Chương 9: Trên chục cô tình nhân, áp lực nặng nề

Chương 9: Trên chục cô tình nhân, áp lực nặng nề

* Từ lúc này sẽ đổi xưng hô của Lan Lăng với Tác Ninh Băng theo kiểu tỷ, đệ ngày xưa.

- Tỷ ơi, vì sao phủ bá tước vắng lặng, hơn nữa ít người như vậy? - Lan Lăng bất ngờ nói ra nghi vấn trong lòng.

Tác Ninh Băng đáp:

- Phụ thân lâm trọng bệnh, để cứu chữa thân thể, tiêu tiền vô số. Hơn nữa bầu không khí Vương Thành xa hoa lãng phí, quý tộc lui tới tốn hao rất nhiều. Tác Luân cũng không chịu thua kém, tổn hao rất nhiều gia sản. Mấy năm nay gia tài chỉ có mất chứ không thu, cho nên kinh tế ở phủ bá tước đang rất không ổn.

Lan Lăng nói:

- Không phải là còn có lãnh địa thành Thiên Thủy à? Ngang dọc bốn năm trăm dặm, thuế má hàng năm cũng là con số hàng ngàn nữa.

Kỳ thực, những lời Lan Lăng nói quá thân mật với người mới quen. Nhưng hiện tại, trong lòng hắn hoàn toàn coi Tác Ninh Băng là thành tỷ tỷ Lan Khấu, không có tí cảm giác người ngoài.

Tác Ninh Băng khổ sở nói:

- Từ khi phụ thân rời khỏi lãnh địa tới Vương Thành chữa bệnh, tiền thuế 5 năm thành Thiên Thủy không nộp một đồng lên phủ bá tước.

Lan Lăng hỏi:

- Bọn họ muốn tạo phản à?

Tác Ninh Băng nói:

- Bây giờ là trưởng yếu phó mạnh, chúng ta muốn nhờ người nhà nhưng có một số việc chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.

Lan Lăng nhận xét:

- Thành chủ rời khỏi lãnh địa quá lâu, giao cho cấp dưới quản lý, điều này rất nguy hiểm.

Tác Ninh Băng giải thích:

- Đã nguy hiểm rồi, gia thần trên lãnh địa bắt đầu rục rịch. Tác Luân lần này mất tích không về, bọn họ càng lộng hành.

Lan Lăng nói:

- Cơ nghiệp nhà họ Tác chẳng phải đang gặp nguy sao? Ngoài có triều đình lăm le, trong có gia thần tác loạn.

Tác Ninh Băng gật đầu nói:

- Cho nên, tỷ tỷ muốn đệ mau chóng kế thừa tước vị, sau đó lập tức trở về lãnh địa thành Thiên Thủy nhậm chức thành chủ. Thời gian càng lâu càng đêm dài lắm mộng.

Lan Lăng hỏi:

- Nhất định phải kế thừa tước vị mới có thể nhậm chức chủ thành Thiên Thủy à?

Tác Ninh Băng nói:

- Đương nhiên, cửa ải này là nhất định thông qua. Phải có sắc phong của hoàng gia mới danh chính ngôn thuận trở thành chủ thành Thiên Thủy.

Lan Lăng lại hỏi:

- Vậy lúc nào đệ có thể nhận được sắc phong của hoàng gia để kế thừa tước vị?

Tác Ninh Băng giải thích:

- Chờ đệ tốt nghiệp xong học viện Vương Thành là có thể kế thừa tước vị, mỗi quý tộc thừa kế đều phải trải qua sáu năm đèn sách học viện Vương Thành, đồng thời phải tốt nghiệp xong mới có thể kế thừa tước vị.

- Rất khó sao?- Lan Lăng hỏi.

Tác Ninh Băng đáp:

- Thi tốt nghiệp chỉ cần bốn môn đạt tiêu chuẩn là được. Chỉ cần học tập bình thường sáu năm là có thể thuận lợi thông qua. Thế nhưng, dù sao đệ cũng không phải là Tác Luân nên sẽ rất khó... Cho nên, đệ cần kéo dài thời hạn một năm mới có thể tốt nghiệp được.

Lan Lăng nói:

- Thế nhưng, tình thế của chúng ta không phải rất cấp thiết sao? Chẳng phải đám gia thần trên đất chúng ta đã bắt đầu rục rịch.

Tác Ninh Băng nói:

- Cũng không còn cách nào, chướng ngại này phải qua được. Hơn nữa, mấy chục năm nay triều đình đã đơn giản đi rất nhiều, lúc trước phải đạt thành tích ưu tú nhất. Sau đó phải đạt được huân chương võ sĩ quý tộc mới có thể kế thừa tước vị.

Lan Lăng hỏi:

- Liệu đệ có khả năng kéo dài thêm một năm thì tốt nghiệp bình thường?

Tác Ninh Băng còn chưa mở miệng thì Dạ Kinh Vũ nói:

- Không có khả năng, khoảng cách đến kỳ thi tốt nghiệp học viện Vương Thành chỉ có không đầy năm tháng, tổng cộng bốn khoa thì ngài đều bắt đầu từ con số không. Tiểu thư nói kéo dài thời hạn một năm là đã xem trọng khả năng của ngài, dựa theo đức tính của thiếu gia Tác Luân, dù kéo dài đến ba năm cũng tốt nghiệp không nổi.

Lan Lăng quả thực là kẻ điếc không sợ súng, những con đệ nhà quý tộc dù theo học viện Vương Thành có sáu năm nhưng từ bốn năm tuổi đã bắt đầu quá trình giáo dục. Cho nên, tổng thời gian học tập của bọn họ là mười mấy năm rồi.

Mà trên hết Lan Lăng đều bắt đầu từ con số không trong vòng chưa đầy nửa năm, nghĩ đến chuyện phải hoàn thành cả chục năm bài vở như người ta thì hoàn toàn là người người si nói mộng.

. . .

Kế tiếp ở trong nhà đủ một tháng với danh nghĩa giữ đạo hiếu đứng bên nội đường của bá tước, bù đắp khuyết điểm bất hiếu.

Trên thực tế, Tác Ninh Băng mượn chút thời gian này giúp cho hắn học bù. Ngoài cơ sở văn minh tri thức thế giới này còn có những đối tượng Tác Luân từng tiếp xúc, tất cả là để tránh cho Lan Lăng ra khỏi phủ đụng phải người quen lại lộ tẩy hay trở thành một tên dốt đặc cán mai trong học viện Vương Thành.

- Tác Luân thật sự chả ra làm sao, học vấn nghề nghiệp chẳng ra hồn, văn võ cũng không nên thân, hiểu biết duy nhất là làm cho con gái vui vẻ. - Tác Ninh Băng lý giải:

- Cho nên, ở học viện Vương Thành, dù đệ biểu hiện kém chút cũng không có vấn đề gì.

Lan Lăng hơi lo lo:

- ... Bạn gái của hắn ta có nhiều lắm phải không?

Tác Ninh Băng gật đầu đáp:

- Đúng. . . Rất nhiều.

Lan Lăng hỏi lần nữa:

- ...Chừng bao nhiêu người?

Tác Ninh Băng khuôn mặt đỏ lên, nói:

- Có lẽ là hai cô, thậm chí...có thể nhiều hơn.

Hai người? Thậm chí nhiều hơn? Lan Lăng thực sự muốn điên rồi, da đầu từng đợt tê rần.

- Chị, đệ... từ nhỏ đến lớn còn chưa yêu bao giờ, tình sử Tác Luân phong phú như vậy, nhỡ người yêu hắn tìm đến thì đệ sẽ lộ ngay tức thì. - Lan Lăng lo lắng.

Tác Ninh Băng ngượng ngùng nói:

- Tác Luân có mới nới cũ, đại đa số con gái cũng chỉ là gặp dịp thì chơi, cho nên cũng không lo lại tìm tới cửa. Hơn hết... có mấy cô gái mà đệ cần lưu ý một chút.

Lan Lăng khẩn trương:

- Tỷ tỷ nói đi.

Tác Ninh Băng kể:

- Thứ nhất là Quy Cần Thược, là vợ chưa cưới của Tác Luân, nàng là con gái chủ thành Lâm Hải, văn võ song toàn, nổi tiếng, với Tác Luân rất khinh thường. Gặp phải nàng ấy, không cần quá lo lắng, bởi vì nàng ấy sẽ chủ động tránh xa Tác Luân.

Như vậy cũng tốt, Lan Lăng gật đầu.

Tác Ninh Băng nói tiếp:

- Người thứ hai là quận chúa Chi Ninh, đây là một cô gái đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt thông minh, được khen là đệ nhất tài nữ triều đình. Tác Luân đối với cổ đặc biệt cuồng si, không biết trời cao đất rộng theo đuổi cổ, kết quả đả kích nhục nhã. Sở dĩ nó đi dãy núi Thiên Ma, cũng bởi vì nghe nói quận chúa Chi Ninh mong muốn được thấy Dấu ấn Rồng cổ đại trong truyền thuyết núi Thiên Ma. Cho nên Tác Luân mới mạo hiểm, hy vọng tìm được Dấu ấn Rồng để Chi Ninh nhìn với cặp mắt khác xưa.

Nghe đến đoạn này, bản năng Lan Lăng đánh hơi được một âm mưu. Nguyên nhân Tác Luân chết có thể là mưu đồ của kẻ khác.

Tác Ninh Băng nói:

- Chi Ninh rất thông minh, cho nên nếu lỡ gặp phải, đệ nhất định phải biểu hiện đặc biệt hợp lý, bằng không cổ nhất định sẽ phát hiện ra kẽ hở.

Lan Lăng gật đầu đồng tình:

- Đệ hiểu, đối với loại con gái này, đệ biết phải làm gì.

Lan Lăng không nói chơi, từ nhỏ hắn và chị gái nương tựa lẫn nhau, thường thấy trần gian ấm lạnh, tuy rằng lòng hắn lương thiện không suy nghĩ xấu về người khác. Tuy nhiên, đối với kẻ xấu thì hắn sẽ cho ra ngô ra khoai.

Tác Ninh Băng tiếp tục nói:

- Cô gái thứ ba cũng là người đệ cần chú ý nhất, tên là Nghiêm Nại Nhi. Dáng vẻ đặc biệt xinh đẹp, võ công cũng rất cao, tính tình lại cuồng nhiệt. Tác Luân theo đuổi nàng ấy hao tổn biết bao tâm huyết và cũng bị đánh không biết bao nhiêu lần. Tầm hơn một năm, Tác Luân mới lấy lòng được nàng. cô gái này có nguyện vọng đơn thuần, cá tính kịch liệt, một ngày thích liền vô cùng nhập tâm quấn quýt si mê, không phải Tác Luân không lấy chồng.

Lan Lăng lờ mờ đoán ra kết cục của đoạn tình cảm này, tên Tác Luân khốn khiếp này chắc chắc sẽ không vì một thân cây mà buông tha toàn bộ khu rừng.

Tác Ninh Băng nói:

- Sau khi yêu, Nghiêm Nại Nhi liên tiếp bức hôn, toàn bộ dư luận Chi Đô đều xôn xao. Thế nhưng. . . không ngờ Tác Luân bội tình bạc nghĩa, xa rồi quên luôn, sau đó chuyển mục tiêu đến quận chúa Chi Ninh, Nghiêm Nại Nhi đau buồn gần chết, rời khỏi Vương Thành, hiện nay không biết tung tích.

Lan Lăng không nhịn được thốt ra lời:

- Cô gái này tốt, Tác Luân thật là một tên khốn nạn.

- Đúng. . .- Tác Ninh Băng đáp:

- Phụ thân của Nghiêm Nại Nhi đặc biệt không thích Tác Luân, chưa kể Tác Luân đã có vợ chưa cưới. Nại Nhi vì Tác Luân, gây hiềm khích với phụ mẫu, kết quả vẫn bị Tác Luân bội tình bạc nghĩa, đứng ở lập trường đàn bà, tỷ tỷ căm thù hành vi này của Tác Luân tận xương tuỷ.

Lan Lăng nói:

- Vậy lỡ sau đó đệ gặp phải Nghiêm Nại Nhi thì phiền phức to.

Tác Ninh Băng gật đầu:

- Đúng vậy, tỷ tỷ cũng không chắc Nghiêm Nại Nhi gặp phải đệ có phản ứng gì, thậm chí trực tiếp rút kiếm chém đệ cũng có thể, võ công của nàng ấy lại rất cao nữa.

Tức thì, Lan Lăng lại rùng mình một cái, cảm giác được áp lực như núi.

Tác Ninh Băng lại an ủi:

- Nghiêm Nại Nhi võ công rất cao, cho nên nhỡ ra ngay lúc bị nàng ấy đánh thì nghìn vạn lần không nói cũng không đánh trả. Nàng ấy yêu Tác Luân vô cùng, không nỡ làm đệ bị thương đâu.

- Được, được rồi. . .- Lan Lăng khó nhọc hỏi tiếp:

- Vậy còn cô gái nào khiến đệ cần phải chú ý nữa không?

Tác Ninh Băng lắc đầu:

- Tỷ không biết, tỷ hay giảng đạo, cho nên Tác Luân hiếm khi về nhà, nên một số việc tỷ cũng không biết. Thế nhưng tỷ nghe loáng thoáng vụ nó với một cô giáo trong trường có quan hệ không bình thường, còn bị chồng của người ta phát hiện.

Lan Lăng thực sự muốn điên rồi, nói như thế, cho dù hắn có đi học viện Vương Thành cũng không sống yên ổn. Tên Tác Luân này rõ khốn nạn, dám quan hệ với cả nàng giáo có chồng, lại còn bị bắt quả tang, tại sao trước kia không có người chém chết gã vậy?