Từ tối hôm trước, cả phủ Khương đã bận rộn cả lên. Những ngày gần đây, Khương Lê vốn đã không được chú ý đến, bây giờ tự nhiên càng bị đẩy ra ngoài lề. Thậm chí sáng hôm sau, những người trong bếp cũng quên mất việc mang đồ ăn sáng đến cho Khương Lê ở Phương Phi Uyển.
Đồng nhi tự mình đi đến bếp và chỉ tìm được ít bánh còn lại, vừa mang về cho Khương Lê vừa bực tức nói: “Chẳng qua là lễ cập kê thôi mà, đều là tiểu thư nhà họ Khương, thế mà thiên vị đến mức này thì quá đáng thật!”
Khương Lê cầm một miếng bánh hạt dẻ lên cắn một miếng, vừa ăn vừa an ủi Đồng nhi: “Khương Ấu Dao vốn là ngọc nữ trên tay của Đại phòng, lễ cập kê đương nhiên là chuyện lớn, gần đây lại có nhiều quý nhân qua lại, không thể chểnh mảng được.”
“Tiểu thư, người nói chuyện cứ như thể người ngoài vậy. Người không thấy tức giận, nhưng nô tỳ thì thật sự thấy bất công thay cho người.” Đồng nhi nói tiếp: “Trong Phương Phi Uyển này, ngoại trừ mấy người đang quét dọn bên ngoài, thì không còn ai cả. Còn Vân Song chỉ là một nha hoàn, nhưng suốt ngày làm ra vẻ tiểu thư, thật không biết xấu hổ. Đã vậy còn có Hương Sảo, lấy đi nhiều trang sức của người như vậy, hôm nay cả bóng dáng cũng không thấy đâu. Chắc chắn là lại đi tìm phu nhân để lấy lòng rồi, thật là một người vong ân bội nghĩa!”
“Hương Sảo vốn là người của phu nhân, những ngày này ở trước mặt ta ra sức nịnh nọt cũng chỉ vì tiền bạc thôi. Bây giờ cái hộp trang sức của ta đã bị nàng ta vét sạch rồi, đương nhiên nàng ta không có lý do gì để tiếp tục nịnh bợ ta nữa. Còn về Vân Song, nàng ta thấy ta đối xử tốt với Hương Sảo mà mình lại không được gì, đương nhiên sẽ càng hận ta thiên vị.” Khương Lê ăn xong một miếng bánh, uống nửa chén trà để súc miệng.
Đồng nhi đứng bên cạnh quan sát, từ khi trở về Khương phủ, những ngày đầu phu nhân Quý Thục Nhiên chưa dám ngang nhiên hà hiếp Khương Lê, đồ ăn thức uống cũng còn tạm ổn. Vì vậy mà sắc mặt của Khương Lê cũng dần dần khá hơn. Khuôn mặt nàng vốn dĩ thanh tú, nay ăn mặc chỉnh tề hơn một chút lại càng lộ rõ dáng dấp của một mỹ nhân.
Hành động của nàng, Đồng nhi không biết diễn tả thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng cuốn hút.
Khương Lê thấy Đồng nhi ngây người, liền hỏi: “Sao thế?”
Đồng nhi lập tức tỉnh lại, vội nói: “Tiểu thư, hôm nay là lễ cập kê của Tam tiểu thư, họ không định để người đến dự lễ chứ?”
Đến giờ mà vẫn chưa ai đến thông báo cho Khương Lê về việc dự lễ. Nếu là Khương nhị tiểu thư thực sự, chắc chắn trong lòng sẽ rối bời, không khỏi suy nghĩ nhiều và lo lắng không yên. Dù gì Khương nhị tiểu thư cũng từng mang tiếng xấu, với người yêu quý danh dự như lão phu nhân , để tránh Khương Lê gây chuyện trong lễ cập kê, rất có thể sẽ không cho Khương Lê xuất hiện.
Dù gì Khương nhị tiểu thư từng có quá khứ hại mẹ giết em , mà hôm nay thế tử Ninh Viễn Hầu Châu Ngạn Bang cũng sẽ đến dự lễ, nếu Khương nhị tiểu thư gặp Châu Ngạn Bang, nhớ lại việc hôn sự của mình bị cướp, lỡ như xúc động mà làm ra chuyện gì đó thì không phải là không thể.
Khương Lê mỉm cười: “Không đâu.”
Đồng nhi hỏi: “Sao tiểu thư lại chắc chắn thế?”
“Dù cả phủ Khương không ai mong ta dự lễ cập kê của Khương Ấu Dao, nhưng có một người nhất định sẽ muốn ta dự lễ, đó chính là phu nhân. Phu nhân nhất định sẽ thuyết phục mọi người, cố gắng để ta có thể tham dự lễ này.”
Đồng nhi mở to mắt nhìn Khương Lê.
“Sân khấu đã dựng xong rồi, nếu ta không xuất hiện, vở kịch này làm sao mà diễn được?” Khương Lê mỉm cười dịu dàng, “Không thể nào.”
Vừa nói xong, liền thấy Hương Sảo từ bên ngoài bước vào, cười tươi như hoa, giống như vừa có đại hỷ sự, thấy Khương Lê và Đồng nhi đang ngồi, cô ta liền nói: “Nhị tiểu thư, người mau đi trang điểm đi, hôm nay là lễ cập kê của Tam tiểu thư, các quý nhân đã lần lượt đến, phu nhân và mọi người đang đợi người đấy.”
Khương Lê lập tức nở một nụ cười vui mừng vừa phải, nói: “Thật là tốt quá.”
Thật là tốt quá, màn kịch cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
...
Hôm nay phủ Khương đến rất nhiều người.
Khương Nguyên Bách trong triều địa vị không thấp. Các quan lại trong triều vừa ghét tính cách ba phải của ông, chỉ biết a dua theo ý vua, nhưng cũng không khỏi ganh tỵ với vị thế của ông trong lòng hoàng đế.
Lúc trước vị trí Nguyên Phụ kia, lúc đỉnh cao dường như có thể ngang hàng với Hồng Hiếu Đế, vậy mà cuối cùng cũng bị tịch thu gia sản và lưu đày. Từ đỉnh cao đến suy sụp chỉ trong ba năm ngắn ngủi, nhưng Khương Nguyên Bách ngồi ở vị trí Nguyên phụ suốt mười mấy năm, lại ngồi rất vững, tất nhiên không phải là vô năng như biểu hiện bên ngoài.
( Nguyên phụ: trọng thần, tướng quốc, Cũng chuyên chỉ Tể tướng )
Dù sao đi nữa, Khương Nguyên Bách trong triều vẫn có vai trò quan trọng, văn nhân đều muốn kết giao với ông. Lễ cập kê của con gái ông đương nhiên không thiếu người đến dự.
Người chủ trì lễ cập kê cho Khương Ấu Dao là chị ruột của Quý Thục Nhiên, hiện giờ Nghị Lang phu nhân Quý Trần thị. Quý Thục Nhiên có hai tỷ tỷ, một là Quý Trần thị, một là ở hậu cung của Hồng Hiếu Hoàng đế, Lệ tần hiện giờ. Quý Thục Nhiên hiện tại ở Khương gia rất có địa vị, ngoại trừ phó đô ngự sứ Quý thị ở trong triều địa vị càng ngày càng trọng yếu ra, cũng là bởi vì phải nể mặt Lệ tần.
Hồng Hiếu Đế vô cùng sủng ái Lệ Tần.
Trong đại sảnh, đã có không ít phu nhân đến. Đều là những quý nhân ở Yên Kinh, bàn tán về những chuyện thú vị gần đây. Thậm chí phu nhân của Thừa Đức Lãng, Liễu Nguyên Phong cũng tới.
Liễu Nguyên Phong tuy đối đầu với nhà họ Khương, nhưng bề ngoài vẫn chưa xích mích trực tiếp với nhà họ Khương, vẫn còn coi là hòa bình. Liễu phu nhân hôm nay đến dự lễ, cũng không phải thực sự đến xem Khương Ấu Dao, mà là muốn xem Khương Lê sống thế nào. Từ khi Khương Lê trở về Yên Kinh, Liễu phu nhân chưa từng gặp nàng lần nào.
Quý Thục Nhiên ngồi bên cạnh các vị phu nhân, nàng ta vốn dĩ xinh đẹp dịu dàng, khéo léo trong giao tiếp, lời nói lại rất khéo léo. Không lâu sau đã nói chuyện rất vui vẻ với các quý nhân, điều này cũng nhờ vào việc các quý nhân muốn lấy lòng nhà họ Khương.
Khương Ngọc Nga và Khương Ngọc Yến cũng đến từ sớm. Khương Ngọc Yến mặc bộ y phục màu tím, trang phục đúng chuẩn mực, cộng với dung mạo bình thường, không mấy nổi bật. Khương Ngọc Yến cũng quen với việc ẩn mình trong đám đông, không nói lời nào ngồi một góc, bên cạnh mẹ của mình là Dương thị.
Khương Ngọc Nga lại là người không cam chịu sự tầm thường, có lẽ biết hôm nay Khương Ấu Dao mới là nhân vật chính, không thể vượt mặt Khương Ấu Dao, nhưng cũng không muốn bị lu mờ như Khương Ngọc Yến. Nên nàng mặc một bộ xiêm y màu vàng nhạt nhẹ nhàng, búi tóc kiểu hồng đậu, càng làm nổi bật vẻ thanh tú, đáng yêu. Khương Ngọc Nga vui vẻ trò chuyện với các quý nữ, hy vọng có thể kết giao được một số mối quan hệ.
Trong số các tiểu thư, có hai người ngồi bên trái. Một người đã trung niên, mắt đã có nếp nhăn, thoạt nhìn trông già hơn nhiều so với các phu nhân xung quanh, nhưng lại ăn mặc rất lộng lẫy, chỉ là sự lộng lẫy đó có chút không phù hợp, trông hơi buồn cười.
Bên cạnh bà ta, ngồi một cô gái trẻ, khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dung mạo cũng xem như thanh tú, chỉ là mặt hơi nhỏ và gò má hơi cao, khiến khuôn mặt có vẻ sắc sảo. Cô gái này ăn mặc cũng cực kỳ sang trọng, trong số các quý nữ lại càng nổi bật. Chỉ là trong ánh mắt của cô lộ vẻ không kiên nhẫn, nhỏ giọng hỏi người phụ nữ bên cạnh: “Mẹ, Khương Ấu Dao sao còn chưa ra?”
Hai người này chính là phu nhân và em gái của Thẩm Ngọc Dung, Thẩm phu nhân và Thẩm Như Vân.