Chương 254: Diễn biến các tầng khác

Như đã được tiết lộ thì Chó Mèo Nhân Tộc là một bộ tộc sinh sống trên hòn đảo Chó Mèo, điểm đặc biệt của tộc này chính là hình dạng lai giữa người và thú. Những người trên đảo được biết đến có khả năng thể chất đáng gờm, vượt xa so với người bình thường. Một số rất nhanh nhẹn và cơ thể cực kỳ vạm vỡ. Có thể nói họ là những chiến binh vô cùng mạnh mẽ kể từ khi sinh ra cho đến lúc về già.

Không những thế tộc Chó Mèo còn có 1 vũ khí bí mật và sức mạnh này thực sự rất khủng khiếp. Mỗi khi nhìn vào mặt trăng tròn vào 1 đêm không mây thì họ sẽ thay đổi. Lúc này cơ thể sẽ biến về nguyên dạng của tộc thú với sức mạnh tăng lên kinh khủng.

Trạng thái này còn được gọi là Nguyệt Sư. Tuy nhiên, thứ sức mạnh này là 1 con dao hai lưỡi, nếu chiến đấu quá lâu trong hình dạng này nó có thể khiến bản thân người sử dụng mất hết lý trí và không thể kiểm soát, chỉ biết chiến đấu điên cuồng cho đến khi kiệt sức mà chết.

Và hôm nay.... Mây trắng đã tan biến....

Vũ Hán trong dạng rồng ngã xuống cũng là lúc mặt trăng bị che phủ bởi hắn hé lộ ra.

Trăng hôm nay thật sáng, tròn vằng vặc... Những chiếc đèn lồng của lễ hội hoa đăng cũng đã bay về phương nào, bầu trời chỉ còn là một dạng tĩnh mịch...

Vương Hỏa Cẩu với những vết thương chằng chịt phục hồi nhanh chóng. Lớp lông ông ta phủ trắng xóa dài ra như lông gia cầm. Cơ thể chó kia to lớn lên gấp nhiều lần, ánh mắt chuyển dạng thành màu máu.

Gầm...gừ...

" Hổ Nanh Kiếm sao!"

Hỏa Cẩu gầm lên một tiếng sau đó vả tới một vả như trời giáng xuống đầu Nanh Bạc. Nanh Bạc kinh ngạc nhìn Hỏa Cẩu.

" Thì ra là bí thuật nguyệt sư này thực sự tồn tại..."

" Nanh kiếm chảm"

Vuốt đối vuốt, hai con thú trắng dũng mãnh lao vào nhau trong trời đêm. Điểm khác biệt lúc này chính là người rơi vào thế bị động không còn là Hỏa Cẩu mà chính là con hổ dũng mãnh Nanh Bạc.

...

" Hahah, trời cũng giúp ta báo thù", Lâm Mưu như một con mèo vui vẻ nhỏ nhìn thấy đồ chơi ưa thích cười lớn.

Hắc Mưu và Sasaki nhìn thấy hình dạng Nguyệt sư đáng sợ kia của con mèo ánh mắt cũng co rụt lại vô thức mà kinh hãi lùi lại mấy bước.

" Đừng hóng hách, đừng quên chúng ta đông người hơn các ngươi...", Hắc Mưu không nao núng trấn an đồng đội.

" Tất cả xông lên hết một lượt đi, chưa bao giờ ta cảm thấy mình lại mạnh mẽ như lúc này đấy. Meow", Lâm Mưu hơn hở giơ nanh vuốt...

Graoooo...

Hống....

Hú ....

Hàng trăm người thuộc tộc Chó Mèo bỗng chốc biến hóa thành dạng Nguyệt sư như một đội quân tinh nhuệ vậy, bọn họ gần như mạnh gấp nhiều lần người đồng cấp tiêu diệt sạch sẽ những tên cản đường. Bỗng chốc thế cân bằng được thiết lập dù cho phe Vũ Hán có lực lượng quân đội gấp năm lần phe Lãnh Di.

...

Bên dưới sảnh chính, Đình Hướng, Xuân Bắc, Viên Quang, Lục Tô mệt mỏi ngồi cạnh xác đám khổng lồ to con... Hiển nhiên bọn chúng đã hoàn thành nhiệm vụ được Anh Tuấn giao phó và giờ đang ngồi yên khôi phục lực lượng trước sự cảm kích chu đáo của đám người hậu cần Pháp Y.

Mà bên kia chiến tuyến, những người đứng đầu phe Samurai và Ninja cùng Tam Hải đã suy kiệt lực lượng mất rồi. Đinh Quyền thực sự quá mạnh hơn nữa hắn còn là một nửa người nửa người máy nên cực kì trâu bò, hết năng lượng hầu như là điều không thể.

Bên dưới chân của Đinh Quyền, dễ dàng nhìn thấy đó là Đa Ưng, ông ta đã cạn kiệt lực lượng mà ngã xuống.

" Hừ trò chơi của các ngươi đã đến lúc hạ màn rồi đó", Đinh Quyền hất hàm, hiển nhiên với việc mình lấy một địch bốn tên chủ lực của phe địch rất lấy làm đắc ý, hắn còn tưởng tượng đến cảnh tương lai Vũ Hán sẽ trao cho hắn những lời khen thưởng nồng nhiệt.

" Được rồi, các ngươi có thể chết", Đinh Quyền nói rồi vận lực lượng mạnh mẽ nhằm quét sạch ba thân già trước mặt nhưng một tin tức đã khiến hắn khựng lại.

" Vũ Hán đã bại!!!"

...

Tin tức kia được truyền xuống bởi Đình Thiều, hắn cùng Lâm Năng Hải đang từ từ bay xuống từ mái vòm tầng 7, cả hai suy cùng lực kiệt nhưng mặt hớn hở còn hơn cả tìm thấy kho báu. Cũng phải thôi chả có ai lại không vui điên lên đi được khi đã góp tay vào hạ một Đế Cấp.

Còn vì sao chúng ta không thấy Kiệt ư! Chính là bởi tên này đã kiệt sức mà ngất đi sau khi tung toàn lực nên Thiều và Hải cũng mặc kệ hắn ở trên đó luôn mà xuống dưới hỗ trợ mọi người trước.

Mà khi tin tức kia truyền đến đã có rất nhiều sự biến động, phe Vũ Hán dần mất ý chí chiến đấu dù chiếm thế thượng phong. Mất kẻ đầu đàn rồi ai còn muốn đánh tiếp chứ...

Nhưng bình tĩnh hơn cả chính là Ngọ Đình Khương. Hắn nắm đầu Lãnh Di cùng Sung Kê nâng lên cao từ tầng sáu phát sóng trực tiếp lên màn hình tầng trệt hét vào loa phát thanh.

" Toàn bộ quân đội phe Vũ Hán nghe rõ đây. Thứ nhất kẻ địch có lẽ chỉ tung tin giả rằng ngài Vũ Hán đã ngã xuống. Thứ hai chủ quân phe địch đã bại dưới tay ta và chuẩn bị bị hành hình... Nếu như cả hai bên đều mất kẻ đầu đàn các ngươi còn có Ngọ Đình Khương ta... Tự tin lên và diệt sạch phản động quân cho ta..."

Lời nói của Ngọ Đình Khương không nghi ngờ gì nữa chính là một liều thuốc kích thích chi toàn quân Vũ Hán khiến bọn chúng niềm tin chiến thắng tăng mạnh đánh như chưa bao giờ được đánh. Nhìn xem chủ tướng phe mình bại còn chưa xác thực đâu nhưng chủ tướng phe địch bại thì đã rõ đằng đằng kia rồi.

Bỗng chốc thế cân bằng nghiêng lệch lại về phía Vũ Hán quân khiến Đăng Dũng nghiến răng nghiến lợi. Hắn nắm chặt tay tiếp tục theo dõi trên màn hình nhìn Lãnh Di và Sung Kê mặt sưng mày xỉa còn đâu dáng vẻ xinh đẹp, soái ca của hai anh em nàng.

Mà Tam Hải cả đám cũng lo nhìn về phía công chúa của bọn họ lo lắng hết sức.

" Công chúa... Cầu cho người được quý nhân phụ trợ..."

Đinh Quyền lấy một chai xăng ra tu ừng ực bỏ cả chiến đấu ngồi xuống xem kịch vỗ đùi chan chát.

" Khá quá nhể thằng cu em Ngọ Đình Khương "

Quân Lăng vẫn đang ẩn nấp ở một bên trông thấy mà thầm bĩu môi...

" Hừ thằng béo này, Ngọ Đình Khương mà nghe được thì mày sưng mồm"

...

Náo nhiệt ở tầng 6 và tầng trệt là thế nhưng vẫn còn những trận chiến khác thú vị. Điển hình như lúc này Đa Ma đang ưng hóa hết sức cùng với Vũ Căn Thanh quần chiến ở tầng ba. Sau khi đã đưa Hải lên tầng 7 thì Đa Ma cũng bị chặn đường quay về và đang phải gồng mình chiến đấu với một chủ tướng phe địch. Cách đó không xa là tầng 5 cũng đã có trận chiến phân thắng bại khi Phương Tuấn hạ gục Dã Tượng thành công. Hắn phủi tay bỏ đi liền xem được tin tức Ngọ Đình Khương tuyên bố mỉm cười hắc ám.

" Vũ Hán đại nhân mà dễ bị hạ như thế sao? Các ngươi thật là nhầm to rồi đấy"

" Hắn là tồn tại bất tử"

...