Chương 1: Thần Châu Bích Tuyết Quốc. Cổ Tộc Bách Việt

Ríu rít ~

Ríu rít ~ ~

Tiếng chim hót vang khắp núi rừng, mặt trời dần hé lộ nơi hừng đông, ánh sáng ban mai chiếu rọi khắp nơi, từng tia nắng ấm áp dần phủ xuống đại địa còn đang ẩm ướt sau một cơn mưa lớn tầm tả đêm qua.

Phía tây nam của đại lục Thần Châu là một nơi cằn cỗi, linh khí thưa thớt, tu Linh giả nơi đây lát đát không được bao nhiêu. Bởi vì cằn cỗi, thế cho nên các đại tông môn không hề đến đây phát triển, ngược lại nơi đây các vương quốc phàm nhân rất nhiều, cả vùng tây nam được mệnh danh là “Phàm quốc chi địa" Một cái tên tràn đầy sự khinh bỉ.

Bích Tuyết quốc, một vương quốc nhỏ trong phàm quốc chi địa, lập quốc đến nay đã gần ba trăm năm, nghe thì dài nhưng đối với người tu Linh mà nói cũng chỉ là cái chớp mắt mà thôi.

Lại nói tiếp thế nào là tu Linh? Tu Linh là một hình thức tu luyện của bách tộc Thần châu. Trẻ sơ sinh vừa mới ra đời sẽ có một viên linh tâm phong ấn nơi đan điền, lợi dụng linh khí đất trời để giải khai phong ấn, tiến hành tu luyện được gọi là tu linh.

Bích Tuyết quốc năm hai trăm tám mươi lăm đời quốc vương Chiêu Hiền. Dân gian truyền nhau câu nói rằng Bích Tuyết quốc khí số đã tận, hoàng thất vô năng, dân chúng lầm than, năm thứ ba trăm tất sẽ bị diệt quốc, minh quân sẽ giáng lâm đăng cơ quốc vương chi vị, tạo phúc muôn dân. Câu nói này vừa truyền ra cả nước liền sôi trào, nơi Vương cung quốc vương Chiêu Hiền vừa nghe thấy lập tức tức giận, nhất thời tại chỗ hạ chỉ, tất phải đưa người truyền ra câu nói này tìm tới, tru di cửu tộc, đồng thời nghiêm cấm không tiếp tục đồn lấy, bằng không giết không tha. Thánh chỉ vừa ban xuống cả nước liền náo động, các mạch nước ngầm dần dần hiển lộ.

Phía đông nam của Bích Tuyết quốc tồn tại một mảnh rừng rậm, rừng tên Bách Việt. Sở dĩ có cái tên này bởi vì bên trong tồn tại lấy Bách Việt cổ tộc. Nghe đồn năm quốc vương thứ nhất của Bích Tuyết quốc, đời vua Thái Thanh là một cường giả tu linh, một thân tu vi là Linh Không nhất trọng thiên. Sau khi lật đổ tiền triều lập Bích Tuyết, với tính cách cao ngạo của mình, vua Thái Thanh đơn thân độc mã tiến vào Bách Việt sâm lâm khiêu chiến cổ tộc. Nhưng chưa đến một ngày, Thái Thanh bị trọng thương chạy ra, về đến vương cung lập tức liệt Bách Việt sâm lâm vào cấm địa, cấm chỉ hoàng thất bước vào, đồng thời lập thái tử vị, ít lâu sau liền băng hà.

Việc này vừa truyền ra ngay tức khắc các quốc gia lân cận liền khiếp sợ, cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Nhẹ nhõm vì Thái Thanh băng hà, phải biết Bích Tuyết quốc Thái Thanh có tu vi Linh Không nhất trọng thiên, nên nhớ người tu Linh được chia thành chín đại cảnh giới, theo thứ tự là: Tụ Mạch, Khai Linh, Ngự Linh, Linh Dực, Linh Không, Linh Anh, Linh Đạo, Linh Kiếp, Linh Đế, mỗi một đại cảnh lại chia thành cửu trọng. Linh Không cảnh tại phàm quốc chi địa là cảnh giới tối cao, thế nên Bích Tuyết quốc vương vừa băng hà mới đưa đến các thế lực khắp nơi nhẹ nhõm. Khiếp sợ vì Thái Thanh bỏ mình tại Bách Việt sâm lâm, đưa đến sự dè chừng của chúng quốc với mảnh rừng rậm này.

Có sự tình của Bích Tuyết quốc vương năm đó làm gương, Bách Việt sâm lâm ngày càng thêm thần bí. Lúc này, mặt trời lên cao, bên trong rừng rậm một mảnh xanh mát. Đảo mắt lên phía trên ngọn đồi, các mảnh ruộng bậc thang tràn đầy lúa chín, các nông dân vác cuốc về nhà, không khí tràn ngập sự vui vẻ. Thế nhưng nếu để các tu linh giả bên ngoài nhìn vào sẽ lập tức khiếp sợ, bởi vì ruộng bậc thang bên trên trồng toàn là linh mễ, phải biết linh mễ là thứ gạo sa sỉ, nấu linh mễ thành cơm ăn vào có tác dụng cực lớn cho việc tu luyện của người tu Linh, thế nên linh mễ chỉ được lũng đoạn nơi các thế lực lớn, tại vùng tây nam cằn cỗi linh khí này mà trồng được linh mễ thì đáng sợ tới chừng nào. Và hơn hết là các nông dân, tất cả bọn họ đều thấu phát khí tức Linh không cảnh, đây là khái niệm gì? Linh Không cảnh là cảnh giới thứ năm của người tu Linh, phàm là những ai đạt đến cảnh giới này đều có tư cách sáng tạo thế lực của chính mình, hoặc vào tông môn làm trưởng lão, hoặc vào triều làm quan, hoặc trở thành một cao thủ tán tu tiêu diêu đất trời, thế nhưng trong sâm lâm Bách Việt chỉ là nông dân.

Không dừng lại tại đó, đảo mắt nhìn khắp sâm lâm, có thể thấy được mười tòa tháp lớn mang dáng vẻ cổ xưa, bên trong thấu phát ra khí tức khiến người ta kiêng kỵ. Bên dưới các tòa tháp tồn tại lấy đại lượng nhà tranh, dân làng bên trong dân số ước chừng ba ngàn người, nhưng đều không ngoại lệ đều có cảnh giới Linh Không. Nếu việc này truyền ra thì không chỉ các thế lực lớn, mà ngay cả tam đại Thiên Đình Thần Châu đều phải khiếp sợ lấy.

Đại lục Thần Châu phân chia thành chín châu, lấy Thần châu làm trung tâm, Đông châu, Tây châu, Bắc châu, Nam châu bao quanh, Vũ châu, Hoa châu, Kiếm châu, Đao châu phân biệt nằm phía sau tứ đại châu.

Tại ba ngàn năm trước, Thần châu do tứ đại Thiên đình chưởng quản, phân biệt là Thiên đình Đại Việt, Thiên đình Đại Hạ, Thiên đình Đại Mông, Thiên đình Đại Vạn. Trong đó Thiên đình Đại Việt thần bí nhất, khiến cho tam đại Thiên đình kiêng kỵ phát binh tiêu diệt, trận chiến năm đó khiến cho đại địa vỡ nát, các châu lục tách rời, nước biển tràn vào khiến cho cửu châu bị hải dương bao quanh như hiện tại. Và hơn hết, Thiên đình Đại Việt bị diệt, cơ đồ vạn năm bị hủy. Tam đại Thiên đình còn lại cũng nguyên khí đại thương, từ đó không quản cửu châu, chỉ quản Thần châu, trên mặt nổi là thế lực thống trị, nhưng thực tế tám châu còn lại đã bị các đại Tông quật khởi cai quản lấy.

Nhưng mấy ai biết, Thiên đình Đại Việt bị tiêu diệt năm đó, trên thực tế chỉ là một tộc trong Bách Việt. Bách Việt chia làm mười bộ tộc, phân biệt là Câu Việt, Ư Việt, Dương Việt, Cán Việt, Sơn Việt, Dạ Việt, Điền Việt, Mân Việt, Lạc Việt, Âu Việt. Mà ba ngàn năm trước chưởng khống giả Đại Việt chỉ là một thành viên của bộ tộc Âu Việt. Điều đó cho thấy Bách Việt nội tình cường đại.

Oa ~

Oa oa ~~

Oa oa oa ~~~

Ngay lúc này, tại khu làng Lạc Việt, tiếng trẻ con khóc lên báo hiệu có sinh mệnh ra đời. Nhưng điều kỳ lạ xảy ra, đứa trẻ đó chỉ khóc vang chín tiếng, sau đó liền yên lặng. Nơi mi tâm của đứa trẻ phát sáng ánh vàng kim chói mắt, bầu trời cũng xuất động dị tượng. Bên trong mười tòa tháp lớn, các tồn tại cổ xưa đều đồng thời mở mắt, bọn hắn không hẹn mà cùng đều xuất hiện một ý nghĩ: “Lại một thời đại hùng chủ ra đời”

Lúc này, cao tầng các đại thế lực lớn đều ngẩng mặt lên trời, sâu trong đôi mắt bọn họ đều không dấu đi sự ngưng trọng. Các quan tinh sư đều không ngừng gieo quẻ, nhưng tất cả quẻ tượng đều chỉ rằng: “Loạn thế sắp đến, long xà hiển lộ, bách tộc tranh hùng"