Chương 57: Thập Bát Hoành Không

Thời khắc ma dị nam tử áo đen này xuất hiện, nhật nguyệt đã không còn là vấn đề nữa, nó đã không còn là trung tâm của vũ trụ. Ở thời khắc này, chính cái này thanh niên mới là tâm điểm chư thiên.

Hắn sắc mặt lạnh nhạt đứng đó, trên người không có khủng bố khí tràng, cũng không có kinh thiên sát khí hay trấn áp loại kia lực lượng.

Nhưng hắn chỉ việc đứng đó, tất cả bọn người ở đây bao gồm Đế Hoành hít thở cũng không dám.

Càng kinh khủng là, nhìn lên Vạn Cổ Tinh Không, lúc này chúng nó đều đồng loạt chập chờn sáng tối theo chu kỳ nhất định, nhìn kỹ có thể phát hiển mỗi khí thanh niên kia hô hấp nhè nhẹ chúng nó đều sáng tối ảm đạm phát quang theo.

Hắn đứng đó, chính là Vạn Pháp không thông, Vạn Đạo cũng bất quá nhỏ bé như vậy so với hắn mà thôi, giờ khắc này không có loại ngôn ngữ nào đủ kinh khủng để hình dung được loại cảm giác này.

" Ngươi...ngươi... " Thiên Lang Đạo Quân cả người run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng, hai mắt trừng to hoảng sợ cực độ.

Nam tử trước mắt này cho hắn một cảm giác vô lực, thân thể, linh hồn, ý chí tất cả đều không nhấc lên nổi trước mặt người này.

" Chỉ là một tia ý chí, không bộc phát uy thế mà đã làm cho Vạn Cổ Tinh Không đều theo hô hấp hắn mà ảm đạm, thậm chí ta cũng không nhấc lên nổi ý chí chiến đấu. Thật khó tưởng tượng loại này cấp bậc một khi Chân Thân hàng lâm lại là bậc nào tình cảnh. Càng không tưởng tượng nổi phụ thân năm xưa chân thân kinh khủng đến một loại tình trạng nào ? " Đế Hoành hai mắt đăm chiêu suy nghĩ.

Tuy nói Cổ Huyền Thiên năm xưa đúng là hàng thật giá thật Tuyên Cổ Vô Song, nhưng Đế Hoành chính là chưa bao giờ thấy qua chân thân của hắn. Năm xưa Cổ Huyền Thiên hoá phàm chính là một cái phân thân mà thôi, cho đến khi phong ấn cũng chỉ là dùng pháp thân của hắn.

Có lẽ, Tuyên Cổ Vô Song Chân Thân quá kinh khủng, bọn hắn đều là đi đến một địa phương cao hơn phiến thế giới này đi.

Đế Hoành cũng chỉ mơ hồ biết được trên Tam Thiên Đại Thế Giới, còn có Thế Giới càng thêm mạnh mẽ, càng thêm rộng lớn so với 3000 Đại Thế Giới, còn về Tuyên Cổ loại này cự đầu đi đâu, không ai biết.

Hắn cũng có hỏi qua Cổ Huyền Thiên, bất quá Cổ Huyền Thiên chỉ nói đến lúc nên biết sẽ tự biết, hắn cũng không hỏi nữa.

" Nghịch Huyết... " Vô Thượng A Tu La bỗng dưng lúc này mở miệng, âm thanh không có vẻ gì đặc biệt, chỉ cho người khác một loại băng lãnh trống rỗng, hoàn toàn không có cảm xúc. Ánh mắt hắn nhìn về địa phương Tam Thế Trấn Sát Phù vừa bị Huyết Diễm đốt cháy để lại một chút dấu vết.

Tuy âm thanh hắn cũng không có gì kinh khủng, nhưng ở đây tâm mọi người đều theo đó mà cứng lại, đây là một loại sợ hãi bản năng khó có thể tiết chế.

Bất Tử Chi Linh lúc này ánh mắt hoảng sợ cực độ, khác với nhân loại, nàng chính là Thiên Địa uẩn dưỡng mà ra sinh linh nguyên thuỷ, nàng cảm giác chính là tinh hơn không biết bao nhiêu lần so với bọn người.

Người trước mắt này cho nàng một loại kinh khủng tà ác loại cảm giác kia.

Hắn tà ác tựa hồ là nguyên thuỷ, cũng không phải là giết bao nhiêu người mà thành.

" Cổ Đế Hoành, Ra mắt tiền bối "

Đế Hoành lúc này hít sâu một hơi, trấn an trong lòng lại, hắn lập tức khom người bái nói ra, âm thanh vô cùng thành kính.

Thấy Đế Hoành như vậy, bọn người ở đây không khỏi hãi nhiên cùng nể phục, lúc này bọn hắn ngay cả hít thở cũng không dám, làm sao dám mở miệng, không nghĩ đến Đế Hoành lúc này dám cử động, còn gây đến chú ý của người kia.

Vô Thượng A Tu La thu hồi ánh mắt có chút thất thần, nhìn về Đế Hoành địa phương, ánh mắt có chút trở nên thâm thuý.

Bị Vô Thượng A Tu La như thế nhìn chằm chằm, cho dù là Đế Hoành cũng không khỏi cự đại áp lực, mặc dù hắn không sợ chết, hay nói đúng hơn trên đời này đúng là thứ ít mà làm cho hắn cảm thấy sợ hãi được nữa. Nhưng trước mặt nam nhân này một tia sợ hãi cùng bất lực sinh ra.

" Đế Hoàng Táng Địa, Đế Tử sao " Vô Thượng A Tu La quan sát Đế Hoành, sâu trong ánh mắt hắn không dễ phát hiện một tia quang mang, chẳng qua sắc mặt hắn vẫn lãnh đạm.

" Tiền bối quá lời, trước mặt ngài ta có cái gì dám xưng Đế Tử " Đế Hoành cười khổ nói ra, trong lòng có chút mừng rỡ. Xem thái độ của Vô Thượng A Tu La, vậy là có nhận thức đến sự tồn tại của hắn, nếu đã vậy, cũng không đến mức đập phát chết luôn đi ?

" Ngươi không xưng Đế Tử vậy thì không ai dám xưng đế tử a " Vô Thượng A Tu La nở nụ cười, hoàn toàn một bộ dáng vô hại.

Đế Hoành cả người có chút phát lạnh, hắn biết Vô Thượng A Tu La đây là đang ám chỉ Đế Hoàng Táng Địa.

" Không biết tiền bối ngài hàng lâm...là... " Đế Hoành khuôn mặt tươi cười, có chút nom nóp lo sợ nói ra, thái độ cung kính cùng cẩn thận.

Đây là hắn phải làm, trước mặt nhân vật như vậy cái gì chó má giá đỡ hoàn toàn không có. Không nói đến tính mạng bản thân, làm không tốt chính là Huyền Hoàng Đại Thế Giới, thậm chí 3000 Đại Thế Giới cũng phải trầm luân.

Ai biết được đám lão quái vật này trong đầu nghĩ gì, vui vẻ một khắc nói không chừng vô cớ quăng cho người vô thượng đế kinh, một khắc sau phẫn nộ ngươi tro bụi cũng không còn đây.

Thấy Vô Thượng A Tu La cũng không kinh khủng như trong tưởng tượng, thậm chí không có sát ý, Hoàng Phủ Hạo Thiên không khỏi trong lòng nảy lên một tia ý định, hắn quyết định lấy dũng khí, dù sao hắn thân là Thiên Đế. Trên danh nghĩa Thiên Đế thân phận cũng là chí cao một trong tồn tại, cho dù thực lực hắn không có khả năng đó nhưng đừng quên còn sau lưng chống đỡ cho hắn.

" Hoàng Phủ Hạo Thiên, đương kim Thiên Đế ra mắt tiền bối " Hoàng Phủ Hạo Thiên hít một hơi sâu, kìm nén trong lòng sợ hãi sau đó hướng về Vô Thượng A Tu La hành lễ thật sâu.

Vô Thượng A Tu La nhìn hắn cũng chẳng nhìn một cái, hoàn toàn bỏ qua hắn.

Hoàng Phủ Hạo Thiên không khỏi sắc mặt cứng lại, tình huống khó xử làm hắn không biết phản ứng ra sao.

" Ngươi nói cũng không cần nói, Thiên Đình chi chủ mà thôi, hơn nữa xem ngươi cũng chỉ là bình phong đồ vật, muốn ra mắt hắn chỉ bằng ngươi ? Cho dù đứng sau lưng ngươi cái kia cường đại tồn tại muốn ra mắt hắn cũng khó đi " Đế Hoành âm thanh có chút chế nhạo, truyền âm cho Hoàng Phủ Hạo Thiên.

Hoàng Phủ Hạo Thiên sắc mặt như gan heo, trong lòng hối hận nhưng nhiều hơn là hoảng sợ. Hắn không nghĩ đến Đế Hoành biết tồn tại cường đại sau lưng hắn, càng không nghĩ đến kể cả người kia vậy mà cũng không có thể ra mắt được người này.

" Bất Tử Thiên Kinh...Tuy nói không có gì trợ giúp nhiều nhưng tham khảo cái là vẫn có thể " Vô Thượng A Tu La âm thanh chưa rơi xuống, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người không biến khi nào đã đứng song song với tiểu nha đầu.

Bất Tử Chi Kinh run rẩy sợ hãi, ánh mắt đáng yêu có chút hơi nước cùng hoảng sợ.

" Ngươi...ngươi thật đáng sợ " Tiểu nha đầu âm thanh như muỗi kêu, nhưng tất cả mọi người ở đây có thể nghe được.

Không cần nói, nam tử trước mắt này đáng sợ là điều hiển nhiên.

Không phải ở hắn giết bao nhiêu người, làm bao nhiêu chuyện ác, dính bao nhiêu nhân quả.

Đây là một loại nguyên thuỷ tà ác, một loại hoảng sợ bản năng. Vạn Ác Cờ Xí người cầm đầu, Vô Thượng—Đại Diệt Chúng Sinh Vương Toạ khiến hắn đã không còn nằm trong phạm vi nhân loại nữa, bất nhân, bất tiên, bất thần, bất thánh, bất ma, bất quỷ, hắn đã trở thành một cái tồn tại đáng sợ, không nói rõ chủng tộc.

Trong mắt Tiểu Nha Đầu, Vô Thượng A Tu La lúc này không phải biển máu ngập trời đơn giản, trong mắt nàng, xung quanh hắn chính là vô tận luyện ngục tràng cảnh, nghìn tỷ người đang kêu gào, ức vạn A Tu La đang lệ khiếu, vạn vạn Thần Minh sa đoạ, Tiên Ma vẫn lạc, Thánh Nhân hủ hoá.

Vô Thượng A Tu La nghe thế không có phản ứng, chỉ là bàn tay nhẹ nhàng khẽ lật, tiểu nha đầu trong nháy mắt biến thành lục vụ cùng vô số tiểu li ti pháp tắc, sau đó tiểu li ti pháp tắc tụ tập trên tay của hắn hoá thành một bản kinh.

Bản kinh này mang màu xanh lục, hoàn toàn nhìn không ra một chút cũ nát, nó tựa hồ là Thiên Địa khai sinh đến nay vẫn cứ một mực như vậy, thời gian trước mặt nó chính là không có chỗ đứng, nó bất hủ bất diệt, vĩnh cổ trường tồn.

Cả bản kinh chỉ thấy tựa như thạch, tựa như gỗ, lại là kim loại, nói chung không nhìn ra chất liệu của nó. Trong tay Vô Thượng A Tu La giờ khắc này nó không khắc gì một bản bình thường kinh sách, vứt ở bên đường cũng không có ai đi chú ý nhặt lên.

" Hình dáng thật của Bất Tử Chân Kinh " Đế Hoành hai mắt nheo lại, không biết có chút làm sao. Hắn lần này tới đây mục đích tất nhiên là Bất Tử Thiên Kinh, chẳng qua Vô Thượng A Tu La một tia ý chí cho dù là hắn cũng chỉ có nước quỳ.

" Xem ta...ta vẫn là hơn một bậc, Bất Tử Thiên Kinh thứ này đồ vật, xem như là một cái đánh dấu ta chiếm được tiểu thắng lợi đi " Vô Thượng A Tu La thản nhiên mở miệng nói, tựa hồ đang nói một mình.

" Còn về ngươi a, nếu không giết thì thật là uổng phí đây. Dù sao không có mấy cái cơ hội hàng lâm xuống đây, hơn nữa lại là vô cùng cao quý Đế Tử nha " Hắn lúc này nở nụ cười, chẳng qua lần này đã vô cùng khác biệt, nụ cười là này cực hạn băng lãnh cùng đáng sợ, tựa như Hồng Mông Cự Thú thức tỉnh, chuẩn bị thôn thiên phệ địa cái kia cảm giác lan tràn khắp nơi.

Trong mắt Vô Thượng A Tu La một tia sát khí không ai phát hiện dựng lên bắt đầu.

Đế Hoành cả người mồ hôi lạnh chảy ròng, lông tơ dựng đứng. Hắn sống không biết bao nhiêu năm, cả đời mồ hôi lạnh cùng lông tơ dựng đứng không có hôm nay nhiều.

Bỗng dưng sắc mặt Đế Hoành thay đổi, có chút thở nhẹ nhõm.

" A, xem ra muốn lấy một điểm tiểu lợi tức từ ngươi cũng không dễ dàng như vậy đi " Vô Thượng A Tu La âm thanh có chút uể oải, mí mắt cũng không nhấc lên một cái nhìn về không xa gần đó.

Gần đó không biết khi nào đứng đấy một cái lão giả.

Lão giả này râu tóc đã bạc trắng, nhưng được cột lên vô cùng chỉnh tề. Mặt hắn góc cạnh rõ ràng, lộ ra vô cùng sắc bén, đặc biệt là hai mắt của hắn như Nhật Nguyệt Tinh Thần tụ tập, bùng nổ ra vô cùng đáng sợ quang mang.

Hắn một thân đã cũ lại không thể cũ hơn đạo bào, một cái ' Đế ' tự đã mờ nhạt theo thời gian, lộ ra có chút mờ nhạt được thêu trên đạo bào.

Thời điểm hắn đứng đó khiến cho người ta cảm thấy thế giói này không có gì to lớn hơn hắn, nhìn hắn lần thứ hai cảm giác hắn chính là thành luỹ rắn chắc nhất thiên địa, không có gì có thể vượt qua, cho đến lần cuối cùng, hắn tựa hồ hoá thành cái bình thường ông lão.

" Lão tướng, bái kiến Đế Tử, ra mắt đại nhân " Đạo bào lão giả một bộ dáng vẻ bình thản, có chút mệt mỏi lên tiếng, tựa hồ hắn lúc nào cũng có thể ngất đi.

Cho đến khi lão giả lên tiếng, bọn người ở đây trừ Vô Thượng A Tu La cùng Đế Hoành ra mới có thể phát hiện.

]

Càng vô cùng ngạc nhiên trước lễ ra mắt của hắn.

Lấy thông thường mà nói, bái kiến một ai đó chính là phải theo thứ tự, thông thường chính là lấy tu vi mà ra mắt trước. Nhưng lão giả này lại ra mắt Đế Hoành trước, có thể thấy trong mắt hắn nặng nhẹ.

Đây cũng không phải bảo Vô Thượng A Tu La thực lực không cao, địa vị không cao, trái lại là vô cùng kinh khủng. Chỉ bất quá ở trong Đế Hoàng Táng Địa, thân làm lão tướng hắn chính là xem trọng địa vị hơn hết thảy.

" Vệ lão " Đế Hoành trong lòng mừng rỡ, thời điểm hắn thấy lão nhân này, tựa hồ được giải thoát một dạng, cả người thở phào.

Nếu như nói Vô Thượng A Tu La chân thân đến, vậy thì không cần nói nữa. Nhưng đây chỉ là một cái ý chí, không hẳn là không chống lại được.

Hơn nữa cho dù khó có thể chống lại, nhưng trước mắt trong khẩu Đế Hoành ' Vệ lão ' là một trong những người có khả năng.

Vệ lão, không ai biết tên thật của hắn là gì, Đế Hoành chỉ biết từ khi hắn đến Đế Hoàng Táng Địa, Vệ lão vẫn là một mực ở đó, hắn cứ đời này sang đời khác thủ hộ Đế Hoàng Táng Địa, một thân chính là không biết bao nhiêu trận chiến mà đúc đi ra.

Cho dù lấy Đế Hoành địa vị ở trong Đế Hoành Táng Địa, cũng không khỏi vô cùng kính nể trước mắt lão nhân này. Hắn tuyệt đối là một cái tồn tại vô cùng cổ xưa cùng cường đại.

" Đại nhân, Thiên Kinh ngươi có thể mang đi, bất quá hôm nay có lão phu ở đây, không ai có thể đụng chạm được Đế Tử" Vệ Lão âm mệt mỏi nói ra, âm thanh tuy mệt mỏi, nhưng lại ồm ồm vang trong lòng ngực vô cùng rõ.

" A, ta cũng muốn thử một chút, 'Thập Bát Hoành Không' một trong cường đại như thế nào " Vô Thượng A Tu La cười cợt, một bộ dáng không quan trọng.

Chỉ thấy Vô Thượng A Tu La ý chí thể một tay nâng lên, Vạn Pháp lúc này đều tắt hẳn đi, chỉ còn lại tối tăm vũ trụ cùng một bàn tay của hắn không nhanh không chậm đánh về Vệ lão.

Không có gì xảy ra, chỉ là thuần tuý lại không thể thuần tuý hơn nhẹ nhàng một chưởng.

Nhưng lúc này Vệ lão hai mắt lại tinh quang bùng nổ, cả người như được Vạn Cổ Tinh Thần gia trì, vô cùng vô tận lực lượng như muốn bạo lật toàn bộ thế giới. Nếu không phải giờ khắc này Bất Tử Vực Cảnh bị khoá lại, e sợ xung quanh mảnh này Tinh Không chính là vỡ nát.

Vệ lão không biết khi nào trên tay một thanh Trường Đao xuất hiện, Trường Đao vô cùng tàn phá cũ nát, nhưng trên đó ẩn hiện huyết tinh cùng kinh thiên sát phạt khí tức lập tức bùng nổ. Hắn một đạo không chút nào giữ lại nhanh chóng trảm về phía Vô Thượng A Tu La.

Thiên Kiếm vừa rồi so với một kích này hoàn toàn đom đóm so với Hạo Nguyệt. Một đao này đã không dùng được ngôn từ hình dung nó.

Nếu có thể, chỉ có một từ mới hình dung được, đó chính là

Trảm !

Trảm, trảm hết thảy trước mặt vật cản, trảm hết thảy Thiên Địa tồn tại căn nguyên.

" PHANH "

Va chạm đinh tai nhức óc vang lên, chỉ thấy một đao tuyệt thế này bị Vô Thượng A Tu La hời hợt đánh bật ra, mọi người không khỏi kinh hãi.

" Thật là kinh khủng lực khống chế, một kích mạnh như vậy nếu hạ xuống không nghi ngờ Bất Tử Vực Cảnh chơi xong, nhưng bọn hắn hoàn toàn thu gọn lại, thậm chí còn không để dư ra một tia lực lượng, nhìn như bình thường nhưng thực chất lại huỷ thiên diệt địa. " Đế Hoành ánh mắt sáng lên, làm cho ra phân tích.

" Đặc biệt tên kia, chỉ là ý chí một kích bình thường mà đã kinh khủng như vậy... " Đế Hoành lo lắng nhìn về Vô Thượng A Tu La.

Vô Thượng A Tu La mí mắt cũng không nhấc một cái, một bộ dáng đùa giỡn hời hợt. Chỉ thấy hắn phất tay trong đó chính là Vạn Tượng thần thông đổ ập đến, Vệ lão vô cùng khó khăn chống đỡ.

" Hoán Thiên — Triệt Địa " Vệ lão lúc này cả người không còn cái kia vừa rồi vẻ uể oải, một thân như Vạn Tướng Chi Thần Trường Đao không ngừng hoành kích.

Thiên địa lúc này xảy ra một cảnh tượng đáng sợ, bầu trời cùng mặt đất trong nháy mắt đổi chổ cho nhau, vô cùng kinh khủng.

Bọn người ở đây không hiểu ra sao trong nháy mắt bị ' rơi ' xuống thương khung.

Vô Thượng A Tu La vẫn bình thản đứng đó, tựa hồ Thiên Địa có hoán đổi vị trị cũng không ảnh hưởng hắn đứng địa phương. Hay nói đúng hơn, quản chi Thiên Địa ra sao, nơi hắn đứng ở trên tức là bầu trời, dưới chân tức là mặt đất.

Chỉ thấy hắn chân khẽ đạp, một luồng không dễ phát hiện sóng lan toả ra, trong nháy mắt Thiên Địa đều trở về trật tự vốn có.

" Luyện Ngục — " Vô Thượng A Tu La băng lãnh mở miệng. Trong chớp mắt Bất Tử Vực Cảnh xảy ra đại biến.

Bất kể là Vệ lão hay Đế Hoành lúc này cũng không khỏi trợn to mắt lên, khó mà tin nổi, kể cả bọn người ở đây.

Bất Tử Vực Cảnh trong chớp mắt hoá thành Luyện Ngục, nghìn vạn núi thây huyết hải, thuơng khung cũng biến hành ngập trời ma diễm.

Nhưng đáng sợ ở đây là, Bất Tử Vực Cảnh đây không phải chỉ là huyễn tượng biến đổi, cũng không phải nhất thời, cũng không phải bị đánh cho biến dạng. Nó chân chính là từ một phiến thế giới trong nháy mắt biến thành một thế giới khác, bị cải tạo đi.

Tựa như ngươi có thể mài một cục đá, điêu khắc, nung chảy, thậm chí làm đủ thứ với nó, đánh bóng nó cũng được, hay dát vàng nó cũng được, nhưng có một sự thật không thể thay đổi là nó vẫn chỉ là cục đá.

Nhưng Bất Tử Vực Cảnh lúc này trạng thái khác, nó đã chân chính không phải phiến kia vừa rồi cây cối um tùm địa phương, nó chính là biến thành một mảnh tiểu Luyện Ngục.

Cho dù chỉ là tiểu Luyện Ngục, hay thậm chí chỉ là mô phỏng mà ra, nhưng nó đã chân chính biến Bất Tử Vực Cảnh thành phiến khác thế giới. Tựa hồ là biến đá thành vàng, thay đổi bản chất hay còn gọi là bản nguyên của nó.

Đây mới là thứ khiến cho Vệ lão cùng Đế Hoành khiếp sợ.

Thay đổi bản nguyên của một vật đó chính là vô cùng đáng sợ thủ đoạn. Tựa hồ ngươi đang là một cái nhân tộc hắn có thể đưa ngươi biến thành ma tộc, chân chính hoàn toàn ma tộc mà không phải bán ma nhân loại kia nữa chết nữa sống.

Thử nghĩ Vô Thượng A Tu La đi đến Chư Phật Tịnh Thổ, trong nháy mắt Phật Thổ liền hoá thành vô tận Luyện Ngục, đó là đáng sợ ra sao tràng cảnh.

Khi chiến đấu một phương Đạo Thổ là vô cùng quan trọng, nó nắm cái gọi là 'Thế' cùng gia trì lực lượng lên cho ngươi. Đây cũng là một loại lĩnh vực, chỉ bất quá thủ đoạn này cao minh hơn gấp nghìn vạn lần loại kia tiểu thủ đoạn lĩnh vực.

Lĩnh vực chỉ là tạm thời, mà như Vô Thượng A Tu La loại này thủ đoạn chính là vĩnh viễn, kể từ đó, chẳng tồn tại cái gọi là Bất Tử Vực Cảnh...

Hoàng Phủ Hạo Thiên đám người thân lâm Luyện Ngục bây giờ, vô cùng vô tận khủng hoảng, tiêu cực, hoảng sợ mọi thứ cảm xúc đều ồ ạt xông lên đại não.

Bọn hắn lúc này chính là ở trong Thiên Địa không nhiều những nơi khủng bố nhất, tà ác nhất địa phương. Cho dù chỉ là mô phỏng bản, hơn nữa chỉ là ý chí mô phỏng bản, nhưng thế này đã đủ kinh hãi thế tục.

Bất kể là Thiên Lang Đạo Quân hay Thuỷ Vô Cơ, Mộng Thanh Diệp, Mộng Tử Vân, Bạch Tiểu Cốt trong nháy mắt đều co quắp nằm tê liệt trên huyết hải.

Càng đáng sợ hơn là chỉ sau vài hô hấp, bọn hắn hoàn toàn biến mất, không để lại một dấu vết.

Còn lại Đế Hoành hơi chật vật chèo chống, khác với Vô Thượng A Tu La cùng Vệ lão, hắn là chân chính xuất thế, nếu như bùng nỗ thực lực cho dù là một tia ý chí cũng không giữ lại được Đế Hoành, nhưng nếu như hắn cởi ra phong ấn không nói có thoát được hay không, nhưng chắc chắn mấy cái Thiên Khiển, Đạo Kiếp các loại treo trên đầu lần lượt chờ hắn.

Vệ lão cho dù sử dụng toàn lực ở đây, nhưng các loại kiếp cũng không hạ xuống, bởi vì một viên Đạo Quả của hắn hoàn toàn nằm ở trong Táng Địa, cho dù việc này làm hắn không thể phát huy mười thành nhưng bảy tám thành vẫn là có thể.

Về phần ý chí Vô Thượng A Tu La, ngươi đừng nói đùa, cả Thiên Địa này còn không có ai dám dùng các loại kiếp đánh xuống hắn, cho dù đây chỉ là một tia ý chí, nhưng ý chí của hắn bị diệt thì còn phân thân đây, pháp thân, thậm chí là chân thân đây ? Hắn nộ lên ai đi chống ?

Giữa Luyện Ngục, mãn thiên Ma Diễm, Vô Thượng A Tu La một thân hắc y vũ động nhẹ nhàng đứng đó, hắc phát dài mà lại mỹ lệ nhẹ nhàng thổi, nhìn hắn như một cái Sa Đoạ Thần Vương.

Vệ lão giờ khắc này lộ ra vô cùng trầm trọng, cả người bị áp chế gắt gao.

" Đại nhân, nếu ngươi quả thật làm quyết liệt, ta cũng không ngại nguy hiểm một lần triệu tập toàn bộ Thập Bát Hoành Không, thậm chí là Cửu Thiên Thần Hoàng loại này xuống. E sợ lúc đó lấy đại nhân thực lực cái này một sợi ý chí chính là cũng làm không nên trò gì đi " Vệ lão âm thanh già nua, có chút ồ ồ nói, ánh mắt vô cùng mãnh liệt.

" Hắc, đúng là Thập Bát Hoành không xuất thế ta cái này một tia ý chí không làm nên được gì, thậm chí Cửu Thiên Thần Hoàng chín tên kia có thể trấn sát được cái này ý chí thể của ta " Vô Thượng A Tu La có chút lạnh lùng nói, trên mặt hắt vẫn nhàn nhạt treo một nụ cười không rõ đáng sợ.

" Nhưng ngươi nên biết, chỉ trong nháy mắt ta hoàn toàn có thể giết chết ngươi cùng tiểu tử này " Vô Thượng A Tu La âm thanh rơi xuống, chỉ thấy hắn cả người thay đổi, tuy vẫn là cái kia ma dị tuấn mỹ vô song thanh niên, nhưng trên người khí chất đã đại biến.

Vệ Lão cùng Đế Hoành sắc mặt lập tức kịch biến, nhanh chóng lui lại ý đồ thoát đi.

Giờ khắc này hắn là cao ngạo vô thượng, bá tuyệt tà ác Vạn Ác Quân Chủ, Vô Thượng — Đại Diệt Chúng Sinh A Tu La !

Khí thế trên thân của hắn giờ khắc này âm trầm kinh khủng hơn Luyện Ngục Thâm Uyên không biết bao nhiêu lần, Nhật Nguyệt hay Vạn Cổ Tinh Thần lúc này đều tối sầm lại, kinh khủng huyết sát cùng sát khí kéo lên thẳng tắp không có dấu hiệu dừng lại.

Thời không cùng Vạn Pháp dưới thế của hắn đều bị nhiễu loạn, trở nên sôi trào không ổn định.

Kinh khủng dị tượng đầy trời hiện ra, hoản vũ lúc này rung động, một cái không rõ hắc ảnh ba đầu sáu tay từ trong Huyết Hải cùng Ma Diễm bước ra đứng sau lưng Vô Thượng A Tu La.

Tinh thần giờ khắc này rơi rụng, sụp đổ vô số, Luyện Ngục càng là sôi trào.

" Không thể nào, chỉ là một tia ý chí mà trên người uy thế đã như thế... " Đế Hoành mặc dù đã phỏng đoán được đáng sợ, nhưng cho đến khi Vô Thượng A Tu La thể hiện ra đều là lần lượt phá vỡ nhận thức của hắn.

" Không ổn, nó đã hoàn toàn không nên có thực lực của một tia ý chí nên có, chẳng lẽ nguyên nhân là Nghịch Huyết sao " Vệ lão cắn rằn chống cự. Quanh thân hắn lần lượt là kinh khủng đợt sóng trùng kích cùng vạn tượng thần thông nhưng đều vô ích.

Vô Thượng A Tu La lúc này một tay cầm lấy Bất Tử Thiên Kinh, ánh mắt lãnh đạm, một tay còn lại bỗng dưng bàn tay xoè ra nhấn xuống.

" PHANH ! ! "

Một cổ kinh khủng huyết sát lực lượng nhanh chóng bùng nổ không đợi Vệ lão cùng Đế Hoành phản ứng đã đến sát bọn hắn, hoàn toàn không chừa con đường sống.

Một cổ tuyệt vọng cùng tử vong cảm giác dâng lên trong lòng.

Đế Hoành có chút thở dài, nhắm mắt lại.

" Đế Tử, lão tướng không bảo vệ tốt được ngươi, lão tướng có tội với Đế Chủ a " Vệ lão giờ khắc này già đi hơn chục tuổi, cả người uể oải xuống.

Giờ khắc này cái gì cũng đã không kịp, cho dù hắn cưỡng ép dung nhập viên kia Đạo Quả bùng nổ toàn bộ thực lực, cho dù Đế Hoành có cởi ra phong ấn thì tất cả cũng đã không kịp.

" Hắc, chết thì như thế nào, tin tưởng đợi phụ thân ta trở lại thời điểm kia...

Huyết Hải khô, Luyện Ngục phá, thiên địa lại không A Tu La " Đế Hoành cười dài.

Vô Thượng A Tu La ánh mắt lạnh lùng, kinh khủng sát thế tịch quyển toàn bộ thiên địa, Luyện Ngục phong bế ban đầu hình thức có dấu hiệu nứt vỡ, một khi nó nứt vỡ ra chính là vạn giới tinh không khu vực xung quanh cũng bị ảnh hưởng.

" Cho dù là phụ thân ngươi, ta cũng không e ngại " Vô Thượng A Tu La cười gằn, ánh mắt kinh khủng lúc này như huỷ diệt hết thảy, đỏ ngâu cùng tà ác cực độ, hắc phát điên cuồng vũ động.

" Ta Vô Thượng A Tu La, Đại Diệt Chúng Sinh — Vạn Ác Quân Chủ, chính là Thiên Địa này cũng không thể giết được ta, ta chính là vĩnh sinh bất tử " Thanh âm hắn giờ này trở nên như vạn quỷ lệ khiếu, vang khắp Luyện Ngục.

" Đợi ta chân thân hàng lâm, Tam Thiên Đại Thế Giới đi đến chung kết " Vô Thượng A Tu La ánh mắt điên cuồng, trong đó còn thấy một tia phẫn nộ, cũng không biết hắn phẫn nộ Cổ Huyền Thiên, hay phẫn nộ 3000 Đại Thế Giới một cái nào đó.

Nghe giọng điệu của hắn, trong lúc nhất thời chân thân của hắn không ở 3000 Đại Thế Giới, thậm chí trong thời gian này không hàng lâm được.

" Ngươi nhìn như phong quang vô hạn, nhưng trước mặt Đế Chủ chúng ta năm xưa nhấc lên cái rắm cũng không dám " Vệ Lão ánh mắt tinh quang bùng nổ, cả người hắn lúc này như Thần Tướng, Tinh Hà uẩn nhưỡng, Vạn Pháp đồng hành, khí thế trên thân hắn cấp tốc kéo cao, nhưng quản chi hắn có mạnh hơn nữa trước mặt Vô Thượng A Tu La đều không làm được gì.

Vô Thượng A Tu La nghe vậy sắc mặt càng âm trầm, hai mắt hắn giờ này không phải dùng nhân loại có thể hình dung, Pháp Tướng Đại Diệt Chúng Sinh sau lưng hắn cũng dần dần trở nên dữ tợn hơn, kinh khủng uy thế trong chốc lát như tinh hà cuồng bạo, đập nát tất cả.

" Ù ù ù ù ù — "

" Hộ giá — "

Bỗng dưng trong nháy mắt này, một cái rít gào âm thanh vang vọng Luyện Ngục, trong ánh mắt khó tin nổi của mọi người ở đây, một cái khổng lồ thạch môn xuất hiện. Cái thạch môn này tựa hồ là dẫn đến Tuyên Cổ Vĩnh Hằng, cái này thạch môn bỗng dưng xuất hiện, khí lãng của nó thổi tung Huyết Hải làm cho nhấc lên trăm vạn trượng huyết lãng. Lúc này thạch môn nhanh chóng mở ra, chỉ thấy ba đạo thân ảnh dùng tuyệt luân vô bỉ tốc độ lao ra đến trước mặt Đế Hoành.

" Thập Bát Hoành Không ở trong Kiện Lão, Vương Lão, Minh Lão " Vệ Lão có chút thở dài, xem ra bên kia Đế Hoàng Táng Địa một số người cũng đã biết được tình hình.

Ba cái này lão giả một thân Hoàng Bào Chiến Giáp, ánh mắt sắc bén, cả người bọn hắn bây giờ khí thế kinh khủng tựa hồ nhất thể, bọn hắn đứng đó chính là Tuyệt Thế Thần Tướng, Thập Quan Bất Thông.

Không một lời nào, bọn hắn vừa xuất hiện chính là ra tay đại thần thông.

" Thập Phương Giai Sát — "

" Hoành Tảo Bát Hoang — "

" Phẫn Diệt Lục Hợp — "

Ba đạo kinh khủng sát phạt thần thông như muốn xé rách Thiên Địa, lập tức đánh về phía trước bảo vệ Đế Hoành cùng Vệ Lão.

" Ầ M M ! — "

Kinh khủng bạo tạc âm thanh nhấc lên, Đế Hoành cùng Vệ Lão đứng ngay đó trong nháy mắt bị dư âm quét bay đi, cũng tốt là không bị thương nặng.

Kiện Lão, Vương Lão, Minh Lão trong nháy mắt cũng bay ra.

" Không, đây đã không phải đơn giản là một tia ý chí nữa, hắn đã dùng thủ đoạn nào đó... " Kiện Lão lắc đầu, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.

" Đây là Pháp Thân ? " Vương Lão có chút không xác định nói ra.

" Không hẳn, không phải là ý chí, nhưng Pháp Thân thì còn kém xa lắm. Nếu quả thật đây là hắn pháp thân e sợ chúng ta trong nháy mắt đánh cũng không cần đánh, đều vì tro bụi đi " Vệ Lão ho khan âm thanh, lúc này có chút chật vật xuất hiện, theo sau đó là Đế Hoành.

" Chư Lão " Đế Hoành gặp ba người này cũng không khỏi cung kính xưng hô.

" Đế Tử, ngươi làm sao chọc đến Vô Thượng A Tu La a " Minh lão có chút bất đắc dĩ nói ra.

" Ngươi hỏi ta a, hắn xuất hiện ở đây là do lão đầu làm ra món đồ chơi kia đi " Đế Hoành trừng mắt.

Tam lão...không, hẳn là Tứ lão nghe thế, mặt cười hiền hậu, một bộ dáng " gia gia không tin nổi a "

" Các ngươi có thể đi chết được rồi " Thanh âm rơi xuống, chỉ thấy Vô Thượng A Tu La mỉm cười, ánh mắt híp lại. Thân ảnh hắn từ từ hạ xuống đất, một thân khí thế cũng trong nháy mắt biến mất.

" Phốc — "

Vệ Lão, Minh Lão, Vương Lão, Kiện Lão bốn người chưa kịp phản ứng, một cái cánh tay của mỗi người đã bị kéo xuống.

" Làm sao có thể " Đế Hoành trừng mắt khó tin nổi, nhìn lại chỉ thấy Vô Thượng A Tu La đứng đấy, từ đấu đến cuối không hề di chuyển.

Tứ Lão sắc mặt trắng mệt, nhanh chóng cầm máu lại, một cánh tay rơi xuống kia đã hoá thành tro bụi.

" Đây chỉ là mới bắt đầu " Vô Thượng A Tu La nở nụ cười, âm thanh bình thản nói, ánh mắt sâu không thấy vực nhìn về Đế Hoành, một cổ huyết tinh trên người hắn hiện lên.

" Đế Tử, ngươi thoát đi nơi này trước, chúng ta cầm chân hắn " Vệ Lão ho khan, khoé miệng run rẩy nói ra.

" Vô ích, Bất Tử, không, là Luyện Ngục đã bị hắn khoá chặt, nếu như Thập Bát Lão đều ở đây có thể phá được, nhưng năm chúng ta cộng lại cũng không đủ a " Đế Hoành nhìn lên thương khung có chút nheo mắt đạo.

Ở sâu trong thương khung khủng bố Ma Diễm tầng tầng lớp lớp, không thể nghi ngờ nếu như lọt vào trong đó không chết cũng không kém bao nhiêu.

" Nếu như bây giờ bọn ta dung hợp lấy Đạo Quả thực lực sẽ phiên lên một cái cấp bậc khác, chẳng qua vừa ra khỏi đây nói không chắc Đạo Kiếp sẽ buông xuống, lúc đó khó mà chạy thoát " Vệ Lão sắc mặt có chút đau khổ nói ra.

" Ta sẽ không giết bọn ngươi, mà từ từ tra tấn, sau đó sẽ rút hồn ngươi đưa vào Cửu U Luyện Ngục, đến lúc đó, các ngươi sẽ biết Luyện Ngục chân chính đáng sợ không phải cái ngươi có thể tưởng. " Vô Thượng A Tu La bình thản âm thanh nói ra, gương mặt mỉm cười có chút thiên chân vô tà, chẳng qua rơi vào mắt Đế Hoành đám người là vô cùng đáng sợ.

Cửu U Luyện Ngục, chân chính Luyện Ngục, đó chính là Đạo Thổ phía bên kia thế giới của A Tu La, nơi đó chính là đáng sợ hơn cả Địa Ngục.

Cửu U Luyện Ngục chính là nơi bản tôn Vô Thượng A Tu La toạ trấn, đừng nhìn như trước mắt Vô Thượng A Tu La kinh khủng, nhưng nói sao hắn cũng không phải là chân chính bản thể.

Mà loại này trước mắt hình thức ý chí Vô Thượng A Tu La, chân chính Vô Thượng A Tu La có thể diễn hoá phân đi ra không biết bao nhiêu.

So với cái này ý chí, bản thể không thể nghi ngờ là đáng sợ hơn ức vạn lần.

" Cửu U...Luyện Ngục, nha, đáng sợ như vậy làm sao ta lại không thấy được "

Âm thanh bình thản vang lên, thời điểm âm thanh này vang lên thời gian tĩnh chỉ, kinh thiên huyết lãng, ngập trời ma diễm đều bất động, Vạn Pháp, Vạn Tượng, Vạn Đạo bất kể là gì giờ khắc này đều lộ ra cứng ngắc.

Thậm chí trên mặt Vô Thượng A Tu La cũng lộ ra một tia cứng ngắc, hắn nhanh chóng xoay người lại, thời điểm hắn xoay người Thiên Địa cũng vì đó xoay theo hắn mà rung động.