Vãn Tình liền rên nhẹ một tiếng khi thấy Tử Phong rút hai ngón tay thon dài của hắn ra khỏi âm đạo đang trơn trượt, ướt nhoẹt của nàng.
Hắn liền đưa hai ngón tay nhơ nhớp dâm khí lên trước mặt nàng như muốn cho nàng chứng kiến sản phẩm của mình. Tình nhi ban đầu có hơi chút ngượng ngùng sau đó liền nổi lên một tia đắc ý, nàng liền tóm lấy bàn tay của hắn rồi đưa hai ngón tay nhơ nhớp dâm khí kia vào miệng tận tàn mút mát, ánh mắt mê ly nhìn hắn đầy sự dâm đãng và khêu gợi.
- A...
Tử Phong một thoáng thất thần, hô lên một tiếng, đây thật sự là tiểu lão bà của hắn sao. Thật quá là kích thích mà. Hắc hắc.
- Tình nhi, nàng muốn bú mút đến vậy sao? Vậy lão công sẽ chiều theo ý nàng.
Một tay còn lại của hắn liền vội lột ra chiếc quần ngố, để con cc hùng vĩ của hắn mạnh mẽ vương ra ngoài.
Hắn liền đứng dậy, để con cc gân guốc kia tiến đến, kề sát kên đôi môi thơm ngọt mềm mại ướt đẫm nước miếng lẫn dâm thủy của nàng.
Chỉ là bất ngờ, Tình nhi lại không có ý định bú nuốt con cc hắn, mà nàng lại chợt cười lên khúc khích, cả thân thể mềm mại tinh linh lười biếng nằm dài lên ghế sô pha, nhìn hắn nhẹ nhàng nói:
- Phong ca. Chàng không thấy cái đó còn rất khô sao? Muội còn chưa muốn bú nuốt nó lúc này. Hi hi.
Rồi bất chợt, nàng khẽ tách ra hai đùi ngọc, ánh mắt tinh linh nhìn hắn khẽ cười đầy ẩn ý.
Tử Phong liền cảm thấy đại não oanh lên một tiếng, thầm kêu không ổn.
- Không thể nào, Tình nhi thiện lương, ngây thơ của ta đâu. Sao bộ dáng lại trở nên giống hồ ly tinh thế này. Thật là muốn lấy mạng của lão công ta a.
Hắn đâu thể biết rằng mặt tính cách này chính là hắn đã vô tình ban cho nàng. Bởi vì nàng ta đã nhận thấy tất cả, mối quan hệ mờ ám giữa hắn và Diễm Vân, hay nói chính xác, là nàng đang nghen tuông với chính mẫu thân của mình. Với tư cách là nữ nhân của hắn, nàng tuyệt đối không thể để hắn rơi vào ma tình của người khác.
Hắn cố lắc lắc cái đầu nhưng vẫn chỉ thấy ong ong, dường như chẳng thanh tỉnh hơn chút nào. Điều đó cho thấy bản thân hắn đã bị dục hoả thiêu đốt đến cực hạn.
Chỉ thấy thân thể cường tráng của hắn nhanh chóng phủ lên thân hình nhỏ bé, mềm mại của nàng, tay trái luồn qua cổ khẽ nâng lên khuôn mặt xinh xắn, mỹ lệ động lòng người của nàng, tay phải liền nắm lấy con cc gân guốc đang gầm thét liên hồi của hắn khẽ quẹt qua hai mép môi đỏ thắm, đặt lên trước cửa mình đã có phần nhớp nháp của nàng.
- Phong ca. Còn chờ đợi gì đó. Mau tới a. Tình nhi đang rất mong nhớ ngươi. Ưm..
- Được. Tình nhi. Lão công tới đây.
Dứt lời, eo hắn liền dùng lực thúc mạnh một cái dứt khoát, con cc gân guốc của hắn liền xuyên qua âm đạo ẩm ướt khít chặt của nàng cắm thẳng tới tận tử cung.
Vãn Tình liền oằn mình một cái, liền cảm thấy hạ thể gần như bành trướng hết mức, một cảm giác bị xâm lấn khiến nàng rơi vào đê mê cực lạc. Miệng liền không ngừng rên siết.
- Phong ca. Ca thật tuyệt. Ự.ự.ự.
Tử Long lại chậm rãi rút ra con cc gân guốc như mãnh thú, từ từ cảm nhận những thớ thịt mềm mại trong âm đạo ướt át kia đang không ngừng ma sát lên thân cc gân guốc của mình. Rồi hắn lại tiếp tục, từng cú dập nút cán, mạnh mẽ và dứt khoát khiến cho Vãn Tình chỉ biết oằn mình lên chống đỡ.
Lúc này, chỉ thấy nàng đã không thể rên rỉ lên được nữa, chỉ biết mím chặt đôi môi, khuôn mặt khẽ co lại, có vẻ như tư thế này con cc của hắn đã đâm vào quá sâu, khiến nàng nuốt không trôi.
- Phong ca. Đợi chút..nó sâu quá...ư..ư..ư
Hạ thể của nàng bắt đầu không ngừng rướn lên để tiếp nhận từng cú nắc của hắn một cách vô thức, hắn liền tăng tốc độ, con cc cương cứng của hắn bắt đầu cuồng bạo như một chiếc pitong liên tục dập mạnh vào cái l-n nhỏ nhắn, mềm mại, ẩm ướt của nàng một cách không thương tiếc.
Thân thể Vãn Tình bắt đầu phải oằn mình lên để chống đỡ những cú nắc điên cuồng như cuồng phong bão vũ của hắn, hai hòn bi to tròn liên tục va đập vào hai mép môi sưng đỏ liên tục vang lên những tiếng bành bạch. Rồi nàng bất ngờ vòng tay quả cổ hắn rồi siết chặt, bờ môi căng mọng liền tìm đến môi hắn mà điên cuồng cắn nuốt để tránh phát ra những tiếng rên rỉ thảm thiết, cả người nàng như muốn co lên khỏi mặt ghế sô pha.
Bất ngờ, Từ Phong liền gỡ tay nàng ra, đẩy mạnh khiến thân thể mềm mại của nàng nằm lại trên ghế, hai bàn tay to lớn của hắn liền áp tới, nắm lấy hai bầu vú mềm mại đang nẩy lên từng hồi kia mà nắn bóp một cách cuồng bạo, trong khi bên dưới hạ thể, con cc hắn đã bắt đầu rút ra thật xa, rồi lấy đà thúc những cú thật mạnh.
Vãn Tình liền ré lên một tiếng kêu thảm thiết.
- Phong ca..Đừng..xin ngươi...chết ta...hu..hu.
Cuối cùng, nàng đã bật khóc nức nở, không còn bộ dáng của một ả hồ ly tinh câu dẫn nhân tình nữa, mà đã trở lại thành Vãn Tình ngây thơ, trong sáng, đáng yêu của hắn.
Rồi bất ngờ tiếng khóc im bặt đi, từ cổ họng của nàng chỉ còn vang lên những tiếng ợ ợ, rồi toàn thân trở nên cương cứng, cong lên, mĩ mâu nhắm chặt, bàn tay nhỏ nhắn siết chặt lấy cánh tay lực lưỡng của hắn rồi run lên một cách vô thức. Bên dưới hạ thể, bờ mu sưng tấy đã bắt đầu căng phồng lên, hai mép môi bắt đầu bành trướng. Rồi bất chợt, nàng hét lên một tiếng.
- A.a.a.a.a
Đôi chân thon dài bỗng nhiên co lại rồi đạp mạnh, khiến Tử Phong ngã ngửa ra phía sau, con cc gân guốc bất ngờ bị kéo ra đột ngột, kéo theo đó là những dòng dâm khí trắng đục bắt đầu bắn ra, từng tia, từng tia theo cơn co giật liên hồi của nàng.
Tử Phong liền hừ lên một tiếng, bàn tay thô giáp liền với tới, úp lên bờ mu căng tròn của nàng, liên tục ray ray lên hạt le đang cương cứng, liên tục tăng cường kích thích.
- Đừng. Phong ca. Dừng lại. Xin ngươi..ư..ư..
Chỉ thấy hạ thể của Vãn Tình sớm đã co lên khỏi mặt ghế, run lên bần bật rồi điên cuồng xuất khí. Dâm khí từng tia bắn ra, ướt hết cả một mảng lớn xung quanh.
Khoảng gần 2 phút sau, Tình nhi gần như đã kiệt sức, cả người mềm nhũn nằm bất động trên ghế dài, hơi thở yếu ớt, hai mắt lim dim khẽ nhìn hắn, khoé môi bỗng nở một nụ cười hạnh phúc.
Tử Phong thấy vậy, liền tiến lên cạnh nàng nằm xuống, ôm trọn thân thể trần trụi của nàng vào lòng, ôn nhu nói:
- Tình nhi. Là ca ca không tốt. Xin lỗi ngươi.
- Không. Ca ca. Là Tình nhi sai rồi.
Nàng chỉ yếu ớt nói được vài lời rồi liền chìm vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của hắn.
Thực ra, trong cuộc hoan ái vừa rồi, hắn đã nhận ra trong mắt nàng ngoài sự ôn nhu, yêu thương dành cho hắn, còn có một tia như hờn ghen, trách móc hắn. Hắn thầm nghĩ, có lẽ nàng đã phát hiện ra điều gì đó.
Nàng đã ghen tuông, ghen với chính mẫu thân của mình.
Hắn lặng lẽ thở dài một tiếng rồi đứng dậy, bế lên thân thể nhỏ nhắn mềm yếu của Tình nhi bước về phía phòng ngủ của nàng.
Sau khi dọn dẹp xong bãi chiến trường trong phòng khách, hắn liền trở về phòng mình, bắt đầu ngồi xuống điều tức hơi thở, điều chỉnh trạng thái, tiến vào cảnh giới minh ngộ, tiếp tục nghiên cứu hai loại đao kình, kiếm ý mà hắn đã học được từ chỗ của Mạc lão.
Căn nhà của hắn lúc này cũng đã triệt để yên tĩnh. Nhưng hắn đâu biết rằng từ hôm nay trở đi, bầu trời Thương Long sẽ vì hắn mà nổi lên cuồng phong bão vũ.
Lúc này, tại một căn biệt phủ rộng lớn, uy nghi, một lão giả đầu tóc bạc trắng, thân hình trường phát uy mãnh, mày dậm mắt to, thân mặc một bộ quân phục, vai đeo quân hàm thượng tướng đang ngồi giữa đại sảnh, mắt hổ trợn tròn, nhìn lên chiếc màn hình lớn, đăng tải một đoạn video vô cùng rõ nét.
Bên cạnh lão là một lão giả thân hình cao gầy, khuôn mặt âm hiểm, toàn thân hắc y đang im lặng đứng phía sau. Người này chính là bại tướng dưới tay của Dương Tử Phong tại Hà Bắc - Xích Ma lão quái.
Bất ngờ, vị thượng tướng quân kia liền lên tiếng:
- Lão Ma. Ngươi nói Xích Huyết chính là do tên tiểu tử này giết chết. Cũng chính là kẻ này đã phế bỏ Bằng nhi.
- Đúng vậy thưa chủ nhân.
- Vậy Trọng Nguyên đâu, nó đã biết chuyện này chưa?
- Bẩm chủ nhân, ta còn chưa có báo cáo.
- Tốt. Mau nói với hắn, thân phận kẻ này tuyệt đối khả nghi, chớ có hành động lỗ mãng, đợi lệnh của ta.
- Vâng. Thưa chủ nhân.
Lão ma liền gật đầu một cái rồi khẽ lui người ra ngoài, để lại một mình lão tướng kia nhìn chăm chăm lên màn hình lớn.
- Hay cho Chí Tôn đao, hay cho Vô Thượng kiếm. Các ngươi cố ý muốn chọc tới Tô Văn Chính ta, vậy hãy đợi mà xem, quân cờ này của các ngươi có thể nhảy nhót được bao lâu. Hừ.