Chương 10: Thiên tài Lan Lăng, sự thật của việc xuyên qua?
Đôi mắt Tác Ninh Băng tràn ngập áy náy:
- Xin lỗi tiểu Lăng, Tác Luân chẳng có chút ý chí thế này làm khó cho đệ rồi.
Lan Lăng khó nhọc thốt ra:
- Vâng, đệ sẽ cố gắng. Mấy cô gái này ngoại hình thế nào, nhỡ ra sau này đệ gặp phải không nhận ra được thì sẽ rắc rối lắm.
Tác Ninh Băng nói:
- Tác Luân không có ý chí, thứ duy nhất am hiểu là hội họa, cô gái nào nó thích đều vẽ lại, để tỷ mang tới cho đệ xem.
Một lát sau, Tác Ninh Băng đem tới một cái rương rồi mở ra, bên trong chứa hơn mười cuộn tranh.
Mở ra nhìn những bức tranh người đẹp, có đầy đặn có thanh mảnh, đẹp không sao tả nổi. Sinh hoạt của tên chết tiệt này lộn xộn như thế, đi đến đâu gieo tai họa cho phụ nữ đến đó, nhưng vẻ đẹp của mấy cô gái này trên trái đất chính là nữ thần trong mộng của đàn ông.
Mà quả thực tên chết tiệt ấy có hoa tay vẽ tả thực. Hội họa của thế giới này không đi theo hướng đánh bóng tả khối như thật, bức tranh kia khá tương tự với phong cách của quốc họa mỹ nhân đồ của Trung Quốc. Dùng đường nét phóng khoáng để giản lược đặc điểm hình thể của những cô gái này.
Lan Lăng nhìn kỹ ba cô gái quận chúa Chi Ninh, Quy Cần Thược, Nghiêm Nại Nhi, bức tranh đơn thuần cũng xinh đẹp lắm rồi, không biết người thật thế nào? Nhất là Nghiêm Nại Nhi, vóc người ngực tấn công mông phòng thủ, thật sự là bốc lửa cực kỳ, đường cong ma quỷ ấn tượng đến mức khoa trương, quả thực là báu vật tuyệt sắc.
May mắn của tên này quả thật không cạn.
- Tiểu Lăng, văn võ Tác Luân học cũng chả ra gì, chỉ có hội họa đặc biệt xuất sắc nhất.
Tác Ninh Băng tiếp lời:
- Cho nên trong khoảng thời gian này, tỷ muốn dạy đệ kỹ thuật hội họa, đỡ phải đến thời khắc quan trọng thì không thể hạ bút.
Vốn Lan Lăng có điều muốn nói nhưng lại thôi, hắn biết vẽ, hơn nữa khả năng cũng tốt. Thế nhưng, hắn lại đồng ý:
- Được tỷ ạ!
Lan Lăng học hệ nghệ thuật chuyên nghiệp, tiêu chuẩn rất cao, từ nhỏ đến lớn vẽ cho chị Lan Khấu không dưới ngàn bức, khả năng ký họa có thể nói là xuất thần nhập hóa, hoàn toàn có thể sánh ngang với ảnh chụp.
Chỉ bất quá, để Tác Ninh Băng dạy hắn vẽ một chút thì khó tránh khỏi đụng chạm, rõ ràng là cơ hội tốt để bồi dưỡng tình cảm.
. . .
Hai ngày đầu, tỷ tỷ cho Lan Lăng biết toàn bộ những mối quan hệ của Tác Luân. Nói cho đúng hơn là đem mười mấy bức tranh bạn gái giới thiệu đại khái một lần. Ngoài ra cũng đem nốt cô giáo trong học viện Vương Thành nói luôn một thể.
Kế tiếp bắt đầu bổ sung kiến thức lịch sử, khoa học thường thức của thế giới này.
Lần đầu tiên thấy được sách vở của thế giới mới, Lan Lăng ngạc nhiên vô cùng.
Bởi vì, chữ viết trên đấy hắn đều học qua.
Cùng tiếng Trung Quốc trái đất giống nhau y chang. Không chỉ có như vậy, bài vở của môn Văn, câu nào hắn cũng học qua rồi.
Bởi vì thế giới này cũng có tứ thư ngũ kinh, cũng có số học căn bản, còn có tương quan triết học. Đồng thời, toàn bộ những kiến thức này thoát thai từ điển tịch Trung quốc cổ đại còn có chút lý luận triết học phương Tây.
Không chỉ có như vậy, khuông nhạc năm dòng kẻ cùng tồn tại với Thương- Giốc-Vũ-Chủy-Cung (1).
Thế là, hắn vội vàng mở ra lịch sử thế giới này, rốt cục giải được câu đố lớn nhất sau khi chuyển kiếp tới.
Chữ viết của thế giới này dùng tiếng Trung Quốc, quả nhiên không phải trùng hợp. Nguyên nhân nằm ở một người – Long Đế!
Long Đế, kẻ mạnh nhất thế giới này, siêu cấp cường nhân một mình sáng tạo toàn bộ văn minh Trung thổ.
Vào ba ngàn năm trước, thế giới này lộn xộn vô trật tự, phần lớn khu vực là bộ lạc nguyên thủy, chỉ có một số ít thành thị sơ khai. Nhìn chung toàn bộ văn minh thế giới ở trạng thái sơ cấp. Chữ viết thì lên đến hàng trăm còn ngôn ngữ lên đến hàng vạn.
Người của thế giới này được xưng là hậu duệ của rồng, trong cơ thể mỗi người ít nhiều đều có máu rồng. Thiên phú huyết mạch càng cao, võ lực càng mạnh mẽ.
Cho nên, trải qua hơn vạn năm thế giới này tạo thành bởi vũ lực, từ đó xảy ra chiến tranh liên miên.
Toàn bộ thế giới này chìm đắm trong bạo lực, người giết người, người và thú giết nhau. Toàn bộ thế giới gần như không có văn minh, không có trật tự. Cũng không có quốc gia hùng mạnh nào, tổ chức duy nhất chính là Thánh điện Thần Long.
Thánh điện Thần Long, là tổ chức to lớn và hùng mạnh nhất hế giới này cường đại nhất. Lịch sử bắt đầu từ khi có Thánh điện Thần Long. Nó là tín ngưỡng của cả thế giới, là phát ngôn của thần long ở thế gian.
Thế nhưng, Thánh điện Thần Long siêu phàm thoát tục, không để ý tới trần gian thị phi, cũng không can thiệp chiến tranh của nhân gian.
Cho nên, toàn bộ Trung thổ cũng là một mảnh đất hoang đầy máu tươi bởi chiến loạn phát sinh mỗi năm. Mỗi một tấc đất, mỗi ngày đều có vô số người chết. Những đứa trẻ có thể thuận lợi mà lớn lên phần nhiều do may mắn.
Loại lộn xộn vô trật tự này cuối cùng cũng được giải quyết vào ba ngàn năm trước.
Bởi vì có một kẻ mạnh nhất từ trước đến nay ra đời. Không ai biết gã từ đâu tới, cũng không rõ cha mẹ gã là ai, giống như trời đất đẻ ra gã.
Chưa đầy bốn mươi tuổi, gã đã trở thành kẻ tuyệt đối mạnh nhất thiên hạ.
Sau đó, gã dùng hai mươi năm để đánh bại các bộ lạc thống nhất gần như toàn bộ Trung thổ, thành lập đế quốc Viêm Long hùng mạnh. Đại lục Viêm Long sau những tháng ngày hỗn loạn cuối cùng cũng bình yên còn gã trở thành hoàng đế đầu tiên của thế giới này.
Để khen ngợi công trạng, gã được Thánh điện Thần Long sắc phong làm Long Đế.
Nhưng công lao của gã lúc này mới bắt đầu. Ba mươi năm kế, gã tạm dừng nam chinh bắc chiến mà hủy diệt toàn bộ văn tự ngôn ngữ khác trên thế giới, biến Long ngữ thành ngôn ngữ duy nhất của thế giới này.
Kế đến, gã sáng lập triết học, mỹ thuật, số học, văn học, âm nhạc ... gần như một mình khai hóa toàn bộ nền văn minh.
Đương nhiên, kẻ vĩ đại đến đâu cũng có ngày lìa đời. Khi được một trăm hai mươi chín tuổi, Long Đế băng hà.
. . .
Sau khi Long Đế mất, đế quốc Viêm Long tiếp nối bước chân của gã, tiếp tục đem văn minh phát triển rực rỡ, xuất hiện vô số văn sĩ, triết gia, viết ra rất nhiều tác phẩm huy hoàng, phổ ra vô số nhạc khúc, khiến toàn bộ thế giới bước vào thời đại văn minh.
Nhưng trên hết, đế quốc dù to lớn hùng mạnh đến đâu cũng sẽ có ngày sụp đổ.
Long Đế sau khi chết ba trăm năm, xứ Viêm Long cũng chia năm xẻ bảy. Ba ngàn năm tiếp theo không ngừng chiến tranh giống như thời kỳ Xuân thu Chiến quốc của nước Trung Quốc cổ đại.
Một cho tới hôm nay, toàn bộ Trung thổ đã chia thành trên trăm quốc gia lớn nhỏ. Nổi bật trong đó tứ đại vương quốc thêm một đế quốc trở thành ngũ đại bá chủ.
Tứ đại vương quốc theo thứ tự gồm có phía đông là vương quốc Đông Ly, phía nam vương quốc Nộ Lãng, phía tây là vương quốc Tây Lương, phía bắc là vương quốc Bắc Phong.
Còn một đế quốc chính là đế quốc Viêm – bá chủ đầu tiên của Trung Thổ, đứng đầu các quốc gia.
Đương nhiên, đế quốc Viêm về danh nghĩa là kế thừa đế quốc Viêm Long do Long Đế sáng lập ba ngàn năm trước nhưng trên thực tế không liên quan quá nhiều. Mối liên hệ của nó với đế quốc Viêm Long thậm chí còn xa vời hơn Hậu Đường của Trung Quốc Ngũ Đại với nước Đại Đường của nhà họ Lý (2).
Chỉ là hiện nay đế quốc Viêm mạnh nhất, hơn nữa còn là căn cứ của Thần Long Thánh Điện vì vậy trở thành đế quốc trung tâm Trung Thổ. Dù vậy, người đứng đầu đế quốc Viêm chỉ dám xưng vương chứ không xưng hoàng đế.
Mặc dù Long Đế đã mất gần ba ngàn năm nhưng cho đến giờ lão vẫn là vật tổ (totem), gần như ngang hàng với địa vị chư thần.
Thế giới này không ai biết lai lịch Long Đế nhưng Lan Lăng đã nhìn ra.
Long Đế - kẻ cường đại nhất, vĩ đại nhất- cũng giống như Lan Lăng, là một kẻ du hành từ thế giới khác. Chỉ có điều, lão so với Lan Lăng lợi hại hơn: thống nhất hơn nửa thế giới, thành lập đế quốc, sáng lập văn minh.
Thậm chí Lan Lăng mơ hồ cảm giác được yêu tinh trong mình có khả năng... là Long Đế. Nhưng cũng không chắc lắm vì con yêu tinh kia nói sứ mạng của nó là hủy diệt thế giới này.
Thế nhưng, Long Đế đã vất vả tạo dựng nên văn minh cho thế giới này, làm sao có thể lại tự mình phá hủy?
Nhưng bất kể như thế nào, Lan Lăng cảm giác việc mình xuyên qua có liên quan đến Long Đế.
Tiếp tục, Lan Lăng lại nghĩ tới sứ mạng của mình đến thế giới này.
Hủy diệt thế giới?
Nghĩ đến vận mệnh, Lan Lăng một mực lắc đầu, hắn không để ý đến sứ mạng rắc rối này, chỉ một lòng muốn bảo vệ tỷ gái cùng với dòng họ, không hơn không kém.
- Tiểu Lăng? Làm sao vậy? - Tác Ninh Băng hỏi.
Lan Lăng nói:
- Không có gì đâu tỳ, nội dung trong những quyển sách này đệ học qua rồi, cho nên không cần bắt đầu lại đâu. Có thể theo kịp tốt nghiệp học viện Vương thành, ngoại trừ võ thuật thì còn lại ba môn, chỉ cần theo tỷ học một thời gian, đệ sẽ thuận lại qua hết.
Lan Lăng nói lời này mang tính khiêm nhường, hắn học Đại học đại học Nghệ thuật hệ chuyên nghiệp. Triết học, văn học thế giới này dù có thay đổi nhưng cũng là thoát thai từ kiến thức trái đất. Những cái tên cổ kim nội ngoại trong sách thì Lan Lăng nhìn không biết bao nhiêu lần, thậm chí có thể đọc làu làu.
Cho nên, chỉ cần qua loa cũng thuộc lòng văn học thế giới này, về mặt ấy, tài nghệ Lan Lăng đã vượt qua rất nhiều người.
- Thật sao? - Tác Ninh Băng mừng rỡ.
Lan Lăng gật đầu:
- Thật.
Hơn mười này tiếp theo ở trong phòng, khả năng học tập của Lan Lăng đột nhiên tăng cao. Thậm chí nhiều tri thức chuyên ngành đã đuổi kịp đến trình độ của Tác Ninh Băng.
- Tiểu Lăng, thật sự đệ xuất sắc hơn Tác Luân nhiều.
Tác Ninh Băng nói:
- Đệ làm tỷ phải nhìn với cặp mắt khác xưa, ngạc nhiên vô cùng nha.
Như vậy xem ra, vấn đề cản trở duy nhất của Lan Lăng ở học viện Vương Thành lại là võ thuật.
Trình độ võ lực của thế giới này mấu chốt nằm ở độ cao thấp của Long Mạch.
Dạ Kinh Vũ là võ sĩ cấp cao sẽ đích thân dạy võ cho Lan Lăng.
Như vậy điều lo lắng nhất hôm nay đó là thiên phú Long Mạch của Lan Lăng đến tột cùng là cao hay thấp.
-------
(1) Âm giai ngũ cung hay còn gọi là pentatonic là một âm giai với 5 nốt nhạc trong mỗi quãng tám khác với âm giai thất cung (heptatonic) gồm 7 nốt: Đồ, Rê, Mi, Fa, Sol, La, Si, Đố. Âm giai Ngũ Cung được tìm thấy ở nhiều nước trên thế giới cả phương Tây và phương Đông. Ở bên Trung Quốc, Ngũ Cung bao gồm Thương (Kim), Giốc (Mộc), Vũ (Thủy), Chủy (Hỏa), Cung (Thổ) còn Việt Nam là Hò, Xự, Xang, Xê, Cống (theo Ngũ Cung của thang âm Vọng Cổ) còn thang âm Sa Mạc, thang âm Tây Nguyên... sẽ khác nữa. Bên cạnh đó, Ngũ Cung của người Khmer cũng có nét khác. Thường thì sẽ hơi chênh nhau từ ½ đến 1 nốt rưỡi.
(2) Đại Đường thì mấy thím biết hết rồi. Sau khi nhà Đường diệt vong thì phân thành phân thành Ngũ Đại (907-960) cùng Thập Quốc (907-979). Con trai của Lý Khắc Dụng là Lý Tồn Úc lên ngôi tự xưng là hậu duệ nhà Đại Đường, lấy tên nước là Hậu Đường (923-936).
P/S: Mọi người thấy rõ rồi chứ, nguyên nhân khiến ta dịch cái bộ này vì cách nó lý giải thế giới song song vì sao có văn hóa Trung Quốc (họ tên, tập tục, ngôn ngữ, kiến trúc...) là do trước kia có Long Đế xuyên qua đặt nền móng cơ sở. Đâu phải buồn ngủ gặp chiếu manh như mấy bộ khác (để tránh kiểm duyệt truyện xuyên không nên chuyển thành... xuyên việt đến thế giới khác) rồi gặp một nước y hệt đâu.
Cầu vote, cầu đá quý, mong mọi người ủng hộ nhiều nhiều nha.