Cứ như vậy, đảo mắt liền tới tiết Thanh Minh- ngày hội đạp thanh.
Phương nam lúc này đã là cảnh xuân tươi đẹp, Thanh Chỉ vân như cũ nhốt mình ở trong sân thêu áo cưới, cùng sân với nàng, Diệp Thanh Phân trong đoạn thời gian này trở nên thành thật hơn rất nhiều.
Bất quá, rốt cuộc có phải thực sự thành thật hay không thì Thanh Chỉ cũng không biết, dù sao cũng có Chu Khải Trình ở đây lẫn lộn, Thanh Chỉ không tin Diệp Thanh Phân có thể an phận.
Đặc biệt là dưới tình huống Chu Khải Trình đã hai lần đem đồ vật tới tặng cho Diệp Thanh Vinh mà Diệp Thanh Phân lại không có, Thanh Chỉ cảm thấy sớm muộn gì hai người kia cũng chọc ra rất nhiều phiền toái.
Mà buồn cười chính là đến bây giờ hai người bọn họ vẫn coi Chu Khải Trình là bánh ngon, Chu Khải Trình rõ ràng đã không cho các nàng bất kì sự tôn trọng nào!
Một ngày trước Tết Thanh Minh, khi Thanh Chỉ đi thỉnh an thì phát hiện sắc mặt của Vương thị rất khó xem, nàng cẩn thận nhìn thoáng qua Lâm thị, Lâm thị chỉ cho Thanh Chỉ một cái ánh mắt, ý muốn Thanh Chỉ đừng làm bất kì động tác gì. Thanh Chỉ trong lòng âm thầm thở dài, nhìn cái dạng này liền biết, rõ ràng là Chu Khải Trình kia lại làm ra chuyện xấu gì đây mà.
Quả nhiên, Vương thị nói: “Ngày mai là xuân yến của Anh Bác Hầu phủ, đến lúc đó các con sẽ được đi qua xem náo nhiệt, nhưng phải biết rằng, làm cô nương thì nhất định phải an an phận phận, nghe rõ chưa?”
Thanh Chỉ thở dài, cái xuân yến gì đó nàng thật sự không muốn đi nha! Nhìn sắc mặt của Diệp Thanh Vinh cũng rất khó coi, nói cách khác, lần này hẳn là Anh Bác Hầu phủ bên kia đã làm ra chuyện gì ư?
Là vì Diệp Thanh Phân sao? Thanh Chỉ lắc đầu, nếu là nàng mà nói, hiện tại nàng nhất định sẽ lựa chọn từ hôn, nhưng Vương thị với Diệp Chính Hà hiển nhiên còn chưa nhìn thấy rõ.
Lúc trở về, Thanh Chỉ đi cùng Lâm thị, Thanh Chỉ hỏi Lâm thị: “Đại tẩu, lúc này đây có chuyện gì xảy ra sao?”
Lâm thị cười khổ: “Anh Bác Hầu phủ nói rõ là tất cả các cô nương nhà chúng ta đều phải qua đó, ngươi nói xem, cái mớ lộn xộn này là do ai mà thành chứ!"
Thanh Chỉ thở dài: “Việc hôn nhân đã định rồi, hiện tại nói cũng chẳng có ích gì, rốt cuộc người ta căn bản cũng không có đem nhà của chúng ta đặt ở trong mắt, cho nên dù có tính thật sự trở thành quan hệ thông gia đi nữa , nhà của chúng ta hẳn sẽ không có chỗ tốt nào đâu!”
Lời này, Thanh Chỉ cũng chỉ dám nói với Lâm thị.
Lâm thị gật đầu: “Cũng không phải sao, đại ca muội cũng nói như vậy, chỉ là chúng ta cũng không thể liên tục muốn thối hôn, hơn nữa không có nhiều người có thể nhìn rõ ràng sự việc, liền tính chỉ là dòng chính của Diệp gia thôi mà chúng ta còn phải chịu đựng, huống chi!”
Thanh Chỉ cũng không biết phải nói cái gì.
Lâm thị còn muốn nói thêm: “ Diệp Thanh Phân kia hẳn là vẫn luôn ngấm ngầm liên hệ với Chu Khải Trình, cho nên xuân yến lúc này mới có thể xuất hiện biến cố như vậy, hiển nhiên không thoát quan hệ với nàng ta. Còn Chu Khải Trình hiện tại xem ra chỉ là một tên hỗn đản, cho nên xuân yến ngày đó muội cẩn thận một chút, ngàn vạn đừng có gặp mặt Chu Khải Trình!”
Thanh Chỉ trong lòng căng thẳng, nói thật nàng còn chưa nghĩ tới chuyện đó, hiện tại bị Lâm thị nhắc nhở, Thanh Chỉ chỉ cảm thấy vô cùng bực bội, dựa vào việc làm Chu Khải Trình hiện tại, nói không chừng hắn thật sự sẽ làm ra một ít sự tình quá mức.
Thanh Chỉ hiện tại đặc biệt muốn hỏi hỏi Diệp Thanh Phân cùng Diệp Thanh Vinh một câu, Chu Khải Trình kia rốt cuộc có cái gì tốt mà đáng để hai người tranh đến chết đi sống lại?!
Trở lại sân, Thanh Chỉ hiếm khi thấy được Diệp Thanh Phân tản bộ, trên mặt nàng ta mang theo ý cười, hiển nhiên đã sớm biết chuyện ngày mai đi hầu phủ.
Diệp Thanh Phân thậm chí còn có tâm tình chào hỏi Thanh Chỉ: “Tứ tỷ tỷ thỉnh an đã trở lại, hẳn là đã biết chuyện ngày mai tới hầu phủ nha!”
Thanh Chỉ đã định xong việc hôn nhân, Diệp Thanh Phân tự động cảm thấy không còn quan hệ cạnh tranh với nàng nữa, hơn nữa việc hôn sự của Thanh Chỉ không tốt cho lắm, điều này làm Diệp Thanh Phân có một loại cảm giác ưu việt.
Bước chân Thanh Chỉ dừng, chung quy cũng đem lời trong lòng nói ra: “Ngũ muội muội, đến bây giờ mà muội vẫn còn cảm thấy Chu Khải Trình là người có thể dựa vào hay sao? Người ta rõ ràng chỉ đang chơi đùa mà thôi.”
Nói như vậy thực ra cũng giống như không nói, chỉ là có chút thời điểm, nàng vẫn không thể giữ nỗi lí trí được.
Nụ cười trên mặt Diệp Thanh Phân cứng lại, sau đó nói: “Thì tính sao, có gia thế là đủ rồi!”
Lời nói không hợp, nửa câu cũng ngại nhiều, Thanh Chỉ lắc đầu đi vào viện của mình.