Hai người cứng ngắc, xoay đầu nhìn lên bầu trời.
Âm thanh là từ phía kia phát ra, nếu là bình thường, chỉ là một tiếng vang mà thôi, sẽ không khiến hai người thất thố như vậy.
Nhưng vừa rồi, một cảm giác cực độ nguy hiểm bỗng nhiên xuất hiện, khiến hai người không thể không liên tưởng.
Không chỉ là hai người, vô số nhân loại, động vật cũng nghe thấy được thanh âm này, cũng cảm nhận được cảm giác vừa rồi.
Tất cả đồng loạt hướng bầu trời nhìn tới.
Dưới ánh mắt của toàn bộ sinh linh trên thế giới này, bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Sau đó vết nứt ngày càng to lớn, tiếng ầm ầm vang lớn toàn bộ thế giới.
Ầm!
Một tiếng va so với những tiếng vang còn lại càng thêm to lớn xuất hiện, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả sinh linh, một bàn tay xuất hiện, cắm thẳng vào thế giới này.
Khí tức kinh khủng từ bàn tay truyền tới, lập tức khiến toàn bộ sinh linh một trận đau đớn.
Đầu cảm giác như bị một búa bổ vào, ôm đầu hét thảm.
Cánh tay còn muốn tiếp tục đâm vào, nhưng bỗng nhiên dừng lại, một giọt máu xuất hiện, chảy xuống.
Một vết cắt nhỏ bé xuất hiện trên cánh tay kia, một giọt máu cũng theo đó nhỏ xuống đại địa.
Chủ nhân cánh tay kia dường như rất tức giận vì bản thân bị thương, khí tức càng trở nên kinh khủng.
Đúng lúc này, vỗ số cột sáng từ khắp nơi trên thế giới xuất hiện.
Vương Khải đang đứng trên không trung nhìn thấy cảnh này ánh mắt cũng không khỏi ngưng lại, khóe miệng hơi nhếch lên.
Xem ra, người ở thế giới này chuẩn bị so với hắn tưởng tưởng càng thêm khổng lồ.
Thu lại ánh mắt, Vương Khải lần nữa nhìn lên cánh tay khổng lồ kia, trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng.
Từ cảnh tay này, hắn có thể cảm nhận được đối phương mênh mông vĩ lực.
Nếu không phải mục đích đối phương là xâm chiếm thế giới này chứ không phải phá hủy, nếu không đối phương một chụp liền có thể đem thế giới này chụp nát.
Dù là thế, loại cường giả này khi tiến vào thế giới này vẫn có thể bị thương, như vậy có thể biết thế giới ý chí loại tồn tại này là cỡ nào đáng sợ.
Không nhìn cảnh giới, cưỡng ép đem đối phương trọng thương.
Loại cấp bậc này, chỉ sỡ đã tiến rất gần đạo cấp bậc, cũng có thể, thế giới ý chí loại này chính là đạo phân hóa mà thành.
Bất kể là loại nào, thế giới ý chí đều là tồn tại cấp bậc cực cao.
Vô số cột sáng xuất hiện, sau đó dần tan biến, để lộ bên trong một số người.
Đa số tất cả đều là lão giả, khuôn mặt già nua, trên thân xuất hiện không ít tử ý, nếu không phải nhờ vào bí thuật miễn cưỡng treo mệnh, nếu không đã nên hóa thành một nắm tro tàn.
Nhưng loại bí thuật này cũng không tốt đẹp gì, mặc dù miễn cường treo mệnh, nhưng cũng phải chịu đủ loại dằn vặt, sống không bằng chết.
Nhưng những người này vẫn chấp nhận loại sống tạm này, chính là vì chờ ngày hôm nay.
Một đám lão giả tay ấn pháp quyết, năng lượng trong cơ thể từ người thoát ra, hội tụ lại một phía.
Làm người khiếp sợ chính là, những người này đều là cấp 9 cường giả, đều là một phương cự đầu.
Năng lượng khắp nơi hội tụ về bốn phía, tương ứng với bốn phương đại.
Theo năng lượng hội tụ ngày một nhiều, bốn hư ảnh cuối cùng cũng thành hình.
Từ những hư ảnh này Vương Khải có thể nhìn ra, bốn hư ảnh theo thứ tự là, long, phượng, quy cùng hổ, tương ứng với thanh long, chu tước, bạch hổ, huyền vũ bốn đại thần thú.
Hơn một tiếng thời gian, cuối cùng 4 đại thần thú cũng đã thành hình, trở nên rất chân thực.
Vừa thành hình, bốn đại thần thú đồng loạt rống lên, ánh mắt lập tức nhìn về phía cánh tay khổng lồ.
Trong ánh mắt chúng vậy mà toát lên vẻ chán ghét cùng sát khí, đồng loạt hướng về cánh tay khổng lồ bay tới.
Còn về phía cánh tay khổng lồ, sau một hồi phát tiết, nó thành công khiến vết nứt không gian cảnh trở nên to lớn.
Đổi lại, trên cảnh tay kia lại xuất hiện thêm một vài vết thương.
Đang lúc nó còn muốn tiếp tục tác quái, tứ đại thần thú lúc này cũng lao tới, hướng cảnh tay khổng lồ tấn công.
Mặc dù không biết được nguyên lý hình thành, nhưng Vương Khải cũng có thể nhìn ra, tứ đại thần thú này không tầm thường.
Bốn đại thần thú vây công, khiến thương thế trên cánh tay khổng lồ nhanh chóng tăng lên.
Cánh tay khổng lồ, bị tấn công, lập tức dãy dụa muốn phản công.
Một ngón tay bắn ra, lập tức, một đạo năng lượng xuất hiện, đánh về phía thanh long.
Thanh long nhanh nhẹn né tránh, sau đó chính là một trận phản công.
Đạo năng lượng không đánh tránh thanh long, tiếp tục lao xuống.
Một thân ảnh thuấn di xuất hiện, một quyền đánh ra, lập tức một hư ảnh sư tử khổng lồ xuất hiện, lao tới đạo năng lượng.
Oanh!
Bầu trời lập tức xuất hiện một trận bạch sắc, chiếu sáng một mảnh trời.
Thân ảnh vừa xuất hiện bị đánh bay xuống mặt đất, khóe miệng xuất hiện một dòng máu.
Lại một thân ảnh xuất hiện, đem thân ảnh vừa rồi đỡ dậy.
“Khục, ta không sao, không nghĩ tới chỉ tùy ý một kích lại có đáng sợ như vậy lực lượng”
Nam tử khoát khoát tay, phun ra một ngụm máu, thần sắc lập tức trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
“Không hổ là thiên ngoại tà ma, không phải đối phương tại thế giới này bị hạn chế, nếu không tất cả kế hoạch của chúng ta chỉ sợ đều là vô ích”
Nghe được lời này, thần sắc nam tử có chút ảm đạm.
“Các tiền bối vì chờ được đến ngày hôm nay, đã phải chịu đựng mấy trăm năm dày vò, chúng ta tuyệt đối không thể những tiền bối đi trước thất vọng”
“Yên tâm, dù phải đánh đổi cái mạng này, ta cũng sẽ không để những súc sinh kia đạt được ý muốn”
Hai người thở dài, đồng loạt hướng lên bầu trời, theo dõi trận chiến kia.
Tứ đại thần thú cùng bàn tay chiến đấu ngày càng quyết liệt, bàn tay khổng lồ đã xuất hiện không ít thương thế, trong đó có một số sâu tận thấy xương.
Nhưng tứ đại thần thú cũng không tốt hơn được bao nhiêu, thanh long mất một long trảo, sừng rồng cũng gãy một cây, hóa thành năng lượng tiêu tán giữa thiên địa.
Huyền vũ trên mai xuất hiện một vết thương lớn, cái mỏ cũng sứt một mảnh.
Chu tước một mắt bị mù, một chân bị đánh nát.
Bạch hổ răng nanh bị đánh nát, một mắt bị mù, trên người còn xuất hiện một lỗ thủng.
Dù vậy, tứ đại thần thú không chút nào lùi bước, tiếp tục hướng cảnh tay tấn công.
Có lẽ nhận ra, nếu tiếp tục chiến đấu cũng không có ý nghĩa gì, chủ nhân cánh tay quyết định rút lui.
Cánh tay khổng lồ biến mất, nhưng vết nứt không gian to lớn kia vẫn tồn tại.
Tứ đại thần thú thấy cảnh này, đồng loạt rống lớn, như đang chúc mừng chiến thắng.
Sau đó chúng đồng loạt hóa thành quang mang, bốn đạo quang mang hướng bốn đại lục mà đi.
Chỉ để lại một mảnh hoang tàn, mấy ngàn cây số bị phá hủy.
Vương Khải nhìn thấy chiến đấu kết thúc, tràn đầy cảm thán.
Tứ đại thần thú sức mạnh, đã xa xa vượt qua võ giả cấp 9 có thể chạm tới.
Dù là như thế, chúng vẫn phải liều mạng mới có thể đánh đuổi được cánh tay kia rời đi.
Đó là trong trường hợp toàn bộ thủ đoạn của đối phương đều bị hạn chế, duy nhất thủ đoạn chính là nhục thân tình huống.
Dù vậy song phương vẫn đánh cho kịch liệt, nếu không phải đối phương cảm thấy đánh tiếp không có ý nghĩa mới lựa chọn rời đi, nếu không trận chiến này thắng thua còn rất khó nói.