Minh mơ màng tỉnh dậy, rồi nhớ lại cảnh ma nữ định ăn mình hắn hoảng hốt bật dậy, Minh lập tức, cho tay lên sờ soạng khắp nơi trên người. Thấy không thiếu sót bộ phận gì hắn thở phào nhẹ nhõm, chợt nhận ra có gì đó không đúng ở đây hắn định cho cả hai tay sờ soạng mình cơ mà! sao lại chỉ có tay phải.
Hắn chợt nhớ ra khi hắn ngất đi, có vẻ như con ma nữ đó đã bị gì, khiến nó rất tức giận, do đó nó cầm tay trái của hắn rồi dứt ra, đau đớn khiến mình tỉnh dậy rồi lại lập tức ngất đi khi thấy con ma ngay sát mặt mình.
Minh xanh mặt, mồ hôi chảy thành suối, thầm cầu nguyện làm ơn không phải như hắn nghĩ làm ơn chỉ là mơ. Mắt liếc từ từ qua tay phải, đập vào mắt hắn là một cái vai tròn tum, còn tay trái của hắn đã bay đi đâu không rõ. Suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là:"Toang! Toang thật rồi!"
Đang tuyệt vọng, đột nhiên cửa phòng đẩy ra Nhật và Nguyệt bước vào, Nhật cầm theo một cánh tay dán những tấm bùa màu vàng cùng với những dòng chữ đỏ mà hắn không hiểu.
Minh run run chỉ cánh tay mà Nhật đang cầm, nói:" Đây có phải là cách tay của ta không?".
Nguyệt gật đầu, cô định nói gì thì lại thôi, Nhật nói:" Đang định ghép cánh tay này cho mày, vậy mà mày lại tỉnh dậy sớm như thế, không còn cách nào khác..."
Nhật chần chừ, rồi cắn răng nói:" Mày có lựa chọn là im lặng không nói gì cả, và coi như không có gì xảy ra nhưng đồng nghĩa với việc sẽ bị giám sát 24 trên 24".
Minh im lặng không nói gì, Nhật nói tiếp:" Hai là mày trở thành một Thợ Săn Quỷ, đồng thời lúc nào cũng bị nguy hiểm đến tính mạng. Nói thật là tao hi vọng mày sẽ chọn cái thứ nhất Minh à!''.
Minh hỏi:" Thợ Săn Quỷ là cái gì". Lúc này đây sau khi chứng kiến ma nữ thì hắn không nghĩ rằng Nhật đang nói đùa.
Nhật bắt đầu kể về lịch sử của Thợ Săn Quỷ (Ở phần giới thiệu đấy ae).
Minh đã hiểu đại khái, Thợ Săn Quỷ cũng giống na ná như trên phim ảnh vậy, họ có một sức mạnh hơn xa người thường và đồng thời có nhiệm vụ diệt những con quỷ thoát ra khỏi phong ấn.
Minh nói:" Nếu trở thành Thợ Săn Quỷ thì có thể gọi hồn người đã chết không!".
Hiểu được ý của Minh, Nguyệt nói:" Anh định gọi hồn hai bác sao?". Minh gật đầu nói:" Anh không tin bố mẹ mình lại chết cháy một cách đơn giản như vậy, vì rõ ràng là hôm đấy trời mưa to đã vậy là lúc trời sáng, không lí nào bố mẹ anh lại không thoát được".
Nguyệt thở dài, nhìn Nhật, hắn gật đầu, cô bắt đầu nói:" Em đã điều tra vụ tai nạn của bố mẹ anh rồi! Lúc còn trẻ bố mẹ anh từng là một Thợ Săn Quỷ cao cấp, hai người từng là niềm tự hào của hội Thợ Săn Việt Nam, cho đến khi họ thất bại trong một nhiệm vụ tiêu diệt một con thủy quái, sự thất bại này dẫn đến cơn đại hồng thủy tại miền Trung khiến cho 595 người chết và thiệt hại vô số. Tuyệt Đại Song Kiêu của hội Thợ Săn Quỷ Việt Nam sau một đêm thân bại danh liệt, vì thất bại của mình họ bị đuổi khỏi hội, sau đó hai người đã quy ẩn tại một nơi không ai biết".
Nghe được những gì của bố mẹ mình, nắm đấm của Minh nắm chặt tới nỗi móng tay đâm vào thịt từ lúc nào không hay. Minh có thể khẳng định được rằng, bố mẹ hắn chết tuyệt đối là do có người can thiệp.
Minh chắc như đinh đóng cột nói:" Thợ Săn Quỷ anh sẽ làm, một ngày nào đấy anh sẽ BẮT TÊN KHỐN ĐÓ PHẢI TRẢ GIÁ".
Từng chữ được Minh gằn giọng nói. Thấy được sự quyết tâm của Minh, Nhật gật đầu nói:" Được! Tao tôn trọng sự lựa chọn của mày. Vấn đề làm Thợ Săn Quỷ cứ nói sau, trước tiên lắp tay cho mày đã".
Nhật dí tay đã đứt lìa của Minh vào chỗ bị dứt.
Tay phải Nhật giơ lên, bàn tay vuông góc với mặt đất ,ngón út và ngón áp út bị ngón tay cái đè lên, hai ngón còn lại gần nhau*. Sau đó hắn hô to:" GẮN".
Các lá búa đột nhiên bốc cháy, nhưng lạ là Minh không cảm thấy nóng mặc dù ở rất gần. Sau một hồi, ngọn lửa tắt đi cánh tay của Minh liền lại một cách thần kỳ, hắn thử cử động cánh tay mới được gắn lại, cảm giác không sai biệt lắm so với trước đây. Minh mừng rỡ nói:" Nếu chúng ta sử dụng loại bùa này trong y tế chẳng phải là không ai sẽ thiếu tay chân nữa sao".
Nguyệt lắc đầu nói:" Không thể được đâu, vì mỗi một tấm bùa này làm ra nếu quy ra tiền thì ít nhất cũng phải tầm 1 tỷ đồng, huống hồ có tiền cũng chưa chắc mua được bởi vì nguyên liệu của tấm bùa này vô cùng hiếm hoi".
Ý nghĩ của Minh bị Nguyệt dội gáo nước lạnh, Nhật cười nói:" Nếu làm bùa chú dễ dàng thì các Thợ Săn Quỷ đã phổ biến cho tất cả mọi người, cứ thấy ma quỷ gì là ném một nắm bùa là được, cần gì phải sợ nữa".
Nghe vậy hắn thấy cũng có lí, đột nhiên Nguyệt cầm một quyển sách ra nói:" đây là những gì mà trước khi trở thành Thợ Săn Quỷ cần phải biết, anh cầm về đọc đi".
Minh cầm lấy, ngó ra cửa sổ thấy trời cũng tối định ra về chợt nhớ ra quà sinh nhật mà mình định tặng hai người, hắn lôi từ túi quần ra một hộp quà nho nhỏ nói:" Chúc mừng sinh nhật, đây là món quà nhỏ của ta, biết các ngươi chả thiếu gì nhưng cứ nhận cho ta vui".
Nhật và Nguyệt cảm động, nhận lấy và nói lời cảm ơn, hai người bọn họ thật không ngờ lại có người nhớ đến sinh nhật của mình.
Mở hộp quà ra, bên trong là hai chiếc vòng tay, Nhật lấy tay xoa cằm nói:" Kiểu dáng của chiếc vòng này chông quen quen".
Minh nói:" Nó giống chiếc vòng mà tao đang đeo đấy, cả 3 người cùng đeo vòng tay giống nhau thì sẽ giống một đội hơn không phải sao".
Nhật khoác vai Minh, nói:" Cái thằng này chọn quà mà cũng ý nghĩa ra phết, tao rất thích món quà này, đây là món quà sinh nhật ý nghĩa nhất từ trước đến giờ".
Minh cười tươi, thầm nghĩ mình thật là thông minh, hắn sẽ không tiết lộ rằng do tiếc tiền nên hắn chỉ mua chiếc vòng này với giá 10 nghìn đồng, ý nghĩa của nó hắn cũng chỉ vừa mới nghĩ ra mà thôi.
Tạm biệt Nhật và Nguyệt, vừa bước tới cổng, đột nhiên Nhật chạy ra nói:" Để tao đưa mày ra bến xe, đêm đến là lúc lũ quỷ hoạt động mạnh nhất, mày đi một mình làm tao không yên".
Minh nói:" Không cần đâu, mày đi với tao vậy thì ai bảo vệ Nguyệt".
Nhật cười nói:"Mày cứ lo xa, nói cho mày biết Nguyệt nhìn như vậy nhưng con bé mạnh hơn tao đấy".
Minh ngạc nhiên, rồi quay ra nói đùa với Nhật:" Vậy sao mày không để Nguyệt đi với tao, đi cùng mày tao thật không yên tâm". Nói rồi hắn chạy nhanh đi mất, Nhật nói:" Thằng chó này, đứng lại đấy".
Tại điểm đón xe bus.
Minh ôm đầu với một cục u to đùng, Nhật phủi tay nói:" Cho mày chừa cái tội láo với tao".
Nhật nói tiếp:" À phải rồi, ngày mai mày nghỉ học đi, mai tao sẽ xin nghỉ để huấn luyện mày".
Minh ngạc nhiên nói:" Phải huấn luyện sao?".
Nhật nói:" Đương nhiên, mày nghĩ chỉ cần nói mình là Thợ Săn Quỷ là được sao? Làm một việc nguy hiểm và quan trọng như vậy đương nhiên phải có khảo sát xem có đủ tư cách không chứ".
Minh gật gù, xem ra hắn phải tham gia kiểm tra để trở thành một Thợ Săn Quỷ thực thụ.