Lại phi hành trên bầu trời 8 tiếng, đánh chết không biết bao nhiêu yêu thú không có mắt dám tập kích bản thân, Vương Khải lúc này có chút hoài nghe con sư yêu kia lừa hắn.
Nhưng cũng không đúng a! Hắn lúc truyền tin tức vào đầu sư yêu, tiện thể thi triển một chút thủ đoạn, nó tuyệt đối không thể nào đối với hắn nói dối.
Tin tưởng vào bản lĩnh của mình, Vương Khải cắn răng tiếp tục phi hành, tốc độ lần nữa tăng lên gấp đôi.
Chờ Vương Khải sắp hoài nghi bản thân mình thời điểm, cuối cùng hắn từ phía xa xa nhìn thấy khác biệt cảnh sắc.
Không còn là cỏ xanh bát ngát, hoa cỏ đầy đất, phía xa xa kia là một rừng cây, những ngọn núi to lớn san sát nhau.
Vương Khải kém chút mừng rớt nước mắt, ai hiểu hắn mười mấy tiếng này trải qua những gì a.
Phi hành mười mấy tiếng thì cũng thôi đi, hắn vẫn còn có thể ngắn ngắn một chút cảnh vật giết thời gian.
Nhưng mẹ nó, xung quanh nơi này chỉ có cỏ vào hoa, mấy trăm mét mới có một cái cây, đi đâu cũng cảm giác giống nhau, kém chút khiến Vương Khải tức điên lên.
Nếu không phải xác định bản thân không bị trận pháp vây khốn, không bị rơi vào ảo cảnh, nếu không Vương Khải cũng hoài nghe mình bay mười mấy tiếng chỉ là vòng quanh một chỗ, không đi được vài mét.
Hiện tại nhìn thấy cây cối cùng núi non, Vương Khải lúc này mới xác định mình hoàn toàn không thành vấn đề.
Tốc độ lần nữa đề thăng, Vương Khải nháy mắt đã đi tới khu rừng.
Tìm một nơi đáp xuống, Vương Khải có chút lười biếng duỗi người, bắt đầu đánh giá xung quanh.
Hắn bỗng phát hiện một số dấu vết, xem ra đã có người từng đi tới nơi này.
Thực ra trong quá trình bay, Vương Khải ở thảo nguyên vẫn bắt gặp không ít nhân loại.
Nhưng hắn lúc đó đang vội đi đường, kèm theo những người kia tu vi cũng quá yếu, không khiến hắn bốc lên được một chút hứng thú nào nên không quá để ý.
Hơi suy nghĩ một chút, Vương Khải theo dấu vết tìm được lần theo.
Nơi này dù sao cũng là cơ duyên chi địa, chắc chắn sẽ có không ít thiên tài địa bảo quý giá.
Vương Khải hiện tại muốn làm lại nghề cũ, đi cướp.
Thay vì bản thân khổ cực tìm khiến tài nguyên, việc cướp từ người khác không nghi ngờ gì sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đương nhiên nếu làm ra chuyện này, bộ dáng hiện tại chắc chắn không thể sử dụng.
Lựa chọn một vị huynh đệ may mắn, cả người Vương Khải bắt đầu biến đổi.
Chẳng mấy chốc, một vị năm tử to lớn xuất hiện, trên mặt còn có một đạo vết sẹo to lớn, nhìn qua liền biết không phải loại người tốt lành.
Biến ra một tấm kính, Vương Khải hài lòng đánh giá bản thân hiện tại.
Quả hoàn mỹ, lấy bộ dáng này đi cướp bóc, tuyệt đối là tuyệt phối.
Từ trong tinh giới lấy ra một loạt kim loại cấp 6, Vương Khải bắt đầu luyện chế một cây đao lớn.
Nắm chặt đao khoác lên vai, khí chất Vương Khải nháy mắt biến đổi, trở nên đầu hung ác, tham lam.
Vương Khải cười hắc hắc vài tiếng, bắt đầu tăng tốc chạy đi.
Chưa dùng tới một tiếng thời gian, Vương Khải xa xa đã nghe được tiếng đánh nhau, thỉnh thoảng còn có tiếng thú rống.
Vương Khải lập tức giảm tốc độ, tìm một vị trí bí ẩn ẩn nấp.
Ngưng mắt quan sát, phía xa hơn một cây số đang có một trận chiến.
Một bên là mấy người nhân loại, một bên là một con yêu hầu, hai bên đánh nhau đang diễn ra gay cấn.
Bên nhân loại có vẻ như đang lâm vào thế yếu, 6 người thì đã có 2 người trọng thương, 4 người còn lại khí tức cũng bắt đầu bất ổn.
Ngược lại bên yêu hầu, mặc dù trên thân chằng chịt vết thương nhưng khí tức của nó ngày một cuồng bạo, sức mạnh không giảm ngược lại còn tăng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, bên nhân loại chắc chắn sẽ thua không nghi ngờ.
6 người làm sao không biết được điều này, một năm tử cắn răng lui về phía, đối với 5 tên đồng bạn hét lớn:
“Giúp ta giữ chân nó một thời gian”
Nói xong, nam tử không còn tiếp tục quan tâm, bắt đầu áp súc, điều động năng lượng trong cơ thể.
5 người khác nghe nam tử nói vậy cũng không ai có ý kiến, cắn răng cùng yêu hầu liều mạng.
Cũng may mắn cho 5 người, yêu hầu bị thương nổi giận, chỉ quan tâm giết chóc, không để ý tới nam tử hành động.
Đổi lại bình thường, hành động rõ ràng như vậy chỉ sợ đã bị nó chú ý, ra tay ngăn cản.
Dù vậy nhưng cục diện hiện tại cũng không tốt hơn bao nhiêu, vừa rồi có nam tử chống đỡ hấp dẫn hỏa lực, 5 người còn lại mới có thể chống đỡ.
Hiện tại không có nam tử tồn tại, 5 người rất nhanh rơi vào thế yếu, mỗi một giây đều hiểm tượng hoàn sinh.
Phốc!
Một nữ tử tránh né không kịp, bị yêu hầu một bàn tay vỗ bay, cả người đụng vỡ vài cái cây mới dừng lại, khóe miệng không ngừng chảy máu, thần trí đã mơ hồ.
Số lượng lần nữa suy giảm, áp lực trong nháy mắt lại tăng mấy tầng.
Rất nhanh, lại có người mắc phải sai lầm, bị yêu hầu bắt được cơ hội bắt trúng.
Người này cũng không may mắn như nữ tử kia, yêu hầu bắt trúng người này liền bóp thành huyết thủy, chết không thể chết lại.
5 người hiện tại chỉ còn 3 người, thời gian sử dụng không tới 5 phút.
Yêu hầu sức mạnh quá đáng sợ, dù 3 cái lĩnh vực chồng chết lên nhau nhưng vẫn không ảnh hưởng tới nó mảy may.
“Sức sinh, ta cùng người liều mạng”
Một nam tử thấy thế, biết không thể tiếp tục kéo dài, từ trong ngực lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, thần sắc tràn đầy hung ác hét lớn.
Đan dược vừa nuốt vào liền bị nam tử luyện hóa, khí tức trên người hắn nháy mắt cất cao một mảnh lớn, từ tu vi lục địa thần tiên sơ kỳ trực tiếp cất cao thành lục địa thần tiên trung kỳ.
“Chết đi”
Tên nam tử này lập tức lao lên cùng yêu hầu chiến đấu, có nam tử hấp dẫn hỏa lực, hai người còn lại áp lực lập tức giảm đi rất nhiều.
Nhìn thân ảnh phía trước, hai người thần sắc có chút phức tạp.
Bọn hắn nhận ra viên đan dược vừa ăn vào là gì, một loại tương tự bạo huyết đan, có thể nháy mắt cất cao tu vi, khôi phục thương thế.
Người phục dụng sẽ rơi vào bạo chủng trạng thái, chiến lực sẽ cất cao một mảnh lớn, trong quá trình này đau đớn sẽ bị che đậy, biến người sử dụng thành một cái cuồng chiến sĩ.
Tác dụng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đổi lại, cái giả phải trả cũng cực kỳ nặng nề.
Sau khi đan dược hết tác dụng, người sử dụng tu vi sẽ ngã một đại cảnh giới, hơn nữa sau này cũng sẽ không còn khả năng tiếp tục đột phá cảnh giới cao hơn.
Nếu như không phải rơi vào tuyệt cảnh, tuyệt đối sẽ không có người nào muốn dụng tới loại đan dược này.
Hai người bọn hắn trên thân cũng có loại đan dược này, nhưng lại không cam lòng phục dụng.
Có nam tử kiềm chế, cục diện miễn cưỡng có thể tiếp tục cầm cự.
Mặc dù tăng một tiểu cảnh giới, trạng thái cũng rơi vào bộc phát trạng thái, tuy nhiên nam tử vẫn không là đối thủ của yêu hầu, chỉ có thể miễn cưỡng so chiêu.
Nhưng sức mạnh này cũng là dựa vào ngoại lực, kéo dài không được bao lâu thời gian.
Giao chiến hơn chục phút, khí tức nam tử bắt đầu suy yếu.
Yêu hầu bắt được cơ hội, một quyền đem nam tử đánh bay.
Ầm!
Nam tử bị đánh xa hàng trăm mét, mặc dù kịp thời dùng năng lượng phòng ngự, tuy nhiên thương thế vẫn không hề nhẹ, nội tạng bị thương nghiêm trọng, xương cốt cũng bị vỡ mấy cây.
Càng chết người hơn đó là, đan dược tác dụng lúc này cũng bắt đầu biến mất, năng lượng chỉ đủ nam tử miễn cưỡng treo một cái mạng.
Hai nam tử còn lại thấy thế trong mắt xuất hiện tuyệt vọng, trong lòng cũng âm thầm đưa ra quyết định.
Hai người đồng thời từ trong người lấy ra một viên đan dược, chính là đan dược vừa rồi nam tử kia nuốt vào.
Nhưng không chờ hai người kịp nuốt đan dược, một cỗ khí thế đáng sợ lúc này bỗng nhiên bộc phát.
Nam tử ban đầu rút lui lúc này đang khom người, một tay nắm chuôi đao, một dao nắm vỏ đảo, trên người xuất hiện một cỗ sắc bén đáng sợ đao ý.
Sau bao nhiêu lâu chuẩn bị, một chiêu này cuối cùng cũng hoàn thành.
Nam tử hai mắt đỏ bừng, tràn đầy sát ý.
Hối hận, có lỗi, thương cảm,… vô số cảm giác trong lòng, nam tử từ đầu đến cuối chứng kiến cảnh đồng bạn bị bóp chết, vì mình tranh thủ thời gian mà hủy đi tương lai, mà hắn chỉ có thể đứng yên nhìn đây hết thảy, không thể làm được gì.
Hận ý, sát ý đối với yêu hầu lúc này bộc phát, tất cả đều dung nhập vào một đao này, khiến khí thế một chiêu này càng thêm đáng sợ.
“Súc sinh, đi chết đi cho ta”
Nam tử hết lớn, đao trong tay nháy mắt rút ra.
Thời khắc này, ánh sáng xung quanh trở nên mờ nhạt, ánh sáng sáng chói duy nhất lúc này chính là một đạo đao quang.
Một đao này ẩn chứa hết thảy hận ý, sát ý, tin niệm, tinh thần, năng lượng,… Vì thế khiến một đao này rực rỡ, sáng chói hơn bao giờ hết.
Yêu hầu sợ hãi nhìn đao quang chém về phía mình, tuy nhiên dù nó có làm cách nào cũng không thể tránh thoát một đao này.
Phốc!
Đao quang xuyên qua yêu hầu, thế đi không giảm tiếp tục bay đi.
Chờ đao quang bay tới một ngọn núi, chém vào, năng lượng cuồng bạo lúc này mới bộc phát trực tiếp đem ngọn núi cao mấy trăm mét trực tiếp san bằng.
Cùng lúc đó, yêu hầu thi thể lúc này cũng một phân thành hai, chết không thể chết lại.
Nam tử chém ra một đao này liền trực tiếp ngất đi, dù thế hắn vẫn nắm chặt đao, cả người đứng thẳng.
Hai nam tử khác thấy thế lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vàng mỗi người chạy tới một người bắt đầu giúp đồng bạn uy đan dược.
Dù vậy, một đao kia vẫn luôn xuất hiện trong đầu mấy người, vung đi không được.
Vương Khải đứng quan sát trận chiến này từ đều đến kết thúc, đối với một đao kia cũng cực kỳ hứng thú.
“Cảm xúc chi lực, duy tâm quả nhiên không nói đạo lý”
Cảm thán một câu, Vương Khải quay người rời đi.
Một tên lục địa thần tiên trung kỳ võ giả, dùng hết thảy cảm xúc điều động nặng lượng, dùng ý chí thôi động sức mạnh chém ra một đao, vậy mà có thể trực tiếp uy hiếp được lục địa thần tiên cảnh viên mãn.
Hắn cảm thấy mình vẫn nên đổi đối tượng cướp bóc, những người này cũng đã đủ thảm, nếu hắn còn chạy đi cướp bóc, Vương Khải cảm giác mình vẫn là không xấu đến mức đó.