Chương 2: Chương 2

Những cây cỏ lông vũ xung quanh cảm ứng được mùi máu tanh, phân nhánh hướng về phía cây cỏ lông vũ bắt được con mồi, vươn lá ra tranh giành con mồi. Trong nháy mắt, con thằn lằn cỏ đã bị ăn thịt, những cây cỏ lông vũ cướp được xác chết cuộn tròn lại thành một cục, lá cây co lại nhúc nhích, mơ hồ còn có tiếng nhai nghiến rợn người. Còn những cây cỏ lông vũ không cướp được thức ăn thì càng thêm hung dữ, vỗ mạnh xuống đất, từng vết đất hằn sâu cho thấy sức mạnh của chúng lớn đến mức nào.

Lê Tinh sợ hãi toát mồ hôi lạnh, lăn lộn bò xa khỏi đám cỏ lông vũ.

May quá! Đa tạ tổ sư gia phù hộ, không để cô rơi vào đám cỏ lông vũ, nếu không thì giờ cô đã thành một đống phân bón rồi.

Đây quả là một thế giới kỳ lạ, trong tầm mắt, thực vật, động vật, côn trùng đều khác xa với những gì cô biết.

Bỏ qua đám cỏ lông vũ mà cô chưa từng thấy, con thằn lằn cỏ vừa bị chôn vùi trong bụng cỏ, sau lưng mọc một đôi cánh thịt. Những con côn trùng xung quanh bay lượn, hình dáng giống như ong mật, trên đầu có bộ phận phát sáng, bụng kéo theo hai sợi râu dài; những con chim nhỏ bằng bàn tay đậu trên ngọn cây, khi hót líu lo, lộ ra hàm răng sắc nhọn như cá mập...

Kỳ lạ nhất là thế giới này không chỉ tồn tại linh khí, mà còn có một loại năng lượng hỗn loạn bạo ngược, Lê Tinh cảm thấy rất giống với hỗn độn chi khí được ghi trong điển tịch.

Tương truyền, sau khi Bàn Cổ khai thiên, giữa trời đất chỉ có hỗn độn chi khí, những tu sĩ đầu tiên đều tu luyện bằng hỗn độn chi khí. Mãi đến vạn năm sau, trời đất ổn định, hỗn độn chi khí bắt đầu chuyển hóa thành linh khí, cuối cùng hỗn độn chi khí biến mất, giữa trời đất chỉ còn lại linh khí.

Nói một cách nào đó, hỗn độn chi khí chính là mẫu thân của linh khí, người tu luyện bằng hỗn độn chi khí cũng có thể dùng linh khí, sự chuyển đổi thay thế giữa hai bên rất dễ dàng nhưng ngược lại thì không được.

Lê Tinh là tu sĩ sau vạn năm hỗn độn chuyển linh, thể chất đã sớm được linh khí nuôi dưỡng, đừng nói đến việc tu luyện bằng hỗn độn chi lực, ngay cả khi ở đây, hít thở không khí hỗn tạp hỗn độn chi khí, cô cũng có thể cảm nhận được thân thể đang bị ăn mòn và phá hủy từng chút một.

Nếu không tìm được cách chữa lành đan điền, không có linh khí hộ thể, cô sẽ không sống được quá ba tháng ở thế giới này.

Từ trước đến nay, Lê Tinh vẫn luôn tự hào vì mình là một tu sĩ, cô ngẩng đầu không thẹn với trời đất, tùy tâm sở dục, những gì cô mong cầu và yêu thích đều có thể dựa vào sự tu luyện chăm chỉ để đạt đượcm nhưng bây giờ cô vô tình rơi vào thế giới khác, không chỉ cơ thể trở thành hài đồng, con đường tu luyện bị đứt đoạn, ngay cả mạng sống cũng không còn được bao lâu nữa. Dù Lê Tinh có tính tình kiên cường nhưng lúc này cũng hoang mang, không biết tương lai sẽ ra sao.

Ngay khi Lê Tinh đang bối rối, không xa truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn, có người đến.

"Đội trưởng, đây... là tình huống gì?"

Nhìn đứa trẻ trước mặt, Lý Nghĩa cau mày, hắn cũng muốn biết đây là tình huống gì chứ!

Hai mươi phút trước, trên bầu trời khu phế tích ngoại ô thành phố đột nhiên xuất hiện dao động không gian không rõ nguyên nhân, sóng năng lượng rất giống với sự dịch chuyển không gian của thú tinh cấp cao, đội của Lý Nghĩa ở gần nhất, nhận được cảnh báo liền dẫn người đến điều tra tình hình, nào ngờ không thấy một sợi lông thú tinh nào, chỉ thấy một đứa trẻ gầy trơ xương.

"Đi tìm kiếm xung quanh, tranh thủ thời gian, hoàn thành nhiệm vụ sớm."

Trời đã tối, thú tinh trong khu rừng đen tối trở nên hung dữ và bạo ngược hơn vào ban đêm, thú tinh cấp cao đơn lẻ thì hắn không sợ, nếu thú tinh kéo đến thành đàn, dù là cấp thấp thì nhóm người bọn họ cũng khó thoát thân.