắt DIễm Nguyệt.
Phốc!
Lập tức, một vết thương nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt của Diễm Nguyệt.
Nếu vừa rồi nàng không phải trực giác mách bảo, kịp thời làm ra tránh né, nếu không vết thương chỉ sợ không chỉ là một chút trầy xước đơn giản như vậy.
Diễm Nguyệt lúc này tâm tình cũng hết sức nặng nề, đối thủ tốc độ quá nhanh, dù là lấy nàng thị lực cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy, khó lòng bắt kịp.
Vừa rồi một đòn kia, có thể tránh né may mắn chiếm rất lớn tỷ lệ.
Thanh niên kia cũng không cho nàng thời gian để suy nghĩ đối sách, thân hình hắn như hoàn toàn biến mất, hóa thân thành một cơn gió vô hình vô ảnh.
Các vết thương dần dần xuất hiện trên cơ thể DIễm Nguyệt, mặc dù chỉ là một số thương thế nhỏ, không tới mấy giây liền có thể khôi phục.
Nhưng nàng chỉ cần hơi sơ ý dù chỉ chưa tới một giây, thắng bại chắc chắn sẽ xuất hiện.
Mặc dù rất gấp gáp, nhưng Diễm Nguyệt bề ngoài vẫn băng lãnh bộ dáng, không nhìn ra bất cứ tâm tình chập chờn gì.
Nhưng nào cũng không biết, so với nàng, thiếu niên kia càng gấp gáp hơn.
Ở trạng thái bán yếu hóa này, thực lực mặc dù có tăng cường, nhưng kéo theo đó tốc độ tiêu hao năng lượng cũng tăng lên.
Hiện tại mặc dù đã cố hết sức, nhưng cũng chỉ có thể khiến đối phương chật vật một chút.
Nếu tiếp tục kéo dài như vậy, chỉ sợ hắn không thể không rút lui.
Nhưng kiêu ngạo của hắn lại không cho phép chuyện đó xảy ra, vì thế hắn hiện tại so với DIễm Nguyệt càng thêm gấp gáp.
Nhưng khổ nỗi DIễm Nguyệt kinh nghiệm chiến đấu phong phú, sẽ không để lộ bất cứ sơ hở nào để cho hắn lợi dụng.
Hai người chiến đấu cứ tiếp tục kéo dài như thế mấy chục phút, đang lúc song phương cho rằng tình thế này sẽ tiếp tục kéo dài thì bỗng xuất hiện dị biến.
Cột sáng năng lượng xuất hiện, đánh mạnh về phía yêu thú một phương, khiến đại lượng yêu thú tử vong.
Nếu như bình thường, những yêu thú kia bị giết chết cũng không là vấn đề gì.
Nhưng vấn đề chính là, lão thuộc hạ khí tức của hắn theo một chiêu này cũng đã biến mất.
Loại này biến cố, lập tức khiến thiếu niên không thể không chú ý.
Mặc dù biết phân tâm trong chiến đấu là điều tối kỵ, nhưng hắn vẫn là không nhịn được hơi buông lỏng dùng tinh thần dò xét bên kia chiến trường.
Thiếu niên dị động, mặc dù làm rất bí ẩn, nhưng người đang cùng hắn chiến đấu làm sao không phát hiện được biểu hiện bất thường này.
“Thời cơ!!”
Diễm nguyệt lập tức nắm bắt cơ hội, tinh quang từ hai mắt bắn ra.
Tiểu thế giới nháy mắt bị triển khai, thoáng chốc liền bao phủ lấy mấy trăm cây số phạm vi.
Bị kéo vào người khác thế giới, thiếu niên ngay lập tức phát hiện.
Hắn không chút nghĩ ngợi liền chọn đại một phương hướng, bắt đầu điên cuồng tấn công.
Răng rắc!
Tiểu thế giới do triển khai vội vàng, vì thế cường độ còn rất yếu ớt, bị thiếu niên điên cuồng tấn công liền xuất hiện một vết nứt.
Nhìn thấy vết nứt, thiếu niên lập tức vui mừng không thôi.
Không một chút do dự, hắn lập tức đâm đầu vào vết nứt chạy trốn.
Vừa thoát khỏi tiểu thế giới, chưa kịp vui mừng, đón chào hắn chính là một tiểu mặt trời.
Một trận giam cầm xuất hiện, nhiệt độ kinh khủng làm vặn vẹo không gian, khiến tốc độ của hắn trên diện rộng giảm bớt.
Nhìn thấy to lớn mặt trời đang hướng mình chào hỏi, thiếu niên không chút do dự triển khai chân thân.
Một đầu thanh ưng to lớn xuất hiện, nhìn sơ qua thôi chí ít cũng lớn vài chục cây số.
Nhưng so với tiểu mặt trời hàng trăm cây số đang ập tới, thanh ưng hình thể vẫn còn kém một chút.
Biết không thể tránh né một đòn này, thanh ưng ánh mắt lóe lên một tia hung lệ, không còn tiếp tục chạy trốn.
Thanh ứng hóa thành một một đạo ánh sáng xanh, hướng tiểu mặt thời lao tới.
Khoảng cách song phương ngày một gần, dù chưa tiếp xúc nhưng kinh khủng va chạm cũng đã khiến mặt đất một trận rung chuyển, bầu trời một trận biến sắc.
Oanh!
Thanh quang cùng tiểu mặt trời va chạm, song phương giằng co trong chốc lát.
Cục diện này duy trì chưa tới một giây, thanh quang bắt đầu chiếm được thượng phong.
Theo hai bên va chạm, thanh quang bắt đầu đẩy lùi được tiểu mặt trời.
Thiếu niên một trận cuồng tiếu, cho rằng một chiêu này chỉ có tiếng không có miếng.
DIễm nguyệt đang khoanh tay quan sát thấy cảnh này không nói gì, chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên, tràn đầy giễu cợt.
Việt vương đang chữa thương cách đó xa xa không biết từ khi nào tới gần, cùng DIễm Nguyệt đứng song song.
“Một chiêu này, uy lực quá lớn, ngươi lần sau vẫn là ít dùng lại một chút”
“Yên tâm, ta đã tính toán kỹ lưỡng, tuyệt đối không tác động đến nhân loại võ giả chúng ta”
Việt vương nghe vậy cũng yên lòng, không tiếp tục trò chuyện, cùng DIễm Nguyệt khoanh tay đứng nhìn trò hay sắp diễn ra.
Đẩy lùi được mặt trời, thiếu niên động lực càng tràn đầy, năng lượng điên cuồng vận chuyển.
Hắn muốn đêm tiểu mặt trời này đâm xuyên, tới lúc đó sắc mặt của nữ nhân chắc hẳn sẽ rất đặc sắc.
Nghĩ tới DIễm nguyệt một một tuyệt vọng, kèm một chút kho tin, thiếu niên tràn đầy động lực.
Nhưng chưa chờ hắn tiếp tục suy nghĩ, một linh cảm chẳng lành nháy mắt đem hắn bao phủ.
Không chờ hắn kịp thời hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra, một cỗ nhiệt độ khó có thể miêu tả bỗng nhiên xuất hiện, bộc phát, nháy mắt đem hắn bao phủ.
“Không…. !!!”
Chỉ kịp kêu được một tiếng đầy đau đớn, thiếu niên lập tức bị hỏa quanh bao trùm.
Ầm Ầm!
Kinh khủng bạo tạc xuất hiện, phạm vị lan rộng hơn ngàn cây số, may mắn vừa rồi song phương va chạm đã khiến tiểu mặt trời rời xa chiến trường phía dưới.
Mặc dù không thoát khỏi bị ảnh hưởng, nhưng phía dưới bị ảnh hưởng cũng rất nhỏ, hầu như không đáng kể.
Diễm nguyệt khoanh tay lạnh lùng kinh khủng hỏa diễm bạo tạc, đốt cháy cả một mảnh trời, thần sắc vẫn lạnh lùng không chút thay đổi.