Lý Chính gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ.
- Cái này...
Ba vị thành chủ cúi đầu không nói! Từ thành chủ ngẩng đầu, muốn lớn tiếng nói, ta có thể!
Nhưng khi hắn trông thấy Tào quận thủ đang có thâm ý nhìn mình, trong lòng hiểu rõ, nhìn lại điện gắt gao nhìn chằm chằm mình nói:
- Vi thần vô năng!
- Khẩn cầu điện hạ phái người trợ giúp bách tính Tây thành có cuộc sống an bình!
Còn lại hai vị thành chủ chợt ngẩng đầu lên, giật mình nhìn Từ thành chủ. Lập tức chuyển hướng nghênh đón ánh mắt Lý Chính. Cúi đầu xuống nói:
- Vi thần vô năng! Khẩn cầu điện hạ phái người trợ giúp bách tính Hạ thành có cuộc sống an bình!
- Vi thần vô năng! Khẩn cầu điện hạ phái người trợ giúp bách tính Lâm thành có cuộc sống an bình!
Mà Lý Chính nghe bọn hắn nói thế, chậm rãi ngồi xuống.
- Yến Dương phủ chính là đất phong của bản vương, tất cả con dân đều là con dân của bản vương. Bản vương không thể không quản các ngươi!
- Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm ba người các ngươi, vào đây!
Chỉ thấy ba người long hành hổ bộ đi vào, hai tay ôm quyền cung kính nói:
- Điện hạ!
Lý Chính giới thiệu cho ba vị thành chủ:
- Ba vị này chính là tâm phúc đại tướng của bản vương, nhất định có thể hiệp trợ các ngươi huấn luyện binh mã, tiêu diệt toàn bộ giặc núi phụ cận! Để bách tính có một cuộc sống an bình!
- Dạ Lăng Vân tiến về Hạ thành, trợ giúp Đái thành chủ chưởng quản huấn luyện binh mã Hạ thành, cho bách tính Hạ thành một cuộc sống an bình!
- Trần Đình tiến về Lâm thành, trợ giúp Tống thành chủ chưởng quản huấn luyện binh mã Lâm thành, cho bách tính Lâm thành một cuộc sống an bình!
- Vân Lâm tiến về Tây thành, trợ giúp Từ thành chủ chưởng quản huấn luyện binh mã Tây thành, cho bách tính Tây thành một cuộc sống an bình!
- Tuân lênh, điện hạ! Mạt tướng tất không phụ điện hạ kỳ vọng cao!
Ba người cùng trả lời, ngữ khí sắc bén.
- Tốt!
- Các vị thành chủ cảm thấy thế nào!
Lý Chính lại quay qua hỏi ba người.
Ba vị thành chủ bất đắc dĩ liếc nhau.
- Đa tạ điện hạ!
- Rất tốt, ba vị thành chủ đi đầu trở về, ba ngày sau bọn họ sẽ tiến về đó giúp đỡ bọn ngươi!
- Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm trước đưa ba vị thành chủ ra ngoài....
Đợi bọn người Dạ Lăng Vân đi theo ba vị thành chủ rời đi, trong phủ chỉ còn lại Lý Chính cùng quận thủ Tào Kim Hoa. Lý Chính nhìn Tào quận thủ ý vị thâm trường nói:
- Tào quận thủ, bản vương còn có một tuấn kiệt tên là Vương Tùng, ở lại trong Tần Vương phủ thực sự quá khuất tài, không biết Tào quận thủ có thể đề cử một chức vị cho hắn hay không!
Tào quận thủ nhìn Lý Chính một mặt kinh hỉ nói:
- Điện hạ, ngày hôm trước Thôi công tào chẳng biết tại sao đột nhiên từ quan, rời khỏi Yến Dương thành. Bây giờ trong thành tạm thời thiếu chức Công tào, mà điện hạ nói tới Vương Tùng, vi thần biết hắn chính là nhất đẳng tuấn kiệt, có thể đảm nhiệm chức công tào.
- A! Tào quận thủ chắc chắn chứ?
- Vi thần xác định!
- Tốt! Bản vương trở về phủ, Tào quận thủ có thời gian đến Tần Vương phủ ngồi một chút!
Lý Chính vỗ vỗ vai Tào quận thủ!
Tào quận thủ kích động nói:
- Nhất định nhất định!
Sáng sớm ngày thứ ba, tia nắng ban mai chiếu vào bên trong Tần Vương phủ, ánh sáng vô cùng nhu hòa, không chướng mắt, cũng không mãnh liệt, chiếu vào trên thân thể người, cảm giác ấm áp. Bây giờ, tất cả mọi người bên trong Tần Vương phủ đều đến đông đủ!
Lý Chính nhìn Phúc lão đứng ở bên cạnh, Trần Cung, Hoa Hùng đứng ở trước mặt mình, Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm, Vương Tùng cùng Mộ Dung Liên Tuyết sáu người. Bất tri bất giác từ một thân một mình cho tới bây giờ người dưới tay mình mới bắt đầu dần dần nhiều hơn, chậm rãi có sức tự vệ.
- Chắc hẳn Công Đài đã nói cho các vị đón chi tiết cụ thể sự tình mà các ngươi cần làm, bản vương hi vọng các ngươi nắm chắc thật tốt cơ hội! Chúng ta nhất định muốn phải triệt để nắm giữ Yến Dương quận, hết thảy công việc La Võng sẽ hiệp giúp đỡ bọn ngươi! Có nhu cầu gì cứ việc tìm bản vương.
- Vâng!
Mọi người trả lời nói.
- Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm ba người các ngươi tự đi chọn lựa một trăm hộ vệ theo các ngươi từ bên trong Tần Vương phủ, La Võng trong bóng tối sẽ giúp đỡ bọn ngươi mau chóng chưởng khống binh mã ba thành.......
Phía trên Hắc Phong sơn, bọn người Tần Lâm Quân suất lĩnh đội ngũ chuẩn bị rời đi Hắc Lang trại. Đột nhiên phát hiện tất cả mọi người Hắc Lang trại kết đội ngay ngắn trật tự, tất cả mọi người cuồng nhiệt nhìn Lữ Bố đầu đội Tử Kim Quan, người mặc áo bào gấm đỏ Tây Xuyên, vai khoác đầu thú, eo buộc giáp linh lung sư, tay cầm Phương Thiên Họa Kích chậm rãi đi tới!
Bọn họ đột nhiên biết được tin Lang Chủ Hắc Lang trại sẽ dẫn dắt người Hắc Lang trại đi Yến Dương thành...
Lúc này bên trong Yến Dương thành, Lý Chính chỉ huy bọn người Hoa Hùng Trần Cung cùng 300 hộ vệ cưỡi ngựa đi trên đường, đi ra ngoài cửa thành.
Mà Diệp Hân Ngữ mang theo vui mừng chỉ huy một chi đội ngũ cũng đi ra cổng thành, khi Diệp Hân Ngữ trông thấy Tần Vương cũng hơi kinh ngạc, Diệp Hân Ngữ nghi hoặc nhìn mấy Tần Vương Lý,
“Tần Vương muốn đi đâu? Chẳng lẽ cũng biết vương phi hôm nay hồi phủ sao?:
Mà bách tính bên trong Yến Dương thành ngừng chân ào ào đàm luận:
- Mấy người Tần Vương điện hạ muốn đi nơi nào?
- Ta đoán Tần Vương điện hạ khẳng định đi đón Tần Vương phi!
- Oa, Tần Vương điện hạ thật yêu Tần Vương phi, vì Tần Vương phi đi diệt Liêu gia, bây giờ lại tự mình đi nghênh đón nàng.
Một thiếu nữ vô tri mặt mũi tràn đầy cảm động nhìn một đoàn người Lý Chính.