Chương 223: Cung Gia thảm

" Kiệt, ngươi trở về rồi!", Pháp Y mếu máo ôm trầm hắn dưng dưng nước mắt, Kiệt xoa đầu nàng an ủi lại quay sang nhìn những xác chết trên sân, chắc hẳn là những tộc nhân thân thuộc của nàng. Điều này khiến Pháp Y trở nên thật yếu đuối nhất là khi hắn xuất hiện

" Haha, muốn bảo vệ cô ta. Ngươi sẵn sàng chống lại Vũ Hán đại nhân", Quân Lăng phá nát tình huống trầm lặng kia bằng điệu cười sảng khoái, hắn cười trước sự ngu ngốc của Kiệt.

" Nhiều lời".

Kiệt chỉ nhàn nhạt một câu sau đó liêng tung ra một cước.

" Xung Thương Kích", Quân Lăng phản ứng lại cực nhanh đâm tới đánh văng cước kia của Kiệt, sau đó lại bồi thêm một đòn xung kích. Vói sự linh hoạt của Kiệt, hắn cũng đã nhanh chóng phản ứng với chiêu thức mà đối thủ dùng để tấn công, né tránh thành công.

" Xem ra là một tên đầu đất điếc không sợ súng. Xung Trường Thương Kích"

Lại một chiêu mạnh mẽ hơn, Quân Lăng dùng thương pháp điều khiển phép thuật nguy hiểm để tấn công Kiệt.

" Ngàn Dây Trói Buộc kết"

Kiệt đã nhanh chóng sử dụng sức mạnh mộc để tạo ra các mảng khiên lớn che chắn được những xung kích phát ra từ thương của đối thủ.

" Con kiến hôi, ngươi chỉ biết thủ và né tránh thôi ư", Quân Lăng trêu tức.

Kiệt cắn răng cay cú nhưng hắn không thế thuận thế mà tấn công Quân Lăng được khi đám thuộc hạ của Quân Lăng sẽ sẵn sàng lao tới chỗ Pháp Y và đám thuộc hạ, tộc nhân của nàng.

Quân Lăng tiếp tục sử dụng sức mạnh của mình, tấn công từ những gợn sóng, mang theo một lượng khí độc kinh khủng.

" Nếu không thể đánh trả thì đứng đó làm bia đỡ đi. Sóng Xung Kích"

Trước đòn diện rộng kia, Kiệt dùng sức mạnh thân thể hứng trọn luồng sóng khiến hắn khụy xuống vì đau đớn.

" Liều mạng như vậy sao haha", Quân Lăng và đám thuộc hạ cười sảnh khoái.

" Kiệt đang bị chúng ta liên lụy sao", Pháp Y rốt cuộc nhận ra vấn đề, gương mặt xinh đẹp của nàng tái nhợt lại.

" Pháp Y, nàng mau chui vào hầm hôm trước chứa ta và nàng trốn có được không. Ta có thể dễ dàng xử lí bọn này. ", Kiệt nhẹ nhàng nói.

" Nhưng, hầm đó chỉ có thể chứa tối đa là mười người, các tộc nhân còn lại sẽ..." Pháp Y lưỡng lự.

" Hết cách rồi Pháp Y, mau đi đi. Ta yểm trợ, chọn những người còn lại theo nàng cùng vào đi", Kiệt nói lớn.

" Muốn rủ nhau đi trốn, không dễ như vậy. Toàn bộ lên cho ta" Quân Lăng nhận ra ý đồ kia ra lệnh cho đám thuộc hạ cùng xông tới chém giết vô tội vạ.

" Hừ, Liên Hoàn Đấm", Kiệt gồng mình tạo nên 6 cánh tay từ cây cối bọc thêm kim loại đấm tới túi bụi đem đám lính kia bị đẩy lùi, thậm chí đã có những tên bị nghiền thành thịt vụn.

" Đối thủ của ngươi là ta cơ mà", Quân Lăng bạo phát tu vi Hạ Thần, đem thần lực ra trì toàn bộ cây Thương chọc tới một kích uy mãnh.

" Nhất Xung Kích"

" Ngươi sao? Tép riu", Kiệt cười nhạt, năm loại thuộc tính tụ hợp trên cảnh tay phải dung hòa lại. Sau đó hắn lấy đà đấm tới một quyền hủy thiên diệt địa.

" Ngũ Hợp Quyền "

Ầmmmm

Tiếng va chạm nổ ra, khác với suy ủa Kiệt là Quân Lăng sẽ bị nổ thành thịt vụn nhưng hắn vẫn hoàn hảo vô hại như không có chuyện gì xảy ra.

Leng keng...

Một bộ giáp Địa Cấp vỡ nát trước sự tiếc nuối của Quân Lăng, hắn gồng mình lên lộ ra tu vi Hạ Võ Thần cùng Hạ Linh Thần tức giận.

" Ngươi rất khá. Đã lâu ta còn chưa dùng toàn lực"

" Ta cũng vậy!", Kiệt lôi ra Súng Dao nhắm tới, những cánh tay bằng cây vẫn liên tục bạo sát đám binh lính mở đường cho Pháp Y. Nhưng đám binh lính Quân Lăng dẫn theo có vài tên là Linh Vương vẫn dễ dàng né tránh đồ sát gia tộc của nàng.

Quân Lăng nhận ra Kiệt khi dùng vũ kỹ liền bị phân tâm. Hắn nháy mắt ra hiệu với tên thuộc hạ Vương Cấp mạnh mẽ nhất.

" Hừ xem chiêu, Địa cấp Vũ Võ Kỹ Thần Thương Phá Lâm"

Quân Lăng tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình triệu hoán hư ảnh một con rồng đâm tới.

" Năng Lượng Huyết Sát " Kiệt bắn ra một viên đạn máu hủy diệt đi toàn bộ địa cấp vũ kỹ kia dễ dàng khiến Quân Lăng rơi cả thương mà kinh ngạc sợ hãi lùi lại mấy bước.

" Làm sao có thể?" , Quân Lăng kinh dị, hắn quay đầu bỏ chạy.

Kiệt không tiếp tục truy đuổi mà quay lại về phía Pháp Y...

Nhưng tất cả đều nằm trong tính toàn của Quân Lăng.

" Haha trúng kế rồi. Bí thuật Dịch Thương Pháp"

Cây thương bị Quân Lăng bỏ rơi kia lập tức như tên bắn lao tới nhằm lấy mạng Pháp Y. Kiệt thầm kêu chết tiệt, may sao hắn vẫn đủ nhanh nhẹn mà nắm chặt lấy cây thương kia bóp nát nó.

Rắc...

" Không vũ khí của ta!!", Quân Lăng vẻ mặt đau khổ nhưng lập tức cười lớn. "Hahaha, ngươi chính xác là tên Áo Choàng Đỏ rồi. Ta không đánh lại ngươi cũng phải thôi.... Nhưng ngươi sẽ phải chịu đau khổ"

Kiệt khó hiểu nhìn hắn nhưng lập tức hắn đã phát hiện ra ý của Quân Lăng.

Một tên sát thủ đã thành công tiếp cận Pháp Y.

" Chết"

Hắn kề dao vào cổ nàng chém tới...

" Khôngggg!!" Lúc này đầu óc Kiệt như nổ tung, hắn không kịp xuất viện cứu nàng nữa rồi. Quân Lăng quả là một tên ranh ma đã làm Kiệt bị phân tâm tới hai lần.

Xẹt...

Đầu rơi xuống đất...

Kiệt hốt hoảng đỡ đần...

Hắn không phải người buồn nhất, đó là Pháp Y.

" Mẹ nuôiiiiii! Mẹ đừng bỏ con lại", Pháp Y gào lên trong đau khổ. Đúng vậy nàng đã được mẹ nuôi của mình che chắn. Nàng ngất đi trong bất lực, khi nàng ngất, gương mặt xinh đẹp kia còn đọng lại sự sợ hãi, hốt hoảng khiến người ta đau lòng

" Xem ra sắp có tên tức điên. Chạy thôi", Quân Lăng xé rách tấm na di phù bỏ trốn khi Kiệt vẫn còn chưa hoàng hồn, bỏ lại toàn bộ đám lính sợ hãi bỏ chạy tan tác. Tên sát thủ Linh Vương vừa giết người lập tức bị Kiệt chộp lấy, Huyết lực tràn ra khiến máu huyết hắn nổ tung. Chết đến không thể chết thêm...

" Pháp Y, xin lỗi...ta đến trễ"

...

" Nàng tỉnh rồi" Kiệt ôm nàng vào trong lòng, vuốt lại những gợn tóc rồi của Pháp Y.

Mở mắt, Pháp Y lại lần nữa chứng kiến cảnh tượng đau lòng nhất trong đời: gia tộc của nàng, những người mà nàng yêu thương, đã bị giết hại trước mắt!

Nàng không còn nhìn thấy được gì nữa, mọi sắc màu của cuộc sống đều biến mất. Nàng cảm thấy chỉ còn lại sự khổ đau và hỗn loạn trong tâm trí. Nàng bỏ Kiệt ra chạy tới ôm chặt người thân của mình, khóc nấc, nhưng không còn cách nào để đem họ trở lại với cuộc sống. Đó là những tộc nhân hôm qua còn vui đùa cùng nàng, đó là người mẹ nuôi chăm sóc Pháp Y khi cha mẹ Pháp Y không còn trên thế giới.

Cảm giác của nàng như đang bị át vào một bầu không khí đen tối, và nó đang ngày càng chiếm lĩnh cơ thể. Tất cả những ước mơ, hoài bão và kế hoạch trong tương lai đã tan biến. Nàng chỉ còn lại sự tuyệt vọng, và không biết mình sẽ sống tiếp như thế nào.

Trong lòng nàng, cuộc sống đã trở nên vô nghĩa, một cuộc sống không có nghĩa vụ và mục tiêu. Nàng đã trải qua một cú sốc lớn, và sự đau đớn trong trái tim của cô không thể nào phai mờ đi được.

" Được rồi Pháp Y, ta phải chôn cất họ", Kiệt ôm nàng từ sau thủ thỉ...

Chôn cất xong xuôi tại sân nhà của Cung Gia...

Pháp Y vẫn cứ ngồi trên sân, nhìn lên hoàng hôn trước mặt. Nàng không còn cách nào khác ngoài việc gác lại quá khứ và đối mặt với hiện tại.

Nàng nhìn lên, ánh mắt rõ ràng và sáng sủa. Nàng lại nhìn về phía Kiệt, và có cảm giác bối rối. Nàng định nói gì đó, nhưng Kiệt đã bắt đầu nói trước: "Ta hiểu cảm giác của nàng. Nhưng nàng cần thành công, nàng cần phải vượt qua những trở ngại để đạt được điều mình muốn. Hơn nữa xin lỗi vì ta đến m..."

" Không!! Chang không đến muộn, ta biết chàng chắn chắn đã nhanh nhất xuất phát tới đây", Pháp Y đặt ngón tay lên môi Kiệt chặn hắn lại.

" Ưm", Kiệt gật đầu, ánh mắt yêu thương nhìn cô gái nhỏ trước mặt

" Từ giờ ta không còn người thân... Có thể dựa vào chàng ?" Pháp Y dưng dưng nước mắt, như thể chỉ cần Kiệt nói không nàng sẽ lập tức trở thành cái xác vô hồn mất đi tia sáng duy nhất dẫn tới cuộc sống.

" Có thể"

Hức hức...Pháp Y cố nén nước mắt chạy tới ôm trầm lấy Kiệt....

Nhưng bất ngờ, khi họ vừa kết thúc cuộc trò chuyện một cơn bão lại ập đến. Bão lớn kéo đổ tất cả, cả hai buộc phải tránh né chui vào hầm bí mật của Cung Gia.

Sau khi tránh được cơn bão tố, Kiệt chăm sóc cho nàng và đảm bảo rằng nàng luôn được ăn uống và nghỉ ngơi đầy đủ. Mỗi khi nàng gặp khó khăn về tâm cảnh, Kiệt luôn là người đến và giúp đỡ nàng trong tất cả mọi hoàn cảnh.

Dần dần, Pháp Y đã vui vẻ hơn, Kiệt đã giúp nàng đối mặt với các thử thách một cách tự tin hơn và nỗi đau trong nàng dần giảm đi.

Quãng thời gian nàng cùng với Kiệt trải qua lần này thật quen thuộc, giống như lần hắn xin nhờ trốn tại Cung Gia của nàng nhưng lại có nhiều điểm khác lắm... Hai người lúc bấy giờ sống với nhau như những cặp vợ chồng , yên bình sống qua từng ngày.

Một tuần trôi qua trong yên bình... Pháp Y cũng đã bình tĩnh hơn, nàng đặt tay lên má hắn hỏi.

"Chàng chắc chắn rất bận rộn phải không"

" Ừ, nhưng là bận rộn bên nàng", Kiệt vuốt tay Pháp Y đùa.

" Nghiêm túc chút đi nào!", Pháp Y bĩu môi.

Kiệt thấy Pháp Y đã có vẻ bình ổn hơn nên kể lại cho nàng tất cả mọi chuyện. Kể xong hắn ôm nàng vào trong lòng tham lam hít thở từng mùi hương của làn tóc nàng nói:

" Ta muốn giải cứu Nhật Quốc, quê hương của nàng."

" Chàng đúng là hoàng tử của ta mà", Pháp Y cảm động không thôi.

" Thế hoàng tử giúp công chúa xong có được trả ơn không", Kiệt cười cười.

" Xong việc đi rồi sẽ có nha", Pháp Y dụi đầu vào ngực hắn cực kì dễ thương

" Hahaha", cả hai cùng phá lên cười

"Cảm ơn vì đã giúp thiếp trở lại cuộc sống. Nếu không có chàng, thiếp sẽ không bao giờ có thể vượt qua mọi thứ.", Pháp Y thủ thỉ sau chàng cười vui vẻ.

Kiệt chỉ cười và nói: "Đừng lo, ta sẽ mãi ở bên cạnh nàng."

...