Chương 21: Phơi nắng là phơi nắng
Lan Lan tò mò nhìn một chút đánh giá nhà mới của mình, nhỏ giọng meoo một tiếng, tựa hồ thật hài lòng.
Triệu Kỳ đặt nó ở phòng khách trên ghế salon, rồi đi vào bếp nấu nước, pha cà phê.
Nước vừa sôi, liền nghe có tiếng chuông điện thoại.
Thông qua hệ thống quan sát của chung cư nàng nhận ra là nhân viên chuyển phát đang ôm lấy một đống đồ đạc.
Mở khóa cửa, chỉ chốc lát sau, thang máy dừng tại tầng của nàng, nhân viên chuyển phát nhanh gõ cửa.
"Đến rồi đến rồi." Nàng mở ra.
"Còn tiền vận chuyển nữa, xin ngài ký nhận một chút."
Nàng cầm bút ký tên, nhớ tới túi tiền còn đặt ở trong túi xách tay, lại đi lấy túi tiền, trả tiền vận chuyển.
Nhân viên chuyển phát nhanh đem phí vận chuyển đếm, đủ rồi sau đó bỏ vào bên trong túi quần vừa nói: "Vừa rồi là mèo của cô a? Vừa mới chạy ra ngoài mất rồi."
Triệu Kỳ thoáng cái không có kịp phản ứng, nhìn lại, mèo Anh lông ngắn đã không ở trong phòng khách.
Nàng hận không thể vung túi xách nện vào mặt nhân viên chuyển phát nhanh một cái, sao không nói sớm??
Nàng vội vàng đuổi theo may mắn đây là chung cư cao tầng, cửa thang máy không mở ra, nó không có chạy xa lắm, ngồi xổm trong đường hầm thoát hiểm trước bậc thang, nhìn chung quanh.
Chụp Lan Lan ôm vào trong lòng, nỗi lo lắng của nàng mới đỡ phần nào.
" Lan Lan, về sau không cho phép được chạy loạn nghe chưa!" Nàng nhỏ giọng quở trách nó.
Lan Lan tựa hồ không có một chút ý thức về hành vi nghiêm trọng của nó vừa làm , trừng mắt nhìn chủ nhân của mình, bằng ánh mắt vừa mê mang lại hơi ủy khuất một chút làm Triệu Kỳ nội tâm thoáng cái tan thành nước.
Về đến phòng, đóng cửa lại, nàng nhìn thấy Trương Tử An in ra cho nàng hướng dẫn nuôi mèo những cái hạng mục cần chú ý đã bị nàng ném sang một bên. Nhặt lên xem xét, điều thứ nhất: "Tục ngữ nói, lòng hiếu kỳ hại chết mèo. Mèo đối với thế giới này rất hiếu kì, mở cửa nhất định phải chú ý, đừng cho mèo lẻn trong khe cửa chạy ra ngoài, đa số mèo bị thất lạc đều do cái này nguyên nhân. Nếu như ở là nhà cao tầng, phải chú ý điểm ấy."
Nàng cả kinh trợn mắt há hốc mồm, cũng không dám xem thường những cái này hướng dẫn nữa. Sai thì hỏng hết, suýt nữa phạm phải sai lầm không thể vãn hồi.
Nàng đem tấm giấy này gấp lại đặt ở bàn làm việc, buổi tối hôm nay phải học tập thật kĩ một chút.
Bất quá ở trước đó. . . Nàng lấy điện thoại di động ra, quyết định trước cho mèo con sống ảo vài tấm đăng lên weibo cho bằng hữu xem , tiện thể kiếm mấy lời khen.
. . .
Đã dặn lòng chỉ chụp vài tấm hình, kết quả. . . Một phát không thể vãn hồi lại nữa.
Triệu Kỳ vừa mua túi xách mới cùng giày mới cũng đều chụp đăng lên, nhưng túi xách cùng giày là vật chết,để im là chụp được,còn mèo thì không đồng dạng, nó là vật sống.
Mèo Anh lông ngắn cũng được xem là một loại mèo nhã nhặn, nhưng lòng hiếu kì của loài mèo thật là mạnh mẽ, vừa tới một nơi xa lạ, hơn nữa xung quanh không có lồng sắt cùng tủ trưng bày hạn chế, nó lập tức không an phận, muốn đi một vòng thăm dò khu vực mới mẻ này. Nó một lúc thì ở trên bàn, một chốc thì xuất hiện tại trên bàn phím giẫm đi giẫm lại, trong chốc lát nhảy lên âm-li, sau đó lại bị âm-li đột nhiên phát lên âm thanh dọa đến trốn đến sau màn hình tivi, loay hoay loay hoay.
Triệu Kỳ giơ điện thoại tác nghiệp không ngừng, càng chụp càng cảm thấy Lan Lan quả thực tựu là 360 độ không góc chết tiểu mỹ nữ, mọi cử động đáng yêu càng thêm đáng yêu, chụp mỗi ra mỗi tấm nàng đều thấy không hoàn hảo, không cách nào hoàn mỹ thể hiện ra hết độ dễ thương của Lan Lan.
Cho đến khi điện thoại báo gần đầy dung lượng, nàng mới giật mình chụp một chút vậy thôi mà tận một hai trăm tấm hình!
"Lan Lan ngươi quả thực có ma tính ah!" Nàng một tay ôm lấy Lan Lan vào trong ngực, dùng mặt mình cọ cọ vào mặt của nó.
Lan Lan tựa hồ cũng đã dần dần tiếp nhận tân chủ nhân của mình ,một chút giãy dụa cũng phản kháng cũng không.
Cọ cọ mãi cho đến khi nàng thơm nó một cái mới kết thúc việc âu yếm.Triệu Kỳ đem một hai trăm tấm hình lựa qua lựa lại, cuối cùng đăng mười cái lên cho bằng hữu xem, vẫn không quên cường điệu trình độ chụp ảnh của mình quá kém lại không có máy DRL.
Nàng sắp xếp cẩn thận bồn cát cho mèo vệ sinh cùng chỗ ngủ của mèo dựa theo hướng dẫn giáo trình củaTrương Tử An,đem điện thoại đi sạc pin, liền nhanh chóng tắm rửa.
Là một nữ nhân trẻ tuổi,Trương Kỳ thời gian tắm tương đối lâu, tắm rửa rồi phải sấy khô tóc, bình thường không tốn một giờ căn bản không có khả năng ra khỏi phòng tắm, nhưng hôm nay nàng chỉ dùng nửa giờ liền vội vàng ra ngoài.
Vì khi nàng đang tắm thì trong đầu toàn suy nghĩ: Ai nha, cửa sổ sân thượng đóng lại chưa nhỉ? Lan Lan có hay không đem móng vuốt chạm vào ổ điện ? Dao kéo trong bếp mình đã cất chưa nhỉ?
Đợi cho đến khi nàng ra khỏi nhà tắm với tâm trạng âu lo, thì chứng kiến Lan Lan êm đẹp đang chơi đùa cũng đồ chơi. Thấy nàng đi ra, Lan Lan vứt bỏ đồ chơi, chạy chậm chạy đến bên chân nàng, ngửi ngửi trên người nàng mùi sữa tắm.
"Ai da! Lan Lan ngoan quá!"
Không để ý vừa tắm rửa xong, Triệu Kỳ lại đem nó ôm thân mật một phen.
Quấn khăn tắm, ôm lấy Lan Lan, nàng không kịp chờ đợi cầm lấy điện thoại đang sạc pin xem xem có ai comment gì vào chưa.
"Oa! Kỳ kỳ lúc nào mua mèo à? Kute thế!"
"Đây là cái gì mèo vậy? Thật xinh đẹp!"
"Đây là mèo lông ngắn ?Mèo Anh lông ngắn phải không?"
"Bao nhiêu tiền a? Ta cũng muốn!"
"Ô ô ô. . . Trong vòng một đêm, tình địch lại tăng lên một cái. . ."
"Chụp đẹp không sai." Ngắn ngủi bốn chữ, đây là Trương Tử An nhắn lại.
Ngoài ra còn có Thi Thi gửi tới một tin nhắn riêng: "Chà mẹ nó! Ngươi lợi hại!"
Nàng hồi phục: "He he! Thù này không báo không phải quân tử! Từ hôm nay trở đi, ta cùng với Lan Lan mỗi ngày soạt soạt soạt! Cọ Cọ một thân lông mèo đi làm! Cho cái kia nữ trợ lý biết rõ lão nương lợi hại!"
Thi Thi: "Ngươi vốn là không phải quân tử, ngươi là nữ tử!"
Triệu Kỳ: "Từ hôm nay trở đi ta chính là nam tử, ta muốn mỗi ngày sủng hạnh Lan Lan bé nhỏ của ta!"
Thi Thi: "Ha ha! Hôm nào ta phải lại nhà ngươ chơi, nhìn xem Lan Lan bé nhỏ !"
Triệu Kỳ: "Hoan nghênh hoan nghênh!"
Tại weibo cùng bằng hữu khoe khoang xong, nàng lại đổi mới giao diện QQ hoang vu bấy lâu, chủ đề đương nhiên cũng là Lan Lan.
Cho dù như vậy nàng cũng không có đã ghiền, hận không thể cho toàn thế giới thấy Lan Lan cho mọi người biết nó thật là ngoan ngoãn đáng yêu.
Thành phố Tân Hải có một diễn đàn khá nổi tiếng gọi là "Vọng Hải các" .
Vọng Hải các là một cái diễn đàn tính tổng, chia làm rất nhiều chuyên mục, Triệu Kỳ cũng đăng kí tài khoản trong diễn đàn này. Căn phòng này nàng ở cũng do tìm được trong chuyên mục thuê nhà trên Vọng hải các. Ngoài ra, nàng còn trong khu vực bán đồ second-hand bán đi không ít quần áo, hay có thể tìm vài món mỹ phẩm giá rẻ trên đây. Với lại giao dịch hàng second-hand trên đây cũng đỡ phiền phức, so với buôn bán trực tiếp khỏi phải tranh cãi trả giá.
Là một diễn đàn tổng hợp, Vọng Hải một trong những khu vực lớn còn có một khu vực, gọi là "Nhà có vật nuôi", tên gọi tắt sủng vật khu.
Triệu Kỳ trước kia không có vào đó xem làm gì, bất quá nàng biết rõ khu vực này chất lượng cùng số lượng bài viết tại Vọng Hải các đứng ở ba hạng đầu, gần với hai cái thị trường giao dịch cùng tổng hợp cá cược khu.
Nàng click đi vào bên trong “Nhà có vật nuôi” khu vực, cùng suy đoán không sai biệt lắm, bên trong phân nửa là khoe sủng vật cùng hình ảnh dễ thương của sủng vật, còn lại thì chính là đủ loại câu hỏi xin giúp đỡ cùng tư vấn.
Tùy tiện tiến vào mấy cái bài viết, khóe miệng của nàng không nhịn được lộ ra cười lạnh.
"Hừ, chỉ những thứ này không đứng đáng còn khoe khoang? Xem nhà ta Lan Lan miểu sát các ngươi!"