Chương 27: Đột Phá Đấu Tông, Gia Pháp!

Trong đại sảnh xa hoa và tráng lệ, Tiêu gia giờ đã khác trước đây, đám người Lâm Minh đã an toạ, vậy là Tiêu Chiến kể lại chuyện đã xảy ra trong 6 tháng qua.

“ Cái gì? “

Ầm~

Đấu Khí Lâm Minh bộc phá, thổi bay tất cả, đám người Tiêu Chiến bị nghiêng về sau, chúng đệ tử thì không may mắn đến thế.

Cả đám bị thôi bay ngược đi, lần này Tiêu Chiến với tam trưởng lão mới cảm nhận được sự khủng bố của Lâm Minh, bọn hắn đoán nếu đám người Gia Liệt Tất và Áo Ba Thác ở đây sẽ bị Lâm Minh đánh thành vũng máu mất.

“ Huynh bình tĩnh lại đi!” Thải Điệp cầm lấy tay, Lâm Minh giúp hắn hạ hoả.

Thấy động tác của Thải Điệp như vậy, cơn giận của hắn cũng qua đi, nhưng trong lòng vẫn còn chút gì đó.

“ Tộc trưởng, ba vị trưởng lão, ta xin cáo từ trước, có chuyện gì để mai nói!” Lâm Minh đứng dậy ôm quyền cáo lui, rồi kéo Thải Điệp đi.

“ Lâm Trưởng lão đi thong thả!” Đám Tiểu Chiến cũng ôm quyền lại.

Thấy Lâm Minh đi ra, bọn hắn cũng chỉ biết lắc đầu, còn ở dưới chúng đệ tử Tiêu gia bàn tán xì xào, bàn luận xem Lâm trưởng lão sẽ làm gì Thải trưởng lão.

Về tới biệt viện của mình, Lâm Minh đẩy Thải Điệp vào trong, sau đó âm thâm đem nạp giới có chứa Dược Trần vào trong balo hệ thống.

Rồi hai người ngồi xuống bàn, Thải Điệp nghĩ hắn sẽ dò hỏi các kiểu, nhưng Lâm Minh chỉ ngồi xuống rót trà nhìn nàng cười.

“ Huynh không có gì để hỏi muội à?” Nàng nghi hoặc hỏi.

“ Ha ha, không ta tin tưởng muội mà!” Lâm Minh cười nói, xong xoa lấy đầu của nàng.

“ Nàng kể xem trong 6 tháng qua đang nàng trải qua thế nào?”

“ Ừm….”

Sau đó Thải Điệp kiểu lại, nhưng là chân thật hơn lời của Tiêu Chiến, Lâm Minh cũng biết rằng hiện giờ Tiêu gia đã lớn mạnh, không những thế trong Tiêu gia đã xuất hiện 10 tên Đại Đấu Sư, 20 tên Đấu Sư, và 1000 Đấu Giả lẫn Đấu Chí Khí.

Với thực lực hiện tại, Tiêu gia đã được coi như là thế lực trung lưu ở Gia Mã này, Lâm Minh nghĩ đây là chuyện tốt hay xấu nữa, nhưng bây giờ ở đây cũng đã hết nhiệm vụ vì thế hắn muốn mang Thải Điệp rời đi.

“ Rời đi sao?” Thải Điệp trâm ngâm nói.

“ Ừm, huynh đã lập một thế lực, tên nó là Thiên Minh Điện, muội đưa tay đây!”

Thải Điệp đưa tay cho hắn, bỗng Lâm Minh kết ấn, cả hai xuất hiện trong Thiên Không Đảo, vào tới đây Đấu Khí trong người Thải Điệp có dấu hiệu buông lỏng.

Hiện thực lực nàng đã là Nhị Tinh Đấu Tông, sắp đột phá tới Tam Tinh, Lâm Minh cũng cảm nhận được, hắn nói.

“ Muội, tập trung đột phá đi, ta cũng phải chuẩn bị để đột phá Đấu Tông!” Lâm Minh dẫn Thải Điệp tới trung tâm của Đảo.

“ Huynh đã đạt tới Đấu Hoàng Đỉnh Phong?” Thải Điệp bất ngờ nói.

Nàng không dám tin rằng, Lâm Minh đã đạt tới Đỉnh phong, chỉ trong 6 Tháng ngắn ngủi, mà Lâm Minh đã đạt tới trình đột bao nhiêu người cũng phải ước mơ.

“ Ừm….” Sau đó Lâm Minh kể lại việc hắn đi tới, Gia Mã đế đô, tất cả mọi chuyện, trừ việc Tiểu Hy BJ cho hắn, và cả hệ thống nữa.

Cái này thuộc về bí mật quốc gia, ai cũng phải giữ lại một bí mật thầm kín của mình chứ, hắn cũng vậy.

“ Không ngờ kinh nghiệm chiến đấu của Huynh lại, phát triển nhanh như vậy, nếu mà huynh ở Cấp độ Đấu Tông, chiếu đấu với muội, chắc muội sẽ thua mất!” Thải Điệp không nghĩ rằng, Lâm Minh lại có thiên phủ mạnh mẽ như vậy.

“ Ha ha, ta sao lại đánh muội chứ!” Nói xong Lâm Minh hôn vào đôi môi mềm mại đó.

Gần 5p sau mới tách ra, Lâm Minh đặt nàng xuống để Thải Điệp đột phá, hắn cũng rời ra ngoài.

Sau đi tới cửa lấy trong nạp giới ra cái tấm bảng, rồi treo lên ngoài cửa, hắn vẫn không yên tâm, gọi ra số 8 và 9 để thủ hộ.

“ Số 8, xin chào chủ nhân!”

“ Số 9 , xin chào chủ nhân!”

Bọn chúng hành lễ với Lâm Minh, sau đó đứng hai bên bảo vệ Thiên Không Đảo bản mini đang lơ lửng trên bàn uống nước.

Thấy đã ổn, hắn lại trở vào trong Đảo, lúc này Thải Điệp đã nhắm mặt vận công để thử đột phá.

Hắn cũng không làm phiền nàng, đi tới cạnh mặt hồi, rồi xếp bằng xuống, bắt đầu điều tức, đạt tới mọi cơ năng và Đấu Khí đỉnh phong, Lâm Minh mới lấy ra Phá Tông Đan, cái này cũng chỉ có lại 7 viên mà thôi.

Nuốt nói xuống bụng, rồi điều hai bộ công pháp đạt tới điên phong, rồi lại dẫn dắt đấu khí trên đảo vào trong cơ thể hắn, không chỉ vậy, trên mặt hồi linh khí cũng bị Âm Dương Long Phượng Quyết luyện hoá thành Đấu Khí dung hợp vào trong thân thể Lâm Minh.

Toàn thân hắn bắt đầu đổi mồi hôi, sau lưng hư ảnh của tứ long quấn quanh người Lâm Minh, Đấu Khí phun trào, xương cốt kêu răng rắc.

Kinh mạch no bạo, bị đấu khí lấy đầy, toàn bộ chín tinh trong đan điền hội tụ lại, áp súc, mạng đậm bốn thuộc tính đấu khí.

Lúc này Lâm Minh đã trải qua đoạn nguy hiểm nhất, thực ra hắn còn có cách đột phá mà không đau đớn đó là Thẻ Đặc Biệt giúp đột phá Đại cảnh giới nhanh chóng.

Lâm Minh biết tuy hắn có tu vi cao nhưng chưa nếm trải tư vị của gian khổ tu luyện, đột phá, thì hắn vẫn còn kém xa với người của Đấu Khí đại lục, còn chưa kể việc hấp thu dị hoả nữa nếu hắn không có ý chí mạnh mẽ, sẽ chết trong việc hấp thu dị hoả lẫn tiến hoá công pháp Phần Quyết.

Vì thế Lâm Minh chọn con đường gian khổ nhất, để quen dần với thử thách lẫn gian nan trong việc trở thành cường già chân chính.

Ầm~ ầm~.

Răng rắc~

Thân thể hắn đã lột bỏ tạp chất lẫn các yếu tố độc hại trong cơ thế hắn, dùng Đấu Khí rèn luyện kinh mạch, vẫn xương cốt, việc này khiến Lâm Minh có cảm giác chỉ cần buông xuôi.

“ Ahhhh……”

“ Hống…..”

Nhưng trách nhiệm, lẫn tâm tính hắn không cho phép làm thế, cuộc đấu tranh để cố giữ ý thức của Lâm Minh diễn ra.

………..

1 năm sau.

Ầm~

“ Ha ha thành công rồi, Đấu Tông Yahoo!” Tiếng hét vui sướng của Lâm Minh phát ra.

Vậy là hắn đã đột phá tới Đấu Tông, suốt 1 năm qua hắn không ngừng đấu tranh, có lúc đã trên bờ vực của sự suy đổ. Nhưng khi hắn nghĩ đến Thải Điệp, Thải Lân, Tiểu Hy, các nàng, hắn biết nếu hắn bỏ cuộc hắn sẽ thua, không xứng với các nàng.

Cuối cùng thì Lâm Minh cũng đã thành công, lúc này Thải Điệp đang đứng cùng với Tiểu Hy, hai nàng bỗng dừng lại ánh mắt ngấn lệ nhìn Lâm Minh.

Thải Điệp dùng tốc độ nhanh nhất, chạy đến với Lâm Minh, hắn cũng nhìn thấy nàng, trong đầu hắn đang tưởng tượng rằng Thải Điệp sẽ chạy đến ôm lấy hắn rồi cả hai sẽ trao nhau nụ hôn nồn cháy ướt át, và sẽ làm chuyện đó ngăn ở đây.

Nhưng đời đâu như mơ, Thải Điệp chạy tới đấm một quyền vào bụng hắn, chưa kịp để Lâm Minh hồi thần lại, bị nàng véo tai, lôi đi tới trước mặt Tiểu Hy.

“ Phốc…..”

Nôn ra nước trong miệng, lúc này Lâm Minh mới hồi thần lại nhìn lên, thì thấy vẻ mặt căm tức của Thải Điệp, từ xa lại có bóng người của Tiểu Hy, đang cười nhìn hắn.

“ Chết hỏng, Tiểu Hy hay ra vào trong này lắm, má toang thật không nghĩ tới a!” Lâm Minh vỗ chán ảo não.

Chuyện này hắn muốn để đến Đế Đô mới nói, ai ngờ lại vì sơ suất của hắn lại để lộ hết, Thải Điệp thấy hắn vỗ chán tự trách.

Vẻ mặt của nàng bỗng không nhịn được cười, lúc mới biết chuyện nàng rất tức giận nhưng khi nghe Tiểu Hy kể lại mọi chuyện, Thải Điệp cũng chỉ biết trách Lâm Minh quá háo sắc.

Vừa nãy nàng làm vậy chỉ để xả hết cơn giận mà thôi, sau khi nửa năm ở cùng với Tiểu Hy, Thải Điệp đã chấp nhận Tiểu Hy.

Thải Điệp đi tới chỗ Tiểu Hy, rồi thả Lâm Minh xuống, hỏi “ Nói đi huynh giải thích sao về chuyện này?”

“ Ách….à thì…chuyện này….” Lâm Minh bối rối, vậy là hắn quyết định đạo.

“ Giải thích, hừ ta sẽ cho muội biết thế nào là giải thích!”

Lâm Minh đứng dậy nói, xong rồi lao tới Thải Điệp đẩy ngã nàng, rồi hôn xuống, Thải Điệp bị tập kích bất ngờ phản kháng, Lâm Minh không để làm thoát ra.

Đặt tay nàng lên gần đầu, cho lưỡi vào quấn lấy lưỡi của Thải Điệp, mặt nàng đỏ lên, nàng không nghĩ hắn lại bạo vậy, có người ở đây mà Lâm Minh dám làm chuyện đó.

Một tay khoá tay của Thải Điệp, tay còn lại bóp thật mạnh vào vú nàng, rồi bóp lấy, xoa nắn đầu ti của nàng.

“ Ưm…ưm….” Cổ họng Thải Điệp chỉ có thể kêu ra nhưng tiếng rên rỉ.

Đứng bên cạnh Tiểu Hy đỏ mặt nhìn cả hai, đang không ngừng hôn lấy nhau, rồi lấy tay che mặt nhưng vẫn để hơi ra xem hai người.

Mắt hắn liếc nhìn Tiểu Hy đắc ý, hắn sẽ kích thích nàng, để nàng phải tự tìm để tiểu huynh đệ của hắn đệ chăm sóc.

“ Ta sẽ cho nàng biết gia pháp của Lâm gia ta hắc hắc…”

Tách môi ra hai đạo sợ tuyến nước miệng dính vào cằm và ngực của hai người.

“ Đừng….ở….đây…có…người!” Giọng nói bị kích tình của Thải Điệp.

Điều đó làm Lâm Minh càng phấn kích, hắn rời xuống gần bụng Thải Điệp sau đó cởi quần nàng ra.

Lúc này quần lót nàng đã thấm ướt, hắn tiến tới sát gần hít một hơi, mùi tử la lan xông lên múi hắn.

“ Đừng….” Thải Điệp dùng tay cổ đẩy hắn ra, nhưng bất thành.

Điều này càng làm hắn càng phấn khích khômg thôi, Lâm Minh úp cả mặt của mình vào cô bé của Thải Điệp.

Đáp lưỡi lên quần lót của nàng, một hồi sau hắn lôi chiếc quần thấm ướt nước miếng và dâm thuỷ của Thải Điệp.

Hai mép l*n của nàng đỏ hồng lại thêm chút nước dâm thuỷ, càng tôn lên vẻ đẹp của cô bé, trên mu đã bắt đầu xuất hiện đám lông được cắt tỉa gọn gàng.

Lâm Minh không chần chờ gì mà bú lấy, liếm qua hút hết dâm thuỷ, đứng xem hai người Lâm Minh và Thải Điệp làm cho Tiểu Hy bắt đầu n*ng lên.

Phần dưới của Tiểu Hy bắt đầu chảy nước, hai chân nàng kép lại không để cho ai nhìn thấy.

………

P/s còn tiếp.