Chương 27: Ngọc thô

Thẩm Như Vân rất thiếu kiên nhẫn.

Hiện nay địa vị của cô đã khác xưa, nếu như Thẩm Ngọc Dung không đỗ Trạng Nguyên, không được bổ nhiệm làm Trung Thư Xá Nhân, thì năm ngoái cô đã phải lấy chồng, kết hôn với con trai chủ quán rượu nhỏ tại Yên Kinh, thậm chí như vậy cũng được coi là với cao rồi.

Tuy nhiên, kể từ khi Thẩm Ngọc Dung đỗ Trạng Nguyên, lại được Hồng Hiếu Đế chỉ định làm Trung Thư Xá Nhân, sự nghiệp như diều gặp gió, địa vị của Thẩm Như Vân cũng ngày càng cao. Thẩm Ngọc Dung tương lai sáng lạn còn là thiếu niên tài hoa. Thẩm Như Vân cũng biết Thẩm Ngọc Dung đã được Vĩnh Ninh Công Chúa sủng ái, tương lai Thẩm gia chắc chắn sẽ càng cao quý. Đừng nói con trai của một chưởng quầy, ngay cả con trai của các quan gia bình thường, Thẩm Như Vân cũng coi thường.

Trong lòng Thẩm Như Vân có một người, đó là thiếu gia nổi tiếng dung mạo tuấn tú nhất thành Yên Kinh, Ninh Viễn Hầu thế tử Châu Ngạn Bang. Trước kia, Thẩm Như Vân chỉ có thể âm thầm nhìn ngắm y, Châu Ngạn Bang là mây trên trời, còn cô như bùn trên mặt đất. Nhưng bây giờ đã khác, địa vị thay đổi khiến Thẩm Như Vân hiểu được, mình cũng có tư cách ở bên cạnh Châu Ngạn Bang, trở thành vợ của Châu Ngạn Bang.

Chỉ là Ninh Viễn Hầu Châu Ngạn Bang từ nhỏ đã có hôn ước với con gái Thủ phụ hiện tại Khương nhị tiểu thư. Chỉ là Khương nhị tiểu thư tính tình ngoan độc, tuổi còn nhỏ đã làm ra chuyện hại mẹ giết em. Ninh Viễn Hầu gia tất nhiên không thể để cho một tiểu thư ngoan độc như vậy gả vào nhà mình, nhưng lại không thể hủy hôn, vì thế hôn sự vẫn như cũ, nhưng người thành thân lại từ Khương nhị tiểu thư trở thành Khương tam tiểu thư.

Mọi người thành Yên Kinh bàn tán say sưa chuyện này, nhưng không ai thấy hôn sự của Khương nhị tiểu thư bị thay thế có gì sai, cũng không ai bất bình thay Khương nhị tiểu thư, bởi vì nếu là đổi lại chính mình, cũng sẽ lựa chọn Khương tam tiểu thư xinh đẹp động lòng người mà không phải Khương nhị tiểu thư hung ác tàn nhẫn.

Hôm nay là lễ cập kê của Khương tam tiểu thư Khương Ấu Dao, điều này mọi người đều biết rõ. Khương Ấu Dao một khi cập kê, sắp tới sẽ là hôn sự với Ninh Viễn Hầu thế tử.

Thẩm Như Vân bởi vì không cam lòng, mới cố ý đi theo mẹ Thẩm cùng đến xem vẻ mặt người vợ chưa cưới của Châu Ngạn Bang như thế nào. Thậm chí để được so sánh với Khương Ấu Dao mà cố ý mặc bộ xiêm y rực rỡ.

Người tới tham dự lễ này hoặc là muốn nịnh bợ Khương Nguyên Bách hoặc là muốn cùng Khương Nguyên Bách kết giao, tất nhiên sẽ không mất mặt Khương Ấu Dao. Các quý phu nhân đều mặc đồ giản dị, để tránh lộng lẫy lấn át nhân vật chính của buổi lễ, nhưng Thẩm Như Vân lại mặc như vậy, trở nên nổi bật quá mức.

Quý Thục Nhiên cũng nhìn thấy Thẩm Như Vân làm ra vẻ như vậy, trong lòng không vui, nhưng bà từng nghe Khương Nguyên Bách nói, Trung Thư Xá Nhân Thẩm Ngọc Dung này không thể khinh thường, nếu có thể lôi kéo là tốt nhất nên vẫn tươi cười đáp lại lời khen của quý phu nhân.

Một vị phu nhân thân thiết với Quý Thục Nhiên nói: "Nghe nói nhị tiểu thư quý phủ trước đó vài ngày vừa mới về kinh, không biết hôm nay có đến tham dự lễ hay không.

“ Tất nhiên sẽ đến” Quý Thục Nhiên cười nói:"Có lẽ giờ còn đang trang điểm, tới chậm một chút. "Trong lời nói ẩn chứa ý  Khương Lê không có nề nếp.

Quả nhiên, vừa nói xong, các phu nhân xung quanh lập tức nhìn Quý Thục Nhiên đầy vẻ đồng cảm. Có người tính tình thẳng thắn hơn, liền nói: "Tiểu thư nhà ngài đã lâu không về Yên Kinh, cũng không biết còn nhớ rõ những quy tắc ở đây không. Ngày xưa tuổi nhỏ còn khó quản, bây giờ thì..." Lời còn chưa nói xong, ý tứ còn lại không cần nói cũng biết.

Quý Thục Nhiên liền thở dài một tiếng. Bên cạnh Dương thị, Khương Ngọc Nga liếc mắt một cái, liền nói: "Vốn dĩ Nhị tỷ định không kịp tham dự lễ cập kê của Tam tỷ, chỉ là tháng trước trong am đường gặp chuyện không may, không biết tại sao đại bá phụ lại cho người đón Nhị tỷ trở về."

Lời của Khương Ngọc Nga nói có phần lộn xộn, nhưng những phu nhân đang đứng xung quanh lại hiểu theo ý khác. Vị phu nhân đầu tiên trò chuyện với Quý Thục Nhiên  nhỏ giọng nói: "Tôi thấy Nhị Tiểu thư nhà quý gia là người có năng lực."

Ám chỉ rằng Khương Lê có thể trở về Yên Kinh cũng là nhờ Quý Thục Nhiên , là người tinh quái, không dễ đối phó.

Liễu phu nhân nghe các phu nhân nói chuyện như vậy, có ý muốn giải thích cho Khương Lê vài câu. Nhưng nhìn thấy mọi người đều nịnh bợ Quý Thục Nhiên, e rằng dù bà có lên tiếng bênh vực, cũng không ai thèm lắng nghe, thậm chí còn gây phiền toái cho Khương Lê.

Khương Ngọc Nga thấy Quý Thục Nhiên nhếch môi, nội tâm cũng đắc ý. Tam phòng bọn họ từ trước đến nay ở Khương phủ không được coi trọng, bản thân nàng là con vợ lẽ, chỉ dựa vào Dương thị cùng Khương Nguyên Hưng, cả đời cũng không thể làm nên trò trống gì. Chi bằng cố lấy lòng vị đại bá mẫu này, phải biết rằng, Quý gia còn có một Lệ tần được sủng ái trong cung, nếu làm Quý Thục Nhiên vui vẻ, hưởng chút phúc cũng tốt.

Khương Ngọc Yến không khôn khéo bằng Khương Ngọc Nga, chất phác ngồi bên cạnh Dương thị. Dương thị vừa tức giận giận nhìn con gái mình lấy lòng Quý  Thục Nhiên vừa không thể không để Khương Ngọc Nga làm như vậy.

Lưu thị thì ngồi cách đó xa một chút, khóe miệng cũng nở một nụ cười lạnh, có vẻ rất khinh thường cách ứng xử của Khương Ngọc Nga.

Đang lúc nói chuyện, lễ cập kê sắp bắt đầu rồi.

Khương Nguyên Bách và Quý Thục Nhiên đứng lên, đứng ở bậc thang phía đông. Khách khứa đứng ngoài sân, có người hầu cầm khay đồng, đứng trên bậc thềm phía Tây.

Khương Ấu Dao được nha hoàn vây quanh chậm rãi bước đến.

Hôm nay để cử hành lễ cập kê, Khương Ấu Dao mặc một bộ váy dài tay rộng màu đỏ thẫm, trang điểm búi tóc kép để tiện vén tóc. Nàng vốn đã sở hữu vẻ đẹp mong manh mê hồn, lại được Khương Nguyên Bách chiều chuộng từ nhỏ, khiến vẻ đẹp của nàng tinh xảo như ngọc như ngà. Sắc màu rực rỡ này lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của khách khứa.

Vẻ đẹp là do tu dưỡng mà có, Thẩm Như Vân cũng mặc những bộ trang phục lộng lẫy, nhưng so với  Khương Ấu Dao thì vẫn kém xa, cả về phẩm chất cao quý lẫn vẻ đẹp mĩ miều.

Khương Bính Cát nhỏ tuổi cũng đến xem lễ, ngồi bên cạnh Khương lão phu nhân, hô: "Tam tỷ thật xinh đẹp!

Khương Ấu Dao nghe vậy, tâm trạng càng vui vẻ, liền nụ cười rạng rỡ. Ánh bình minh từ từ ló dạng, nụ cười của nàng trở nên duyên dáng động lòng người.

Tất cả mọi người đều trố mắt  nhìn chăm chú.

Khương Ấu Dao thấy tình cảnh này, trong lòng đắc ý, càng cao hứng, đang muốn nói chuyện, đột nhiên nhận ra có chút không đúng. Ánh mắt của những vị khách mơ hồ lướt qua nàng.

Họ đang nhìn sau lưng cô ấy à?

Đằng sau có gì?

Khương Ấu Dao nghi hoặc xoay người, ngước mắt nhìn, chỉ thấy một cô gái thanh tú từ trong vườn bước ra.

Cô gái ấy từ phía sau sân đến, nơi đây hoa cỏ sum sê, cô ta vừa đi vừa phẩy hoa tản mạn, khiến người ta cảm thấy mềm mại thơm ngát.

Khác với Khương Ấu Dao xinh đẹp, cô gái này, chỉ mặc một bộ váy ngắn màu xanh nhạt, trên quần áo thậm chí ngay cả một đóa thêu hoa cũng không có, vô cùng mộc mạc. Càng làm nổi bật mái tóc dài đen nhánh như mực, dùng trâm cài tóc ngọc xanh cùng màu vén lên một búi nhỏ.

Khuôn mặt nàng trắng nõn, ánh mắt trong suốt, khóe môi hàm chứa ý cười ôn nhu, sáng tỏ như màu váy dài của nàng.

Không lộng lẫy như Khương Ấu Dao nhưng lại thanh tú trong suốt, nếu Khương Ấu Dao là châu báu thì nàng chính là ngọc thô chưa được mài giũa.

Chưa được mài giũa thì cũng đủ hoàn mỹ rồi.

Khương Ấu Dao hít một hơi, móng tay cơ hồ bấu chặt vào lòng bàn tay

Họ đang nhìn phía sau cô.

Có chuyện gì đằng sau vậy?

Đằng sau cô là Khương Lê.

Họ đang nhìn Khương Lê.