Chương 91: Ngươi nhảy cho ta xem (1)

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Cao Tuấn đang mắng hăng, đột nhiên không mắng người nữa, mà chuyên gia đàm phán thì trợn tròn mắt, đám cảnh sát ở đây cũng trợn tròn mắt, ngay cả Cao Nhân đang đứng trên lan can bên cạnh cũng như ngẩn ngơ, chỉ có Thu Đồng mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng lại không quá kinh ngạc, bởi vì nàng đã sớm cảm thấy tên hỗn đản Hạ Chí này sẽ không làm việc dựa theo lẽ thường.

Nhưng cho dù đã sớm có chuẩn bị tâm lý, Thu Đồng vẫn không nghĩ tới Hạ Chí lại đột nhiên chạy đến bên cạnh Cao Tuấn, trực tiếp tát Cao Tuấn một bạt tai!

Sau đó, mỗi người đều nghe được Hạ Chí cất giọng nói lạnh lùng: "Ngươi mắng ta một câu, ta sẽ tát ngươi một bạt tai, ngươi muốn tiếp tục không?"

"Ôi, ngươi đang làm gì đấy? Nhanh chóng khiến..." Chuyên gia đàm phán không nhịn được mở miệng, trong lòng hắn ta cũng có chút tức giận, hắn ta cảm thấy thành quả đàm phán của mình hôm nay cũng không tệ, Cao Nhân muốn nhảy lầu lúc trước trên cơ bản cũng đã tỉnh táo lại, chỉ cần Cao Tuấn không nhảy, trên cơ bản có lẽ Cao Nhân cũng sẽ không nhảy. Nhưng hiện tại đột nhiên xuất hiện một tên như vậy, đây rõ là muốn quấy nhiễu chuyện đàm phán.

"Câm miệng, không có chuyện của ngươi!" Hạ Chí đột ngột quay đầu, quát lạnh một tiếng với chuyên gia đàm phán.

"Hạ lão sư, ngươi đừng xung động, trước kéo người xuống đã!" Nữ cảnh sát đã tìm Hạ Chí tới lúc trước không nhịn được kêu một tiếng, đây là cái quỷ gì, vì sao Hạ lão sư này lại có thể đột ngột chạy tới bên cạnh Cao Tuấn? Cảnh sát cũng từng nghĩ tới chuyện chạy tới kéo Cao Tuấn xuống, nhưng dù là ai cũng không cách nào tiếp cận, vậy mà hiện tại vị Hạ lão sư này lại có thể đột nhiên chạy tới bên cạnh Cao Tuấn, mà Cao Tuấn lại có thể làm như không hề chú ý tới. Nhưng Hạ lão sư này cũng không có ý định kéo người xuống, hắn chỉ tát Cao Tuấn một bạt tai!

Thật ra trong mắt cảnh sát, việc lôi tên gia hỏa rảnh rỗi không có chuyện gì làm lại đi nhảy lầu tự tử này ra tẩn một trận, nhưng vấn đề là, Hạ lão sư này đánh người thì cứ đánh, nhưng không thể thuận tay kéo người ta xuống trước sao? Nếu khiến đối phương dưới cơn giận dữ mà nhảy lầu, hắn làm không cẩn thận sẽ phải gánh tội mưu sát.

Bên kia, vừa mới bắt đầu Cao Tuấn cũng có chút bối rối, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, nhưng bây giờ, nhìn thấy Hạ Chí, đồng thời cảm thụ cảm giác đau rát trên mặt, rốt cục Cao Tuấn cũng phục hồi tinh thần lại.

"Họ Hạ, tên khốn kiếp ngươi..." Cao Tuấn thở hổn hển, lại bắt đầu mắng lên.

"Bốp!" Lại là một bạt tai vang dội.

"Ta nói, mắng một lần đánh một lần." Hạ Chí lạnh lùng nhìn Cao Tuấn.

"Hạ Chí, ngươi thì tính là lão sư gì? Ngươi chỉ là một tên tiểu bạch kiểm, có gì đặc biệt hơn người..." Cao Tuấn bị chọc tức.

"Bốp!" Vẫn là một bạt tai, Cao Tuấn vẫn không thể nói hết lời như cũ.

Chuyên gia đàm phán và cảnh sát đều sắp muốn điên rồi, mà hiện tại chuyên gia đàm phán cũng coi như hiểu rõ, tên gia hỏa này chính là Hạ lão sư trong miệng Cao Tuấn. Việc để cảnh sát đi tìm Hạ Chí lúc trước là ý kiến của chuyên gia đàm phán này, nhưng hiện tại, ngay cả chuyên gia đàm phán cũng cảm thấy bản thân mình hoàn toàn không nên đề xuất ý kiến này. Đây thì tính là lão sư gì? Chẳng trách trước khi tự sát người ta còn đang mắng hắn!

"Họ Hạ, con mẹ ngươi..." Cao Tuấn đã sắp điên mất, vừa rồi ngay cả cảnh sát và chuyên gia đàm phán cũng phải ôn tồn với hắn ta, thế mà hiện tại, tên Hạ Chí đáng ghét này lại có thể trực tiếp chạy tới quạt hắn ta mấy bạt tai.

Bốp!

Tiếng tát tai vang dội vang lên lần nữa, Cao Tuấn vuốt gương mặt đã sưng vù, trong lòng có cảm giác vô cùng biệt khuất, mẹ nó đây là chuyện gì? Hắn ta còn đang muốn nhảy lầu đây, tên khốn kiếp Hạ Chí này không nhìn thấy sao?

"Hạ Chí, con mẹ ngươi, nếu ngươi còn dám đánh lão tử, lão tử sẽ nhảy xuống!" Cao Tuấn rống giận, mà những lời này cũng khiến cảnh sát và chuyên gia đàm phán khẩn trương hẳn lên.

"Cao Tuấn đồng học, ngươi trước đừng xung động..." Chuyên gia đàm phán vội vã mở miệng.

"Con mẹ ngươi câm miệng cho lão tử!" Cao Tuấn rống lên với chuyên gia đàm phán, "Cút qua một bên!"

Chuyên gia đàm phán lập tức buồn bực, đàm phán nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải tình huống hiếm thấy như thế này!

"Thu hiệu trưởng, ngươi có muốn khuyên nhủ bạn trai ngươi một chút, khiến hắn kéo Cao Tuấn xuống trước rồi lại nói?" Nữ cảnh sát kia cũng không nhịn được mà nói với Thu Đồng, nàng cũng dở khóc dở cười, đây là tình huống gì?

Thu Đồng không nói gì, trong lòng nàng cũng rất tức giận, nàng thật sự muốn hành động theo lời nữ cảnh sát, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nàng biết mình vốn không phải bạn gái của Hạ Chí, mà nàng lại càng rõ ràng, tên hỗn đản Hạ Chí này vốn sẽ không nghe nàng!

Thu Đồng biết, thật ra hiện tại, quyền quyết định hoàn toàn nằm trong tay Hạ Chí, ngày hôm qua khi Lý Phương nhảy lầu, Hạ Chí cách xa như vậy vẫn có thể kéo người lại. Hiện tại Hạ Chí đang ở ngay bên cạnh Cao Tuấn, chỉ cần Hạ Chí muốn ngăn cản Cao Tuấn nhảy lầu, chắc chắn hắn có thể ngăn cản. Nhưng vấn đề ngay ở chỗ Thu Đồng vốn không dám khẳng định Hạ Chí sẽ ngăn cản Cao Tuấn. Lấy thái độ làm xằng làm bậy của tên gia hỏa Hạ Chí này, rất có thể hắn sẽ để Cao Tuấn cứ nhảy xuống như thế thật.

"Bốp!" Lại là một bạt tai vang dội, sau đó, mọi người lập tức nghe được giọng nói lạnh lùng của Hạ Chí: "Ta lại đánh ngươi nữa, ngươi nhảy cho ta xem?"

Vẻ mặt Thu Đồng tràn đầy hắc tuyến, mà mấy cảnh sát càng có xung động muốn vọt thẳng tới còng tay Hạ Chí lại. Nhưng vấn đề là bọn hắn lại lo lắng động tác của mình sẽ khiến phụ tử Cao Nhân Cao Tuấn có phản ứng càng kịch liệt hơn, ngộ nhỡ hai cha con bọn họ thực sự nhảy xuống, làm không cẩn thận sẽ thành trách nhiệm của cảnh sát bọn hắn.

"Đây là lão sư từ nơi nào tới?" Một cảnh sát tại hiện trường tức giận hỏi.