Chương 81: Lực phá ngàn quân.

Edit: Jann

Beta: Dừa

"Cứ việc đuổi theo đến đây đi!"

Dạ Trầm Uyên chậm rãi nhô lên khỏi mặt nước, liều chết ngăn cản ở trước mặt Hỗn Nguyên Ma Tổ.

Lúc này Hỗn Nguyên Ma Tổ cũng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của thuộc hạ truyền đến từ trên đảo, đúng là ra tay không lưu tình chút nào!

Vào lúc bọn họ đang đánh nhau túi bụi, ở trên đảo, Nguyên Sơ dùng một chiêu đánh cho mọi người nằm sấp trên mặt đất, bước từng bước một đi đến chỗ Thạch Trận.

Trên Thạch Trận có rất nhiều luồng sáng đang dịch chuyển, thần thức của Hỗn Nguyên Ma Tổ cũng ở trên đó. Nguyên Sơ vừa đưa tay ra, ở dưới sự áp chế của lực lớn như thế chỉ có duy nhất Tứ trưởng lão có thể động đậy, hắn đột nhiên đánh lén!

Chỉ tiếc rằng, phía sau lưng Nguyên Sơ giống như mọc thêm một đôi mắt, nàng bất ngờ xoay người lại, bóp chặt cổ đối phương. Lúc này, khuôn mặt thuộc về Vạn Linh Nhi lại lạnh lẽo một cách lạ thường, ánh mắt nhìn người kia không chút mảy may dao động.

Tứ trưởng lão có chết cũng không rõ vì sao Vạn Linh Nhi lại lợi hại như vậy, chẳng phải vị công chúa này không có điểm gì tốt ngoài thể chất Thuần Âm hay sao?

Nhưng Tứ trưởng lão còn chưa nghĩ xong thì tay Nguyên Sơ đã siết chặt lại, chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, cổ của hắn đã bị bẻ gãy, tắc thở mà chết.

Mặc dù Mộc Cẩm Nhu bị Nguyên Sơ trói chặt, nhưng đã được giải huyệt câm, bà ta đột nhiên hoảng sợ hét to lên: "Vì sao ngươi lại muốn giết hắn!"

Mộc Cẩm Nhu biết người này, hắn là thuộc hạ đắc lực nhất của phu quân, kết quả lại bị giết chết dễ dàng như vậy.

Hơn nữa khắp nơi đều có tiếng kêu rên, Nguyên Sơ vừa mới ra một chiêu đã khiến cho gần trăm người trông coi Thạch Trận đều vỡ nát xương cốt. Vậy mà bọn họ vẫn chưa chết, chỉ yếu ớt nằm sấp rên rỉ ở trên mặt đất, làm nền cho Nguyên Sơ một thân váy xanh, dáng vẻ này nhìn thật giống ma quỷ!

Sau khi Nguyên Sơ nghe thấy câu này, đột nhiên xoay người lại mỉm cười với bà. Nụ cười kia khiến cho lông tơ khắp người Mộc Cẩm Nhu đều dựng đứng hết lên, một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đầu!

Nghe nói nữ nhân này vì có thể chất Thuần Âm nên mới bị bắt đến, nàng.. Rốt cuộc

Là loại quái vật gì!

"Có phải bà cảm thấy tính tình của ta rất tốt đúng không?" Nguyên Sơ nghiêng đầu nhìn Mộc Cẩm Nhu: "Còn tiếp tục kêu la inh ỏi nữa, thì cái cổ của bà sẽ là cái cổ tiếp theo bị bẻ gãy đấy."

Chỉ mấy chữ đơn giản như vậy cũng đủ khiến cho Mộc Cẩm Nhu hoàn toàn không dám nói gì nữa, bà ta chỉ đành cầu mong phu quân của mình có thể đàn áp được ma quỷ này!

Nguyên Sơ nhìn Thạch Trận trước mặt một lát rồi đặt tay lên trên, sau đó lòng bàn tay dùng chút lực, khiến cho Thạch Trận nhìn như không thể phá vỡ kia bị nứt ra một khe hở! Cùng lúc đó, toàn bộ đảo nhỏ bất ngờ xuất hiện tiếng động giống như có vật gì đó bị vỡ, Nguyên Sơ ngẩng đầu lên thì phát hiện kết giới trên đỉnh đầu đã bị nứt một đường.

Nếu như hủy Thạch Trận thì nước biển sẽ tràn vào, nhưng trên đảo không chỉ có mấy trăm tên súc sinh mà còn có rất nhiều nữ nhân vô tội. Nguyên Sơ nhíu mày trong chốc lát sau đó rất nhanh lại buông lỏng, rồi mỉm cười.

Nàng tách hai chân ra, đứng vững trên mặt đất, linh khí sôi sục khắp toàn thân, có thể nói đây là lần đầu tiên nàng phát huy hết toàn bộ thực lực kể từ khi trùng sinh!

Chỉ thấy linh khí màu xanh nhạt từ dưới chân Nguyên Sơ lan ra ngoài, bao phủ bốn phương tám hướng. Tuy Mộc Cẩm Nhu không biết nàng đang làm gì, nhưng vẫn có thể cảm nhận được toàn bộ mặt đất đều đang run rẩy!

Hơn nữa, tất cả những người ở trên mặt đất đột nhiên miệng phun máu không ngừng, không rõ sống chết. Nếu Mộc Cẩm Nhu không có linh khí của Nguyên Sơ bảo vệ, thì chắc chắn sẽ bị hơi thở Nguyên Anh vô cùng mạnh mẽ của nàng làm bị thương!

Ngay sau đó, biên độ rung động của mặt đất càng ngày càng lớn, hiển nhiên Hỗn Nguyên Ma Tổ ở bên ngoài có thể cảm nhận được!

Chỉ thấy sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi! Nguyên Anh, thế nhưng Nguyên Anh còn hại hơn so với hắn!

Mắt thấy linh khí màu xanh nhạt kia sắp bao phủ toàn bộ đảo nhỏ, hai mắt Hỗn Nguyên Ma Tổ bị tơ máu che kín, nhưng hết lần này tới lần khác hắn vẫn bị tên tiểu tử Trúc Cơ kia chắn trước mặt, cho dù tiểu tử này đã bị thương nghiêm trọng!

Hỗn Nguyên Ma Tổ đột nhiên cắn chóp lưỡi, sau đó cả người bắt đầu phồng lên!

Lúc này, Dạ Trầm Uyên cũng cảm nhận được khí tức mà Nguyên Sơ tỏa ra, Lão Lệ ở trong thức hải của hắn hơi líu lưỡi: "Ai da, đây chính là thực lực của Tiểu Sơ sao? Thật đúng là nhìn không ra nha, không ngờ nàng lại mạnh mẽ như vậy!"

Nhưng bây giờ, Dạ Trầm Uyên không thể bị phân tâm dù chỉ một chút. Trong tay hắn nhanh chóng xuất hiện một viên đan dược, ngay sau đó đã bị hắn ăn bằng cách giống như ăn hạt đậu, xung quanh người lập tức có thêm vô số tấm Hộ Mệnh phù xoay tròn. Nếu không phải có những thứ này, hắn cũng không thể ngăn cản Hỗn Nguyên Ma Tổ lâu như vậy!

Tuy nhiên một giây sau, cả người Hỗn Nguyên Ma Tổ bắt đầu phình to lên, sau đó thân thể lại bị kéo dài thêm một lần nữa, trông hệt như một con rắn thật vậy!

Hắn cắn răng nghiến lợi quát to một câu: "Đi chết đi! - Cực Ác Chi Quang!"

Chỉ thấy một chùm sáng mang tính hủy diệt lao tới! Giờ phút này, Dạ Trầm Uyên thực sự cảm nhận được tính mạng bị uy hiếp!

Nhưng ở phía sau hắn chính là Côn đang giúp hắn cắn đảo nhỏ, vậy nên hắn không thể trốn, chỉ có thể tiếp tục làm lá chắn!

"Long Thuẫn!"

Dạ Trầm Uyên nhẹ giọng phun ra hai chữ, chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện thêm mười hai vòng sáng màu vàng ngoại trừ bảy tấm Hộ Mệnh phù lúc trước. Nhưng một giây sau, cực quang màu đen trực tiếp đánh cho mấy tấm Hộ Mệnh phù vỡ tan tành thì không nói, sau đó lại thế như chẻ tre phá vỡ mười tấm Long Thuẫn!

"Không được! Mau tránh ra! Thực lực của ngươi bây giờ không thể ngăn cản được!"

Giọng nói của Lão Lệ vọng đến, nhưng Dạ Trầm Uyên vẫn không nhúc nhích tí nào!

"Không được! Sư phụ đang không chế trận pháp, một khi tránh ra thì Côn nhất định phải chết, đến lúc đó đảo nhỏ tiếp tục di chuyển, sư phụ khống chế thất bại sẽ bị phản phệ!"

Trong mắt Dạ Trầm Uyên ánh lên tia ác độc, cắn rằng dùng linh khí toàn thân để củng cố hai đạo Long Thuẫn cuối cùng. Chỉ nghe "rầm" một tiếng, lại thêm một đạo bị phá nát, lúc này trước mặt hắn chỉ còn một đạo Long Thuẫn mỏng manh!

"Ta muốn giết ngươi!" Hỗn Nguyên Ma Tổ giết đỏ cả mắt rồi, lại một lần nữa dồn hết toàn lực vào cực quang. Dạ Trầm Uyên lập tức phun ra một ngụm máu, lại không hề có ý định tránh ra, nhưng đạo Long Thuẫn cuối cùng trước mặt hắn vẫn không thoát khỏi số kiếp bị rạn nứt, dường như chỉ một giây sau sẽ nát thành trăm mảnh!

"Tiểu Uyên! Mau tránh ra!"

"Không được!" Dạ Trầm Uyên lại ăn thêm một viên đan dược nữa, ánh mắt kiên định!

"Ta không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn thương sư phụ, tuyệt đối không thể!"

Cùng lúc đó, dường như Nguyên Sơ cũng cảm ứng được mọi chuyện, hai mắt nhắm chặt đột nhiên mở to ra, trong nháy mắt chùm sáng giữa hai tay bừng sáng lên đến mức cao nhất!

"Lực Bạt Núi Sông! Lên!"

Giọng nữ chắc chắn mang theo khí thế mạnh mẽ ép toàn quân, hai tay nàng chậm rãi vươn về phía trước. Trong chớp mắt này, Thạch Trận đã hoàn toàn bị nàng khống chế, cả tòa đảo nhỏ đang nhanh chóng đi lên phía trên!

Một luồng sóng mang theo linh lực như có thực thể thoát ra từ người Nguyên Sơ, sau đó xuyên qua kết giới, mạnh mẽ đánh vào trên người Hỗn Nguyên Ma Tổ!

Hỗn Nguyễn Ma Tổ không thể không thu thế tiến công lại, mà sự kiên trì của Dạ Trầm Uyên cũng đến giới hạn cuối cùng! Gần như là trong nháy mắt khi Cực Ác Chi Quang biến mất, một tấm Long Thuẫn cuối cùng của hắn cũng biến mất, hơn nữa hắn còn phun ra một ngụm máu.

Cả tòa đảo nhỏ dâng lên trên mặt nước chỉ bằng sức lực của một mình Nguyên Sơ, Hỗn Nguyên Ma Tổ thấy cảnh này mà không dám tin hai mắt của mình!

Không! Sao có thể làm được điều này! Tiềm Ma Đại Trận này là do hắn tình cờ có được, ngay cả cảnh giới Xuất Khiếu cũng có thể bị trận pháp này vây hãm, làm sao một Nguyên Anh có thể mạnh mẽ khống chế nó thế này?

Mặc kệ hắn cảm thấy khó tin đến mức nào thì đảo nhỏ vẫn đang nhóng chóng đi lên, mà lúc trước Côn bị bắt cắn đảo, giờ cũng sợ tới mức vội vàng buông lỏng rồi tránh ra đằng xa.

Một giây sau, cả tòa đảo nhỏ rẽ nước chui lên!

Nguyên Sơ thấy thế thì mỉm cười, hai tay vừa thu lại, toàn bộ linh khí màu xanh lam trên khắp đảo nhỏ lập tức ngưng tụ lại thành một thanh kiếm khổng lồ treo ngược!

Tay nàng hạ xuống thật mạnh: "Lực Phá Ngàn Vật! Phá cho ta!"

Theo giọng nói của Nguyên Sơ vang lên, thanh kiếm khổng lồ lấy khí thế trước nay chưa từng có mà tàn bạo đâm xuống! Trong nháy mắt, kết giới bảo trùm đảo nhỏ.. Nát!