• Chương 22: Vọng Hải các diễn đàn
Triệu Kỳ lập tức đăng một bài viết, 《 Chụp choẹt Lan Lan tiểu thiên sứ 》.
Vừa mới chụp một hai trăm tấm hình còn rất nhiều không dùng đến, nàng lại từ đó chọn ra mười mấy tấm từng cái đều trông đáng yêu, lòng tràn đầy vui vẻ viết vào ô nội dung, phát huy đầy đủ năng khiếu chém gió của nàng, đem bài viết được biên tập văn hay chữ tốt, sau đó ấn vào "Tạo lầu mới" .
“Nhà có vật nuôi” chuyên mục dù sao cũng là đại bản doanh của những người nuôi thú vật ở Tân Hải, bài viết được đăng có hiệu suất vô cùng cao, Triệu Kỳ trêu chọc Lan Lan trong chốt lát nhìn lại bài viết của mình cũng đã có vài câu bình luận rồi.
"Ừm, mèo Anh lông ngắn, quả thật không tệ, chắc cũng được ba bốn tháng nhỉ?"
"Chúc mừng thành viên mới gia nhập sủng vật đại gia tộc ." Cái này phát lời bình luận chắc là moderator .
"(icon trái tim) đáng yêu quá đi, mèo Anh lông ngắn chủ tử lại thêm một cái."
"Xem cái tay ôm mèo kìa, chủ lầu tựa hồ là muội muội, cầu kết giao! Cầu hợp thể!" Cái này có chút Conan tiềm năng.
"Nhà của ta cũng là mèo Anh lông ngắn, lâu chủ tọa độ ở đâu? Cầu giao phối!"
"Trên lầu, người ta mèo này mới ba bốn tháng, ngươi liền cầu giao phối?"
"Hồi trên lầu, không có sao, gu của ta từ trong nôi cho đến dưới mộ đều được hết."
"Đậu phộng! Là ngươi muốn mèo giao phối hay là muốn người giao phối?"
Từ nơi này mà bắt đầu đi hơi xa rồi .
Cũng có chút ẩn sĩ chuyên nghiệp phát ra lời bình:
"Mèo Anh lông ngắn đặc thù lớn nhất là 'Tròn', con mắt tròn, đôi má tròn, móng vuốt tròn, đuôi tròn, thân thể tròn, mèo của lâu chủ cái này phẩm tướng không tệ, có trở thành mèo giống tiềm lực, nên tính là mèo tốt."
Triệu Kỳ mở cờ trong bụng, mèo giống không mèo giống nàng không quan tâm, nhưng được người khác khen mèo của nàng , nàng chung quy vẫn là cao hứng.
Nàng cẩn thận quan sát Lan Lan, quả nhiên như người này nói, thịt núc ních tròn vo, mắt như chuông đồng, mặt như trăng tròn, dáng điệu thơ ngây chân thành, càng xem càng thấy tiền tiêu lần này thật là giá trị.
Nàng không ngừng mà đăng mới cùng trả lời, cùng mọi người chia sẻ niềm vui của mình.
Mới nhất là một bình luận hỏi : "Cho hỏi nhỏ một câu, lâu chủ mua mèo này ở đâu? Xem tất cả mọi người nói, ta cũng muốn mua một cái."
Nàng rất mau trở lại thiếp: "Đường Trung Hoa cửa nam cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên."
Trong chốc lát trong bài viết của nàng, tạm thời không ai có ai bình luận gì nữa rồi, nàng lại đổi mới một giao diện của bài viết, thì thấy một tin nhắn hỏi: << muốn mua mèo, Tân Hải Đông Thành mua ở cửa hàng nào thì tốt vậy? 》
Nàng nhìn thấy người hỏi cũng là một người khá quen, cùng vừa mới bình luận vào bài viết của nàng vừa nãy.
Bình thường nàng là sẽ không để ý tới những tin nhắn xin giúp đỡ như thế này, dù sao cần trợ giúp nhiều như vậy, lúc nào có thể giúp đỡ cho hết? Nhưng là hôm nay nàng tâm tình tốt đẹp, bởi vậy cũng vui vẻ giúp người.
Lại một lát, đã có mấy cái phản hồi rồi.
"Lâu chủ nếu như muội muội có thể nuôi ta,ta biết bán chiếu,sẽ làm ấm giường!"
"Tốt nhất là mua của mèo người nhà sinh con, mua trong tiệm có chút lo lắn a."
"Mua cái gì mua, bên ngoài nhiều như vậy mèo hoang, tùy tiện nhặt một cái về nuôi là được rồi."
"Mua qua Internet đi, thành phố chúng ta sủng vật đều quá đắt, mua qua internet thì lại tiện nghi hơn."
"Đương nhiên là phải ghé qua chuỗi siêu thị thú cưng Phồn Tinh mua ah, là cả nước đi đầu cơ sở sản xuất thú cưng , đi vào trong đó mua không thiệt thòi không mắc mưu! Công ty lớn như vậy có thể gài ngươi sao? Tuyệt đối đừng tới mấy cửa hàng nhỏ như hạt vừng hôm nay khai trương không chừng ngày mai liền đóng cửa rồi! Ta là đã bị lừa qua một lần mới khuyên ngươi như vậy."
Triệu Kỳ cũng trả lời: "Mèo của ta hôm nay mới vừa mua ở đường Trung Hoa cửa nam cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên, tất cả mọi người nói đều không tệ, đề cử ngươi tới đó thử xem. Chủ quán là người rất nice, đặc biệt chuyên nghiệp, có điều sủng vật trong tiệm còn khá ít, lão bản nói là bởi vì vừa khai trương."
Trả lời xong, nàng nhìn lại thời gian, kinh ngạc phát hiện bất tri bất giác đã mười giờ đêm rồi, vội vàng tắt máy vi tính chuẩn bị đi ngủ.
Nếu như nói nàng có hôm nay có cái gì hối hận, thì chỉ hối hận nàng mua dư cái ổ mèo, Lan Lan đương nhiên muốn cùng với nàng một chỗ đi ngủ!
Nàng không có nghĩ đến, nàng trả lời bên trong Vọng Hải các diễn đàn dậy lên một hồi thanh thế khổng lồ là dây dẫn của một trận bàn phím chiến.
. . .
Hôm nay từ trưa đến tối, chỉ có Triệu Kỳ một người khách đi vào cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên. Không có được tuyển chọn mèo Xiêm cùng Samoyed rất là uể oải mất tinh thần, Trương Tử An cho ăn nhiều một tí... Bọn chúng lúc này mới khôi phục tinh thần.
Đêm đến thời điểm, một mực đang nằm ngáy o..o... Tinh Hải đột nhiên giật giật lỗ tai, mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, hé miệng ngáp một cái thật sâu.
"Tinh Hải, ngươi đã tỉnh." Trương Tử An rốt cục nhẹ nhàng thở ra, "Thế nào, thân thể có gì không thoải mái sao?"
Toàn bộ buổi chiều, hắn một mực rất lo lắng Tinh Hải tình huống, bất quá chứng kiến tỉnh lại Tinh Hải con mắt thanh tịnh hữu thần, đại khái không có vấn đề gì.
"Meo ô, Tinh Hải rất tốt! Muốn chơi chơi trốn tìm sao?" Khôi phục thể lực Tinh Hải kích động.
"Chơi chơi trốn tìm thì có thể, bất quá ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện." Trương Tử An duỗi ra một ngón tay.
"Meoooo?"
"Về sau ta không muốn bởi vì một ít sự tình mà tùy tiện sử dụng năng lực của ngươi, ngươi không biết rõ xế chiều hôm nay ta lo lắng bao nhiêu a." Hắn trịnh trọng nói.
"Meooo, là lễ vật, Tinh Hải đưa cho Tử An lễ vật!"
Trương Tử An rất là cảm động, Tinh Hải tâm linh như thủy tinh một dạng thanh tịnh thuần khiết, dù cho bị nhân loại đang trong tưởng tượng ngược đãi nó ngàn vạn lần, nó cũng không có bị ô nhiễm.
"Tốt! Lễ vật này ta đã tiếp nhận, bất quá lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Lần sau nếu như ngươi lại bởi vì một ít sự tình mà tùy tiện sử dụng năng lực, ta liền không chơi trốn tìm với ngươi nữa!"
Uy hiếp của hắn rất hữu hiệu, Tinh Hải lập tức bắt đầu hoảng hốt.
"Meooo, chơi trốn tìm. . . Tinh Hải đáp ứng Tử An! Tinh Hải đáp ứng Tử An!"
"Ừm, đến chơi chơi trốn tìm thôi!"
Trương Tử An đã khóa cửa tiệm, kết thúc ngày hôm nay mở cửa.
. . .
Sáng ngày thứ hai, Triệu Kỳ bị chuông báo thức đánh thức, cảm thấy chóp mũi ướt sủng, ngứa một chút.
Mở mắt xem xét, Lan Lan chính ngồi chồm hổm bên đầu gối của nàng, đưa đầu lưỡi đang thè lưỡi ra liếm cái mũi của nàng.
"YAA.A.A.., tiểu bảo bối, là nụ hôn buổi sáng ah!"
Triệu Kỳ vén chăn lên, đem Lan Lan ôm vào trong ngực, hung hăng chà đạp một phen.
Chơi đùa trong chốc lát, đầu óc dần dần thanh tỉnh, nàng mới bắt đầu rửa mặt, làm điểm tâm.
Bên trong toilet, nàng chằm chằm nhìn vào trong gương khuôn mặt quen thuộc của mình, luôn cảm thấy giống như thiếu đi cái gì. . .
"Ai nha! Đêm qua đã quên dưỡng da!"
"Đã xong đã xong, hôm nay không có cách nào gặp người!"
"Sưng làm sao đây? Có nên hay không dứt khoát xin phép nghỉ?"
Xin phép nghỉ đương nhiên là vui đùa lời nói, vì ít như vậy việc nhỏ xin phép nghỉ vậy đơn giản là tìm đường chết hành vi.
Buổi sáng thời gian luôn rất vội vàng, hơn nữa buổi sáng hôm nay nàng không chỉ muốn chuẩn bị cho bản thân ,còn muốn chuẩn bị cho Lan Lan cả ngày thức ăn và nước.
Đợi nàng tìm trong một đống lớn bưu kiện bên trong ra xẻng xúc cát lúc, không hiểu một luồng bi thương xông lên đầu.
"Rốt cục. . . Ta cũng sa đọa thành mèo nô rồi. . ." Nàng không nhịn được than vãn.
Cuộc sống độc thân vinh quang một thời một đi không trở lại.