Chương 204: Kiệt trúng Xuân Dược (H)

" Được ,chỉ cần ngươi tha cho đám bọn chúng ", Tiêu Tỷ Tỷ cắn môi chỉ vào đám đàn em nằm la liệt, bàn tay không nguyện ý cầm lấy cổ áo....

" Cái gì? Dừng lại cho ta"

Lập Hạ phía xa nhìn Kiệt chằm chằm , nàng không vui chạy tới chỗ Kiệt nhéo tai hắn.

" Aa....aa Lập Hạ, nàng hiểu nhầm, hiểu nhầm", Kiệt kêu lên oai oái.

" Hiểu nhầm??", Lập Hạ ngơ ngác.

" Ý ta là ta muốn trấn lột hết đồ trên người ả. Dù sao ả cũng là cướp tiêu, hiển nhiên rất phong phú tài sản.", Kiệt cười xòa vuốt tay Lập Hạ.

Nghe được câu này Tiêu Tỷ Tỷ cũng thở phào nhẹ nhõm, hóa ra Kiệt cũng không phải tên quá đáng. Nghĩ tới đây ả cũng đành lôi ra nhẫn trữ vật cùng bản đồ dẫn tới nơi giấu bảo vật ả tích góp được trong nhiều năm qua

" Chúng ta đi được chưa"

Tiêu Tỷ Tỷ tin chắc hắn sẽ thả mình nên rất thành thật đưa ra toàn bộ đồ. Nàng tin rằng nếu được thả thì cũng sẽ còn cướp lại được số đồ đã mất, dù rằng chúng có chút quý giá.

"Chưa, thả các ngươi ra để ngươi tiếp tục làm cướp tiêu ?', Kiệt trợn mắt.

" Ngươi...ngươi", Tiêu Tỷ Tỷ ức chế lên tới tận họng, run rẩy.

" Còn muốn gì nữa. Nếu muốn giết ta thì còn không mau làm, toàn bộ tài sản đã giao ra hết rồi"

Kiệt lắc đầu.

" Không, ta muốn thu phục cô. Thật ra tay nghề diễn xuất, lên kế hoạch của cô đều xuất sắc. Chỉ tiếc gặp phải người trong nghề là ta thôi. Ta muốn cô làm thuộc hạ dưới tầm kiểm soát của ta"

Tiêu Tỷ Tỷ cắn cắn môi.

" Mất tự do như thế ta thà chết"

Nói rồi ả không do dự lôi ra một lọ thuốc đen kịch nuốt vào. Chỉ là Kiệt đã nhanh chóng phát hiện ra, hắn chạy tới đánh vào bụng ả khiến ả nôn ra viên thuốc.

" Cô điên à, tôi đâu có muốn nhốt cô lại hay bắt coi theo tôi đâu chứ. Ta cần cô ở đây tiếp tục phát triển nhưng không phải cướp tiêu"

Tiêu Tỷ Tỷ cười nhạt.

" Ngươi bị ngu sao, đã muốn ta phát triển thì phải có tài nguyên, không cướp tiêu thì ở nơi khỉ khô này lấy gì tu luyện"

" Kinh doanh", Kiệt nhàn nhạt nói ra 2 chữ.

" Kinh doanh??", Tiêu Tỷ Tỷ nhíu mày,nàng đương nhiên cũng đã nghĩ qua nhưng ở nơi khỉ ho cò gáy này thì sao mà kinh doanh nổi. Hơn nữa vấn đề nhập hàng càng là rất khó khăn đấy.

" Ta giúp ngươi có nơi kinh doanh tốt gần Thành Hào Môn, nơi đó có thể bán cho rất nhiều người Áp Tiêu đấy", Kiệt từ từ nói.

" Ngươi làm được sao, ngươi rốt cuộc là ai", Tiêu Tỷ Tỷ nghi hoặc nói.

" Đương nhiên ", Kiệt chắc nịch, bởi dù gì hắn cũng có nhiệm vụ liên quan mà." Được rồi bây giờ ngươi mau đem hết bảo vật ngươi cất giấu ra đây cho ta"

" Ngươi không sợ ta chạy trốn?" Tiêu Tỷ Tỷ bất ngờ.

" Không , cô không phải người bỏ mặc đám đàn em. Nếu cô là người như vậy tôi cũng không có ý muốn thu phục", Kiệt vẫy tay đuổi Tiêu Tỷ Tỷ đi.

Nàng cũng không tiếp tục nhiều lời, bỏ đi.

Lập Hạ nhìn Kiệt một hồi.

" Chàng là đang muốn gây dựng một thế lực sao"

Kiệt gật đầu một cái, ôn nhu mỉm cười với nàng

" Dã tâm của ta rất lớn đấy, vì vậy sức một mình ta đâu thể gánh vác hết được"

" Ưm, dù gì ta luôn ủng hộ chàng", Lập Hạ ngoan ngoãn chui vào lòng hắn, toàn thân như tan chảy.

" Cảm ơn nàng...."

Phốc....

"Không xong chủ nhân mau vận dụng nội công ..đây là xuân dược trong nửa giờ không ....sẽ chết chắc.. ", Lu hiện lên lo lắng cảnh báo.

" Aaaa, cái gì..ta không thể chặn được sao... Tiêu Tỷ Tỷ có thuốc giải không... "

Kiệt bực tức vỗ vỗ đầu cho tỉnh táo. Hắn đã kháng được độc tố kia rồi, vậy xuân dược này là từ đâu ra cơ chứ.

" Người nghĩ nàng có thuốc giải à? 100% là không! Đây là độc dược được Tiêu Tỷ Tỷ trộn lẫn nhiều loại độc nên nàng đương nhiên không có khả năng có thuốc giải. Mà lí do người trúng độc là do Xuân Dược này đã đạt tới Thánh Cấp Độc Dược "

" Cái gì Thánh Cấp Độc Dược "

Kiệt kinh hãi nhíu mày....

" Ưm, Tiêu Tỷ Tỷ ả chính là trong một lần cướp tiêu đạt được bí pháp luyện chế độc này, ả liền thuê luyện đan sư luyện chế nhằm tấn công vào những mục tiêu mạnh mẽ hơn. Ngươi là người bị thử nghiệm đầu tiên"

...

" Aaaa... Khó chịu quá. Con mẹ nó"

" Kiệt chàng làm sao thế"

Lập Hạ kinh hãi ôm chặt lấy Kiệt, kiểm soát thân thể hắn đang dãy dụa. Linh khí bạch phong của nàng truyền vào cơ thể hắn khiến hắn bình tĩnh lại đôi chút...

" Ta...ta bị trúng xuân dược. Lập Hạ...nàng"

Kiệt ngập ngừng, ánh mắt ngập tràn sự thèm muốn nhưng vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh nhìn nàng, giống như chỉ cần nàng lắc đầu, hắn sẽ không làm gì nàng vậy.

" Ta biết nàng chưa sẵn sàng. Không cần..n tự ép....bảnnn thân"

Kiệt lắp bắp nói, quằn quại khó chịu khắp nơi...

" Kiệt... Lần đầu gặp chàng, ta đã xác định rằng mình là của chàng rồi. Thiếp chưa sẵn sàng sao, không chỉ là thiếp không thể vượt qua giới hạn của mình mà thôi. Chàng cũng chưa từng đòi hỏi thiếp.... Thiếp yêu ch..."

Nàng chưa nói hết câu thì lúc này phát hiện đôi tay Kiệt đã đang lần mò trên cặp vú của mình,Xuân dược phát tan Kiệt đã không kiềm chế được cảm xúc, nhưng mãi khi nghe câu nàng nói mang ý đồng ý, đôi tay thô bạo kia của Kiệt đã xé nát y phục trên người nàng...

"Kiệt, nơi đây là giữa rừng đấy, đừng mà dừng lại đi ta xin chàng... Chúng ta vào xe ngựa đã", Lập Hạ vô cùng xấu hổ, toàn thân mềm như nước giọng nói run lên từng đợt.

Nhưng mọi lời nói lúc này đều vô dụng...miệng hắn đã ngặm lấy 1 núm vú mà bú mút, chiếc lưỡi hắn quấn quạnh đầu ti nàng liếm đến đẫm nước, bên ngực còn lại cũng nào được buông tha, bị hắn bóp thành muôn hình muôn dạng...

Ưm...

Lập Hạ rên rỉ, âm thanh nàng như gió nhẹ luồn qua tai Kiệt khiến hắn càng trở thành một con mãnh thú. Hắn đè ngửa nàng ra, cúi xuống liếm vào âm hộ nàng. Hai cánh thịt mềm mại bên ngoài bị Kiệt hôn đến căng mọng lên, hé mở lộ ra hai mép mỏng đỏ hồng bên trong… phía trên còn có một mẩu thịt nho nhỏ đáng yêu như phần nhuỵ hoa nhô lên chờ những con ong đến hút mật. Kiệt ngậm kín lấy âm hộ nàng, cái lưỡi nó say mê đánh lên phần nhuỵ hoa kia, lại khám phá bên trong như muốn vét khô dòng suối nhỏ từ sâu khe núi không ngừng chảy ra. Miệng lưỡi đã không ngừng nghỉ, hai tay Kiệt lại vươn lên trên, nhào nặn hai bầu vú căng tròn vừa vặn.

" Ưm...aaaa."

Kiệt hôn đến mức cả người Lập Hạ đều ửng đỏ rạo rực, hai mắt nàng đê mê say tình nhìn hắn. Hơi thở nàng ngắt quãng, hạ thể nẩy lên từng đợt từng đợt theo cái lưỡi ấm nóng của hắn.

" Dù là đang bị sử dụng như một món đồ chơi nhưng sao mình vẫn thấy sướng quá... Cái lưỡi kia của chàng thật ấm nóng...aaaa..", Lập Hạ nỉ non

Liếm đã chán, Kiệt cởi quần ném đi. Hắn lúc này đâu còn lại ý chí, không quan tâm đây là lần đầu của nàng mà hung hăng cầm lấy dương vật căng cứng của mình, cọ cọ vào hai cánh hoa kia, rồi đâm mạnh vào…

" Ư... lòng bụng của thiếp như bị xé toạc ra vậy...to quá.....Ummmm"

Màng trinh bị đâm xuyên, Lập Hạ ôm ghì chặt lấy Kiệt như muốn đánh dấu khoảnh khắc ấy.