Chương 6: Nội đấu
Từ bên kia cửa sắt truyền tới âm thanh xé rách rợn người, một lát sau liền an tĩnh lại. Diệp Thùy dựa lưng vào cửa sắt, hô hấp dồn dập, trái tim đập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Tất cả mọingười bên trong hành lang nhìn hắn, điều này khiến Diệp Thùy nhìn thấy tất cả bọn họ đều đang hoảng sợ, kinh hoàng không nói lên lời.
Trương Thiến ngã co quắp trên mặt đất ,ôm chặt lấy chân Đường Hạo, Đường Hạo đem Trương Thiến đẩy ra nhưng không được, khuôn mặt hắn cũng không còn bình tĩnh như trước. Đại thẩm mập tựa một bên vách tường, run run rẩy rẩy, mập mạp cùng Vương Thi Vũ 2 người dùng lực ôm chặt Tiểu Bạch, nhưng nhìn Tiểu Bạch bộ dáng cũng bị hù quá sức. Người đô con lúc trước phụ trách vặn bung ra chốt cửa thì toàn thân run rẩy, mùi tanh nước tiểu tưởi từ trên đùi không ngừng chảy xuống. . .
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, có thứ gì đó đập vào cửa.
Con mèo đen đang xô cửa.
Diệp Thùy cảm giác cửa chấn động, hắn biết bằng sức của một con mèo thì không thể phá cửa sắt, nhưng hắn vẫn theo bản năng dùng sức giữ chặt cửa.
Phanh, phanh, uỳnh. . .
Mỗi cú va chạm, sắc mặt mọi người đều tái một chút. Cuối cùng, mèo đen tựa hồ từ bỏ ý định xô cửa. Điều này khiến đám người đã thả lỏng một chút. Nhưng ngay lúc đó, một tiếng bén nhọn tiếng mèo kêu lên, một lần nữa trái tim mọi người lại thắt lại.
Sau đó, đột nhiên mèo kêu âm thanh không ngừng vang lên, bao quanh bốn phương tám hướng khu chung cư. Âm thanh giống như tiếng ve mùa hạ kêu vang từ xa đến gần. Diệp Thùy như có thể nhìn thấy từng con mèo bị vứt bỏ dần hòa với tiếng kêu của mèo đen, chúng từ từ tụ tập tới. . .
"Nó. . . Nó đang làm gì " lão nhân già cả đeo kính mắt hoảng sợ nói, " Mèo này. . . Mèo này Thành Yêu quái, nó ăn Ngô gia Lão Thái Thái, cái này. . . Cái này. . ."
"Cửa sổ!" Nữ nhân gầy gò đột nhiên hoảng sợ hô nói, " Chúng nó muốn từ trong cửa sổ trèo vào, nhanh đem cửa sổ đóng lại!"
"Từ tầng 1 đến tầng 4 ,cửa sổ bên ngoài đều được bọc rào sắt, chúng nó không vào được. Tầng 5 ,6 không có hàng rào. . ." Đường Hạo có lẽ đã hơi bình tĩnh trở lại, "Nhưng cao như vậy, chúng nó hẳn là không trèo lên nổi. . ."
"Sao có thế như vậy. . . Sao ta lại biến thành tiểu nhân, sao mèo lại bắt đầu ăn chúng ta. . ." Mập đại thẩm mặt đầy nước mắt, sợ hãi ngồi chồm hổm trên mặt đất run lẩy bẩy.
"Mèo đều biến thành yêu quái, Chúng nó bắt đầu ăn người rồi. . ." Tiểu ca tiểu trong quần run lẩy bẩy nói, sau đó hắn đột nhiên run rẩy nhìn về phía Tiểu Bạc , trong miệng kêu một tiếng, nhặt lên từ dưới đất một cái xiên dài nhỏ. Đó là cái tăm xỉa răng bằng inox nhưng bây giờ biến thành vũ khí, hắn cắn răng nói nói, " Nơi này còn có con mèo!"
Thế là, đột nhiên tất cả mọi người ý thức được cái gì, nhao nhao chạy xa khỏi Tiểu Bạch, tỏ ra cảnh giác.
Nữ nhân gày gò từng nói qua muốn gọi người đến trong khu cư xá đem tất cả chó mèo hoang bắt càng là cái bệnh tâm thần, cuồng loạn hô: "Nhanh đánh chết, không đánh chết nó sẽ ăn chúng ta!"
Trong lúc nhất thời, nỗi sợ hãi của đám người đối với mèo đen ngoài cửa đều chuyển thành sự căm hận đối với Tiểu Bạch.
"Meo ~" Tiểu Bạch khẽ kêu, dường như có chút bối rối đối với sự thay đổi này.
"Các ngươi tính làm gì,Tiểu Bạch là Hảo Miêu, nó sẽ không ăn chúng ta!" Tiểu loli Vương Thi Vũ dùng lực ôm lấy cổ Tiểu Bạch, trừng mắt nhìn những người kia.
Mập mạp cũng bị dọa phát sợ, hắn do dự một lát nhưng vẫn kiên định đứng trước Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch khác con mèo đen kia, các người tính làm gì. . ."
"Nó ăn thịt người. . . Nó sẽ ăn chúng ta. . ." Trương Thiến từ dưới đất bò dậy hô. Con mèo đen kia bị Ngô lão thái vứt bỏ, nay nó ăn Ngô lão thái. Mà Tiểu Bạch cũng từng bị nàng vứt bỏ, điều này khiến nàng đối với Tiểu Bạch càng thêm sợ hãi.
"Mọi người cùng nhau xông đi lên, con mèo trắng nhỏ hơn con mèo đen kia nhiều, chúng ta cùng động thủ có thể giết nó!" Đường Hạo la lớn giống như hắc mã muốn xông lên đi.
Những người khác được hắn lôi kéo nhao nhao cầm vũ khí xông tới. Dao nĩa ăn cơm, cắt móng tay thậm chí còn có muôi múc canh, mà Đường Hạo lúc này lại lặng yên lui về sau nửa bước.
Vừa mới nhìn thấy Ngô lão thái bị mèo đen nuốt chửng, tất cả mọi người trong lòng đều bị khơi gợi lthù hận, trong lúc nhất thời không có ai lùi bước. Nhưng ngay lúc căng thẳng này, Diệp Thùy bỗng nhiên vọt tới trước Tiểu Bạch, nhìn một đám người sống sót điên cuồng : "Các ngươi điên rồi sao, Tiểu Bạch muốn ăn ngươi thì đã ăn từ lâu rồi, con mèo đen ngoài kia với Tiểu Bạch giống nhau sao "
"Con mèo này thành tinh rồi. Nhất định là nó phát hiện không có cách nào đánh bại chúng ta nên mới không hạ thủ. Ai biết nó sẽ làm cái gì!" ông già nhăn nheo cầm cái muôi la lớn, "Tiểu tử, ngươi đừng bị nó dụ · cẩn thận, nó cả ngươi cũng sẽ ăn luôn đấy!"
"Tiểu Diệp, ngươi nhanh tránh ra, con mèo này tuyệt đối không thể lưu!" Đường Hạo cũng nghiêm nghị hô.
"Nhanh lên giết nó, nó cùng con mèo đen kia đều là mèo hoang, nó sẽ ăn ngươi!" Trương Thiến trốn ở phía sau Đường Hạo hô.
Tiểu Ca nắm tăm xỉa răng tiến gần một bước, hai tay có chút run rẩy: "Tránh ra, mau tránh ra, để ta giết chết nó, không giết chết nó thì nó sẽ ăn chúng ta. . ."
"Ai cũng đừng hòng động nó!" Diệp Thùy có chút bực mình hô.
Những người này hoảng sợ, hoàn toàn không có lý trí, con mèo đen kia ăn Ngô lão thái, rõ ràng là bởi vì nó bị Ngô lão thái ngược đãi, mà Bạch Miêu tuy bị Trương Thiến vứt bỏ, nhưng nó cư xử rõ ràng là khác biệt.
Hắn kiên định đứng ở Tiểu Bạch trước mặt, mập mạp cùng Vương Thi Vũ cũng đứng ở phía hắn.
Thấy ba người kiên quyết như vậy, những người khác có chút chần chừ, sau đó nhìn về phía Đường Hạo. Đường Hạo là đại lão bản, hơn một ngày ngắn ngủi đã chiếm vị trí trọng yếu trong lòng mọi người, bọn hắn chờ Đường Hạo quyết định.
Chỉ thấy sắc mặt Đường Hạo từ từ trở nên âm lãnh. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Thùy, mập mạp hừ lạnh một tiếng: "Lúc này không quan tâm nhiều, mọi người lên, bọn hắn đã muốn đứng chung cùng mèo này 3một chỗ thì cho bọn hắn cùng chết một chỗ ! Lâm Kiệt!"
Lâm Kiệt là tên của Tiểu ca cầm tăm xỉa răng. Nghe Đường Hạo nói như vậy, đang sợ hãi ảnh hắn không còn suy nghĩ được gì, hắn "A" hét to một tiếng, hướng Diệp Thùy lao đến, đem đem que tăm cắm hướng lồng ngực Diệp Thùy.
Mập mạp cùng Vương Thi Vũ sắc mặt đại biến, Tiểu Bạch rít lên đe dọa.
Nhưng Diệp Thùy chỉ là nao núng một chút rồi đột nhiên bước lên, nhanh chóng đoạt que tăm từ trong tay Lâm Kiệt , tiện thể đẩy ngã hắn. Nhẹ nhàng đẩy trực tiếp khiến Lâm Kiệt văng ra xa, hắn lăn trên mặt đất mấy vòng mới ngừng lại được.
Sau đó Diệp Thùy đem que tăm cầm trong tay, dùng sức một chút, que tăm liền bị hắn bóp cong. Cả đám trợn mắt há hốc mồm nhìn que tăm dùng làm vũ khí bị hắn bẻ gẫy, tiện tay ném xuống đất. Hắn lạnh lùng nhìn về phía đám người.
Cảnh tượng này khiến cả đám kia sốc.
Mà nhiều người cũng đột nhiên nghĩ lại, một mình Diệp Thùy đã đóng cửa sắt ngoài kia lại. . .
"Ngươi. . . Ngươi cũng biến thành yêu quái. . ." Cái lão già kia kinh hãi hô, nắm cái muôi thật chặt trong tay .
"Diệp Thùy, ngươi. . . Ngươi làm sao làm được " mập mạp cũng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Thùy.
"Thật có lỗi, lúc trước không có nói cho ngươi, ta tuy nhiên thân thể nhỏ đi, nhưng khí lực bảo lưu lại chút ít." Diệp Thùy xoay đầu đối với mập mạp nói.
Người sống sót còn lại đều nghe được Diệp Thùy nói.
Đường Hạo trên mặt kinh ngạc một lát, thân thể thu nhỏ, nhưng sức mạnh giữ lại được ? Thế nhưng có thể như vậy được? Hắn cân nhắc một chút, trên mặt đi theo liền lộ ra nụ cười: "Tiểu Diệp, ngươi. . . Ngươi vậy mà có thể giữ được sức mạnh, cái này. . .Thật quá kỳ diệu, như vậy ngươi là chúng ta Đại Cứu Tinh rồi. Vừa rồi chúng ta phản ứng có chút thái quá, ta xin lỗi ngươi, ngươi cũng đừng để ý. . ."
Biểu tình của những người khác cũng thay đổi hẳn.
"Ta với họ sẽ tầng ở trên ." Diệp Thùy lạnh lùng nhìn về phía Đường Hạo cùng mấy người kia.
Vừa những người mới có ý đồ giết mình , tuy Diệp Thùy có thể lý giải tại sao nhưng ở Diệp Thùy trong mắt, bọn hắn cùng con mèo đen cơ hồ không có gì khác biệt. Hắn đảo qua những người khác, dùng giọng cảnh cáo nói: "Chớ quấy rầy chúng ta!"
Nói xong lời nói này, hắn nhìn mập mạp một chút. Mập mạp hiểu ý, lúc này hắn tự nhiên là đứng ở phía Diệp Thùy, hắn giúp Vương Thi Vũ leo lên lưng Tiểu Bạch rồi cũng trèo lên. Tiểu Bạch nhìn Diệp Thùy kêu hai tiếng. Sau đó Diệp Thùy nhảy lên Tiểu Bạch. Tiểu Bạch nhanh chóng chạy lên bậc thang.
Trong hành lang tầng 1, hơn 20 người sống sót bắt đầu trở nên khó coi
Mà ở bên ngoài sát ngay cửa sắt, dưới tiếng triệu tập của con mèo đen , từng con mèo hoang lít nha lít nhít tụ lại. . .