Chương 2: Thịt

100 năm kể từ ngày trở về.

Hắc Minh học tập toàn bộ những gì có trong thư phòng, thu lại hết toàn bộ bảo vệt vào không gian lưu trữ. 100 năm qua cũng có những kẻ tìm tới cung điện đã bị nhấn chìm dưới đáy biển hòng chiếm đoạt kho báu.

Hắc Minh thu dọn toàn bộ cung điện, nhìn nó lần cuối trước khi tắt đi trận pháp bảo vệ.

- Vĩnh biệt...

Hắc Minh xoay người, biến mất, nước biển ồ ạt đổ vào.

...

Đại thế giới chia làm 3 phần chính: Nhân Giới, Ma Giới , Thần Giới.

Nhân Giới với những đại lục : Lôi, Phong, Thủy , Hỏa , Thổ, Quang, Ám , Băng , Mộc .

Ma Giới với Thiên Ma Lục đã bị nhấn chìm , và dường như đã biến mất.

Thần Giới với Thần Đảo .

Một thế giới ma pháp ! Chiến Binh và Pháp Sư chỉ khác nhau ở lượng ma pháp phát động và phạm vi và sát thương.

Không phải ai cũng có thể sử dụng ma pháp, cứ 1000 người mới có 1 người có thể sử dụng ma pháp, bất phân Chiến Binh hay Pháp Sư. 100000 người mới có 1 Pháp Sư !

Ma pháp mà Chiến Binh, Pháp Sư sử dụng được chia thành các cấp bậc : Tập Sự, Sơ Cấp,Hạ Cấp, Trung Cấp, Cao Cấp , Thượng Cấp , Thánh Cấp, Thần Cấp.

Chiến Binh, Pháp Sư , Trang bị dựa vào 'Khí ' phát ra, xếp loại theo màu sắc từ thấp đến cao.Quái vật, ma thú cũng phát ra các màu như vậy

Xám - lục - lam - vàng - cam - đỏ - tím - đen - trắng.

Với cái lõi đen của mình, hắn tự tin đi ra ngoài thế giới này.

Hắc Minh khoác lên mình 1 chiếc áo choàng đen. Hắn muốn khám phá thế giới này, cũng đi tìm người thân của mình.

Thủy Quốc .

Đất nước rộng lớn và duy nhất ở Thủy lục địa.

Nơi này không có nhiều đất đai, phần lớn là sông nước bao trùm hết thảy, nhưng cũng vì thế mới thấy được nơi này vi diệu đến nhường nào.

Những con đường ngập trong nước với những đàn cá tung tăng bơi lội, cây thủy sinh, rừng cây ngập trong nước, thuyền lớn...

Những ngôi nhà thì nổi hẳn trên mặt nước.

Hắc Minh đặt chân xuống mặt nước, chậm rãi bước đi, không ít người kinh ngạc nhìn hắn.

- Thằng kia đã ngu còn cố tỏ ra ngầu, làm như nhiều ma lực lắm đó mà thể hiện haha...

- Chắc là đéo có tiền thuê nổi 1 con ngư mã đi !

- Phải đấy, hahah...

Cười nhạo cũng có, nể phục cũng có, kinh nể vì bọn họ không thể nhìn ra được Khí của Hắc Minh.

Đơn giản vì bọn chúng làm gì có tuổi mà đòi nhìn !

Hắc Minh mặc kệ, hắn cũng quen rồi.

Với lại, đây là nước tự nâng đỡ hắn chứ đâu phải do hắn thích làm màu gì đâu ?

Một nữ nhân hớt hải, sắp đâm sầm vào Hắc Minh.

Hắn thì chẳng sao rồi, nữ nhân kia còn bị bắn ngược lại, y phục ướt sũng.

- Chạy trên nước còn vấp ngã ?

Hắc Minh tự hỏi.

Quả thực thì nó là như vậy.

Nàng ta cách hắn 5m ' vấp ' phải nước mà ngã, thêm quán tính cùng độ dài thân thể , nàng ta đã va vào hắn. Cơ mà Hắc Minh.... hắn né qua 1 bên ah.

~ Ngươi không biết thương hoa tiếc ngọc à !!!

Nàng ta đứng dậy, y phục ướt hết, liền đổ tại hắn.

- Không...

Hắc Minh ngắn gọn đáp.

~ Đáng chết !!!

Nàng ta liền hắt nước lên người hắn, Hắc Minh nhẹ nhàng lách qua 1 bên, tránh né toàn bộ.

~ !!!

- Ngươi đùa chán chưa !!!

Hắc Minh trừng mắt, nàng ta có chút sợ hãi, dưới chân, nước đều đã đóng băng thành 1 chỗ đứng , y phục trên người cũng liền khô ráo.

Hắc Minh chậm rãi đi tiếp.

Hắn nhìn thấy 1 quán khá lớn : Vạn Dân Đường .

Hắc Minh liền bước vào. Mùi thức ăn thơm ngon xông lên tới mũi.

Bên dưới là buôn bán , nhà hành bên trên là kinh doanh phòng trọ, thế nào sinh ý cũng thật dồi dào.

- 1 phòng trọ, 1 mâm thức ăn đầy đủ.

Đặt ra 1 thỏi vàng.

Người phục vụ liền dẫn hắn lên trên lầu 4 vừa vặn còn 1 phòng thượng hạng duy nhất, còn lại đã chật kín.

Hắc Minh khẽ cười, phất tay đuổi người, đi vào phòng.

- Bày trí cũng rất tốt ah...

Hắc Minh tới bên cửa sổ liền mở ra.

Thoáng đãng, dễ chịu.

Đối diện cũng là 1 Vạn Dân Đường 5 tầng tương đương, xem ra sinh ý không hề tệ chút nào.

Hắn ngồi vất vưởng trên thành cửa sổ, dựa lưng tựa vào, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài.

Cây cổ thụ bên ngoài xanh mướt, hoa nở đỏ rực thật đẹp.

Phía bên kia có 1 người con gái cũng ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn bên ngoài.

Mĩ nhân hoa lệ, tiếc rằng, 2 mắt nàng ta có vẻ đã chẳng nhìn thấy được...

1 tên áo đen xuất hiện trong phòng nàng ta, từ từ tiếp cận.

Giúp hay không giúp ?

Hắc Minh lưỡng lự.

Cuối cùng thì hắn vẫn chọn giúp . Thân ảnh hóa lôi điện phóng tới .

Rầm !!!

Tên áo đen bị sét đánh trúng, bắn văng vào tường gỗ, thủng 1 lỗ lớn, chết không kịp ngáp.

~ Ân nhân, người có thể đưa ta đi không ?

Nàng ta biết mình gặp nguy hiểm?

Hắc Minh cảm thấy mình có hơi làm việc thừa, nhưng đã làm thì làm cho chót, và...hắn đem nàng qua phòng hắn, cách nhau tới...chục mét.

~ Đây là ?

- Phòng ta...cách phòng cô khoảng ba chục bước chân.

Hắc Minh cũng nói rõ.

Nữ nhân kia cũng không nói gì.Hắc Minh để nàng ngồi lên giường, hắn trở lại bên cửa sổ, nhìn mớ hỗn loạn phía bên kia, khẽ cười.

- Rõ ràng cô biết rõ ý đồ của tên kia thì phải...

Nàng ta khẽ gật đầu.

- Với cái lõi ma pháp vàng chẳng lẽ lại không giải quyết được tên đó ?

~ Nếu giải quyết được gã, sẽ có nhiều thêm những kẻ tới lần sau, và chắc chắn...sẽ không còn lõi vàng nào hết nữa...

Hắc Minh thở dài.

- Làm sao đến nông nỗi này?

~ Có lẽ do ngáng đường, làm gai mắt một số người...

- Haha

Hắc Minh khẽ cười.

Giàu thì bị ghét, nghèo thì bị khinh, thông minh bị diệt...

- Không phải bây giờ chỉ có giá trị... 'Trao tặng' đó chứ ?

~ Là vậy...

Nàng ta biết rõ hoàn cảnh của bản thân, nhưng vô lực giãy giụa.

~ Ân nhân biết ta sao ?

- Không biết, mới đến đây lần đầu.

~ Người thấy ta thế nào ?

- Đẹp !

Hắc Minh trả lời ngắn gọn. Nàng rất đẹp, thân hình đầy đặn quyến rũ, mái tóc đen tuôn dài như dòng nước, uyển chuyển mềm mại, gương mặt thanh tú, hoàn mĩ vô khuyết, đượm buồn.

Nữ nhân mò mẫm lại chỗ hắn.

Y phục thả xuống, để lộ ra làn da trắng mịn, thơm nhẹ.

- Coi như ' món quà ' báo đáp ân tình...

Nàng ta gượng cười.

Hắn cũng chẳng từ chối, bế lấy nàng đặt lên giường, tự giải khai y phục trên người mình.

Hắn ngậm lấy đầu ti nàng, hút nhẹ.

Nàng ta giật mình nhưng nhanh chóng lại thả lỏng cơ thể.

Dương vật thúc mạnh vào âm đạo.

Có điều, nó đã làm hắn đổi suy nghĩ. Máu đào theo thân dương vật lớn rỉ ra.

Ngọc thủ nàng bấu chặt ga giường, nhăn nhó.

Hắc Minh mơn trớn bầu vú nàng, đợi khi dâm thủy tiết ra nhiều một chút, những thớ thịt âm đạo hơi nới ra, hắn mới chậm rãi nhấp vào.

Khoái trào khiến cả 2 quên đi thời gian, hắn mạnh mẽ bắn hết tinh dịch vào trong nàng.

Nàng ta mệt mỏi thiếp đi, Hắc Minh ngắm nhìn nàng, có phần thương cảm. Hắn bế lấy nàng, thủy ma pháp bao bọc, tẩy rửa sạch sẽ cho thân thể nàng.

Nàng lợi dụng hắn, hắn nhận phần thưởng, lẽ ra thì không có chút cảm xúc nào cho tới khi dương vật tiến vào. Lần đầu của nàng.

- Bây giờ độc chiếm nàng thì cũng chẳng sao nhỉ...

Hắn nhẹ vuốt gương mặt mĩ lệ của nàng, chỉnh trang lại mái tóc rối, để nó ngay ngắn.

Khi nàng ta tỉnh lại, thức ăn cũng được mang tới.

- Có chuyện cần nói một chút...

~ Mời...

- Vậy nếu ta độc chiếm nàng thì sao nhỉ ?

~ Sẽ đối mặt với Thanh Thủy gia tộc của Thủy Quốc , phiền phức và nguy hiểm.

- Mạnh lắm sao ?

~ Đứng thứ 9 trên 10 gia tộc lớn nhất Thủy Quốc.Cao thủ rất nhiều.

- Vậy à...xem ra...ta phải giữ lại cô rồi ? Có muốn làm vợ ta không ?

Nữ nhân ngây người, khẽ cười.

~ Chuyện này không thể đùa được,ta có thể hại chết người đó...

- Chưa nghe câu 1 đêm cùng mĩ nhân , thành quỷ cũng mãn nguyện à ?

~ Chưa từng nghe...

- Bây giờ thì nghe rồi đó...vợ !

Hắn thổi nhẹ vào tai nàng.

Nữ nhân run run.

~ Sẽ chết thật đó...

- Mỏi cổ mong chờ... Chí ít, phải cho ta biết câu trả lời của nàng...

~Ta đồng ý...

Nàng lí nhí trong cổ họng, Hắc Minh trêu chọc :" Chưa nghe rõ..."

~ Ta đồng ý !

- Chưa rõ...lớn hơn !

~ Ta đồng ý !

Nàng như hét lớn, đôi môi nhỏ xinh căng mọng bị hắn ngậm lấy, đầu lưỡi nhanh chóng tấn công luồn lách tìm lấy lưỡi nàng.

~ Ưm...

Có vẻ như âm đạo mới trải qua mưa gió, có chút đau nhói, Hắc Minh từ tốn vuốt ve lấy nó, không quên chăm sóc cả bầu ngực no tròn của nàng.

- Gọi chồng đi...

~ Chồng...

- Tốt lắm...có quà cho vợ này....

Dương vật lại chui vào âm đạo nàng. Nàng cảm thấy đau, thốn, nhưng gượng cười, mắt lệ nhòa, 2 tay bấu chặt vai hắn.

- Nếu đau thì cứ nói ra, đừng cố chịu đựng 1 mình như vậy...

Hắn thì thào vào tai nàng, liếm lấy vành tai, nàng run lên, ôm chặt lấy hắn hơn.

~ Vâng...

Hắc Minh lại động, dương vật thúc tới âm đạo nàng, chạm tới nơi tận cùng.

Khoái cảm dâng trào, thời gian và không gian như ngừng lại, chỉ còn tiếng xác thịt va chạm, những tiếng thở dốc, rên rỉ liên tục phát ra.

~ Ưm... Chết mất....ưm...nha...chồng ... Ưm...ha....thật sướng....

Thanh âm của nàng như liều thuốc kích thích cực mạnh, Hắc Minh dồn dập tấn công, trùng kích, không bỏ qua cơ thể nàng một chút nào.

- Vợ, em khép đùi lại được không ?

Nàng khẽ gật đầu, 2 đùi kẹp lấy, dương vật bị bóp nghẹt khiến hắn sướng rên.

- Tuyệt !!

Hắc Minh ôm lấy đùi thon của nàng, dương vật nhấp liên tục, cho đến khi thân thể nàng co rút, bóp nghẹt dương vật lần nữa, hắn thúc mạnh vào trong âm đạo ẩm nóng của nàng, tinh dịch xối xả phóng vào.

Nàng mệt nhoài , dựa vào ngực hắn.

Nàng cảm thấy hạnh phúc, ấm áp, tuy bất chợt đến, nhưng cũng lo sợ nó sẽ vội đi.

Nàng ôm chặt lấy Hắc Minh.