Chương 160: 160- Việt vương thể hiện

Hai thân ảnh, một trước một sau.

Người phía trước là một thanh niên trẻ tuổi, khuôn mặt ánh tuấn nhìn qua không khác gì nhân loại bình thường.

Nếu không phải đối phương cố tình để lại một số dấu vết để thể hiện bản thân chủng tộc, sẽ rất khó để phân biệt yêu thú cấp cao cùng nhân loại bằng mắt thường.

Thiếu niên có một đôi mặt sắc bén như ứng, hai cánh tay là hai ưng trải, khoác một bộ thanh y, lúc này đang khoanh tay bình thản nhìn về phía Diễm Nguyệt.

Một người nữa là một lão giả, đầu tóc đã bạc trắng không ít, lúc này đang cung kính đứng phía sau thanh niên.

“Ngươi là Diễm Nguyệt ? Nhan sắc đúng là không tệ, có thể bắt về để bản thiếu chủ thị tẩm”

Sau một hồi đánh giá, thiếu niên kia có chút hài lòng lên tiếng, có thể nói kiêu ngạo vô cùng, không để ai vào trong mắt.

Nghe được lời này, sát ý trong mắt Diễm Nguyệt càng nặng thêm mấy phần, nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt liền cất cao mấy trăm độ.

“Lão già kia giao cho ngươi, tên súc sinh này để ta xử lý”

Diễm Nguyệt không nói gì, chỉ để lại một câu liền hướng thiếu niên kia phóng tới.

Việt vương nghe vậy cũng không nói gì, chỉ đơn giản gật đầu.

Nhìn thấy DIễm nguyệt lao tới, thiếu niên kia vẫn một mặt ung dung không vội.

Lão giả đứng phía sau thấy thế, lập tức ra tay xuất thủ, cánh tay hóa thành ưng trảo chụp tới DIễm Nguyệt.

Nhưng không chờ hắn chụp tới, một cánh tay to lớn đã nắm lấy cổ tay hắn, ngăn chặn đối phương tiến công.

“Đối thủ của ngươi là ta, lão già”

Việt vương thần sắc lạnh nhạt nhìn về phía lão giả, lực đạo trên cánh tay ngày một to lớn.

Lão giả cảm giác đau đớn, muốn rút tay trở về.

Nhưng mặc kệ lão dùng sức ra tay, cánh tay kia vẫn vững vàng bị nắm chặt.

Biết gặp phải đối thủ khó nhằn, lão giả cũng không tiếp tục có thừa tinh lực chú ý thiếu niên bên kia, một chưởng chụp tới ngực Việt vương.

Việt vương thấy thế không tránh không né, cánh tay còn lại lần nữa xuất thủ, hướng ưng trảo nắm tới.

Oanh

Cả hai va chạm liền tạo ra động tĩnh to lớn, dư ba khiến hai người không thể không thối lui.

Nhìn vết máy trên mu bàn tay, Việt vương hơi nhíu mày.

Không hổ là ưng yêu hóa hình, một trảo này thật cứng rắn, thật sắc bén.

Lão giả nhìn vết nắm rõ ràng trên cổ tay mình, trong lòng lửa giận bùng lên nghi ngút.

Bị một nhân loại trên nhục thân nghiền ép, đây đối với yêu thú không ngờ gì chính là một to lớn sỉ nhục.

“Tiểu tử, là ngươi muốn chết, vậy cũng đừng trách ta”

Lão giả nhìn Việt vương mắt đầy sát ý.

“Nói nhiều như vậy làm cái gì, muốn giết ta, ngươi còn kém một chút. Muốn đánh muốn giết thì nhanh chóng động thủ, đừng chỉ biết ở đó dùng miệng nói, ngươi nói có thể giết được ta sao?”

Việt vương cũng không phải thiện nam tín nữ gì, nghe vậy liền mắng trở về.

Bị mắng như vậy, lão già nào còn chịu được, hắn thân phận trong yêu tộc cũng xem như có chút địa vị, há dung nhân loại to gan phỉ báng.

Một đôi cánh chim từ lưng mọc ra, khuôn mặt lão giả cũng xuất hiện một số dấu hiệu yêu hóa.

Nửa yêu hóa.

Đây là trạng thái cực kỳ khó chơi, ở trạng thái này, yêu thú nắm giữ nhân loại tứ chi, lại nắm giữ yêu thú cường đại nhục thể cùng sắc bén vũ khí, cũng có thể xem là trạng thái mạnh nhất của yếu thú.

Mấy năm cùng yêu thú chiến đấu, Việt vương cũng đã từng cùng yêu thú giao chiến trong trạng thái này mấy lần.

Không thể không nói, dưới trạng thái này yêu thú chiến lực được tăng phúc không ít, hơn nữa còn cực kỳ khó chơi.

Nếu không phải muốn đạt được trạng thái này, cần rất lớn thiên phú cùng thời gian để luyện tập, nếu không nhân loại cường giả không phải là yêu thú đối thủ.

Nửa yêu hóa sau, tốc độ lão giả nháy mắt tăng lên mấy cấp bậc.

Dù là Việt vương thị giác cũng khó bắt kịp đối phương động tác, chỉ có thể dựa vào cường đại chiến đấu kinh nghiệm cùng nguy hiểm trực giác cùng đối phương chiến đấu.

Chỉ trong vòng vài phút, trên thân hắn đã xuất hiện vài đạo vết thương, nhìn qua hết sức đáng sợ.

Liếm liếm máu trên móng vuốt, lão giả ánh mắt tràn đầy bỡn cợt nhìn về phía Việt vương.

“Thế nào, vừa rồi không phải còn rất mạnh miệng sao, làm sao hiện tại lại như thế chật vật”

Việt vương nghe thấy đối phương giễu cợt, đương nhiên không thể nhịn, mở miệng liền mắng lại.

“Súc sinh quả là súc sinh, mới có chiếm được chút lợi thế liền không biết mình trình độ, đánh liền đánh, không đánh liền đứng đó để ta đánh chết ngươi, nói nhiều như vậy làm cái gì”

Lão giả nghe vậy sắc mặt lần nữa đen kịt, cũng dập tắt ý định cùng còn mồi chơi đùa.

Tên nhân loại này miệng cũng quá thối, đã vậy còn không biết điều, không thể để hắn tiếp tục sống tiếp.

Lão giả lần nữa biến mất, khi xuất hiện liền đã ở phía sau Việt vương, ưng trảo không chút do dự hướng trái tim vị trí chụp tới.

Khoảng cách ưng trảo ngày càng gần, đâm xuyên qua huyết nhục, xuyên qua ngực Việt vương.

Phốc!

Một trái tim mới mẻ bị hắn nắm trong tay, mặc dù bị móc ra, nhưng trái tim vẫn còn theo bản năng tiếp tục đập.

Việt vương bị một trảo xuyên ngực, trái tim cũng bị móc ra, khóe miệng chạy một dòng máu.

Nhưng sắc mặt hắn cũng không có kinh hoảng, ngược lại còn mở miệng toe toét cười.

“Bắt được ngươi rồi, lão chim già đáng chết”

Lão giả cũng nhận ra có gì đó không ổn, bóp nát trái tim trong tay vội vàng muốn chạy đi.

Nhưng chờ hắn phát hiện ra tình hình cũng đã quá trễ, một cánh tay to lớn rắn rắn chắc chắc đem hắn giữ lại, mặc dù hắn dùng bao nhiêu sức cũng không tài nào thoát khỏi.

Dưới ánh mắt có chút kinh hoảng của lão giả, Việt vương nở một nụ cười đầy thân thiện, cánh tay nắm chặt.

Cường đại năng lượng bị điều động, một cỗ đáng sợ khí thế đang bị tụ tập, cuối cùng hoàn mỹ dung hợp vào một nắm đấm kia.

“Một quyền này, là ta mất mấy năm mới sáng tạo ra, ngươi rất may mắn là người đầu tiên được trải nghiệm nó. Phải cảm giác hạnh phúc đi chứ”

Không cho lão già có cơ hội tiếp tục phản kháng, Việt vương một quyền tung ra.

Một quyền này nhìn qua hết sức bình thường, không có một chút uy thế nào.

Nhưng trong mắt lão giả, theo một quyền này tiếp cận, một chữ chết ngày càng lớn dần đập thắng về phía hắn.

Oanh

Một tiếng vang lớn xuất hiện, một mảnh lớn không gian bị đánh vỡ, một quyền kia mang theo đáng sợ năng lượng hóa thành một đạo quang trụ bay về phía xa, trên đường đi mọi thứ đều dễ dàng bị phá hủy.

Hơn nữa Việt vương một quyền này còn cố tình chọn góc độ, hướng về yêu thú một phương đánh tới.

Lập tức lượng lớn yêu thú bị giết chết, quang trụ bay hơn mấy ngàn cây số mới từ từ tiêu tán.

Nhìn lại, một hố sâu khổng lồ thẳng tắp kéo dài hàng ngàn cây số xuất hiện, không còn bất cứ thứ gì có thể tồn tại bên trong.

Động tĩnh to lớn này, lập tức khiến mọi người chú ý, kinh hãi không thôi.

Về phần nữa giả, nhìn lấy đồ vật còn lại duy nhất, chính là một cánh tay của đối phương.

Vì đề phòng đối phương lưu lại thủ đoạn, Việt vương không chút do dự đem cánh tay này phá hủy thành tro bụi, không lưu lại dù chỉ là một tế bào.

Phốc!

Xong chuyện, hắn lúc này cũng không nhịn được, phun ra một ngụm máu.

Vừa rồi vết thương kia, tuy đối võ giả cấp 9 cũng không được coi là chí mạng, nhưng cũng được tính là trọng thương.

hơn nữa, sau khi chịu như vậy trọng thương, hắn còn quá tải dùng tới một chiêu kia, vì thế khiến thương thế trở nên ngưng trọng gấp mấy lần.

Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược, Việt vương có chút đau lòng cắn răng ném vào miệng, bắt đầu luyện hóa chữa thương.

Đây cũng không phải là lúc tiếc đan dược, hắn cần đảm bảo bản thân trạng thái luôn ở tốt nhất có thể.

Đây là chính là nhiệm vụ của hắn.