Chương 137: 137- Cùng Diễm Nguyệt một trận chiến 1

Nhưng không phải ai cũng có thể cùng hắn hiện so chiêu, nếu như là vị trưởng lão này, cùng hắn đánh nhau Vương Khải hắn ngược lại phải vô cùng cẩn thận.

Cẩn thận để không dùng sức quá mạnh, đem người chụp chết.

Không mất quá nhiều thời gian, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng xuất hiện.

Cầm đầu là tông chủ Diễm Nguyệt, vừa xuất hiện liền lập tức nhìn về phía Vương Khải.

Vị nam trưởng lão vội vàng đem lời của hắn cùng Vương Khải nói chuyện thuật lại, không thêm không bớt.

Đám người nghe vậy liền hơi kinh ngạc, cảm giác có chút khó tin.

Mọi người ăn ý đều nhìn về phía Diễm Nguyệt, chờ đợi nàng xác nhận.

Diễm Nguyệt nghe nam trưởng lão, bắt đầu liền nhớ lại.

Khi đem Vương Khải hiện tại cùng trước đây so sánh, nàng phát hiện song phương có 7, 8 thành giống nhau.

Chỉ là Vương Khải hiện tại sau khi trải qua hỗn độn chi khí cải tạo, khí chất đã hoàn toàn khác trước đây.

Lại kèm theo Vương Khải đã nắm giữ đầy đủ thực lực, không còn phải khiêm tốn như trước, khí chất khác xa trước đây cùng là điều dễ hiểu.

“Tông Chủ, đã lâu không gặp”

Vương Khải thấy Diễm Nguyệt đánh giá mình, mỉm cười vấn an.

Diễm Nguyệt hiện tại đã có thể xác định, người này chính là Vương Khải trước đây nàng gặp phải.

“Không nghĩ tới ngươi ẩn giấu sâu như vậy, dù là ta cũng không phát giác ra được một chút đầu mối”

“Tông chủ quá lời, chẳng qua chỉ là một số thủ đoạn nho nhỏ, không đáng nhắc tới”

Diễm Nguyệt nghe vậy chỉ cười không đánh giả, thủ đoạn nho nhỏ, nhỏ đến mức dù là kim tiên cảnh như nàng cũng không thể khám phá được đối phương thủ đoạn.

Mặc dù Diễm Nguyệt không lên tiếng xác nhận, nhưng từ song phương trò cũng đã có thể nhìn ra.

“Tốt, tốt, hậu sinh khả úy, không nghĩ tới tông môn chúng ta còn có loại thiên kiêu như ngươi, tông môn phát triển không ngừng a”

“Haha, sư huynh nói phải, tông môn quả thật có phúc, ngay lúc gian nan này xuất hiện đệ tử như Vương Khải, quả thật là ông trời chiếu cố”

Xác định Vương Khải là người mình, những người này liền không ngừng đối với Vương Khải vuốt mông ngựa.

Ra đời một vị trẻ tuổi như vậy bán tiên, không tranh thủ chắp nối quan hệ, cùng người ta giao hảo, chẳng lẽ là mở miệng chế giễu, ra tay chèn ép? Sẽ không có người thật sự ngu ngốc như vậy đi.

“Chuyện ngũ hành bí, ta cảm giác rất xấu, nếu tông yêu trách phạt, ta tuyệt đối không trốn tránh trách nhiệm”

Đúng lúc này, Vương Khải đối với mấy người hơi cúi đầu, có chút xấu hổ nhỏ giọng nói.

“Không, không có chuyện gì, chuyện này so với ngươi đột phá không tính vào đầu”

“Đúng thế, ngươi đột phá càng thêm quan trọng, ngũ hành bí cảnh chỉ cần bỏ một chút tài nguyên liền có thể khôi phục lại, không cần lo lắng”

Đám trưởng lão nghe vậy liền nhao nhao lắc đầu, đối với Vương Khải giải vây.

Mặc dù có ý lấy lòng, nhưng những gì mấy vị trưởng lão này nói đều là sự thật.

Ngũ hành bí cảnh bị tổn thất lượng lớn ngũ hành chi khí, nhưng để một thời gian liền có thể khôi phục lại, nếu không thì cắn răng dùng tới một số ngũ hành tài nguyên bổ sung, liền có thể chữa trị.

Nhưng muốn có được một vị bán tiên cường giả, không phải cứ bỏ ra tài nguyên liền có thể tạo ra.

Thiên phú, vận khí, cơ duyên,… Rất nhiều yếu tố hình thành, cuối cùng tụ hợp làm một mới có thể sinh ra một bị bán tiên cảnh võ giả.

Hiện tại việc kia sắp đến, cần gấp cao tầng chiến lực, Vương Khải xuất hiện không nghi ngờ gì chính là một phần hy vọng.

Hơn nữa, dù tổn thất so với đạt được thì có thể làm sao? Chẳng lẽ đem đối phương giết đi.

Đến lúc đó chẳng phải mất cả chì lẫn chài, cọng lông không mò được.

Lại thêm đối phương trước khi chết phản kháng, ai biết có thể sử dụng ra thủ đoạn gì.

Không thấy tông chủ đối với thủ đoạn người này cảm khái không thôi sao, người nào không sợ đối phương trước khi chết kéo mình theo cùng.

Hai bên câu thông, kết quả hết sức thuận lợi.

Đúng lúc này, Vương Khải đối với Diễm Nguyệt chắp tay:

“Tông chủ, ta vừa đột phá cảnh giới, thực lực chưa quen thuộc. Nếu như có thể, hy vọng tông chủ có thể chỉ điểm vài chiêu”

Đám người bị Vương Khải lời này chấn kinh không nhẹ, không nghĩ tới Vương Khải lại không tự lượng sức muốn cùng tông chủ một trận chiến.

Phải biết, ngũ đại phong chủ đều là kim tiên cường giả, Diễm Nguyệt có thể lên làm tông chủ đều là dùng thực lực đánh ra.

Hiện tại một tên mao đầu tiểu tử vừa đột bán tiên cảnh, lại muốn cùng một cường giả lâu năm kim tiên cảnh khiêu chiến.

Nếu không phải thấy đối phương thiên phú cực cao, tương lai tươi sáng không nên đắc tội, nếu không đã có không ít người lớn tiếng chỉ trích.

Nhưng càng làm người kinh ngạc còn ở phía sau, Diễm Nguyệt sau một hồi suy nghĩ liền gập đầu đáp ứng:

“Tốt, ta cũng muốn xem xem, thực lực của ngươi hiện tại mạnh đến mức nào”

Đám trưởng lão nghe vậy liền tiếng lên khuyên ngăn:

“Tông chủ, ngài nghĩ lại a, Vương Khải hắn mới chỉ đột phá không lâu, hiện tại cần là ổn định lại cảnh giới, làm quen với thực lực hiện tại”

“Đúng vậy, hơn nữa ngài ra tay cũng không quá thích hợp, chuyện này cần nghĩ lại”

“Các ngươi yên tâm, Vương Khải cũng không yếu như các ngươi nghĩ, dù là ta cũng không có nắm chắc có thể đánh bại được hắn”

Diễm Nguyệt thấy thế thì mỉm cười, chỉ để lại một câu sau đó rời đi.

Không để ý một đám trưởng lão chấn kinh đến ngơ người, Vương Khải nhanh chóng đuổi theo Diễm Nguyệt.

Cả hai nhanh chóng bay ra ngũ hành môn, chạy tới một nơi hẻo lánh.

Nơi này hơn ngàn cây số không có một bóng người, là nơi thích hợp để hai người chiến đấu.

“Từ lần đầu gặp ngươi, ta đã nhìn ra ngươi bất phàm, nhưng không nghĩ ngươi lại bất phàm đến vậy”

“Tông chủ quá khen, so với ngài, ta hiện tại còn kém không ít”

“Ngươi cũng không khiêm tốn, không giống ngươi trước đây chút nào”

“Ta trước đó thực lực không có, đương nhiên phải biết điều làm người”

“Ồ, nói như vậy, ngươi hiện tại tự tin có thể cùng chạy thoát khỏi ta”

Diễm Nguyệt cũng là một thiên tài, cũng có nàng cao ngạo.

Mặc dù Vương Khải cho nàng cảm giác rất thần bí, nhưng nói gì thì đối phương cũng vừa đột phá bán tiên cảnh.

Nàng không cho rằng đối phương có thể cũng nàng địch lại, nếu là chạy thoát còn có một chút nho nhỏ khả năng.

“Không tệ, không những thế, ta cảm giác có thể cùng tông chủ ngài đánh một trận”

“Tốt, đã như vậy cho ta nhìn xem, thứ gì cho ngươi tự tin đó đi”

Dứt lời, khí tức long trời lở đất từ cơ thể Diễm Nguyệt bốc phát.

Lập tức, mấy trăm cây số địa hình xuất hiện động đất, mặt đất bắt đầu nứt ra, cây cối đổ sụp.

Nhìn thấy cảnh này, Diễm Nguyệt hơi thu lại khí tức.

Vương Khải thấy thế cũng biết đối phương lo lắng, chủ động bay lên bầu trời.

Hai người đứng trên không trung, cách mặt đất hàng trăm cây số.

Lần này không chờ Diễm Nguyệt thả ra khí tức, Vương Khải đã chủ động trước.

Một cỗ khí tức nguy hiểm mà đáng sợ từ người Vương Khải truyền ra, khí tức vừa xuất hiện đã khiến bầu trời xuất hiện dị biến, mây đen kéo tới, che lấp một mảnh trời.

Vương Khải cũng bị dị tượng này làm cho kinh ngạc đến, đặc meo, hắn rõ ràng lấy ngũ hành làm cơ sở, làm sao vừa thả ra khí tức nhìn như đại ma đầu xuất thế.

Diễm Nguyệt cũng bị động tĩnh này chấn kinh, ánh mắt nheo lại đánh giá Vương Khải.

Nàng hiện tại mới phát hiện, từ Vương Khải không cảm giác được khí tức của võ giả, ngược lại là một cỗ khí tức hết sức xa lạ.

Nhưng đang là đối chiến, nàng cũng không có thời gian nghĩ nhiều.

Thả ra khí tức, lập tức, một tầng hỏa hồng xuất hiện, nhuộm đỏ một mảnh bầu trời.

Hai người như đại diện hai loại lực lượng, giằng co trên bầu trời.