Con Garfield này thoạt nhìn đích xác được cường hóa lực lượng. Nó là động vật tiến hóa đầu tiên mà bọn Diệp Thùy thấy từ khi rời khỏi tiểu khu. Chẳng qua, con Garfield này có chỉ số thông minh rõ là..., hơn nữa tính cách cũng cổ quái, cầm đồ lên tạp chính mình hôn mê bất tỉnh. Mấy cái này làm Diệp Thùy cầm lòng không đậu nghĩ tới Husky kia……
Sau khi thoát khỏi cảm giác đậu bỉ do Garfield mang đến, Diệp Thùy lập tức tìm ở bên ngoài cửa hàng mấy cái thắt lưng dài bằng da. Lúc mới tiến vào hắn đã thấy bên kia treo một loạt. Tiểu Bạch cùng hắn đém thắt lưng trói chặt con Garfield đang té xỉu kia lại. Dù được cường hóa lực lượng hẳn là cũng vô pháp thoát ra.
Xác định Garfield nguy hiểm tiêu trừ sau, Diệp Thùy và mập mạp, Nguyên Tiểu Vi, Tiểu Vũ, Tiểu Bạch bắt đầu đánh giá thu hoạch lần đầu đánh cướp.
“Moewww~” Tiểu Bạch gấp không chờ nổi nhào vào đống đồ ăn kia, xé vỏ túi khô bò gặm ngấu nghiến. Mấy ngày nay nàng đều đói bụng. Mập mạp thì khom lưng nhìn vài lần que cay lúc trước con Garfield trong miệng: “Con mèo này ăn que cay? Mèo có thể cảm nhận vị cay sao?”
“Vị giác của mèo có thể nhấm nháp ra cay, đắng, chua, chát, mặn. Còn vị ngọt thì cảm giác cực kỳ nhỏ. Tuy đa số mèo không thích vị cay, nhưng mỗi con sẽ có khẩu vị riêng của nó…… Con Garfield này thích ăn que ca, đại khái là do khẩu vị của nó .” Nguyên Tiểu Vi giải thích, đánh giá núi đồ ăn chồng chất, phát hiện trong có rất nhiều loại que cay, thậm chí còn có rất nhiều thịt khô cay, nhịn không được lại cảm thán nói, “Con mèo này thật đủ kỳ ba a.”
“Hello Kitty thật dễ thương~~ ~!” Vương Thi Vũ không để ý đồ ăn lắm. Nàng đứng ở trước con gấu bông Hello Kitty khổng lồ, vẻ mặt rạng rỡ, liền giang hai tay tay chuẩn bị nhào lên ôm. Diệp Thùy vội vàng đem nàng kéo lại: “Tiểu Vũ, đừng chạm vào con gấu này, không sạch sẽ.”
“Tại sao?” Tiểu nữ hài mở to thiên chân nhìn Diệp Thùy. Mập mạp và Nguyên Tiểu Vi cũng nhìn lại đây. Diệp Thùy nhăn mặt một chút, thật sự không biết nên hình dung một màn kia như thế nào, đành phải thuận miệng nói: “Nó bị mèo béo lôi đến nơi này, hẳn bị dính không ít bụi bẩn, lông mèo, sẽ không sạch sẽ…… Tóm lại Tiểu Vũ, em đừng tới gần.”
“Nga……” Vương Thi Vũ nghi hoặc gật đầu.
Diệp Thùy xoa đầu tiểu nữ hài. Tìm đồ ăn trong đống đồ kia. Thực mau hắn liền được gói trứng kho, so với bánh mì, lạp xưởng... thô cứng, trứng kho coi như là mỹ vị hiếm có. Hắn xé vỏ, Nguyên Tiểu Vi dùng lưỡi dao cắt lòng trắng trứng cắt thành từng miếng, tách ra cho mọi người ăn.
Mập mạp trong miệng ngậm một mảnh lòng trắng trứng, đánh giá cái máy ghi âm lăn lóc trên đất do bị mèo béo ném rồi xem xét đống pin bên cạnh. Đều là pin AAA, thoạt nhìn rất mới, hẳn là do Garfield thu thập để dùng cho máy ghi âm, ước chừng có 20-30 cái. Hắn lại quay đầu nhìn thoáng qua cái ô tô đồ chơi để cạnh cửa, chạy tới xem xét ô tô một vòng, tìm được nhãn hiệu, ngửa đầu đánh giá lên.
Khi Diệp Thùy tò mò đi đi qua, mắt hắn đã sáng lên.
“Có lẽ chúng ta có thể cải tạo cái ô tô đồ chơi một chút này. Xe này không còn điện nhưng có thể dùng pin kia cung cấp điện lực. Nếu trong lúc chúng ta đến trường học gặp nguy hiểm thì còn có thể nhanh chóng thoát đi.” Mập mạp trên mặt mang theo ý cười nói.
Tốc độ của Tiểu Bạch và Diệp Thùy đều không tính là chậm nhưng phải mang theo mập mạp, Nguyên Tiểu Vi, Tiểu Vũ nên khá phiền toái. Nếu gặp nguy hiểm, Diệp Thùy Tiểu Bạch còn phải lo cho bọn họ, thập phần phiền toái. Nếu có thể đi ô tô thay đi bộ, sẽ thập phần có lợi.
Diệp Thùy cũng sáng mắt lên, hắn biết mập mạp đang muốn dùng đống pin bên kia để cung cấp điện lực cho ô tô, nhưng mà: “Những cái pin đó đủ điện dùng sao?”
“Cái ô tô này có điệp áp là 12v, một viên pin cung cấp điện áp là 1.2v. Nối mười cái vào là có điện áp 12v, rồi lắp song song vào để nạp điện. Chỗ pin bên kia có ít nhất 20 cái, vậy là đủ cho xe dùng ít nhất hai tiếng.” Mập mạp rạng rỡ loang loáng nói, “Trong bao nilong Tiểu Bạch chở có keo 502, có thể dùng để nối pin dây điện, dây điện ở chỗ này cũng có thể tìm được, sửa bình điện của nó thành pin sẽ không khó!”
Nguyên Tiểu Vi nghe được mập mạp nói, đi tới: “Thật sự có thể thành công ư?”
“Được, ta chắc chắn sẽ làm được !” Mập mạp kích động nói, nhìn về phía Diệp Thùy.
Đối với cái tin tức cứu viện kia, trong lòng Diệp Thùy cũng có ít nhiều nghi ngờ, lo lắng khả năng sẽ gặp nguy hiểm. Huống hồ, nơi này nhiều đồ ăn như vậy, nếu vứt bỏ cũng quá đáng tiếc, cho nên hắn liền gật đầu: “Còn cần thứ gì thì cứ nói, chúng ta sẽ chuẩn bị nhanh.”
“Đầu tiên Chùy, ngươi giúp ta cạy nắp dưới gầm ô tô, để ta nhìn cấu tạo bên trong, còn dây điện thì ta vừa mới ngoài kia có chút, lấy giúp ta xuống một đoạn. Cái dây đó nếu cùng loại với dây điện bên trong thì mới có thể truyền điện được……” Mập mạp xoa xoa hai tay, cuối cùng quay đầu nhìn về phía Nguyên Tiểu Vi, “Tiểu Vi, đi lấy giúp ta một cái que cay tới.”
“Hảo.” Nguyên Tiểu Vi thấy mập mạp an bài nhanh gọn có chút lau mắt mà nhìn, nghe vậy lập tức gật đầu, cảm thán nói, “Que cay cũng có tác dụng a, dùng để làm điện trở sao?”
“Không phải, là ta muốn ăn.” Mập mạp cười ha hả trả lời Nguyên Tiểu Vi: “……”
Trong căn phòng chưa đồ nho nhỏ này, thực mau mọi người đều chăm chỉ làm việc. Tiểu Bạch Tiểu Vũ không giúp được gì, cả hai ngồi ở đống đồ ăn, một bên gặm đồ ăn ngon lành, một bên nhìn mọi người bận rộn. Tiểu Vũ còn xé ít thịt bò khô xuống uy cho kiến vàng con phủng trong tay.
Mèo béo bị trói chặt ở một bên, thân thể đột nhiên động một chút, mở mắt. Lúc nó giãy giụa ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn đến Diệp Thùy một tay đem lọng che nắng phía sau ô tô bẻ xuống, Garfield tức khắc trợn tròn, sau đó dứt khoát tiếp tục làm bộ còn đang hôn mê, trong lòng đã điên cuồng: Cường đạo, thổ phỉ!
Tuy trong lòng cuồng nộ nhưng mèo béo vẫn ẩn nhẫn, nằm trên mặt đất giả chết không nhúc nhích như cũ……
Khoảng hơn hai giờ sau mập mạp đã cải tạo xong. Lần trước cải tạo Phi Miêu Hào ước chừng mất khoảng 20 ngày là bởi vì cấu tạo của nó phức tạp hơn xe ô tô nhiều, còn phải thay đổi cấu tạo, lắp thêm bộ điều khiển bay cho Phi Miêu Hào. Còn ô tô đồ chơi này chỉ đem bên trong dây điện túm ra nối vào đống pin thôi, đơn giản hơn rất nhiều.
Trong tiếng khởi động “Ong ong ong” , tiếng mập mạp tiếng hoan hô, này chiếc nhi đồng xe điện thật sự mở ra lên, nhưng ngay sau đó nghe “Phanh” một tiếng, đầu ô tô lao vào cửa phòng, bánh xe tức khắc bắt đầu hoạt động, phát ra “Tư tư” tiếng vang. May mắn chỗ điều khiển mập mạp đang đứng đã được gia trì làm chỗ đặt hộp pin.
Đống pin được dùng keo vào dây đồng nối với nhau được đặt ở trong hộp snack khoai tây cố định, bên trong còn tắc một ít bông cát của mèo béo Ở trên pin lại bao trùm một quần áo, thập phần mềm mại.
Diệp Thùy quan tâm đi qua xem, mập mạp xoa đầu bò dậy cười nói: “Không có việc gì ,không có việc gì. Cái ô tô này do vừa lắp đầy pin, lại không có chân ga hay phanh, bất quá như vậy tốc độ xe càng mau.”
Nguyên Tiểu Vi và Tiểu Vũ đã không nhịn được mà hoan hô, Tiểu Bạch cũng kêu“Méow meow” không ngừng. Khi Vương Thi Vũ trừng mắt qua, nàng sửa, ngạnh kêu: “Hảo…… Bổng!”
Diệp Thùy đi tắt nguồn điện ô tô, cõng mập mạp từ trên ô tô nhảy xuống: “ Bắt đầu để đồ ăn lên ô tô thôi, lấy những thứ hữu dụng chút.” Vì thế Diệp Thùy và Tiểu Bạch cùng nhau đem đồ ăn đặt lên xe.
Mèo béo bị trói chặt nằm ở bên cạnh giả bộ bất tỉnh cả thân thể lại run lên vì tức: Cường đạo, thổ phỉ…… Đem đồ ăn, ô tô, pin hắn vất vả thu thập cướp sạch không còn, còn làm hỏng máy ghi âm của hắn. Hắn nhất định phải báo thù, nhất định phải làm lũ hỏa cường đạo chết không tử tế, bất quá…… nhân loại kia hình như rất mạnh. Tốt nhất tạm thời hắn nên tiếp tục giả bộ bất tỉnh, báo thù để sau. Không sai, liền như vậy mà làm!
Hắn trong lòng nghĩ như vậy, cái mặt phì làm một bộ nhếch miệng cười xấu xa. Ngay lúc này, giọng Diệp Thùy đột nhiên vang lên: “Uy, mèo béo, ngươi còn muốn làm bộ giả vờ bất tỉnh tới khi nào?”