Chương 45: Còn có loại chuyện tốt như vậy sao?

Thạch Phi Triết hướng về phía đông nam tới Khâu Dương Thành, ban ngày đi đường tu hành, ban đêm nghỉ ngơi ở quán trọ, mọi việc khá thuận lợi.

Quả nhiên, rời khỏi Sơn Vu không hay ho đó thì sao có thể dễ dàng gặp phiền phức được!

Việc tu luyện Huyết Khí Quan của hắn rất thuận lợi, mỗi ngày tu luyện công phu quyền cước trong "U Tuyền Thần Ảnh Lục", rồi luyện kiếm pháp trong "Thập Nhị Trọng Lâu", cả hai đều rèn luyện cơ thể, đã có tác dụng hỗ trợ cho nhau.

Tỷ như kiếm pháp thì am hiểu rèn luyện các bộ phận như cổ tay, cánh tay, trong khi công phu quyền cước thì chú trọng đến cơ bắp bụng và sự chỉnh hợp toàn thân.

Tu luyện cả hai cùng một lúc, làm ít công to.

Nhưng công pháp quan tưởng của Tinh Thần Quan thì lại không thuận lợi.

Các công pháp rèn luyện cơ thể thật sự có thể hỗ trợ lẫn nhau, nhưng công pháp quan tưởng rèn luyện "thần" thì lại xung đột lẫn nhau.

Tinh thần của con người là có hạn, không thể vừa quan tưởng Tề Thiên Đại Thánh lại vừa quan tưởng mình giống như thần kiếm được.

Nếu cả hai kết hợp với nhau, Tề Thiên Đại Thánh cầm trường kiếm trong tay thì cũng quá kỳ lạ rồi!

Mình còn không thể nhìn nổi, làm sao có thể quan tưởng được?

Thạch Phi Triết có ba bộ công pháp, "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" là dễ nhất, mỗi ngày chỉ cần theo đúng quy trình trạm thung, dần dần tích lũy thì sẽ có ngày chuyển hóa từ lượng thành chất.

"U Tuyền Thần Ảnh Lục" là hắn học từ Hoa Tiểu Muội tại Tam Tài Trang, nhờ thiên phú võ đạo cực cao của hắn đã thay đổi hình ảnh quan tưởng Thập Điện Diêm La thành Tề Thiên Đại Thánh.

"Thập Nhị Trọng Lâu" thì là tình cờ có được, được Sơn Vu truyền thụ.

Nếu không phải vì đã tu luyện "U Tuyền Thần Ảnh Lục" nhập môn, quan tưởng Tề Thiên Đại Thánh thì hắn đã quyết định từ bỏ "U Tuyền Thần Ảnh Lục" để chuyên tâm tu luyện "Thập Nhị Trọng Lâu"!

Khi "Thập Nhị Trọng Lâu" luyện thành, chắc chắn sẽ có lợi cho "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết". Hiện tại hắn đã quan tưởng được Tề Thiên Đại Thánh, thật sự có chút không nỡ bỏ đi.

Nhưng không nỡ cũng phải làm!

Sau khi cân nhắc, hắn chỉ có thể từ bỏ việc quan tưởng Tề Thiên Đại Thánh, mỗi ngày quan tưởng thần kiếm, tu luyện "Thập Nhị Trọng Lâu"!

Sau mười mấy ngày, cuối cùng hắn đã đến Khâu Dương Thành.

Khâu Dương Thành là một cổ thành ở Dực Châu, có một hai ngàn năm lịch sử, là nơi các thương nhân từ Bắc vào Nam tụ tập và giao dịch hàng hóa. Tường thành cao đến hai mươi trượng, không hề thấp hơn tường thành ở Di Dương Thành. Trên tường thành còn có lính canh tuần tra.

Thạch Phi Triết từ phía Bắc đến, vì vậy vào thành từ cổng Bắc. Khi vừa xếp hàng vào cổng, hắn đã thấy một đám người tụ tập xem náo nhiệt.

Thạch Phi Triết không có hứng thú với việc xem náo nhiệt, hắn chỉ muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi, tắm rửa thay quần áo, nhưng khi nghe thấy trong đám người có người la lên:

"Nhật Nguyệt Đồng Huy Tông chiêu mộ đệ tử ngoại môn!"

"Cơ thể khỏe mạnh, có căn cơ huyết khí là được."

"Nhập môn sẽ được tu luyện bí truyền "Nhật Nguyệt Đồng Tâm Quyết", tăng cường tinh thần, nhất tâm nhị dụng, quả thật là pháp môn tối cao để trở thành cao thủ!"

"Một ngày ba bữa, bao ăn bao ở, phúc lợi nhiều, hàng tháng có tiền, danh ngạch có hạn, nhanh tay đăng ký!"

Nghe thấy vậy, đám người xung quanh đều giơ tay hô to: "Ta đến! Ta đến!"

Chỉ riêng việc bao ăn bao ở, mỗi tháng có tiền là đã khiến những kẻ thất nghiệp trong thành hào hứng đăng ký. Chỉ có một vài người từng trải trong giang hồ nghe xong thì cười lạnh trong lòng rồi quay đầu bỏ đi.

Trên đời này làm sao lại có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống!

Mỗi môn phái tuyển nhận đệ tử, không phải là người có quan hệ trong môn phái thì là trẻ mồ côi được nhận nuôi từ nhỏ, hoặc là người từ gia đình đại phú đại quý, đều là người có gia thế trong sạch và thân thế minh bạch.

Gióng trống khua chiêng để chiêu mộ đệ tử ngoại môn giống vậy thì chắc chắn là tuyển nhận bia đỡ đạn hoặc người thử công pháp.

Thạch Phi Triết vốn chẳng mấy hứng thú với việc gia nhập môn phái.

Hắn không thiếu công pháp, cũng không thiếu tiền bạc, gia nhập môn phái có lợi ích gì chứ? Nhưng khi nghe người kia nói rằng "Nhật Nguyệt Đồng Tâm Quyết" có thể nhất tâm nhị dụng, tăng cường tinh thần.

Đây chẳng phải là điều hắn đang cần sao?

Hơn nữa còn bao ăn bao ở, còn được nhận tiền?

Có loại chuyện tốt như vậy sao?

Đúng là buồn ngủ thì gặp được chiếu manh!

Vì thế, hắn chen vào trong đám đông, thấy có hai người đứng trước một chiếc bàn. Bên cạnh chiếc bàn có một cái cờ, trên đó viết mấy chữ to "Nhật Nguyệt Đồng Huy Tông".

Một người ngồi sau bàn đang cầm bút ghi chép. Người kia đứng trước bàn chọn lựa, nói với những người đang giơ tay báo danh: "Không được! Không có nền tảng võ đạo thì không được!"

Thạch Phi Triết thấy người đó cao lớn, lông mày rậm, cơ bắp cuồn cuộn, tỏa ra khí thế mạnh mẽ khiến những người xung quanh sợ hãi. Rõ ràng người này đã tu luyện ra chân khí.