" A....aaaaa"
Hắc Đạt hét lên trong đau đớn, dù chiến thắng nhưng ai xem chiến cũng thừa hiểu rằng hắn vừa phải trả một cái giá thật đắt. Người của Long tộc nhanh chóng vào cuộc cứu lấy Long Văn Lực, mà đám người của Tà Giáo Hội cũng phong ấn Hắc Đạt lại. Cùng lúc đó cũng là lời tuyên bố Hắc Đạt chiến thắng của Mc Khánh Vân.
Đến trận thi đấu thứ 7 dường như mọi người xem không bị nhàm chán mà lại càng thêm Hào hứng , họ vẫn rất nhiệt tình cổ vũ và đặt cược, có những tên đã trắng tay sau nhiều lần cược thua mà vẫn ngoan cố cắm vật cược tiếp....
Trận thứ bảy là Tư Mã Minh Nhật và Trương Thiết Anh Tuấn. Cũng không bất ngờ lắm khi tỉ lệ cược vào Minh Nhật chỉ là 1.05 vì Anh Tuấn gần như chắc phần thua khi hắn đã dùng độc chiêu Thiêu Nòng ở lần đụng chạm Long Văn Lực ở vòng hai. Đương nhiên kết quả cũng không khác gì khi Anh Tuấn chỉ chống chọi lại Sức mạnh bùng nổ của Minh Nhật đến phút thứ 15 rồi đầu hàng.
Vì vậy mà đa số người đặt cược ở trận này đều thắng nhưng lại không gỡ gạc được nhiều.
...
" Trận đấu cuối cùng cũng sẽ được diễn ra ngay bây giờ đây"
Mc Khánh Vân tuyên bố cũng là lúc toàn thể khán đài rung chuyển vì sự hào hứng của khán giả.
" Ô...ô...."
" Lâm Hải... Lâm Hải..."
" Minh Diệu... Minh Diệu"
Tiếng khán giả cổ vũ vang rền khắp tứ phía rồn vang. Lâm Hải, người được đánh giá là đẹp trai nhất giải đấu lạnh lùng tiến lên sân đấu. Đám người gõ trống chiêng theo từng nhịp hắn bước tạo thành một cảnh như ai đồ lên sân khấu biểu diễn. Mà nói đi cũng phải nói lại thì Lâm Hải thực chất đã là một ai đồ rất nổi tiếng ở Âu Đại Lục. Đúng vậy sau cuộc thi Tân Tinh Chiến kia thì Lâm Năng Hải không cần nói cũng biết hắn sẽ nổi nhất trong đám.
Ngoại trừ việc đẹp trai nhất hội thì so với một tên hống hách ăn chơi như Văn Lực thì Hải càng trở nên tỏa sáng. Còn về phần Thiều và Lâm Chung luôn mất tích khó nắm bắt tung tích nên càng khó so sánh.
Ngược lại với Hải, Minh Diệu cũng không hề kém cạnh khi nàng bước lên. Chỉ thấy những bài hát được chế riêng dành cho nàng được hát vang khiến Minh Diệu cười tươi như hoa vẫy tay chào toàn trường.
Minh Diệu sở hữu vẻ đẹp thuần Tây, cả người cơ bắp nhưng không thô kệch, lại vô cùng thân thiện và thường dạo chơi bên ngoài nên có rất nhiều người hâm mộ là điều dễ hiểu.
Chưa kể lí do mà người ta thích cô nhất là vòng một ngoại cỡ kia, được o ép trong lớp áo chiến bằng sắt...nhìn thôi là muốn bắn tùm lum.
" Trận thứ tám Lâm Năng Hải và Minh Diệu bắt đầu"
" Mong chỉ giáo"
Lâm Năng Hải chắp tay, toàn bộ lực lượng lập tức điều động không chút nể nang. Hắn biết Minh Diệu cũng giống như hắn, đều là người mang chiến làm niềm vui, sức mạnh thân thể là số một.
Tu vi Trung Vương ở cả võ tu và linh tu bộc phát đem Lâm Năng Hải tỏ uy thế cực thịnh. Thiên phú của hắn cũng lập tức được sử dụng.
Tay phải hắn hóa thành tay gấu tuyết mọc đầy lông của cún núi tuyết.
Tay trái hắn là tay của Vương Thổ Hùng đã tuyệt chủng.
Toàn thân hắn là vỏ cây sần sùi của Mộc Tinh.
Đôi chân hắn thoăn thoắt như chân loài Điểu Kê.
Hơn thế nữa là lớp khói hơi nước mờ ảo sau lưng hắn tạo thành một cảnh tượng như vua của biển cả giá lâm....
Thân thể Hải được bơm nước vào to lên gấp đôi, uy thế lan tỏa.
" Thiên Cấp- Thủy Quang Quyền Kình"
Hít...
Những người đang trực tiếp xem chiến hay ngồi sau màn hình chiếu đều phải hít một ngụm khí lạnh kinh ngạc. Kia còn là cường độ thân thể của một Linh Vương nữa hay sao....
Những đại lão của các đại thế lực cũng phải kinh ngạc trước Hải, họ càng sợ những tân binh năm nay sao đáng sợ như vậy.
Lâm Năng Hải, Áo Choàng đỏ, Đình Thiều, Long Văn Lực hay Phùng Hưng....
Người đối diện trực tiếp với Hải là Minh Diệu cũng bất ngờ không kém nhưng nàng ngay lập tức lấy lại tinh thần.
" Được, ta chơi với cậu, chàng trai trẻ"
Phách lực bùng nổ, các thớ cơ bắp của Minh Diệu như những lò hạt nhân mà nóng lên. Nhunhi và nhinhu trang bị lên thân biến Minh Diệu trở thành một nữ chiến binh.
" Hoành Phách Quyền"
Minh Diệu cũng tung ra một chiêu mạnh nhất của mình, nàng không dám có chút khinh thường đối thủ trước mắt.
ẦM...ẦM....MMM
Hai cú đấm va chạm văng ra thủy,quang và phách lực tung tóe. Từng lớp không gian bị nghiền nát, Hải cũng bị chấn thương đến biến dạng tay chân nhưng hắn vẫn trụ vững tại chỗ.
Minh Diệu cũng nhăn mày, toàn thân đau nhức nhưng lại là người chiếm thế thượng phong. Tuy va chạm đã sảy ra nhưng cả hai vẫn dữ nguyên tư thế đấm tới, cực kì cân sức.
Rắc...rắc....
Hải nghiến răng dữ dội đem lực đấm của hắn tăng lên. Hắn liên tục tiến tới khiến Minh Diệu ngày càng lùi....
Aaaaaa
Nhưng Minh Diệu cũng cắn răng, khí thế cũng tăng lên bừng bừng đem cả hai rơi vào thế cân bằng rồi lại chèn ép Hải. liên tục giằng co Rốt cuộc Minh Diệu với khả năng lì đòn hơn đã đấm bay Lâm Hải ra xa.
Nhưng hắn nào biết sợ lại lần nữa lao tới.
Hắn lại bị đấm bay ra....
Bất khuất kiên cường, Hải lại không sợ chết lao tới, lần này là mang theo Thủy Huyết Đao.
Đao khí ngưng tụ giúp hắn ngang tay với Minh Diệu.
Cheng...
Một đao chém ngay chính giữa áo giáp, Minh Diệu không hề hấn vùng mình lên tung một cước vào Hải. Hải vung tay phải lên đỡ đòn, rất nhanh đã lùi ra sau tung lại một quyền đáp trả. Minh Diệu chặn đứng quyền kia, phách lực bùng nổ tung hàng loạt quyền đáp trả. Hải cũng vung đao đến đỡ lấy.
Nhất thời cả hai cống hiến cho khán giả hàng loạt tư thế võ thuật quyền cước thuần túy mà không hề màu mè hoa mỹ.
" Ooo....hay..."
" Lâm Năng Hải ngầu quá, Minh Diệu cũng vậy"
" Lâm Năng Hải đừng bỏ cuộc...."
" Minh Diệu hạ đo ván hắn đi"
Xứng đáng là cuộc chiến cuối cùng của vòng 3.1
Quá kịch tính.
" Ngươi rất khá", Minh Diệu cười, khóe môi vẫn còn rỉ máu
" Hộc...hộc... Cô cũng vậy", Lâm Năng Hải mệt mỏi nói.
Bốp....
Binh...
Cả hai lại lao tới tấn công, Minh Diệu nhận ra Hải đã suy yếu , thể chất hắn đã không đủ sức duy trì nữa.
" Kết thúc ở đây thôi"
" Bí thuật, Như Ý Phách Hàng"
Minh Diệu phóng to lên,một bàn tay chụp xuống người Hải.
Đùng....
Hải như một nắm cơm bị bóp chặt ,hắn không thể cử động. Tiếp đến là sự kinh ngạc của toàn trường khi Hải rất nhanh bị ném ra xa rách nát cả màn chắn bảo vệ, rời sàn đấu.
" Trận cuối cùng, người thắng Minh Diệu "
Mc Khánh Vân đọc to trước khi khán giả ồ lên vui sướng sau một màn mãn nhãn.
...
Ở bên trong phòng bệnh, Kiệt vừa xem xong trận chiến của Hải thì vài y tá tới gõ cửa phòng hắn.
" Ngài có cần chăm sóc đặc biệt? "
" Không cần, ta cần sự riêng tư ", nói rồi hắn cũng lẻn khỏi khu nghỉ dưỡng theo đường cửa sổ....
...