Chương 209: Hằng Đại

Trước mặt Kiệt là một tên tóc đen rậm, tròng mắt đen kịch. Hơi thở của hắn cực kỳ mạnh mẽ, mỗi một bước đều khiến vùng núi này rung lên, giống như một con quái vật đang bước tới.

Đây là đại thủ lĩnh của bọn cướp, cai quản hơn một trăm tên cường giả. Thủ đoạn của hắn rất cao siêu, còn có một con Tê Giác mạnh mẽ làm huynh đệ, không phải là người bình thường.

"Xích Hỏa"

Một ánh lửa lóe lên, sau đó trong nháy mắt liền ùn ùn kéo tới, trực tiếp hóa thành một mảnh biển lửa, nháy mắt bao phủ xung quanh Kiệt.

Tên trung niên đột nhiên ra tay, không nói thêm một câu nào.

Xoạt một tiếng, một con sông nhỏ ở bên cạnh bị bốc hơi sạch sẽ, đá núi ở sung quanh nháy mắt biến thành dung nham. Vùng đất này giống như miệng một ngọn núi lửa đang hoạt động, tuôn ra cuồn cuộn, nóng bỏng vô cùng.

Kiệt giật mình. Đây là một đại cao thủ chân chính ở Vương Cấp, vượt qua dự đoán của hắn. Vốn tưởng hắn bây giờ chỉ có vượt một đại cảnh giới đánh người không ngờ chỉ một Thượng Vương lại khiến hắn phải tung toàn lực. Tên này nếu còn trẻ tuổi tham gia Chiến Tinh Bảng tuyệt đối là nhân vật khó chơi. Hơn nữa hắn vốn tưởng rằng chỉ có một con Tê Giác rất kinh khủng mà thôi, không ngờ đại thủ lĩnh cũng phi phàm như vậy.

Đối mặt kẻ địch này, Kiệt không dám coi thường chút nào. Linh lực bạo phát và chuẩn bị tấn công.

Mà như thấy Kiệt có thể uy hiếp tới mình, toàn thân của tên thủ lĩnh phát sáng, hắn gào thét: "Tê Giác huynh, xin hãy ban cho ta sức mạnh."

Rống....

Tê Giác hư ảnh hiện lên uy chấn toàn bộ, đem sơn trại thổi bay chấn nát toàn bộ. Một khắc ấy, hư ảnh kia nhập vào người tên trung niên...

Ầm một tiếng, thân thể của hắn giống như bốc cháy, hóa thành một con Tê Giác hình người, hào quang hừng hực. Hắn đứng thẳng ở đó, lắc đầu vẫy đuôi, triển khai đòn tấn công mạnh nhất.

"Xoạt"

Hắn dồn lực vung một cái, một cái vuốt lớn do ánh sáng hóa thành lướt ngang trời đánh về phía Kiệt, đạo âm nổ vang, thần văn ngập trời

" Thần Chảm Hung Tê"

Đối diện với một vuốt kia, Kiệt triệu hoán ngay Súng Dao thần khí, Huyết Lực bùng nổ, toàn thân khí huyết dâng trào tỏa ra Hồn Khí Đế Hoàng.

" Năng Lượng Huyết Sát "

Đùnggggg...

Tiếng va chạm kịch liệt phát ra. Chúng nổ tung ở trên không trung, hóa thành một màn mưa ánh sáng xán lạn.

Loại cảnh tượng này rất chấn động, cũng rất đẹp.

" Không ngờ có một ngày Hằng Đại ta lại không thể một chiêu hạ một tên cấp thấp hơn ta hahahah", tên trung niên tên Hằng Đại cười lớn.

" Hằng Đại ngươi rất mạnh mẽ, tại sao lại chọn làm cướp gây họa muôn nơi. Chỉ tiếc gặp phải anh hùng cái thế là ta đây", Kiệt cười nhạt, tiếc nuối nhân tài nhìn lấy hắn. Tên này âm chướng quá nặng, có lẽ tội ác đầy trời nếu không Kiệt cũng không ngại thuần hóa thiên tài như hắn

" Đừng nhiều lời, anh hùng cái rắm... Ta đây cả đời truy cầu sức mạnh vì nó ta việc gì cũng dám làm.... Chỉ là tu vi ta không thể tăng nữa nếu không các thiên tài hàng đầu đã bị ta giết sạch", Hằng Đại nghiến răng nghiến lợi cay cú nói.

Kiệt lắc đầu hiểu ra đôi chút vấn đề. Có lẽ tên này là chướng khí nặng quá mà sinh ra không thể đột phá tiếp tục, hơn nữa làm cướp cũng là để trốn tránh kẻ thù cũ.

Nghĩ đến việc hắn đã gây ra tội ác đầy trời mới tụ chướng khí như thế, Kiệt ánh mắt sắc lại. Toàn bộ thuộc tính bạo phát tụ thành một cái Ngũ Hợp Quyền đấm tới...

" Hừ... Tê Hống"

Rầm....rầm....

Hai người chiến đấu kịch liệt, thoáng cái đã được mười mấy chiêu. Trước một tên thiên tài mang theo sức mạnh tích tụ ở Đỉnh Thượng Vương Cấp thuần túy đã nhiều năm, Kiệt cũng không thể chấn áp hắn là bao, hơn nữa ưu thế về mặt lực lượng nhiều thuộc tính cũng vô dụng trước thổ và kim thuộc tính đặc cầu của đối thủ.

Thế nhưng... Hắn còn có MrK....

" Giáp MrK"

Kiệt hạ lệnh, lập tức MrK được triệu hoán, nó còn chưa kịp nói nhảm liền bị hóa thành bộ giáp kim loại sáng bóng trang bị vào tứ chi của Kiệt. Tiếp đến, những bộ phận còn lại của Kiệt cũng được phủ kín bao bọc tạo nên dáng vẻ uy nghiêm tuấn vũ.

" Năng Lượng Huyết Sát "

Súng dao cũng được gắn chặt vào tay phải, Kiệt giơ lên súng bắn một đòn chí mạng mang theo năng lượng của MrK uy áp tới, hồn kỹ cũng song song kèm theo khiến Hằng Đại trở tay không kịp.

"Á..."

Hằng Đại không né tránh nổi, chịu toàn bộ chiêu thức hóa thành thân người, hào quang toàn thân biến mất. Hắn đổ ra vũng máu, rất là không cam lòng. Con ngươi hắn trở nên ảm đạm, hung quang tiêu tan, lẩm bẩm nói: "Nghĩ ta đây tu luyện nửa đời người, ba mươi tuổi đột phá Thượng Vương. Hiện tại tu hành tới hơn năm trăm tuổi còn chưa đột phá được tầng cao hơn hahahahhaa"

Hắn vô cùng căm phẫn, vẻ mặt phức tạp, chỉ biết cười thê lương.

" Đó là vì ngươi tà ác lại không muốn thỏa đạo, tu vi chính đạo ngươi liền không tăng lên được", Kiệt nhàn nhạt nói, ném về phía hắn một bông hoa trắng như đưa tang.

" Haha, Ta hiểu rồi....", Hằng Đại chảy ra những giọt nước mắt tiếc nuối, nhắm mắt bất lực.

Cả bọn cướp đều há hốc mồm. Đại thủ lĩnh ngày thường được tôn kính như thiên thần lại thua. Bị một tên vượt cấp đánh bại. Đúng là chấn động và khiến người ta run sợ.

"Ầm", "Ầm"

Vùng núi rung lên. Một con quái vật màu vàng nhạt xuất hiện, ở trong màn đêm giống như có một ngọn núi vàng xán lạn đang đi tới, khiến vùng núi biến thành màu vàng.

Con Tê Giác đã xuất hiện, con mắt vô cùng lạnh lùng giống như hai cái đèn lồng vàng. Trong con mắt lưu chuyển ánh sáng kinh khủng, nhìn chằm chằm vào Kiệt, sát khí kinh người.

Kiệt rất bình tĩnh, không hề sợ hãi, tự nói: "Tê Giác này là chủng Hồn Giác thần bí mà mãnh mẽ, chúng có rất nhiều bí mật. Thử xem ngươi có gì bí mật Hahaha"