Chương 10: "Tiễn" Trác Nhật Minh về vườn.

Trác Nhật Minh hạ lệnh canh phòng cẩn mật, dựng lại lều trại. trước khi màn đêm buông xuống.

Chỉ vì một chút lơ là khiến lương thảo bị mất sạch, toàn quân tản mác tui tìm kiếm thức ăn. Quân sư đã viết thư cầu sự giúp đỡ, nhưng Viện trợ từ Trung Thiên Quốc và Đông Nam đến sáng ngày mai mới tới nơi.

Ngặt một nỗi, Hoa Vô Khẩu đâu chịu ngồi yên, đến nửa đêm, trong lúc Tây Nam Quốc binh lực đang rũ rượi, bụng sôi ùng ục cũng chính là lúc địch nhân tiến đánh.

- Không xong rồi tướng quân, Quân của Kim Ngạc Bưu đánh úp.

Trác Nhật Minh mất toi cơn mộng đẹp, vùng dậy từ trong chăn. khoác vội bộ chiến giáp rồi lao ra ngoài.

Toàn doanh trại mới dựng chiều nay lại bị lửa Nam Thiên Quốc Thiêu rụi. Trác Nhật Minh gào lên giận dữ.

- Bọn khốn khiếp... có giỏi thì quang minh chính đại quyết đấu trên sa trường. Đánh lén, bỉ ổi.

Quân của Trác Nhật Minh bị đánh cho tan tác, bỏ chạy tán loạn ngay trong đêm. riêng hắn nằm trong lều đẹp sớm đã lọt vào mắt của Trương Quan Lân và bè lũ của mình.

-Kim đại soái, tướng địch là ai?

- thưa hoàng thượng, là Trác Nhật Minh.

Sau khi nắm được tên họ, Vương Quan Lân trong bộ hoàng kim giáp, tay cầm Long Thân Thương thong dong bước tới.

- Liên Quân lấy ba đánh một mà cũng nói đến quang minh chính đại? Trác tướng quân, người chưa tỉnh ngủ à?

Vương Quang Lân ngẩng đầu lên, nhìn Trác Nhật Minh bằng nửa con mắt.

- Bổn vương không giống các ngươi. Trác Tướng quân, Bổn vương cho ngươi cơ hội quyết đấu, ngươi thắng, ngươi có thể đi. Ngươi thua, đem quân rút khỏi Nam Thiên Quốc.

Trác Nhật Minh, cười gằn.

- Vương Húp Tông, ngươi sẽ chết vì thói ngạo mạn của mình. Ta nhận lời quyết đấu.

Kim Ngạc Bưu đứng một bên. khuyên nhủ Vương Quan Lân.

-Hoàng thượng, Trác Nhật Minh là mãnh tướng, người đừng nên coi thường.

- Kim đại soái, chúng ta ít người, muốn truy sát toàn bộ chỉ e đến sáng cũng không hết. Giảm được thời gian và sức lực vẫn hơn.

giữa biển lửa trong doanh trại, quân lực hai bên đã tạm ngừng binh đao vì cuộc quyết đấu.

Trác Nhật Minh lấy ra một cây Ngũ Hổ Đại đao, hồ hởi lao tới lấy mạng Vương Húp Tông, đao thế như thái sơn áp đỉnh. mỗi lần bổ xuống, mặt đất liền xuất hiện một vết nứt.

Vương Quan Lân đã toát mồ hôi lạnh, nhưng thân phận đế vương không cho phép gã lùi bước. Lập tức loan thương lấy cứng đối cứng.

Bá Vương Thương dùng Long Thần Thương mới chính thức phát ra toàn bộ uy lực. Trọng lượng cây thương còn nặng hơn Ngũ Hổ Đại Đao.

Mỗi lần va chạm đều khiến cổ tay Trác Nhật Minh run lên bần bật. Giờ này gã mới biết Vương Húp Tông ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, dùng thương cũng rất giỏi.

- Bích Nguyệt Phi Tinh Thương!

Long Thần Thương đâm tới trước mặt Trác Nhật Minh, gã đưa đao lên đỡ, thân đao lập tức vỡ vụn. Cả thân thể bay ngược về sau, ngã sõng soài không gượng dậy nổi.

- Trác Nhật Minh, ngươi thua rồi!

Vương Quan Lân giơ cao nắm đấm, quân binh Nam Thiên Quốc ngẩn tò te vì cuộc đấu diễn ra chóng vánh. Hoàng thượng của họ không ngờ lại ẩn giấu thực lực.

Lập tức tung hô thấu cả trời đêm.

Kim Ngạc Bưu vuốt mấy giọt mồ hôi trên trán, Bá Vương Thương trong tay vương Húp Tông, mạnh không kém so với tiên hoàng. Cứ tưởng hoàng thượng bỏ di huấn tổ tông, nhưng ông đã lầm. Phò tá cho Thiên Tử có bá vương thương là một vinh dự.

Kim đại soái lập tức quỳ xuống.

- Hoàng thượng tha mạng, mạt tướng có mắt như mù, đã nghi ngờ kế hoạch của người.

Vương Quan Lân trong bụng rối bời, gã không ngờ mình lại chiến thắng tướng địch một cách ngon lành đến thế. Còn Kim Ngạc Bưu vì sao lại quỳ xuống tạ lỗi?

"Kệ, cứ nhập vai mà làm."

- Kim đại soái mau đứng lên. Trẫm phải phô chút tài mọn mới chiếm được lòng tin của các khanh. những lễ tiết để sau này hãy nói. Đại soái cho người thu dọn tàn cục, Chúng ta phải về cố thủ Hoa Vô Khẩu ngay.

Nắm quyền lực tối cao, xui lắm mới động tay động chân. Thường thường chỉ cần nói mồm là người người nghe lời răm rắp.

Lần này cũng vậy, thu dọn tàn cục nên để cho Kim Đại soái làm a. Gã chỉ việc ngồi một chỗ nghỉ xả hơi.

Trác Nhật Minh bị trúng đòn, toàn thân rạo rực không nói nênnl lời. Cảm giác trong người có chỗ bị đổ vỡ, lúc rời đi phải có 8 người khiêng.

Nhân chứng vật chứng đầy đủ. Tây Nam Quốc chưa rút toàn bộ binh ra khỏi Nam Thiên Quốc, nhưng không dám kéo quân tiến đánh trong Thời gian tới đụng độ với con quái vật Vương Húp Tông. Cường địch tạm thời bớt đi một phe.

- Hoàng thượng, bước tiếp theo phải làm thế nào? Trung Thiên và Đông Nam mạnh hơn Tây Nam rất nhiều.

Vương Quan Lân chép miệng.

- Doạ được Tây Nam Quốc chỉ là kế tạm thời, Liên Quân còn lại phải chốn chút thời gian suy nghĩ.

- Việc ta đột kích đánh bại Trác Nhật Minh sắp truyền tới tai Liên Quân, phải về Hoa Vô Khẩu chờ đợi.