Coco nhìn cô nói: "Ba năm trước, có một lần ông ta chiếm tiện nghi của em xong đó bị em đánh thây? Vốn dĩ muôn gây phiền phức cho em nhưng tôi bên này luôn ép ông ta không dám lộn xộn. Chuyện lần này mượn cớ em không muốn tiếp tục gia hạn hợp đồng nên muốn gây phiền phức cho em. "
Giản Thất suy nghĩ một chút, trong trí nhớ hình như có một đoạn tình tiết như vậy.
Vì có sự bảo vệ của Coco nên chuyện này không in sâu vào trí nhớ của Giản Thất.
Đúng là đi đâu cũng gặp cặn bã!
Có lẽ mấy năm nay Coco đã rất đau khổ trước vị giám đốc này.
“Cảm ơn!” Giản Thất vỗ vỗ vai anh ta: “Chị đây giúp anh báo thù!”
Giản Thất móc môi, cười âm u tĩnh mịch.
Coco không khỏi cau mày: "Cô nương à, đừng chọc vào phiền phức nữa, được không?"
“Được thôi, ngài Coco!” Giản Thất đứng dậy, cười xấu xa: “Đi thôi, quay lại đoàn phim cảm ơn sự quan tâm của ảnh đế Kiều nào!”
...
Ở trong giới giải trí như này chuyện gì cũng có thể xảy ra, có thể hủy hoại danh tiếng của bạn trong một sớm một chiều, cũng có thể khiến bạn trong một đêm tái khởi!
Trải qua bốn tiếng đồng hồ bị bao liêu*, mắng chửi, bị bôi đen, được xin lỗi, được tẩy trắng, trong bốn giờ này, Giản Thất đã trải qua lễ rửa tội trên mạng đầy sóng gió mà cô chưa từng trải qua trong mười năm qua.
- Bao liêu: Ngôn ngữ mạng, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không. (Nguồn: mạng)
Bởi vì hai chữ Kiều Bách này mà Giản Thất - Người vốn không được nhiều người nhớ đến trong mười năm qua gần như đang càn quét các nền tảng mạng lớn hiện nay.
Chắc chắn là nhân vật ở chủ đề phổ biến nhất.
Được Kiều Bách tự mình đặt tên khen ngợi, Giản Thất là người đầu tiên.
Từ trước đến nay mọi người vẫn luôn biết rằng Kiều Bách gần như lạnh lùng đến nỗi không có bạn bè, lại đột nhiên nói có một người bạn như vậy, điều này có thể khơi dậy lòng hiếu kỳ của bao nhiêu người đây!
Trên đường đến đoàn phim Coco nhận được vô số cuộc gọi, tất cả đều đang tìm Giản Thất để phỏng vấn hoặc mời quảng cáo.
Cuối cùng anh thật sự không chịu được nữa, trực tiếp cúp máy.
Thời gian một buổi sáng thôi, cô gái này ngoài ý muốn nổi tiếng!
Coco cau mày, dù sao anh cũng không hy vọng có thể dùng phương pháp này để hai chữ Giản Thất ai cũng biết!
Nghiêng đầu nhìn người nào đó đang vô tâm ngủ say, anh không khỏi nhíu mày: "Em buồn ngủ như vậy à?"
“Hiện tại không ngủ tử tế, chỉ sợ ba tháng sau tôi không được ngủ đêm nào?” Giản Thất di chuyển mấy vị trí, tìm một tư thế thoải mái rồi tiếp tục ngủ.
Coco cau mày, không biết tại sao Giản Thất lại nhất quyết từ bỏ làng giải trí?
"Thất Thất, em rốt cuộc phải làm chuyện gì quan trọng vậy? Tại sao ba tháng sau em lại nói rằng em không thể ngủ ngon? Em rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
“Không sao, chỉ là có chuyện nhất định phải làm, đừng lo lắng.” Giản Thất mỉm cười.
Từ đầu đến cuối anh luôn không yên tâm cô nhưng cô không muốn nói anh hỏi anh thế nào cũng vô ích.
Khi đến phim trường, ánh mắt mọi người nhìn Giản Thất đều có gì đó kì lạ.
Giản Thất sao không biết rằng đó là vì Kiều Bách.
Ngồi xuống bên cạnh Kiều Bách, Giản Thất mỉm cười: "Cảm ơn."
“Không có gì, chuyện dễ như trở bàn tay mà tôi, chỉ cần cô không ghét bỏ người bạn như tôi là được.” Kiều Bách cười nhạt.
Giản Thất nhất thời sửng sốt, sau đó cô cong môi: "Tôi là fan trung thành của anh."
"Tôi không nhìn ra đấy!"
Giản Thất mỉm cười: "Trước đây là thật."
Kiều Bách cười nhạt, thái độ vẫn lãnh đạm như cũ, cho dù là giúp đỡ xem ra cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.
Kiều Bách không nói nhiều, nhất nhanh lại đi quay phim.
Giản Thất nhìn nghiêng nhìn Đường Cận Ngự đứng bên cạnh, chớp mắt nhìn anh, quyến rũ mê người: "Tiểu Đường Đường, tôi suýt chết, anh không an ủi tôi sao?"
Đường Cận Ngự thưởng cô một cái lườm, khí chất cao quý lạnh lùng nhìn thoáng qua: "Đã từng nghe cái gọi là thảm họa ngàn năm chưa?"